Chương 860: Chương 900: Oan oan tương báo khi nào mới dứt (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Huyền Minh nhìn bóng lưng Huyền Quan và lắc đầu thở dài nói:
- Sư huynh ngươi sao phải khổ vậy chứ?
Tương giao mấy trăm năm, hắn biết rõ mình không thể khuyên Huyền Quan.
Hiện tại đệ tử trẻ tuổi trong Thiếu Lâm tự đều biết Huyền Quan đại sư rất hòa ái, ngày bình thường có bất cứ khó hiểu nào trên võ đạo, Huyền Quan đều cẩn thận giải đáp cho bọn họ.
Nhưng bọn họ không biết lúc Huyền Quan tuổi còn trẻ, tính tình hắn nóng nảy thậm chí còn lớn hơn cả Giác Nghiêm, cũng quật cường hơn.
- Sư đệ, bảo trọng.
Huyền Quan lưu lại một câu nói liền trực tiếp rời khỏi Tàng Kinh Các, rời khỏi Thiếu Lâm tự.
Lần này hắn quyết định phải đi giết Tô Tín, cho dù thành công hay không, hắn đều không thể còn sống.
Với trạng thái của hắn hiện tại động thủ với Tô Tín, giống như Huyền Minh nói, hắn có khả năng không giết được Tô Tín thì mình đã chết già trước.
Huống chi cho dù hắn thật giết được Tô Tín, chính hắn cũng phải chết.
Tô Tín thân là một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, hắn tuyệt đối không thể chết vô ích.
Đến lúc đó triều đình tất nhiên sẽ đòi công đạo từ Thiếu Lâm tự.
Với tình huống Thiếu Lâm tự hiện tại không thích hợp dựng lên một cường địch, cho dù triều đình không thể diệt Thiếu Lâm tự, nhưng thực sự sẽ làm Thiếu Lâm tự rất khó chịu.
Cho nên Huyền Quan mới phải chết, hắn phải cho Thiếu Lâm và triều đình công đạo.
Giống như lúc trước hắn đã nói, bảo Thiếu Lâm tự khai trừ hắn, đổ tất cả lên người hắn.
Một mạng đổi một mạng, dùng mạng của hắn đi đổi mạng Tô Tín, phải cho Thiếu lâm và triều đình mặt mũi, vấn đề này mới xem như hoàn tất.
Oan oan tương báo khi nào mới dứt, từ khi Huyền Quan bước ra khỏi Thiếu Lâm tự một khắc thì hắn chuẩn bị kết thúc thù hận này.
Tô Tín chết, Huyền Quan cũng chuẩn bị đi chịu chết, đồng quy vu tận, kết thúc thù hận.
Huyền Minh cũng lắc đầu thở dài rời khỏi Tàng Kinh Các, trong lòng cũng sinh ra cảm giác bi thương.
Dĩ vãng Thiếu Lâm tự bọn họ thế nào?
Đừng nói một võ giả Hóa Thần Cảnh Giác Nghiêm bị giết, cho dù là võ giả Tiên Thiên bị giết, Thiếu Lâm tự cũng sẽ tra xét ngọn nguồn, nhất định phải đòi công đạo từ đối phương.
Kết quả hiện tại Thiếu Lâm tự muốn báo thù lại không thể ra tay quang minh chính đại, cần phải nhìn lão tăng thọ nguyên gần hết như Huyền Quan đi đồng quy vu tận với Tô Tín, việc này làm nội tâm Huyền Minh rất không có tư vị, cũng là Huyền Quan lựa chọn.
Sau khi rời khỏi Thiếu Lâm tự, Huyền Quan trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất chạy thẳng về phía Nhữ Nam đạo.
Trên giang hồ, Tô Tín có thù với rất nhiều thế lực võ lâm, tuy khoảng cách Bắc Nguyên đạo tương đối gần và có khả năng ra tay cũng chỉ có hai nhà, một nhà là Nhữ Nam đạo Thất Hùng Hội, một nhà là Sơn Nam đạo Bích Huyết Thanh Sơn Đường.
Trong Thất Hùng Hội, đúng lúc năm tên hội chủ đều có mặt, nghe nói Huyền Quan tới đây thì bọn họ kinh ngạc.
Trong năm hội chủ Thất Hùng Hội, trừ ‘ Tham Hải Dạ Xoa ’ Đái Mạc Ngôn tuổi nhỏ nhất, bốn người còn lại đều nghe nói qua danh hào Huyền Quan ngày xưa.
Đặc biệt là đại hội chủ Thất Hùng Hội ‘ Bình Thiên Vương ’ Trầm Vô Danh, hắn không phải người cùng thế hệ với Huyền Quan nhưng lúc hắn trưởng thành là lúc Huyền Quan đã dương danh trên giang hồ, cho nên nói Trầm Vô Danh thực lực mạnh nhưng hắn vẫn là hậu bối của Huyền Quan.
