Chương 775: Chương 815: Cản Thi Phái (1)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Sau khi Tô Tín mở mắt ra lần nữa, lập tức cảm giác được thiên địa nguyên lực nồng đậm ập vào mặt, nhiều gấp mười lần bên ngoài.
Thế giới trước mắt là rừng rậm xanh um, Tô Tín nhảy lên cây cối cao nhất nhìn về phương xa, cũng không thấy một người, tất cả đều là rừng rậm hoang sơn.
Nơi này chính là Côn Luân bí cảnh trong truyền thuyết, cũng là nơi có thiên tài địa bảo khắp nơi.
Không nói có thể tìm thứ tốt hay không, chỉ sợ tu luyện ba ngày ở đây cũng có thu hoạch không nhỏ.
Xem ra tùy cơ hội truyền tống vào trong Côn Luân bí cảnh, nơi này lớn bằng mấy châu phủ, mấy ngàn người bọn họ tiến vào, phạm vi hơn mười dặm không nhìn thấy bóng người là bình thường.
Hiện tại Tô Tín sẽ đi tìm Đỗ Bái đầu tiên.
Đám người Thôi Phán Quan là Dung Thần Cảnh, bọn họ không cách nào tiến vào Côn Luân bí cảnh.
Đỗ Bái là Thần Cung Cảnh đỉnh phong nên không có vấn đề.
Cũng không biết hắn bằng vào phương pháp gì, lại trực tiếp dùng thân phận quân đội tiến vào trong Côn Luân bí cảnh.
Nơi này lớn như vậy, muốn tìm được Nhân Hoàng kiếm thật sự cần cao thủ am hiểu tính toán thuật số.
Thiếu Lâm tự muốn dẫn Tà Linh đạo nhân vào Côn Luân bí cảnh chính là có ý này.
Đỗ Bái thân là đệ tử Luân Chuyển Vương, hắn cũng có tạo nghệ nhất định trên tính toán thuật số.
Mặc dù nói Luân Chuyển Vương bói toán sai lầm không chỉ một lần, có chút không đáng tin cậy, nhưng tối thiểu có thể bói toán đi phương hướng đại khái nên dễ tìm hơn nhiều.
Trong Côn Luân bí cảnh căn bản không phân rõ đông tây nam bắc, Tô Tín trực tiếp bước về một hướng, trên đường gặp được một ít thảo dược đã thành hình.
Nếu như là tầm thường thì Tô Tín sẽ buông tha, chỉ có những thứ trân quý mới bị Tô Tín bỏ vào túi giới tử.
Cứ đi tới đi tới, bỗng nhiên Tô Tín cảm giác được một tia không đúng.
Mũi hắn hơi rung động vài cái, bỗng nhiên ngửi được mùi thối.
Côn Luân bí cảnh không mở ra vài chục năm, bên trong có nguyên khí thiên địa nồng đậm dọa người.
Tăng thêm Đại Chu đã đưa tới đây rất nhiều kỳ hoa dị thảo và các loại linh dược, cho nên trong Côn Luân bí cảnh có khí tức cực kỳ tươi mát, bỗng nhiên xuất hiện mùi hôi thối nói rõ việc không tầm thường.
Tô Tín tìm kiếm theo mùi thối, trên mặt đất lại xuất hiện máu tươi, hơn nữa còn rất mới.
Tô Tín cẩn thận quan sát một phen, dùng lực lượng trong giọt máu tươi còn chưa biến mất, người chết hẳn là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Hiện tại Côn Luân bí cảnh mới bắt đầu mở ra vài canh giờ đã có người chết?
Trên môi Tô Tín nở nụ cười khó lường, cuộc chiến tranh đoạt hoàng trữ lần này càng ngày càng thú vị.
Bên ngoài lúc này, thân phận ngọc bài của tất cả mọi người đều đặt giữa bình đài thật lớn, thuận tiện mọi người có thể thấy rõ ai chết lúc nào.
Cơ Hạo Điển đã sớm rời đi, thân thể của hắn không cách nào ủng hộ hắn ngồi lâu như vậy, cho nên tại tạm thời giao cho Đường Hiển chủ trì.
Người phía dưới châu đầu ghé tai, không để ý trên bình đài.
Khi bọn họ nghĩ, Côn Luân bí cảnh to lớn như thế, hiện tại chỉ mới đi vào vài canh giờ mà thôi, đoán chừng không gặp phỉa mấy người, không có khả năng tìm được Nhân Hoàng kiếm vào lúc này, còn chưa tới thời điểm bắt đầu tranh đoạt, đừng nói hiện tại, cho dù hôm nay và ngày mai, đoán chừng cũng không có người bị giết.
Lúc tất cả mọi người nghĩ như vậy, nhưng lúc này trên bình đài có âm thanh ‘ răng rắc ’ vagn lên, tất cả mọi người đình chỉ nói chuyện, ngạc nhiên nhìn bình đài.
Bọn họ vừa cho rằng sẽ chưa có chém giết, kết quả có người chết nhanh như vậy chẳng khác gì vẽ mặt mình.
