Chương 533: Vạn Bức Lão Tổ Chết Uất Ức
Tân Phong
25/08/2018
Lâm Phàm thật là xấu hổ, một màn táng tận thiên lương này làm sao có thể tồn tại trong đất trời, thật là làm nhục anh danh của tiểu gia, là
ngươi ép ta ra đại chiêu thôi đó.
Có điều đây cũng là một màn khiến Lâm Phàm vui vẻ, sảng khoái.
Vạn Bức lão tổ Thần Thiên Vị tầng thứ ba Động Thiên cảnh, thực lực mạnh hơn mình rất nhiều thế nhưng thực lực mạnh mẽ này là xây dựng dựa trên động thiên.
Nói đơn giản là Vạn Bức lão tổ là một vị hoàng đế có lãnh thổ mênh mông nhưng không có binh sĩ, mà Lâm Phàm lại là người không có lãnh thổ nhưng trong tay lại có vô số binh sĩ.
Đây là bản chất của biến hóa.
Hiện tại Đại Phàm Ca bạo phát ra uy lực kinh thiên động địa của mình, trực tiếp đánh tan thế tiến công của Vạn Bức lão tổ, như vậy những chuyện còn lại đối với Lâm Phàm là vô cùng đơn giản.
Có điều đàn dơi nhỏ nhiều vô kể kia vẫn là một chuyện khó giải quyết, nếu như không giết được toàn bộ rất có thể sẽ nhóm lửa trên người.
May mà những con dơi nhỏ này đã bị Đại Phàm Ca làm cho lung lạc tâm trí, giờ đây đối với chúng nó mà nói trong đầu chỉ có đâm và hưởng thụ, sau đó đổi lại hưởng thụ và đâm. Cho nên cũng dễ xử lí hơn.
Nếu như để cho mấy người Hồng Vân nhìn thấy dáng vẻ Vạn Bức lão tổ hiện giờ, tuyệt đối sẽ kinh sợ đến mức con ngươi đều rớt ra ngoài.
Bởi vì rất khủng bố, tàn nhẫn, Vạn Bức lão tổ thật là ngờ táng tận thiên lương, súc sinh đến mức dơi cũng không buông tha.
Lâm Phàm vốn là muốn dùng Phi Thiên thừa dịp tấn công bất ngờ đâm chết Vạn Bức lão tổ.
Nhưng khi nhìn thấy Tịch Quang và Long Huyền làm vẻ mặt đáng thương, Lâm Phàm đành phải bỏ qua ý định này.
Nhìn thấy một màn biến thái như thế làm khí linh cũng phải sợ hãi.
Có điều Lâm Phàm nghĩ tới theo như lời Hồng Vân tiên tử, Vạn Bức lão tổ này cực kỳ khó giết, chỉ là không biết trình độ khó giết này đến cùng là như thế nào.
- Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước.
Lâm Phàm đá một cước, hư không rung động, hạt giống chân pháp vận chuyển, đánh về phía đàn Đàn dơi nhỏ dày đặc.
Trong chớp mắt, trong động thiên đột nhiên chấn động, hủy diệt cước đầy trời xuất hiện đá về hướng đàn Đàn dơi nhỏ.
- Nhân tộc ghê tởm, ta nhất định phải giết ngươi, hút sạch tất cả tinh khí của ngươi để ngươi trở thành một cái xác khô.
Vạn Bức lão tổ tức giận gào thét, tuy rằng vẻ mặt rất là phẫn nộ thế nhưng thân thể lại bán đứng hắn.
Một con dơi nhỏ đang bị Vạn Bức lão tổ nắm ở trong tay đùa bỡn, ra vào liên tục khiến con dơi muốn khóc thét.
- Đáng ghét.
Vạn Bức lão tổ giờ khắc này thật muốn nổi điên, hắn muốn dừng lại nhưng không thể khống chế thân thể.
- Vạn Bức lão tổ, kêu lớn lên một chút đi, cảm thụ bản tâm của mình thật tốt, sống thật với bản thân của mình, hướng đến đỉnh cao của cuộc sống.
Lâm Phàm dùng từ ngữ nghiêm trang để nói về sự biến thái của mình.
Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước là một trong tứ đại tà thuật của Lâm Phàm.
Những tà thuật này còn chưa tới trạng thái đỉnh cao, nhưng với sức mạnh bây giờ cũng đã là nghịch thiên rồi, đây là bí kỹ độc môn của Lâm Phàm, trong cả vũ trụ chỉ có một mình Lâm Phàm có thể triển khai.