Trên giang hồ hiện tại dùng thực lực luận giao, cái gọi là bối phận chỉ là chê cười mà thôi.
Tất cả mọi người Thất Hùng Hội tò mò Huyền Quan đã thoái ẩn giang hồ hơn mười năm, vì sao hiện tại lại xuất hiện, hơn nữa còn đi vào Thất Hùng Hội.
- Đi, mời Huyền Quan đại sư vào.
Trầm Vô Danh phân phó một câu.
Bất kể vì sao Huyền Quan đến đây nhưng cấp bậc lễ nghĩa xứng đáng, Thất Hùng Hội vẫn phải làm đủ, dù sao đối phương cũng là người Thiếu Lâm tự.
Tuy Thất Hùng Hội thân là một trong thiên hạ thất bang, đều là thế lực đỉnh cấp trên giang hồ giống như Thiếu Lâm tự, nhưng cả hai lại có chênh lệch rất lớn.
Huyền Quan được người Thất Hùng Hội dẫn vào phòng nghị sự, Trầm Vô Danh dẫn đầu cười lớn chắp tay nói:
- Hơn mười năm không thấy, Huyền Quan đại sư từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ?
Trầm Vô Danh tướng mạo thập phần cuồng dã hào phóng nhưng không thô bỉ, hắn cho người ta cảm giác hào phóng khí phách.
Trên giang hồ, Trầm Vô Danh có rất nhiều bằng hữu, trước kia hắn không có giao tình sâu với Huyền Quan, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng chưa gặp mấy lần, nhưng thấy mặt vẫn chào hỏi như rất quen thuộc.
Huyền Quan chắp tay trước ngực thi lễ nói:
- Trầm Thiên Vương, bần tăng muốn tìm ngươi liên thủ.
Thời gian cấp bách, Huyền Quan không biết Tô Tín lúc này đã rời khỏi Tô gia, cho nên hắn không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp mở miệng nói thẳng.
Trầm Vô Danh sững sờ nói:
- Liên thủ cái gì?
- Liên thủ giết Tô Tín!
Huyền Quan trầm giọng nói.
Vừa nói ra lời này, các hội chủ Thất Hùng Hội đều sợ hãi kêu to một tiếng.
Trầm Vô Danh biểu hiện ra rất bình tĩnh nhưng kỳ thật nhưng trong lòng rung động đến tột đỉnh.
Cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới Huyền Quan vừa mới mở miệng chính là muốn giết Tô Tín.
- Sư huynh ngươi sao phải khổ vậy chứ?
Tương giao mấy trăm năm, hắn biết rõ mình không thể khuyên Huyền Quan.
Hiện tại đệ tử trẻ tuổi trong Thiếu Lâm tự đều biết Huyền Quan đại sư rất hòa ái, ngày bình thường có bất cứ khó hiểu nào trên võ đạo, Huyền Quan đều cẩn thận giải đáp cho bọn họ.
Nhưng bọn họ không biết lúc Huyền Quan tuổi còn trẻ, tính tình hắn nóng nảy thậm chí còn lớn hơn cả Giác Nghiêm, cũng quật cường hơn.
- Sư đệ, bảo trọng.
Huyền Quan lưu lại một câu nói liền trực tiếp rời khỏi Tàng Kinh Các, rời khỏi Thiếu Lâm tự.
Lần này hắn quyết định phải đi giết Tô Tín, cho dù thành công hay không, hắn đều không thể còn sống.
Với trạng thái của hắn hiện tại động thủ với Tô Tín, giống như Huyền Minh nói, hắn có khả năng không giết được Tô Tín thì mình đã chết già trước.
Huống chi cho dù hắn thật giết được Tô Tín, chính hắn cũng phải chết.
Tô Tín thân là một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, hắn tuyệt đối không thể chết vô ích.
Đến lúc đó triều đình tất nhiên sẽ đòi công đạo từ Thiếu Lâm tự.
Với tình huống Thiếu Lâm tự hiện tại không thích hợp dựng lên một cường địch, cho dù triều đình không thể diệt Thiếu Lâm tự, nhưng thực sự sẽ làm Thiếu Lâm tự rất khó chịu.
Cho nên Huyền Quan mới phải chết, hắn phải cho Thiếu Lâm và triều đình công đạo.
Giống như lúc trước hắn đã nói, bảo Thiếu Lâm tự khai trừ hắn, đổ tất cả lên người hắn.
Một mạng đổi một mạng, dùng mạng của hắn đi đổi mạng Tô Tín, phải cho Thiếu lâm và triều đình mặt mũi, vấn đề này mới xem như hoàn tất.
Oan oan tương báo khi nào mới dứt, từ khi Huyền Quan bước ra khỏi Thiếu Lâm tự một khắc thì hắn chuẩn bị kết thúc thù hận này.