Chẳng lẽ là ngu ngốc cảnh giới Tiên Thiên đi khiêu khích võ giả Hóa Thần Cảnh nên bị giết sao? Rất có thể là như thế.
Trên mặt Đường Hiển lộ ra một ít ngạc nhiên, hắn vội vàng bảo một tiểu thái giám đi lên xem là ai bị giết.
Tên tiểu thái giám đi đến trên đài cao liếc mắt nhìn, lớn tiếng nói:
- Lâm quốc hầu Tằng Văn Viễn bị giết!
Người phía dưới xôn xao, bên phía công hầu Đại Chu có hơn mười người khóc lớn.
Mọi người nơi này không dám tin, bởi vì Lâm quốc hầu bị giết cũng không phải võ giả cảnh giới Tiên Thiên, mà là võ giả Hóa Thần Cảnh hàng thật giá thật.
Lâm quốc hầu nhất mạch cũng là công hầu Đại Chu thế hệ trước, chỉ có điều Lâm quốc hầu đời thứ nhất bởi vì chinh chiến trọng thương, cho nên vừa được phong hầu không bao lâu liền qua đời, do hắn con trai trưởng, Lâm quốc hầu thế hệ này kế vị.
Vị Lâm quốc hầu thế hệ này không chịu thua kém, không bao lâu liền đột phá Hóa Thần Cảnh, một lần nữa chèo chống Lâm quốc hầu nhất mạch.
Tằng Văn Viễn muốn đi vào Côn Luân bí cảnh nhặt một ít chỗ tốt, tìm kiếm một ít cơ duyên, nhưng lại không nghĩ rằng trực tiếp chết trong đó, Lâm quốc hầu nhất mạch bọn họ không có võ giả Hóa Thần Cảnh che chở, sớm muộn gì cũng tiếp tục suy sụp.
Thiết Chiến và các võ giả Dung Thần Cảnh Đại Chu lại cau mày, cảm giác hơi có chút không đúng.
Cho dù mấy hoàng tử hiện tại đã bắt đầu tranh đấu, người chết cũng không phải là Lâm quốc hầu.
Bởi vì Lâm quốc hầu tuyệt đối trung lập trong các công hầu Đại Chu, hắn cũng là người thông minh, căn bản sẽ không tham dự vào phần đông hoàng tử tranh đấu, ai lại đi giết hắn?
Đám người Thiết Chiến rất không hiểu, hiện tại đã phong bế Côn Luân bí cảnh, mọi người cũng không nhìn thấy cái gì, tất cả cũng chỉ có thể đợi đến lúc Côn Luân bí cảnh mở ra mới biết được.
Thế giới trước mắt là rừng rậm xanh um, Tô Tín nhảy lên cây cối cao nhất nhìn về phương xa, cũng không thấy một người, tất cả đều là rừng rậm hoang sơn.
Nơi này chính là Côn Luân bí cảnh trong truyền thuyết, cũng là nơi có thiên tài địa bảo khắp nơi.
Không nói có thể tìm thứ tốt hay không, chỉ sợ tu luyện ba ngày ở đây cũng có thu hoạch không nhỏ.
Xem ra tùy cơ hội truyền tống vào trong Côn Luân bí cảnh, nơi này lớn bằng mấy châu phủ, mấy ngàn người bọn họ tiến vào, phạm vi hơn mười dặm không nhìn thấy bóng người là bình thường.
Hiện tại Tô Tín sẽ đi tìm Đỗ Bái đầu tiên.
Đám người Thôi Phán Quan là Dung Thần Cảnh, bọn họ không cách nào tiến vào Côn Luân bí cảnh.
Đỗ Bái là Thần Cung Cảnh đỉnh phong nên không có vấn đề.
Cũng không biết hắn bằng vào phương pháp gì, lại trực tiếp dùng thân phận quân đội tiến vào trong Côn Luân bí cảnh.
Nơi này lớn như vậy, muốn tìm được Nhân Hoàng kiếm thật sự cần cao thủ am hiểu tính toán thuật số.
Thiếu Lâm tự muốn dẫn Tà Linh đạo nhân vào Côn Luân bí cảnh chính là có ý này.
Đỗ Bái thân là đệ tử Luân Chuyển Vương, hắn cũng có tạo nghệ nhất định trên tính toán thuật số.
Mặc dù nói Luân Chuyển Vương bói toán sai lầm không chỉ một lần, có chút không đáng tin cậy, nhưng tối thiểu có thể bói toán đi phương hướng đại khái nên dễ tìm hơn nhiều.
Trong Côn Luân bí cảnh căn bản không phân rõ đông tây nam bắc, Tô Tín trực tiếp bước về một hướng, trên đường gặp được một ít thảo dược đã thành hình.
Nếu như là tầm thường thì Tô Tín sẽ buông tha, chỉ có những thứ trân quý mới bị Tô Tín bỏ vào túi giới tử.
Cứ đi tới đi tới, bỗng nhiên Tô Tín cảm giác được một tia không đúng.