Ầm! Ầm!
Một tiếng vang vọng lại, đàn dơi nhỏ chịu một cước này, toàn bộ đều đã mất sức chiến đấu, từng con từng con run rẩy rơi trên mặt đất, muốn bay lên lần thứ hai nhưng cảm giác đau đớn lại hành hạ chúng.
Chít chít!
Tiếng kêu to bén nhọn, vô cùng thê thảm, nếu như chúng nó có thể mở miệng nói chắc chắn sẽ phẫn nộ chửi bới tên Lâm Phàm biến thái, ít ra phải cho chúng hưởng thụ xong đã chứ
Thời khắc này, đến bên cạnh Vạn Bức lão tử, Lâm Phàm không chút do dự, lập tức lấy ra vĩnh hằng chi phủ.
- Phá diệt.
Vung ra một rìu dường như cắt rời thiên địa, một nhát rìu xuyên qua động thiên lướt về phía Vạn Bức lão tổ, sức mạnh to lớn, đối với Vạn Bức lão tổ không có bất kỳ thứ gì phòng bị mà nói, căn bản là không có cách chống đỡ, trong nháy mắt bị chém thành hai khúc.
- Quả nhiên rất khó giết.
Lông mày Lâm Phàm chau lại, không nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở, như vậy Vạn Bức lão tổ còn chưa chết.
- Ngươi không giết được ta đâu.
Trong chớp mắt, Vạn Bức lão tổ gào thét:
- Ở trong động thiên này, ngươi không có khả năng giết được ta.
- Hừ, dưới tay ta không có thứ gì bất tử.
Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng, dĩ nhiên sẽ không tin lời Vạn Bức lão tổ.
Chính mình tu luyện tầng thứ chín Huyết Hải ma công cảnh giới Tích huyết sống lại cũng không dám nói là bất tử, một con dơi thối có bản lãnh gì mà dám nói mình bất tử.
Tinh quang trong mắt Lâm Phàm toả sáng, trong nháy mắt đánh ra trăm nghìn chưởng, các loại công pháp như hạ bút thành văn.
- Nhất Chỉ Tịch Diệt.
Trường bào Lâm Phàm bay lượn trôi nổi trong hư không, tay phải nhẹ nhàng hướng về động thiên lấy chỉ tay làm chuẩn, đẩy ra từng đợt từng đợt gợn sóng khiến động thiên trong hư không từng tấc từng tấc nứt toác.
Hàng vạn dơi nhỏ trong nháy mắt hóa thành tro tàn, mà Vạn Bức lão tổ cũng đã chết vô số lần, nhưng mỗi một lần đều trong chớp mắt phục sinh trước mặt Lâm Phàm.
- Vô liêm sỉ, ngươi không giết được lão phu đâu, mặc dù không biết ngươi đã làm gì với lão phu nhưng lão phu đã có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh này đang từ từ tiêu tán, chỉ cần chờ lão phu hoàn toàn khống chế được nguồn sức mạnh này, lão phu sẽ để cho ngươi sống không bằng chết.
Hai mắt Vạn Bức lão tổ hằn lên những tia máu giận dữ hét.
Lâm Phàm cúi đầu trầm tư, chẳng lẽ Vạn Bức lão tổ này thật sự không giết chết được.
Tuyệt đối không thể, thế gian này không có sinh linh nào là bất tử, cho dù Tuyên cổ được xưng là Chí Cao cũng có một ngày phải chết.
Vạn Bức lão tổ này nhất định là dựa vào động thiên.
- Cho hắn thêm một chút thuốc.
Lâm Phàm hơi vung tay, đem chuyện này giao cho tinh linh Đại Phàm Ca.
- Vâng, chủ nhân.
- Khà khà, xú dơi, không nên xem thường ta.
Tinh linh Đại Phàm Ca cười một tiếng, tiếng cười đê tiện này khiến Vạn Bức lão tổ phải dựng đứng cả tóc gáy.
- Chủ nhân, ta vừa phát hiện, ngươi mỗi một lần giết Vạn Bức lão tổ liền có mấy trăm con dơi nhỏ nổ tung, ta nghĩ Vạn Bức lão tổ có thể phục sinh vô hạn hẳn là có liên quan đến đàn dơi này.
Long Huyền vẫn luôn quan sát hiện trường mở miệng nói.
- Há, là thế này phải không?
Lâm Phàm hiểu ra, một đạo kiếm ý gào thét bay vút qua đâm xuyên Vạn Bức lão tổ, sau đó quan sát toàn bộ động thiên.
