Chương 776: Chương 816: Cản Thi Phái (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Lại qua một giờ, lại có hai ngọc bài thân phận vỡ vụn.
Lần này trên sân thượng sớm đã có một gã tiểu thái giám thủ hộ lấy, hắn liếc mắt nhìn vội vàng nói:
- Đông Sơn hầu Nghiêm Vô Bản bị giết, Lục Phiến Môn Thiết Vô Cương bị giết!
Sắc mặt Thiết Chiến lập tức biến thành âm trầm.
Lần này thế hệ thứ hai của Thiết gia có hơn mười võ giả Hóa Thần Cảnh tiến vào Côn Luân bí cảnh, không nghĩ tới bây giờ bị giết một.
Lúc này trong Côn Luân bí cảnh, Tô Tín dọc theo những vết máu và mùi hôi thối đi về phía trước, âm thanh đánh nhau mơ hồ truyền tới.
Trên mặt đất có rất nhiều dấu vết võ giả giao thủ, tuyệt đối là uy lực chỉ võ giả Hóa Thần Cảnh mới có.
Hơn nữa trên mặt đất còn có hài cốt binh khí, Tô Tín rất quen thuộc, đó chính là Phượng Dực Bát Trảm Đao!
Có tám thành đệ tử Thiết gia đều dùng Phượng Dực Bát Trảm Đao.
Thanh Phượng Dực Bát Trảm Đao này là binh khí Huyền cấp, cũng không phải thanh của Thiết Vô Tình.
Đều là binh khí Huyền cấp, cho dù do cùng một luyện khí sư và tài liệu luyện ra cũng có chênh lệch vô cùng lớn, cho nên Tô Tín liếc mắt liền nhận ra.
Nhưng chủ nhân Phượng Dực Bát Trảm Đao khẳng định cũng là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Phần đông đệ tử Thiết gia, chỉ có võ giả Hóa Thần Cảnh mới có tư cách dùng Phượng Dực Bát Trảm Đao Huyền cấp.
Tô Tín lúc này cười lạnh.
Vấn đề này hắn chỉ hiếu kỳ, nhưng bây giờ không thể không quản.
Nếu đối phương là người Thiết gia, như vậy là người một nhà.
Trong Côn Luân bí cảnh này, Tô Tín cũng muốn tìm mấy người giúp đỡ, cho nên hắn không thể không quản người Thiết gia.
Nghĩ như vậy, Tô Tín lập tức đuổi tới địa phương giao thủ.
Lúc này cách Tô Tín hơn một dặm, bốn võ giả áo đen đang vây công đệ tử Thiết gia cầm Phượng Dực Bát Trảm Đao và một cường giả quân đội mặc chiến giáp.
Cách đó không xa còn có thi thể một người Thiết gia.
Bốn người vây công vô cùng cổ quái, toàn thân cứng như sắt đá, đấu pháp vô cùng cứng ngắc nhưng lại hung hãn không sợ chết, trực tiếp ngăn cản người Thiết gia và quân đội triệt để.
Tên võ giả Hóa Thần Cảnh Thiết gia quát lên:
- Cản Thi Phái! Các ngươi muốn chết!
- Các ngươi trà trộn vào Côn Luân bí cảnh Đại Chu muốn chiếm tiện nghi cũng bỏ đi, bây giờ lại còn dám ra tay với chúng ta, các ngươi cho rằng mình có thể rời khỏi thành Thịnh Kinh sao?
Sắc mặt bốn tên võ giả tái nhợt, trên người tỏa ra mùi thi thể hôi thối, một người trong đó cười lạnh nói:
- Nơi này là Côn Luân bí cảnh, các ngươi chết ai lại hội biết là ai giết?
- Chúng ta có thể rời đi hay không cũng không cần Đại Chu các ngươi hao tâm tổn trí, các ngươi cũng không nghĩ tới chúng ta làm sao tiến vào trong Côn Luân bí cảnh hay sao?
Người Thiết gia hận ngứa răng, hắn cũng không nghĩ tới ngày đầu tiên đi vào Côn Luân bí cảnh lại có người dám động thủ, bởi vì ngoài ý muốn nên Thiết Vô Cương bị đánh lén chết đi, hiện tại dùng hai địch bốn cũng khó thoát thân.
Bốn tên Cản Thi Phái liếc nhau, cùng lao lên một lúc, biến thành dùng tám đấu hai, áo lực người Thiết gia và cường giả quân đội lớn hơn trước, hoàn cảnh tràn đầy nguy cơ.
