Chương 570: Chương 569: Liên Tục Tăng Lên!
Tân Phong
25/08/2018
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Theo từng dây pháp lực của Lâm Phàm, những sách linh cường đại từ bốn phương tám hướng cùng nhau tiến lên, khí tức cường hãn tràn ngập bên trong Động Thiên của hắn.
-Sinh linh, hãy thuần phục ta, đảm bảo ngươi sẽ trở thành vô địch trên thế gian này.
-Đem thân thể của ngươi giao cho ta đi!
-Thật là một thân thể cường hãn, nếu như nuốt được ngươi thì ta có thể thoát khỏi thư tịch này, có một thân thể hoàn chỉnh rồi.
Đối với những sách linh mà nói, thân thể của Lâm Phàm như miếng thịt béo, ai cũng muốn chiếm hữu.
Cùng lúc đó, một đạo Hắc Quang phóng lên, một ông lão mặc áo màu đen mang theo khí tức u ám, vẫy tay vài cái, vô số sách linh đều bị hủy diệt.
-Sinh linh này là của lão phu, các ngươi ai dám cướp?
Các sách linh may mắn còn sống khác nhìn thấy người này xuất hiện, từng tên đều bị dọa sắc mặt trắng bệch.
-Hắc U Hoàng vạn tuế, sinh linh như vậy cũng chỉ có người mới xứng có được.
-Chúng ta chỉ muốn giúp ngài trông chừng tên sinh linh này mà thôi, không cho hắn chạy trốn.
Trong lòng đám sách linh đều rất phẫn nộ cùng không cam lòng, nhưng trước Hắc U Hoàng cường đại, bọn họ cũng không có biện pháp nào, căn bản là không thể phản đối.
Lâm Phàm ngồi khoanh chân, sắc mặt không đổi, không vì Động Thiên bị vô số sách linh chiếm giữ mà căng thẳng.
Tất cả những điều này, nằm trong phạm vi kiểm soát của hắn.
Chính hắn cũng không ngờ, việc câu dẫn sách linh lại có thể dẫn tới vô số tên cường đại như thế, quả thật không tồi.
-Haha, không nghĩ tới sinh linh này lại mạnh như vậy, vượt qua được Động Thiên lôi kiếp, thành tựu đại đạo, nếu như có được thân thể này, thì rất có ích cho công phu của ta nha, haha.
Hắc U Hoàng cuồng tiếu.
Những sách linh khác cũng chỉ có thể ao ước, ghen tịa, sinh linh cường đại như vậy, bọn họ ở trong đây gần ngàn năm nhưng chưa từng gặp qua.
Nhưng bây giờ gặp được thì lại bị Hắc U Hoàng độc chiếm đoạt, một chút cặn cũng không chia sẻ cho bọn họ.
Đúng lúc này, Lâm Phàm đột nhiên mở mắt.
-Sách linh các ngươi chẳng lẽ muốn chiếm đoạt cơ thể của ta?
Lâm Phàm nhìn những sách linh đang vây quanh mình.
Những sách linh này có hình dạng khác nhau, khí tức càng không giống, mỗi loại linh hồn đều khác nhau.
Khi đại năng giả viết chữ, ngoại trừ tĩnh tâm ra thì còn phát tiết tâm tình tiêu cực của bản thân vào từng câu chữ, những suy nghĩ tiêu cực cũng từ đó mà tiêu tan.
Do đó, những sách linh này, đều từ những thứ tiêu cực mà hình thành.
-Sinh linh, chỉ cần ngươi giao thân thể ra thì ta sẽ giúp ngươi trở thành một nhân vật đứng đầu đại lục, muốn gió được gió, muốn mưa có mưa.
Hắn U Hoàn lạnh lùng nói.
Lâm Phàm nhìn những sách linh này, sau đó lắc đầu:
-Các ngươi ngoan ngoãn hóa thành tri thức mà dung nhập vào Động Thiên của bản đế đi.
Lâm Phàm nhẹ nâng tay, khẽ chỉ.
Trong chốc lát, Hắc U Hoàng đột nhiên cảm thấy mình bị một luồng sức mạnh phong tỏa, rồi lại bị nguồn sức mạnh này trực tiếp xuyên qua.