Tô Tín chết, Huyền Quan cũng chuẩn bị đi chịu chết, đồng quy vu tận, kết thúc thù hận.
Huyền Minh cũng lắc đầu thở dài rời khỏi Tàng Kinh Các, trong lòng cũng sinh ra cảm giác bi thương.
Dĩ vãng Thiếu Lâm tự bọn họ thế nào?
Đừng nói một võ giả Hóa Thần Cảnh Giác Nghiêm bị giết, cho dù là võ giả Tiên Thiên bị giết, Thiếu Lâm tự cũng sẽ tra xét ngọn nguồn, nhất định phải đòi công đạo từ đối phương.
Kết quả hiện tại Thiếu Lâm tự muốn báo thù lại không thể ra tay quang minh chính đại, cần phải nhìn lão tăng thọ nguyên gần hết như Huyền Quan đi đồng quy vu tận với Tô Tín, việc này làm nội tâm Huyền Minh rất không có tư vị, cũng là Huyền Quan lựa chọn.
Sau khi rời khỏi Thiếu Lâm tự, Huyền Quan trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất chạy thẳng về phía Nhữ Nam đạo.
Trên giang hồ, Tô Tín có thù với rất nhiều thế lực võ lâm, tuy khoảng cách Bắc Nguyên đạo tương đối gần và có khả năng ra tay cũng chỉ có hai nhà, một nhà là Nhữ Nam đạo Thất Hùng Hội, một nhà là Sơn Nam đạo Bích Huyết Thanh Sơn Đường.
Trong Thất Hùng Hội, đúng lúc năm tên hội chủ đều có mặt, nghe nói Huyền Quan tới đây thì bọn họ kinh ngạc.
Trong năm hội chủ Thất Hùng Hội, trừ ‘ Tham Hải Dạ Xoa ’ Đái Mạc Ngôn tuổi nhỏ nhất, bốn người còn lại đều nghe nói qua danh hào Huyền Quan ngày xưa.
Đặc biệt là đại hội chủ Thất Hùng Hội ‘ Bình Thiên Vương ’ Trầm Vô Danh, hắn không phải người cùng thế hệ với Huyền Quan nhưng lúc hắn trưởng thành là lúc Huyền Quan đã dương danh trên giang hồ, cho nên nói Trầm Vô Danh thực lực mạnh nhưng hắn vẫn là hậu bối của Huyền Quan.
Trên giang hồ hiện tại dùng thực lực luận giao, cái gọi là bối phận chỉ là chê cười mà thôi.
Tất cả mọi người Thất Hùng Hội tò mò Huyền Quan đã thoái ẩn giang hồ hơn mười năm, vì sao hiện tại lại xuất hiện, hơn nữa còn đi vào Thất Hùng Hội.
- Đi, mời Huyền Quan đại sư vào.
Trầm Vô Danh phân phó một câu.
Bất kể vì sao Huyền Quan đến đây nhưng cấp bậc lễ nghĩa xứng đáng, Thất Hùng Hội vẫn phải làm đủ, dù sao đối phương cũng là người Thiếu Lâm tự.
Tuy Thất Hùng Hội thân là một trong thiên hạ thất bang, đều là thế lực đỉnh cấp trên giang hồ giống như Thiếu Lâm tự, nhưng cả hai lại có chênh lệch rất lớn.
Huyền Quan được người Thất Hùng Hội dẫn vào phòng nghị sự, Trầm Vô Danh dẫn đầu cười lớn chắp tay nói:
- Hơn mười năm không thấy, Huyền Quan đại sư từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ?
Trầm Vô Danh tướng mạo thập phần cuồng dã hào phóng nhưng không thô bỉ, hắn cho người ta cảm giác hào phóng khí phách.
Trên giang hồ, Trầm Vô Danh có rất nhiều bằng hữu, trước kia hắn không có giao tình sâu với Huyền Quan, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng chưa gặp mấy lần, nhưng thấy mặt vẫn chào hỏi như rất quen thuộc.
Huyền Quan chắp tay trước ngực thi lễ nói:
- Trầm Thiên Vương, bần tăng muốn tìm ngươi liên thủ.
Thời gian cấp bách, Huyền Quan không biết Tô Tín lúc này đã rời khỏi Tô gia, cho nên hắn không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp mở miệng nói thẳng.
Trầm Vô Danh sững sờ nói:
- Liên thủ cái gì?
- Liên thủ giết Tô Tín!
Huyền Quan trầm giọng nói.
Vừa nói ra lời này, các hội chủ Thất Hùng Hội đều sợ hãi kêu to một tiếng.
Trầm Vô Danh biểu hiện ra rất bình tĩnh nhưng kỳ thật nhưng trong lòng rung động đến tột đỉnh.
Cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới Huyền Quan vừa mới mở miệng chính là muốn giết Tô Tín.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.