Chương 532: Người, Dơi Đại Chiến
Tân Phong
25/08/2018
- Đại Phàm Ca ra đây.
- Chủ nhân, thời khắc quan trọng này thì ta vẫn là đáng tin nhất.
Vào thời điểm Lâm Phàm triển khai lĩnh vực, một vị thiếu niên mặc xiêm y màu đỏ cực kỳ hèn mọn chạy ra, mỗi một lần nhảy lên đều có sương mù nồng nặc bay ra.
Lâm Phàm đối với những tinh linh công pháp này thật là hết biết nói sao.
Việc có thể dung nhập Đại Phàm Ca vào trong lĩnh vực là điều Lâm Phàm không thể ngờ được.
Có điều theo Lâm Phàm đoán, tất cả những thứ này đều là công lao của hệ thống, trong hệ thống có một hạng công năng là Dung hợp nhưng Lâm Phàm rất ít sử dụng, vậy mà đến khi ngưng luyện ra Lĩnh vực Lâm Phàm phát hiện công năng Dung hợp rất ít sử dụng vào lúc này lại bạo phát ra uy lực vô cùng lớn.
- Chủ nhân triển khai Đại Phàm Ca, chúng ta chạy mau.
Phi Thiên tiếp tục đâm thủng cơ thể Hắc Thiên Bức Vương, giờ khắc này nhìn thấy một màn sương mù dày đặc giăng kín trong động thiên, Tịch Quang và Long Huyền cũng kinh hoảng hô.
Giống như gặp phải chuyện chủ nợ vậy, chớp mắt liền biến mất trong động thiên rồi đi tới bên người Lâm Phàm.
- Chủ nhân, không nên ngộ thương.
Thượng Cổ Đại Yêu đang đánh nhau cùng với Bức Thần mà vẫn phải lo lắng về màn sương mù này.
Vạn Bức lão tổ nhìn thấy những làn sương mù này, nội tâm cũng vô cùng nghi hoặc, không biết những thứ này rốt cuộc là cái gì?
- Hắc Thiên Bức Vương, nuốt chửng những sương mù này cho ta.
Bây giờ thắng lợi đang ở trước mắt, Vạn Bức lão tổ đương nhiên không thể để xuất hiện sai lầm gì.
Mặc dù không biết những sương mù này rốt cuộc là thứ gì, thế nhưng Hắc Thiên Bức Vương có thể hấp thụ vạn vật trong thiên địa nên Vạn Bức lão tổ rất tin tưởng vào nó.
Chít chít!
Hắc Thiên Bức Vương bay về hướng sương mù sau đó không chút do dự hấp thu hết.
Tinh linh Đại Phàm Ca nhìn thấy con dơi này đang hấp thụ Đại Phàm Ca cũng phải trợn mắt há mồm mà nhìn, hắn không dám không nghĩ tới sẽ có sinh linh chủ động hút Đại Phàm Ca.
Nhìn sương mù dày đặc từ từ giảm dần Vạn Bức lão tổ cười đến điên cuồng.
- Ha ha, ngươi còn thủ đoạn gì nữa thì dùng nốt đi, lão phu vốn chỉ muốn lấy Đạo khí, bây giờ nghĩ lại rồi, nhất định phải hút não của ngươi, lấy được tất cả tri thức của ngươi, những thủ đoạn này tuy rằng không ra làm sao nhưng lại khá hiếm thấy.
Vạn Bức lão tổ cười âm trầm.
Nhưng trong chớp mắt, tiếng cười Vạn Bức lão tổ lập tức im bặt như bị người ta bóp cổ vậy.
Khuôn mặt âm trầm giờ khắc này từ từ thay đổi trở nên đỏ ửng.
- Ngươi....
Trong ánh mắt Vạn Bức lão tổ hiện lên vẻ hoảng sợ, thân thể không ngừng lùi lại, kinh hãi nhìn Lâm Phàm.
- Đây là tình huống gì? Hắc Thiên Bức Vương hấp thụ Đại Phàm Ca, cái tên này chẳng lẽ cũng hút Đại Phàm Ca luôn?
Lâm Phàm nhìn dáng dấp lúc này của Vạn Bức lão tổ thì liền đoán ra có chuyện gì.