-Keng! Chúc mừng, đã xem qua Hắc U Chân Thần, kinh nghiệm tăng 150000.
Những sách linh khác chứng kiến cảnh Hắc U Hoàng trâu bò như thế mà bị tên này làm gỏi trong nháy mắt, từng tên từng tên cũng chỉ có thể gào thét.
-Mọi người chạy mau, chúng ta không phải là đối thủ của hắn đâu!
-Tha mạng a, đại nhân tha mạng, tiểu nhân cũng chỉ đến để xem tư thái hiên ngang, cùng độ đẹp trai vô đối của ngài mà thôi, tuyệt đối không có ác ý.
-Mau rời khỏi nơi này, nếu không toàn quân bị diệt mất.
Lâm Phàm mỉm cười, đứng ngay cửa Động Thiên, muốn rời khỏi đây sao? thế gian làm gì có chuyện tốt vậy chứ.
-Nếu đã tới, vậy thì… ở lại nơi này đi.
Bàn tay Lâm Phàm vỗ một cái, pháp lực ngưng tụ thành năm ngón tay, giống như 5 ngọn núi lớn, vừa dày vừa nặng, không thể chống đỡ.
Ầm!
Ầm!
…….
Một ngón tay khẽ động, hư không không ngừng sụp đổ, mà những sách linh này trong nháy mắt vỡ tan, hóa thành một dòng sông tri thức thật dài, dung nhập vào Động Thiên đại đạo.
-Keng! chúc mừng đã xem Đạo Táng Đại Pháp, kinh nghiệm tăng 80000.
-Keng! chức mừng xem Vô Thượng Thiên Ý, kinh nghiệm tăng 100000.
-Keng! chúc mừng đã xem Hoan Hỉ Đại Thiền kinh văn, kinh nghiệm tăng 130000.
……………….
Vô số sách linh bị Lâm Phàm làm thịt, cũng là vô số cảm ngộ dung nhập vào Động Thiên đại đạo.
Lâm Phàm cảm nhận rõ sự biến hóa của Động Thiên, loại biến hóa mà trước đây hắn có mơ cũng chưa từng thấy.
Nếu như trước kia, Động Thiên đại đạo là tên mù chữ, nhưng với nỗ lực của Lâm Phàm thì nó đã đọc được đủ loại sách, lượng tri thức ngày càng lớn.
Xuất khẩu thành chương, vung bút như rồng, từng câu từng chữ đều ẩn chứa thông thiên địa lí.
-Nhân tộc này, pháp lực thật cường hãn, có thể hàng phục nhiều sách linh như vậy.
Lão thủ sách vẻ mặt kinh hãi, đối với thủ đoạn của Lâm Phàm, khiếp sợ vạn phần.
Đồng thời, hắn đã hiểu được ý tứ của tông chủ, thiên kiêu Nhân tộc này chính là hi vọng cuối cùng của Đại Thiên thế giới.
Đối với đám thiên kiêu, hắn hiểu rất rõ, nhưng giống như tên này thì chưa từng thấy qua, thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Lâm Phàm đang đắm chìm trong đại dương tri thức, không ngừng cảm ngộ, không ngừng tiêu hóa.
Hắn biết, lần này là một cơ duyên lớn, có thể tiến vào Tàng Thư Các của Vân Tông chính do mình ăn ở thiện lương đó giờ mới có được đây mà, nên phải tận dụng mới được.
Nếu như lần này mà không quý trọng, chỉ sợ sau này hối hận không kịp.
Giờ khắc này, trong Động Thiên, tri thức như rồng, toàn bộ đều biến thành lực lượng bản nguyên.
Một chữ là một thế giới.
Đại năng giả viết thư tịch đều bao hàm một ít võ đạo cảm ngộ của họ.
Nếu như bản thân hắn có thể lĩnh ngộ thì có thể nâng sức mạnh của mình đạt đến đỉnh cao.
Thời gian trôi như nước chảy, không gì cản nổi.