Quả nhiên như Long Huyền nói khi Vạn Bức lão tổ chết đi, lập tức có trăm con dơi nhỏ nổ tung, hóa thành một đám mưa máu dung nhập vào trong động thiên.
- Hóa ra nguyên nhân ngươi có thể sống lại vô hạn chính là cái này, để ta đoán được là tàn đời ngươi rồi, chuẩn bị di ngôn đi, há há.
Lâm Phàm cười nói.
- Đáng ghét.
Sắc mặt Vạn Bức lão tổ cực kỳ âm trầm, hắn không nghĩ tới sẽ bị người này nhìn thấu.
Lâm Phàm không có nói thêm cái gì, cầm vĩnh hằng chi phủ trong tay, hơi nhắm mắt, tinh khí không ngừng tăng lên trên, pháp lực ngưng tụ, một luồng ánh sáng mênh mông ngưng tụ trên vĩnh hằng chi phủ.
Nguồn sức mạnh này hóa thành một điểm ánh sáng không ngừng cô đọng, sức mạnh ẩn chứa trong đó làm cho người ta sợ hãi.
- Tuy rằng phá tan động thiên của ngươi có chút không quá thực tế, thế nhưng giết tất cả dơi nhỏ của ngươi thì không thành vấn đề.
Lâm Phàm bước một bước, hai tay cầm Vĩnh Hằng Chỉ Phủ, hung hăng bổ về động thiên.
- Không!
Vạn Bức lão tổ tê tâm liệt phế gầm to, hắn không nghĩ tới bản thân mình sẽ chết trong tay một tên Nhân tộc.
Phương pháp bất tử bất diệt của hắn lại bị nhân loại ghê tởm này nhìn thấu, hắn không phục a.
Hào quang hiện ra, một rìu này của Lâm Phàm ẩn chứa sức mạnh vô biên, cắt rời hư không, khi rìu lướt qua đến đâu thì ở đó không còn một bụi cây ngọn cỏ, đàn dơi nhỏ không kịp kêu lên đã hóa thành tro tàn, tiêu tan trong động thiên.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn chấn động động thiên, số dơi đếm không xuể hoàn toàn tiêu tan, mà Vạn Bức lão tổ giờ khắc này cũng bị một rìu khiến cho hóa thành tro tàn.
- Keng, chúc mừng đã giết được Vạn Bức lão tổ.
- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng thêm 200000.
- Keng, chúc mừng thu được mảnh vỡ động thiên.
- Keng, chúc mừng thu được Ma Công Vạn Bức Bất Diệt.
Lâm Phàm không nghĩ tới Vạn Bức lão tổ mang đến không ít kinh nghiệm, còn có một quyển công pháp.
Mảnh vỡ động thiên của Vạn Bức lão tổ không hề cứng rắn như Uy Quân Vương, bởi vậy Lâm Phàm trực tiếp luyện hóa dung nhập nó vào lĩnh vực, bù đắp thiếu hụt lĩnh vực của mình, khiến cho nó càng kiên cố hơn, càng cường đại hơn làm cơ sở cho động thiên sau này.
Chỉ là Ma Công Vạn Bức Bất Diệt khiến Lâm Phàm có chút nhức đầu.
- Chủ nhân, Ma Công Vạn Bức Bất Diệt này nếu như cho ta tu luyện, ta sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Thượng Cổ Đại Yêu nói.
Lâm Phàm lật xem một lượt Ma Công Vạn Bức Bất Diệt, đây là một môn công pháp cực kỳ tà môn, có điều đối với Thượng Cổ Đại Yêu thì đúng là rất tốt, ném cho Thượng Cổ Đại Yêu để nó tự tu luyện đi.
- Chủ nhân, mau mau luyện một ít Thánh Dương Đan đi, nếu không tốc độ tu luyện của chúng ta thật sự là quá chậm.
Thượng Cổ Đại Yêu nói.
Lâm Phàm nghe được lời Thượng Cổ Đại Yêu thì không kiềm được câu chửi thề, bà mẹ ngươi chứ gấu à, ngươi thăng cấp như vậy còn kêu tu luyện còn chậm?
Có điều có Thánh Dương Đan đúng là ung dung hơn, Vạn Bức lão tổ tuy rằng hơi khó nhằn, thế nhưng nếu như sử dụng Thánh Dương Đan thì có thể nổ tung động thiên của Vạn Bức lão tổ.
Đáng tiếc Thánh Dương Đan khó luyện a.