Cản Thi Phái mạnh là mạnh ở thi thể bọn chúng mang theo người.
Không có những thi thể cường đại kia, một ít võ giả tốp mười Nhân Bảng cũng có khả năng dùng cảnh giới Tiên Thiên đánh chết Nguyên Thần.
Cho dù bọn chúng có phế vật, bản thân bọn chúng vẫn có chút thực lực, phối hợp với luyện thi của bản thân vây công đối thủ, đặc biệt trong tình huống dùng nhiều thắng ít, có thể nói bọn chúng chiếm ưu thế rất lớn.
Chỉ có điều cảnh tượng làm bốn tên võ giả Hóa Thần Cảnh Cản Thi Phái cảm khái.
Phải biết rằng lúc Cản Thi Phái ngày xưa mạnh nhất đâu cần dùng bọn họ ra tay?
Mỗi võ giả Cản Thi Phái có tới ba bốn thi thể võ giả cùng cảnh giới luyện thành luyện thi.
Chỉ có điều bởi vì trận chiến với Dịch Kiếm Môn lúc trước không phải làm Cản Thi Phái tổn thương nguyên khí, mà là gần như bị diệt.
Thời điểm thê thảm nhất, trên người võ giả Hóa Thần Cảnh Cản Thi Phái chỉ có vài luyện thi cảnh giới Tiên Thiên, có thể nói thê thảm đến cực điểm.
Cho nên lần này bọn họ đến Côn Luân bí cảnh cũng không phải tìm thiên tài địa bảo như những người khác, mà là đến để săn bắn!
Săn bắn những võ giả cùng giai, dùng thi thể của bọn họ làm tài liệu luyện thi của mình.
Thân phận ngọc bài bên ngoài Côn Luân bí cảnh vỡ nát chỉ biết là ai chết, nhưng lại không nhìn ra ai giét ai, vừa lúc cho bọn chúng cơ hội tốt..
Huống chi cho dù có dấu vết lưu lại cũng không sao, Sở vương Cơ Ngôn Hạo đã an bài tốt.
Cản Thi Phái bọn họ hợp tác với Cơ Ngôn Hạo, đương nhiên không chỉ vì trợ giúp đối phương leo lên ngôi vị hoàng đế, đối phương cũng cần phải trả chút tiền lãi mới được.
Lần này trên sân thượng sớm đã có một gã tiểu thái giám thủ hộ lấy, hắn liếc mắt nhìn vội vàng nói:
- Đông Sơn hầu Nghiêm Vô Bản bị giết, Lục Phiến Môn Thiết Vô Cương bị giết!
Sắc mặt Thiết Chiến lập tức biến thành âm trầm.
Lần này thế hệ thứ hai của Thiết gia có hơn mười võ giả Hóa Thần Cảnh tiến vào Côn Luân bí cảnh, không nghĩ tới bây giờ bị giết một.
Lúc này trong Côn Luân bí cảnh, Tô Tín dọc theo những vết máu và mùi hôi thối đi về phía trước, âm thanh đánh nhau mơ hồ truyền tới.
Trên mặt đất có rất nhiều dấu vết võ giả giao thủ, tuyệt đối là uy lực chỉ võ giả Hóa Thần Cảnh mới có.
Hơn nữa trên mặt đất còn có hài cốt binh khí, Tô Tín rất quen thuộc, đó chính là Phượng Dực Bát Trảm Đao!
Có tám thành đệ tử Thiết gia đều dùng Phượng Dực Bát Trảm Đao.
Thanh Phượng Dực Bát Trảm Đao này là binh khí Huyền cấp, cũng không phải thanh của Thiết Vô Tình.
Đều là binh khí Huyền cấp, cho dù do cùng một luyện khí sư và tài liệu luyện ra cũng có chênh lệch vô cùng lớn, cho nên Tô Tín liếc mắt liền nhận ra.
Nhưng chủ nhân Phượng Dực Bát Trảm Đao khẳng định cũng là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Phần đông đệ tử Thiết gia, chỉ có võ giả Hóa Thần Cảnh mới có tư cách dùng Phượng Dực Bát Trảm Đao Huyền cấp.
Tô Tín lúc này cười lạnh.
Vấn đề này hắn chỉ hiếu kỳ, nhưng bây giờ không thể không quản.
Nếu đối phương là người Thiết gia, như vậy là người một nhà.
Trong Côn Luân bí cảnh này, Tô Tín cũng muốn tìm mấy người giúp đỡ, cho nên hắn không thể không quản người Thiết gia.