Lâm Phàm bên trong Động Thiên cảm ngộ không biết trải qua bao lâu, thực lực của hắn vẫn đang tiếp tục tăng lên.
-Thiên kiêu như vậy, vạn năm mới gặp một lần a, chỉ trong thời gian ngắn mà có thể thông hiểu hết đạo lí trong mấy cuốn sách này, chuyện này dù nói ra thì cũng không có ai tin tưởng a.
Ông lão kinh ngạc cảm thán.
Sau đó, hắn báo chuyện này với tông chủ.
Vân Tông tông chủ nghe chuyện thế cũng kinh hãi biến sắc, sau đó lại cười nhạt một tiếng, hắn cho rằng mình đã làm đúng.
Đối với hắn, Lâm Phàm chính là hi vọng.
Loại thiên kiêu này, nếu trưởng thành, chắc chắn sẽ vô địch thiên hạ, không có đối thủ.
Trong Động Thiên, hoa thơm chim hót, đất nở sen vàng, Thiên Âm quấn quanh, vô số cảm ngộ cùng chí lí thần linh trôi nổi trong hư không, miệng nói kinh văn, thiên hoa lạc trụy, cảnh sắc kì dị.
Thượng Cổ Đại Yêu, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương, Long Huyền, Tịch Quang đang tiến nhập trạng thái cảm ngộ.
Động Thiên không ngừng tăng cường, thực lực của bọn họ cũng sắp tăng đến giới hạn.
Tàng Thư Các có vô số thư tịch, một phần trong đó, Lâm Phàm đều xem qua, sức mạnh này tựa như là Hồng Thủy Cự Long, chạy tới chạy lui không ngừng.
-Ngưng! Đại đao phương pháp.
Tiếp đó, Lâm Phàm mở to hai mắt, một đạo khí tức xuyên thấu phóng ra, mà khí tức của Lâm Phàm cũng không ngừng tăng lên.
Động Thiên đại đạo không ngừng ngưng tụ, lúc này, Động Thiên đã đạt được hoàn mĩ.
-Keng! chúc mừng thăng cấp.
-Keng! tu vi Thần Thiên Vị đạt đến cảnh giới Bất Tử tầng bốn!
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Theo từng dây pháp lực của Lâm Phàm, những sách linh cường đại từ bốn phương tám hướng cùng nhau tiến lên, khí tức cường hãn tràn ngập bên trong Động Thiên của hắn.
-Sinh linh, hãy thuần phục ta, đảm bảo ngươi sẽ trở thành vô địch trên thế gian này.
-Đem thân thể của ngươi giao cho ta đi!
-Thật là một thân thể cường hãn, nếu như nuốt được ngươi thì ta có thể thoát khỏi thư tịch này, có một thân thể hoàn chỉnh rồi.
Đối với những sách linh mà nói, thân thể của Lâm Phàm như miếng thịt béo, ai cũng muốn chiếm hữu.
Cùng lúc đó, một đạo Hắc Quang phóng lên, một ông lão mặc áo màu đen mang theo khí tức u ám, vẫy tay vài cái, vô số sách linh đều bị hủy diệt.
-Sinh linh này là của lão phu, các ngươi ai dám cướp?
Các sách linh may mắn còn sống khác nhìn thấy người này xuất hiện, từng tên đều bị dọa sắc mặt trắng bệch.
-Hắc U Hoàng vạn tuế, sinh linh như vậy cũng chỉ có người mới xứng có được.
-Chúng ta chỉ muốn giúp ngài trông chừng tên sinh linh này mà thôi, không cho hắn chạy trốn.
Trong lòng đám sách linh đều rất phẫn nộ cùng không cam lòng, nhưng trước Hắc U Hoàng cường đại, bọn họ cũng không có biện pháp nào, căn bản là không thể phản đối.
Lâm Phàm ngồi khoanh chân, sắc mặt không đổi, không vì Động Thiên bị vô số sách linh chiếm giữ mà căng thẳng.
Tất cả những điều này, nằm trong phạm vi kiểm soát của hắn.
Chính hắn cũng không ngờ, việc câu dẫn sách linh lại có thể dẫn tới vô số tên cường đại như thế, quả thật không tồi.