Mình có ngốc đến mức không đi giết quái kiếm kinh nghiệm mà cứ ngày ngày luyện Thánh Dương Đan đâu.
Có điều đây cũng là một màn khiến Lâm Phàm vui vẻ, sảng khoái.
Vạn Bức lão tổ Thần Thiên Vị tầng thứ ba Động Thiên cảnh, thực lực mạnh hơn mình rất nhiều thế nhưng thực lực mạnh mẽ này là xây dựng dựa trên động thiên.
Nói đơn giản là Vạn Bức lão tổ là một vị hoàng đế có lãnh thổ mênh mông nhưng không có binh sĩ, mà Lâm Phàm lại là người không có lãnh thổ nhưng trong tay lại có vô số binh sĩ.
Đây là bản chất của biến hóa.
Hiện tại Đại Phàm Ca bạo phát ra uy lực kinh thiên động địa của mình, trực tiếp đánh tan thế tiến công của Vạn Bức lão tổ, như vậy những chuyện còn lại đối với Lâm Phàm là vô cùng đơn giản.
Có điều đàn dơi nhỏ nhiều vô kể kia vẫn là một chuyện khó giải quyết, nếu như không giết được toàn bộ rất có thể sẽ nhóm lửa trên người.
May mà những con dơi nhỏ này đã bị Đại Phàm Ca làm cho lung lạc tâm trí, giờ đây đối với chúng nó mà nói trong đầu chỉ có đâm và hưởng thụ, sau đó đổi lại hưởng thụ và đâm. Cho nên cũng dễ xử lí hơn.
Nếu như để cho mấy người Hồng Vân nhìn thấy dáng vẻ Vạn Bức lão tổ hiện giờ, tuyệt đối sẽ kinh sợ đến mức con ngươi đều rớt ra ngoài.
Bởi vì rất khủng bố, tàn nhẫn, Vạn Bức lão tổ thật là ngờ táng tận thiên lương, súc sinh đến mức dơi cũng không buông tha.
Lâm Phàm vốn là muốn dùng Phi Thiên thừa dịp tấn công bất ngờ đâm chết Vạn Bức lão tổ.
Nhưng khi nhìn thấy Tịch Quang và Long Huyền làm vẻ mặt đáng thương, Lâm Phàm đành phải bỏ qua ý định này.
Nhìn thấy một màn biến thái như thế làm khí linh cũng phải sợ hãi.
Có điều Lâm Phàm nghĩ tới theo như lời Hồng Vân tiên tử, Vạn Bức lão tổ này cực kỳ khó giết, chỉ là không biết trình độ khó giết này đến cùng là như thế nào.
- Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước.
Lâm Phàm đá một cước, hư không rung động, hạt giống chân pháp vận chuyển, đánh về phía đàn Đàn dơi nhỏ dày đặc.
Trong chớp mắt, trong động thiên đột nhiên chấn động, hủy diệt cước đầy trời xuất hiện đá về hướng đàn Đàn dơi nhỏ.
- Nhân tộc ghê tởm, ta nhất định phải giết ngươi, hút sạch tất cả tinh khí của ngươi để ngươi trở thành một cái xác khô.
Vạn Bức lão tổ tức giận gào thét, tuy rằng vẻ mặt rất là phẫn nộ thế nhưng thân thể lại bán đứng hắn.
Một con dơi nhỏ đang bị Vạn Bức lão tổ nắm ở trong tay đùa bỡn, ra vào liên tục khiến con dơi muốn khóc thét.
- Đáng ghét.
Vạn Bức lão tổ giờ khắc này thật muốn nổi điên, hắn muốn dừng lại nhưng không thể khống chế thân thể.
- Vạn Bức lão tổ, kêu lớn lên một chút đi, cảm thụ bản tâm của mình thật tốt, sống thật với bản thân của mình, hướng đến đỉnh cao của cuộc sống.
Lâm Phàm dùng từ ngữ nghiêm trang để nói về sự biến thái của mình.
Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước là một trong tứ đại tà thuật của Lâm Phàm.
Những tà thuật này còn chưa tới trạng thái đỉnh cao, nhưng với sức mạnh bây giờ cũng đã là nghịch thiên rồi, đây là bí kỹ độc môn của Lâm Phàm, trong cả vũ trụ chỉ có một mình Lâm Phàm có thể triển khai.
Ầm! Ầm!