Nghĩ như vậy, Tô Tín lập tức đuổi tới địa phương giao thủ.
Lúc này cách Tô Tín hơn một dặm, bốn võ giả áo đen đang vây công đệ tử Thiết gia cầm Phượng Dực Bát Trảm Đao và một cường giả quân đội mặc chiến giáp.
Cách đó không xa còn có thi thể một người Thiết gia.
Bốn người vây công vô cùng cổ quái, toàn thân cứng như sắt đá, đấu pháp vô cùng cứng ngắc nhưng lại hung hãn không sợ chết, trực tiếp ngăn cản người Thiết gia và quân đội triệt để.
Tên võ giả Hóa Thần Cảnh Thiết gia quát lên:
- Cản Thi Phái! Các ngươi muốn chết!
- Các ngươi trà trộn vào Côn Luân bí cảnh Đại Chu muốn chiếm tiện nghi cũng bỏ đi, bây giờ lại còn dám ra tay với chúng ta, các ngươi cho rằng mình có thể rời khỏi thành Thịnh Kinh sao?
Sắc mặt bốn tên võ giả tái nhợt, trên người tỏa ra mùi thi thể hôi thối, một người trong đó cười lạnh nói:
- Nơi này là Côn Luân bí cảnh, các ngươi chết ai lại hội biết là ai giết?
- Chúng ta có thể rời đi hay không cũng không cần Đại Chu các ngươi hao tâm tổn trí, các ngươi cũng không nghĩ tới chúng ta làm sao tiến vào trong Côn Luân bí cảnh hay sao?
Người Thiết gia hận ngứa răng, hắn cũng không nghĩ tới ngày đầu tiên đi vào Côn Luân bí cảnh lại có người dám động thủ, bởi vì ngoài ý muốn nên Thiết Vô Cương bị đánh lén chết đi, hiện tại dùng hai địch bốn cũng khó thoát thân.
Bốn tên Cản Thi Phái liếc nhau, cùng lao lên một lúc, biến thành dùng tám đấu hai, áo lực người Thiết gia và cường giả quân đội lớn hơn trước, hoàn cảnh tràn đầy nguy cơ.
Cản Thi Phái mạnh là mạnh ở thi thể bọn chúng mang theo người.
Không có những thi thể cường đại kia, một ít võ giả tốp mười Nhân Bảng cũng có khả năng dùng cảnh giới Tiên Thiên đánh chết Nguyên Thần.
Cho dù bọn chúng có phế vật, bản thân bọn chúng vẫn có chút thực lực, phối hợp với luyện thi của bản thân vây công đối thủ, đặc biệt trong tình huống dùng nhiều thắng ít, có thể nói bọn chúng chiếm ưu thế rất lớn.
Chỉ có điều cảnh tượng làm bốn tên võ giả Hóa Thần Cảnh Cản Thi Phái cảm khái.
Phải biết rằng lúc Cản Thi Phái ngày xưa mạnh nhất đâu cần dùng bọn họ ra tay?
Mỗi võ giả Cản Thi Phái có tới ba bốn thi thể võ giả cùng cảnh giới luyện thành luyện thi.
Chỉ có điều bởi vì trận chiến với Dịch Kiếm Môn lúc trước không phải làm Cản Thi Phái tổn thương nguyên khí, mà là gần như bị diệt.
Thời điểm thê thảm nhất, trên người võ giả Hóa Thần Cảnh Cản Thi Phái chỉ có vài luyện thi cảnh giới Tiên Thiên, có thể nói thê thảm đến cực điểm.
Cho nên lần này bọn họ đến Côn Luân bí cảnh cũng không phải tìm thiên tài địa bảo như những người khác, mà là đến để săn bắn!
Săn bắn những võ giả cùng giai, dùng thi thể của bọn họ làm tài liệu luyện thi của mình.
Thân phận ngọc bài bên ngoài Côn Luân bí cảnh vỡ nát chỉ biết là ai chết, nhưng lại không nhìn ra ai giét ai, vừa lúc cho bọn chúng cơ hội tốt..
Huống chi cho dù có dấu vết lưu lại cũng không sao, Sở vương Cơ Ngôn Hạo đã an bài tốt.
Cản Thi Phái bọn họ hợp tác với Cơ Ngôn Hạo, đương nhiên không chỉ vì trợ giúp đối phương leo lên ngôi vị hoàng đế, đối phương cũng cần phải trả chút tiền lãi mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.