-Haha, không nghĩ tới sinh linh này lại mạnh như vậy, vượt qua được Động Thiên lôi kiếp, thành tựu đại đạo, nếu như có được thân thể này, thì rất có ích cho công phu của ta nha, haha.
Hắc U Hoàng cuồng tiếu.
Những sách linh khác cũng chỉ có thể ao ước, ghen tịa, sinh linh cường đại như vậy, bọn họ ở trong đây gần ngàn năm nhưng chưa từng gặp qua.
Nhưng bây giờ gặp được thì lại bị Hắc U Hoàng độc chiếm đoạt, một chút cặn cũng không chia sẻ cho bọn họ.
Đúng lúc này, Lâm Phàm đột nhiên mở mắt.
-Sách linh các ngươi chẳng lẽ muốn chiếm đoạt cơ thể của ta?
Lâm Phàm nhìn những sách linh đang vây quanh mình.
Những sách linh này có hình dạng khác nhau, khí tức càng không giống, mỗi loại linh hồn đều khác nhau.
Khi đại năng giả viết chữ, ngoại trừ tĩnh tâm ra thì còn phát tiết tâm tình tiêu cực của bản thân vào từng câu chữ, những suy nghĩ tiêu cực cũng từ đó mà tiêu tan.
Do đó, những sách linh này, đều từ những thứ tiêu cực mà hình thành.
-Sinh linh, chỉ cần ngươi giao thân thể ra thì ta sẽ giúp ngươi trở thành một nhân vật đứng đầu đại lục, muốn gió được gió, muốn mưa có mưa.
Hắn U Hoàn lạnh lùng nói.
Lâm Phàm nhìn những sách linh này, sau đó lắc đầu:
-Các ngươi ngoan ngoãn hóa thành tri thức mà dung nhập vào Động Thiên của bản đế đi.
Lâm Phàm nhẹ nâng tay, khẽ chỉ.
Trong chốc lát, Hắc U Hoàng đột nhiên cảm thấy mình bị một luồng sức mạnh phong tỏa, rồi lại bị nguồn sức mạnh này trực tiếp xuyên qua.
-Keng! Chúc mừng, đã xem qua Hắc U Chân Thần, kinh nghiệm tăng 150000.
Những sách linh khác chứng kiến cảnh Hắc U Hoàng trâu bò như thế mà bị tên này làm gỏi trong nháy mắt, từng tên từng tên cũng chỉ có thể gào thét.
-Mọi người chạy mau, chúng ta không phải là đối thủ của hắn đâu!
-Tha mạng a, đại nhân tha mạng, tiểu nhân cũng chỉ đến để xem tư thái hiên ngang, cùng độ đẹp trai vô đối của ngài mà thôi, tuyệt đối không có ác ý.
-Mau rời khỏi nơi này, nếu không toàn quân bị diệt mất.
Lâm Phàm mỉm cười, đứng ngay cửa Động Thiên, muốn rời khỏi đây sao? thế gian làm gì có chuyện tốt vậy chứ.
-Nếu đã tới, vậy thì… ở lại nơi này đi.
Bàn tay Lâm Phàm vỗ một cái, pháp lực ngưng tụ thành năm ngón tay, giống như 5 ngọn núi lớn, vừa dày vừa nặng, không thể chống đỡ.
Ầm!
Ầm!
…….
Một ngón tay khẽ động, hư không không ngừng sụp đổ, mà những sách linh này trong nháy mắt vỡ tan, hóa thành một dòng sông tri thức thật dài, dung nhập vào Động Thiên đại đạo.
-Keng! chúc mừng đã xem Đạo Táng Đại Pháp, kinh nghiệm tăng 80000.
-Keng! chức mừng xem Vô Thượng Thiên Ý, kinh nghiệm tăng 100000.
-Keng! chúc mừng đã xem Hoan Hỉ Đại Thiền kinh văn, kinh nghiệm tăng 130000.
……………….
Vô số sách linh bị Lâm Phàm làm thịt, cũng là vô số cảm ngộ dung nhập vào Động Thiên đại đạo.