Nghĩ kì thì con Hắc Thiên Bức Vương này rút tinh khí của các sinh linh, sau đó nhất định sẽ truyền cho Vạn Bức lão tổ.
Hiện tại nó đang hấp thụ Đại Phàm Ca, như vậy kết quả cuối cùng tất nhiên là đem Đại Phàm Ca truyền tới cho hắn.
Đại Phàm Ca là một thứ thần kỳ, cho dù ngươi mạnh tới cỡ nào mà lỡ hút nó vào thì chắc chắn không thể kiềm chế được, sống không bằng chết thôi.
Chít chít!
Con Hắc Thiên Bức Vương kia không ngừng rống lên, vốn là khí thế hung bạo thế nhưng lúc này lại giống như uống rượu say vậy mà đi đứng không vững vậy, hồng quang trong mắt cũng ảm đạm
đsydNBmAuydṹi.
Xì xì! Xì xì!
Hai cánh chấn động, sau đó con Hắc Thiên Bức Vương tan rã ra từng con dơi nhỏ.
Từng con dơi nhỏ nhìn nhau, đã từng là sinh vật máu lạnh giờ đây lại nhìn nhau trìu mến, thời khắc này dưới cái nhìn của bọn chúng đối phương thật là đẹp.
- Ta té, táng tận thiên lương a.
Lâm Phàm quay đầu đi, gương mặt tỏ vẻ bất đắc dĩ, thật sự là quá cầm thú đi mà, cũng may không có ai ở đâu, đỡ làm tổn hại danh dự của tiểu gia.
Thượng Cổ Đại Yêu vốn đang áp chế Bức Thần, giờ khắc này bỗng nhiên Bức Thần hoàn toàn cuồng bạo, cả người Thượng Cổ Đại Yêu run lên, hắn phát hiện hai con mắt Bức Thần đột nhiên thay đổi trở nên bốc hỏa, phảng phất như phát hiện được người tình vậy.
- Thượng Cổ Đại Yêu, ngươi mau trở về, nếu không sẽ thảm đấy.
Lâm Phàm hướng về phía Thượng Cổ Đại Yêu hô to.
Thượng Cổ Đại Yêu nhìn Lâm Phàm lại nhìn Bức Thần một chút, cuối cùng ngay lập tức trở về trong Yêu Thành.
Mà trong chớp mắt khi Thượng Cổ Đại Yêu trở về, Bức Thần đập về phía Yêu Thành như muốn cùng Thượng Cổ Đại Yêu đại chiến ba trăm hiệp.
Lâm Phàm vung tay áo một cái, trong nháy mắt thu hồi Yêu Thành lại, nếu như Thượng Cổ Đại Yêu bị Bức Thần cưỡi, như vậy chỉ sợ sẽ làm cho Thượng Cổ Đại Yêu từ đây sẽ để lại vết thương lòng vĩnh viễn nha. Cảm giác thân thể của chính mình đã không còn thuần khiết, lại bị một con dơi làm bẩn.
Ngay lúc Yêu Thành biến mất, Bức Thần nhìn về phía Lâm Phàm.
Tim Lâm Phàm đột nhiên run lên, bà mẹ nó không ổn, té gấp.
- Ẩn thân.
Đối với sinh vật đã hấp thu Đại Phàm Ca, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ không giao thủ với bọn hắn bởi vì... lòng từ bi bao la của hắn không cho phép hắn đối xử với chúng như với các sinh vật bình thường khác.
Thật ra là hắn sợ bị thông thôi.
- A! Vô liêm sỉ, khói mù này rốt cuộc là cái gì?
Vạn Bức lão tổ giờ khắc này tức giận gầm thét lên, trong nội tâm có một luồng sức mạnh không nói rõ không ngừng sôi trào, dường như muốn khống chế thần thức của hắn.
Lâm Phàm đang trong trạng thái ẩn thân, ngậm miệng không nói, an tĩnh phiêu phù trong động thiên, giả câm giả điếc.
Vạn Bức lão tổ giờ khắc này điên cuồng hét lên, hắn cảm giác mình sẽ không chống lại được cỗ lực lượng này, hắn đột nhiên phát hiện mấy Bức Thần đang bay về phía hắn.
Đôi mắt đỏ máu mở to nhìn chòng chọc vào Vạn Bức lão tổ.