Một tiếng vang vọng lại, đàn dơi nhỏ chịu một cước này, toàn bộ đều đã mất sức chiến đấu, từng con từng con run rẩy rơi trên mặt đất, muốn bay lên lần thứ hai nhưng cảm giác đau đớn lại hành hạ chúng.
Chít chít!
Tiếng kêu to bén nhọn, vô cùng thê thảm, nếu như chúng nó có thể mở miệng nói chắc chắn sẽ phẫn nộ chửi bới tên Lâm Phàm biến thái, ít ra phải cho chúng hưởng thụ xong đã chứ
Thời khắc này, đến bên cạnh Vạn Bức lão tử, Lâm Phàm không chút do dự, lập tức lấy ra vĩnh hằng chi phủ.
- Phá diệt.
Vung ra một rìu dường như cắt rời thiên địa, một nhát rìu xuyên qua động thiên lướt về phía Vạn Bức lão tổ, sức mạnh to lớn, đối với Vạn Bức lão tổ không có bất kỳ thứ gì phòng bị mà nói, căn bản là không có cách chống đỡ, trong nháy mắt bị chém thành hai khúc.
- Quả nhiên rất khó giết.
Lông mày Lâm Phàm chau lại, không nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở, như vậy Vạn Bức lão tổ còn chưa chết.
- Ngươi không giết được ta đâu.
Trong chớp mắt, Vạn Bức lão tổ gào thét:
- Ở trong động thiên này, ngươi không có khả năng giết được ta.
- Hừ, dưới tay ta không có thứ gì bất tử.
Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng, dĩ nhiên sẽ không tin lời Vạn Bức lão tổ.
Chính mình tu luyện tầng thứ chín Huyết Hải ma công cảnh giới Tích huyết sống lại cũng không dám nói là bất tử, một con dơi thối có bản lãnh gì mà dám nói mình bất tử.
Tinh quang trong mắt Lâm Phàm toả sáng, trong nháy mắt đánh ra trăm nghìn chưởng, các loại công pháp như hạ bút thành văn.
- Nhất Chỉ Tịch Diệt.
Trường bào Lâm Phàm bay lượn trôi nổi trong hư không, tay phải nhẹ nhàng hướng về động thiên lấy chỉ tay làm chuẩn, đẩy ra từng đợt từng đợt gợn sóng khiến động thiên trong hư không từng tấc từng tấc nứt toác.
Hàng vạn dơi nhỏ trong nháy mắt hóa thành tro tàn, mà Vạn Bức lão tổ cũng đã chết vô số lần, nhưng mỗi một lần đều trong chớp mắt phục sinh trước mặt Lâm Phàm.
- Vô liêm sỉ, ngươi không giết được lão phu đâu, mặc dù không biết ngươi đã làm gì với lão phu nhưng lão phu đã có thể cảm nhận được nguồn sức mạnh này đang từ từ tiêu tán, chỉ cần chờ lão phu hoàn toàn khống chế được nguồn sức mạnh này, lão phu sẽ để cho ngươi sống không bằng chết.
Hai mắt Vạn Bức lão tổ hằn lên những tia máu giận dữ hét.
Lâm Phàm cúi đầu trầm tư, chẳng lẽ Vạn Bức lão tổ này thật sự không giết chết được.
Tuyệt đối không thể, thế gian này không có sinh linh nào là bất tử, cho dù Tuyên cổ được xưng là Chí Cao cũng có một ngày phải chết.
Vạn Bức lão tổ này nhất định là dựa vào động thiên.
- Cho hắn thêm một chút thuốc.
Lâm Phàm hơi vung tay, đem chuyện này giao cho tinh linh Đại Phàm Ca.
- Vâng, chủ nhân.
- Khà khà, xú dơi, không nên xem thường ta.
Tinh linh Đại Phàm Ca cười một tiếng, tiếng cười đê tiện này khiến Vạn Bức lão tổ phải dựng đứng cả tóc gáy.
- Chủ nhân, ta vừa phát hiện, ngươi mỗi một lần giết Vạn Bức lão tổ liền có mấy trăm con dơi nhỏ nổ tung, ta nghĩ Vạn Bức lão tổ có thể phục sinh vô hạn hẳn là có liên quan đến đàn dơi này.
Long Huyền vẫn luôn quan sát hiện trường mở miệng nói.
- Há, là thế này phải không?
Lâm Phàm hiểu ra, một đạo kiếm ý gào thét bay vút qua đâm xuyên Vạn Bức lão tổ, sau đó quan sát toàn bộ động thiên.