Lâm Phàm cảm nhận rõ sự biến hóa của Động Thiên, loại biến hóa mà trước đây hắn có mơ cũng chưa từng thấy.
Nếu như trước kia, Động Thiên đại đạo là tên mù chữ, nhưng với nỗ lực của Lâm Phàm thì nó đã đọc được đủ loại sách, lượng tri thức ngày càng lớn.
Xuất khẩu thành chương, vung bút như rồng, từng câu từng chữ đều ẩn chứa thông thiên địa lí.
-Nhân tộc này, pháp lực thật cường hãn, có thể hàng phục nhiều sách linh như vậy.
Lão thủ sách vẻ mặt kinh hãi, đối với thủ đoạn của Lâm Phàm, khiếp sợ vạn phần.
Đồng thời, hắn đã hiểu được ý tứ của tông chủ, thiên kiêu Nhân tộc này chính là hi vọng cuối cùng của Đại Thiên thế giới.
Đối với đám thiên kiêu, hắn hiểu rất rõ, nhưng giống như tên này thì chưa từng thấy qua, thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Lâm Phàm đang đắm chìm trong đại dương tri thức, không ngừng cảm ngộ, không ngừng tiêu hóa.
Hắn biết, lần này là một cơ duyên lớn, có thể tiến vào Tàng Thư Các của Vân Tông chính do mình ăn ở thiện lương đó giờ mới có được đây mà, nên phải tận dụng mới được.
Nếu như lần này mà không quý trọng, chỉ sợ sau này hối hận không kịp.
Giờ khắc này, trong Động Thiên, tri thức như rồng, toàn bộ đều biến thành lực lượng bản nguyên.
Một chữ là một thế giới.
Đại năng giả viết thư tịch đều bao hàm một ít võ đạo cảm ngộ của họ.
Nếu như bản thân hắn có thể lĩnh ngộ thì có thể nâng sức mạnh của mình đạt đến đỉnh cao.
Thời gian trôi như nước chảy, không gì cản nổi.
Lâm Phàm bên trong Động Thiên cảm ngộ không biết trải qua bao lâu, thực lực của hắn vẫn đang tiếp tục tăng lên.
-Thiên kiêu như vậy, vạn năm mới gặp một lần a, chỉ trong thời gian ngắn mà có thể thông hiểu hết đạo lí trong mấy cuốn sách này, chuyện này dù nói ra thì cũng không có ai tin tưởng a.
Ông lão kinh ngạc cảm thán.
Sau đó, hắn báo chuyện này với tông chủ.
Vân Tông tông chủ nghe chuyện thế cũng kinh hãi biến sắc, sau đó lại cười nhạt một tiếng, hắn cho rằng mình đã làm đúng.
Đối với hắn, Lâm Phàm chính là hi vọng.
Loại thiên kiêu này, nếu trưởng thành, chắc chắn sẽ vô địch thiên hạ, không có đối thủ.
Trong Động Thiên, hoa thơm chim hót, đất nở sen vàng, Thiên Âm quấn quanh, vô số cảm ngộ cùng chí lí thần linh trôi nổi trong hư không, miệng nói kinh văn, thiên hoa lạc trụy, cảnh sắc kì dị.
Thượng Cổ Đại Yêu, Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương, Long Huyền, Tịch Quang đang tiến nhập trạng thái cảm ngộ.
Động Thiên không ngừng tăng cường, thực lực của bọn họ cũng sắp tăng đến giới hạn.
Tàng Thư Các có vô số thư tịch, một phần trong đó, Lâm Phàm đều xem qua, sức mạnh này tựa như là Hồng Thủy Cự Long, chạy tới chạy lui không ngừng.
-Ngưng! Đại đao phương pháp.
Tiếp đó, Lâm Phàm mở to hai mắt, một đạo khí tức xuyên thấu phóng ra, mà khí tức của Lâm Phàm cũng không ngừng tăng lên.
Động Thiên đại đạo không ngừng ngưng tụ, lúc này, Động Thiên đã đạt được hoàn mĩ.
-Keng! chúc mừng thăng cấp.
-Keng! tu vi Thần Thiên Vị đạt đến cảnh giới Bất Tử tầng bốn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.