Vạn Bức lão tổ thấy được trong mắt nó có cảm giác vô cùng hưng phấn, thậm chí khiến Vạn Bức lão tổ càng thêm hoảng sợ chính là giữa hai chân Bức Thần lại có một cái gì đó đen thui như núi cao, vô cùng cứng chắc.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Đừng lại đây!
Hoa cúc Vạn Bức lão tổ đột nhiên căng thẳng, trong lòng có cảm giác không ổn.
Chít chít!
Đáp lại Vạn Bức lão tổ chính là một tiếng gào thét che khuất bầu trời của Bức Thần, trong mắt chúng, hoa cúc của Vạn Bức lão tổ chính là đồ vật bọn chúng yêu thích nhất lúc này.
- Bức Thần Ma Quật, vạn bức tiêu tan, tiêu tan a....
Nhưng lời Vạn Bức lão tổ còn chưa nói hết đã bị Bức Thần bao phủ, mà nhất trụ kình thiên của Bức Thần lại càng khổng lồ, trực đảo hoàng long, cũng không biết đảo ở nơi nào.
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu sảng khoái....
Tác dụng Đại Phàm Ca đối với Vạn Bức lão tổ phải nói là hung uy tuyệt thế, thời gian tác dụng so với trước đây còn lâu hơn, mạnh hơn.
Một tay che trời, Bức Thần nắm chặt Vạn Bức lão tổ trong lòng bàn tay, hồng bào bay lượn, tóc dài phấp phới.
Một hồi đại chiến khiến người khác không đành lòng nhìn.
Thiên địa rung động, mưa máu bay vụt qua.
Lâm Phàm không đành lòng quay đầu đi, sợ cảnh này làm mù mắt chó.
- Vô cùng thê thảm a.
Trận đại chiến này khiến Lâm Phàm bất ngờ.
Tinh linh Đại Phàm Ca hai tay ôm vai, dương dương tự đắc, dường như rất thỏa mãn với kiệt tác của mình.
Mà Tịch Quang và Long Huyền lại trợn mắt ngoác mồm, vô cùng kinh ngạc.
- Cực kỳ tàn ác.
- Chủ nhân, thời khắc quan trọng này thì ta vẫn là đáng tin nhất.
Vào thời điểm Lâm Phàm triển khai lĩnh vực, một vị thiếu niên mặc xiêm y màu đỏ cực kỳ hèn mọn chạy ra, mỗi một lần nhảy lên đều có sương mù nồng nặc bay ra.
Lâm Phàm đối với những tinh linh công pháp này thật là hết biết nói sao.
Việc có thể dung nhập Đại Phàm Ca vào trong lĩnh vực là điều Lâm Phàm không thể ngờ được.
Có điều theo Lâm Phàm đoán, tất cả những thứ này đều là công lao của hệ thống, trong hệ thống có một hạng công năng là Dung hợp nhưng Lâm Phàm rất ít sử dụng, vậy mà đến khi ngưng luyện ra Lĩnh vực Lâm Phàm phát hiện công năng Dung hợp rất ít sử dụng vào lúc này lại bạo phát ra uy lực vô cùng lớn.
- Chủ nhân triển khai Đại Phàm Ca, chúng ta chạy mau.
Phi Thiên tiếp tục đâm thủng cơ thể Hắc Thiên Bức Vương, giờ khắc này nhìn thấy một màn sương mù dày đặc giăng kín trong động thiên, Tịch Quang và Long Huyền cũng kinh hoảng hô.
Giống như gặp phải chuyện chủ nợ vậy, chớp mắt liền biến mất trong động thiên rồi đi tới bên người Lâm Phàm.
- Chủ nhân, không nên ngộ thương.
Thượng Cổ Đại Yêu đang đánh nhau cùng với Bức Thần mà vẫn phải lo lắng về màn sương mù này.
Vạn Bức lão tổ nhìn thấy những làn sương mù này, nội tâm cũng vô cùng nghi hoặc, không biết những thứ này rốt cuộc là cái gì?
- Hắc Thiên Bức Vương, nuốt chửng những sương mù này cho ta.
Bây giờ thắng lợi đang ở trước mắt, Vạn Bức lão tổ đương nhiên không thể để xuất hiện sai lầm gì.