Quả nhiên như Long Huyền nói khi Vạn Bức lão tổ chết đi, lập tức có trăm con dơi nhỏ nổ tung, hóa thành một đám mưa máu dung nhập vào trong động thiên.
- Hóa ra nguyên nhân ngươi có thể sống lại vô hạn chính là cái này, để ta đoán được là tàn đời ngươi rồi, chuẩn bị di ngôn đi, há há.
Lâm Phàm cười nói.
- Đáng ghét.
Sắc mặt Vạn Bức lão tổ cực kỳ âm trầm, hắn không nghĩ tới sẽ bị người này nhìn thấu.
Lâm Phàm không có nói thêm cái gì, cầm vĩnh hằng chi phủ trong tay, hơi nhắm mắt, tinh khí không ngừng tăng lên trên, pháp lực ngưng tụ, một luồng ánh sáng mênh mông ngưng tụ trên vĩnh hằng chi phủ.
Nguồn sức mạnh này hóa thành một điểm ánh sáng không ngừng cô đọng, sức mạnh ẩn chứa trong đó làm cho người ta sợ hãi.
- Tuy rằng phá tan động thiên của ngươi có chút không quá thực tế, thế nhưng giết tất cả dơi nhỏ của ngươi thì không thành vấn đề.
Lâm Phàm bước một bước, hai tay cầm Vĩnh Hằng Chỉ Phủ, hung hăng bổ về động thiên.
- Không!
Vạn Bức lão tổ tê tâm liệt phế gầm to, hắn không nghĩ tới bản thân mình sẽ chết trong tay một tên Nhân tộc.
Phương pháp bất tử bất diệt của hắn lại bị nhân loại ghê tởm này nhìn thấu, hắn không phục a.
Hào quang hiện ra, một rìu này của Lâm Phàm ẩn chứa sức mạnh vô biên, cắt rời hư không, khi rìu lướt qua đến đâu thì ở đó không còn một bụi cây ngọn cỏ, đàn dơi nhỏ không kịp kêu lên đã hóa thành tro tàn, tiêu tan trong động thiên.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn chấn động động thiên, số dơi đếm không xuể hoàn toàn tiêu tan, mà Vạn Bức lão tổ giờ khắc này cũng bị một rìu khiến cho hóa thành tro tàn.
- Keng, chúc mừng đã giết được Vạn Bức lão tổ.
- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng thêm 200000.
- Keng, chúc mừng thu được mảnh vỡ động thiên.
- Keng, chúc mừng thu được Ma Công Vạn Bức Bất Diệt.
Lâm Phàm không nghĩ tới Vạn Bức lão tổ mang đến không ít kinh nghiệm, còn có một quyển công pháp.
Mảnh vỡ động thiên của Vạn Bức lão tổ không hề cứng rắn như Uy Quân Vương, bởi vậy Lâm Phàm trực tiếp luyện hóa dung nhập nó vào lĩnh vực, bù đắp thiếu hụt lĩnh vực của mình, khiến cho nó càng kiên cố hơn, càng cường đại hơn làm cơ sở cho động thiên sau này.
Chỉ là Ma Công Vạn Bức Bất Diệt khiến Lâm Phàm có chút nhức đầu.
- Chủ nhân, Ma Công Vạn Bức Bất Diệt này nếu như cho ta tu luyện, ta sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Thượng Cổ Đại Yêu nói.
Lâm Phàm lật xem một lượt Ma Công Vạn Bức Bất Diệt, đây là một môn công pháp cực kỳ tà môn, có điều đối với Thượng Cổ Đại Yêu thì đúng là rất tốt, ném cho Thượng Cổ Đại Yêu để nó tự tu luyện đi.
- Chủ nhân, mau mau luyện một ít Thánh Dương Đan đi, nếu không tốc độ tu luyện của chúng ta thật sự là quá chậm.
Thượng Cổ Đại Yêu nói.
Lâm Phàm nghe được lời Thượng Cổ Đại Yêu thì không kiềm được câu chửi thề, bà mẹ ngươi chứ gấu à, ngươi thăng cấp như vậy còn kêu tu luyện còn chậm?
Có điều có Thánh Dương Đan đúng là ung dung hơn, Vạn Bức lão tổ tuy rằng hơi khó nhằn, thế nhưng nếu như sử dụng Thánh Dương Đan thì có thể nổ tung động thiên của Vạn Bức lão tổ.
Đáng tiếc Thánh Dương Đan khó luyện a.
Mình có ngốc đến mức không đi giết quái kiếm kinh nghiệm mà cứ ngày ngày luyện Thánh Dương Đan đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.