Mũi hắn hơi rung động vài cái, bỗng nhiên ngửi được mùi thối.
Côn Luân bí cảnh không mở ra vài chục năm, bên trong có nguyên khí thiên địa nồng đậm dọa người.
Tăng thêm Đại Chu đã đưa tới đây rất nhiều kỳ hoa dị thảo và các loại linh dược, cho nên trong Côn Luân bí cảnh có khí tức cực kỳ tươi mát, bỗng nhiên xuất hiện mùi hôi thối nói rõ việc không tầm thường.
Tô Tín tìm kiếm theo mùi thối, trên mặt đất lại xuất hiện máu tươi, hơn nữa còn rất mới.
Tô Tín cẩn thận quan sát một phen, dùng lực lượng trong giọt máu tươi còn chưa biến mất, người chết hẳn là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Hiện tại Côn Luân bí cảnh mới bắt đầu mở ra vài canh giờ đã có người chết?
Trên môi Tô Tín nở nụ cười khó lường, cuộc chiến tranh đoạt hoàng trữ lần này càng ngày càng thú vị.
Bên ngoài lúc này, thân phận ngọc bài của tất cả mọi người đều đặt giữa bình đài thật lớn, thuận tiện mọi người có thể thấy rõ ai chết lúc nào.
Cơ Hạo Điển đã sớm rời đi, thân thể của hắn không cách nào ủng hộ hắn ngồi lâu như vậy, cho nên tại tạm thời giao cho Đường Hiển chủ trì.
Người phía dưới châu đầu ghé tai, không để ý trên bình đài.
Khi bọn họ nghĩ, Côn Luân bí cảnh to lớn như thế, hiện tại chỉ mới đi vào vài canh giờ mà thôi, đoán chừng không gặp phỉa mấy người, không có khả năng tìm được Nhân Hoàng kiếm vào lúc này, còn chưa tới thời điểm bắt đầu tranh đoạt, đừng nói hiện tại, cho dù hôm nay và ngày mai, đoán chừng cũng không có người bị giết.
Lúc tất cả mọi người nghĩ như vậy, nhưng lúc này trên bình đài có âm thanh ‘ răng rắc ’ vagn lên, tất cả mọi người đình chỉ nói chuyện, ngạc nhiên nhìn bình đài.
Bọn họ vừa cho rằng sẽ chưa có chém giết, kết quả có người chết nhanh như vậy chẳng khác gì vẽ mặt mình.
Chẳng lẽ là ngu ngốc cảnh giới Tiên Thiên đi khiêu khích võ giả Hóa Thần Cảnh nên bị giết sao? Rất có thể là như thế.
Trên mặt Đường Hiển lộ ra một ít ngạc nhiên, hắn vội vàng bảo một tiểu thái giám đi lên xem là ai bị giết.
Tên tiểu thái giám đi đến trên đài cao liếc mắt nhìn, lớn tiếng nói:
- Lâm quốc hầu Tằng Văn Viễn bị giết!
Người phía dưới xôn xao, bên phía công hầu Đại Chu có hơn mười người khóc lớn.
Mọi người nơi này không dám tin, bởi vì Lâm quốc hầu bị giết cũng không phải võ giả cảnh giới Tiên Thiên, mà là võ giả Hóa Thần Cảnh hàng thật giá thật.
Lâm quốc hầu nhất mạch cũng là công hầu Đại Chu thế hệ trước, chỉ có điều Lâm quốc hầu đời thứ nhất bởi vì chinh chiến trọng thương, cho nên vừa được phong hầu không bao lâu liền qua đời, do hắn con trai trưởng, Lâm quốc hầu thế hệ này kế vị.
Vị Lâm quốc hầu thế hệ này không chịu thua kém, không bao lâu liền đột phá Hóa Thần Cảnh, một lần nữa chèo chống Lâm quốc hầu nhất mạch.
Tằng Văn Viễn muốn đi vào Côn Luân bí cảnh nhặt một ít chỗ tốt, tìm kiếm một ít cơ duyên, nhưng lại không nghĩ rằng trực tiếp chết trong đó, Lâm quốc hầu nhất mạch bọn họ không có võ giả Hóa Thần Cảnh che chở, sớm muộn gì cũng tiếp tục suy sụp.
Thiết Chiến và các võ giả Dung Thần Cảnh Đại Chu lại cau mày, cảm giác hơi có chút không đúng.
Cho dù mấy hoàng tử hiện tại đã bắt đầu tranh đấu, người chết cũng không phải là Lâm quốc hầu.
Bởi vì Lâm quốc hầu tuyệt đối trung lập trong các công hầu Đại Chu, hắn cũng là người thông minh, căn bản sẽ không tham dự vào phần đông hoàng tử tranh đấu, ai lại đi giết hắn?
Đám người Thiết Chiến rất không hiểu, hiện tại đã phong bế Côn Luân bí cảnh, mọi người cũng không nhìn thấy cái gì, tất cả cũng chỉ có thể đợi đến lúc Côn Luân bí cảnh mở ra mới biết được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.