Mặc dù không biết những sương mù này rốt cuộc là thứ gì, thế nhưng Hắc Thiên Bức Vương có thể hấp thụ vạn vật trong thiên địa nên Vạn Bức lão tổ rất tin tưởng vào nó.
Chít chít!
Hắc Thiên Bức Vương bay về hướng sương mù sau đó không chút do dự hấp thu hết.
Tinh linh Đại Phàm Ca nhìn thấy con dơi này đang hấp thụ Đại Phàm Ca cũng phải trợn mắt há mồm mà nhìn, hắn không dám không nghĩ tới sẽ có sinh linh chủ động hút Đại Phàm Ca.
Nhìn sương mù dày đặc từ từ giảm dần Vạn Bức lão tổ cười đến điên cuồng.
- Ha ha, ngươi còn thủ đoạn gì nữa thì dùng nốt đi, lão phu vốn chỉ muốn lấy Đạo khí, bây giờ nghĩ lại rồi, nhất định phải hút não của ngươi, lấy được tất cả tri thức của ngươi, những thủ đoạn này tuy rằng không ra làm sao nhưng lại khá hiếm thấy.
Vạn Bức lão tổ cười âm trầm.
Nhưng trong chớp mắt, tiếng cười Vạn Bức lão tổ lập tức im bặt như bị người ta bóp cổ vậy.
Khuôn mặt âm trầm giờ khắc này từ từ thay đổi trở nên đỏ ửng.
- Ngươi....
Trong ánh mắt Vạn Bức lão tổ hiện lên vẻ hoảng sợ, thân thể không ngừng lùi lại, kinh hãi nhìn Lâm Phàm.
- Đây là tình huống gì? Hắc Thiên Bức Vương hấp thụ Đại Phàm Ca, cái tên này chẳng lẽ cũng hút Đại Phàm Ca luôn?
Lâm Phàm nhìn dáng dấp lúc này của Vạn Bức lão tổ thì liền đoán ra có chuyện gì.
Nghĩ kì thì con Hắc Thiên Bức Vương này rút tinh khí của các sinh linh, sau đó nhất định sẽ truyền cho Vạn Bức lão tổ.
Hiện tại nó đang hấp thụ Đại Phàm Ca, như vậy kết quả cuối cùng tất nhiên là đem Đại Phàm Ca truyền tới cho hắn.
Đại Phàm Ca là một thứ thần kỳ, cho dù ngươi mạnh tới cỡ nào mà lỡ hút nó vào thì chắc chắn không thể kiềm chế được, sống không bằng chết thôi.
Chít chít!
Con Hắc Thiên Bức Vương kia không ngừng rống lên, vốn là khí thế hung bạo thế nhưng lúc này lại giống như uống rượu say vậy mà đi đứng không vững vậy, hồng quang trong mắt cũng ảm đạm
đsydNBmAuydṹi.
Xì xì! Xì xì!
Hai cánh chấn động, sau đó con Hắc Thiên Bức Vương tan rã ra từng con dơi nhỏ.
Từng con dơi nhỏ nhìn nhau, đã từng là sinh vật máu lạnh giờ đây lại nhìn nhau trìu mến, thời khắc này dưới cái nhìn của bọn chúng đối phương thật là đẹp.
- Ta té, táng tận thiên lương a.
Lâm Phàm quay đầu đi, gương mặt tỏ vẻ bất đắc dĩ, thật sự là quá cầm thú đi mà, cũng may không có ai ở đâu, đỡ làm tổn hại danh dự của tiểu gia.
Thượng Cổ Đại Yêu vốn đang áp chế Bức Thần, giờ khắc này bỗng nhiên Bức Thần hoàn toàn cuồng bạo, cả người Thượng Cổ Đại Yêu run lên, hắn phát hiện hai con mắt Bức Thần đột nhiên thay đổi trở nên bốc hỏa, phảng phất như phát hiện được người tình vậy.
- Thượng Cổ Đại Yêu, ngươi mau trở về, nếu không sẽ thảm đấy.
Lâm Phàm hướng về phía Thượng Cổ Đại Yêu hô to.
Thượng Cổ Đại Yêu nhìn Lâm Phàm lại nhìn Bức Thần một chút, cuối cùng ngay lập tức trở về trong Yêu Thành.
Mà trong chớp mắt khi Thượng Cổ Đại Yêu trở về, Bức Thần đập về phía Yêu Thành như muốn cùng Thượng Cổ Đại Yêu đại chiến ba trăm hiệp.
Lâm Phàm vung tay áo một cái, trong nháy mắt thu hồi Yêu Thành lại, nếu như Thượng Cổ Đại Yêu bị Bức Thần cưỡi, như vậy chỉ sợ sẽ làm cho Thượng Cổ Đại Yêu từ đây sẽ để lại vết thương lòng vĩnh viễn nha. Cảm giác thân thể của chính mình đã không còn thuần khiết, lại bị một con dơi làm bẩn.
Ngay lúc Yêu Thành biến mất, Bức Thần nhìn về phía Lâm Phàm.
Tim Lâm Phàm đột nhiên run lên, bà mẹ nó không ổn, té gấp.
- Ẩn thân.
Đối với sinh vật đã hấp thu Đại Phàm Ca, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ không giao thủ với bọn hắn bởi vì... lòng từ bi bao la của hắn không cho phép hắn đối xử với chúng như với các sinh vật bình thường khác.
Thật ra là hắn sợ bị thông thôi.
- A! Vô liêm sỉ, khói mù này rốt cuộc là cái gì?
Vạn Bức lão tổ giờ khắc này tức giận gầm thét lên, trong nội tâm có một luồng sức mạnh không nói rõ không ngừng sôi trào, dường như muốn khống chế thần thức của hắn.
Lâm Phàm đang trong trạng thái ẩn thân, ngậm miệng không nói, an tĩnh phiêu phù trong động thiên, giả câm giả điếc.
Vạn Bức lão tổ giờ khắc này điên cuồng hét lên, hắn cảm giác mình sẽ không chống lại được cỗ lực lượng này, hắn đột nhiên phát hiện mấy Bức Thần đang bay về phía hắn.
Đôi mắt đỏ máu mở to nhìn chòng chọc vào Vạn Bức lão tổ.
Vạn Bức lão tổ thấy được trong mắt nó có cảm giác vô cùng hưng phấn, thậm chí khiến Vạn Bức lão tổ càng thêm hoảng sợ chính là giữa hai chân Bức Thần lại có một cái gì đó đen thui như núi cao, vô cùng cứng chắc.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Đừng lại đây!
Hoa cúc Vạn Bức lão tổ đột nhiên căng thẳng, trong lòng có cảm giác không ổn.
Chít chít!
Đáp lại Vạn Bức lão tổ chính là một tiếng gào thét che khuất bầu trời của Bức Thần, trong mắt chúng, hoa cúc của Vạn Bức lão tổ chính là đồ vật bọn chúng yêu thích nhất lúc này.
- Bức Thần Ma Quật, vạn bức tiêu tan, tiêu tan a....
Nhưng lời Vạn Bức lão tổ còn chưa nói hết đã bị Bức Thần bao phủ, mà nhất trụ kình thiên của Bức Thần lại càng khổng lồ, trực đảo hoàng long, cũng không biết đảo ở nơi nào.
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng kêu sảng khoái....
Tác dụng Đại Phàm Ca đối với Vạn Bức lão tổ phải nói là hung uy tuyệt thế, thời gian tác dụng so với trước đây còn lâu hơn, mạnh hơn.
Một tay che trời, Bức Thần nắm chặt Vạn Bức lão tổ trong lòng bàn tay, hồng bào bay lượn, tóc dài phấp phới.
Một hồi đại chiến khiến người khác không đành lòng nhìn.
Thiên địa rung động, mưa máu bay vụt qua.
Lâm Phàm không đành lòng quay đầu đi, sợ cảnh này làm mù mắt chó.
- Vô cùng thê thảm a.
Trận đại chiến này khiến Lâm Phàm bất ngờ.
Tinh linh Đại Phàm Ca hai tay ôm vai, dương dương tự đắc, dường như rất thỏa mãn với kiệt tác của mình.
Mà Tịch Quang và Long Huyền lại trợn mắt ngoác mồm, vô cùng kinh ngạc.
- Cực kỳ tàn ác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.