Chương 325: Dịch Kiếm Môn
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Tô Tín cũng không phải mới động thủ lần đầu tiên với võ giả Hóa Thần Cảnh, Tư Mệnh Tinh Quân này chính là cường địch.
Dưới một quyền thu nạp sinh cơ của hắn, hàn băng địa ngục của Tô Tín vỡ vụn từng khúc, kiếm quang biến mất trong vô hình.
Nhân cơ hội này Tư Mệnh Tinh Quân khẽ vươn tay, hấp lực cường đại thu Xích Hỏa Viêm Long Kiếm vào trong tay hắn.
Trong mắt Tô Tín bắn ra một tia hàn ý, hai tay kết ấn, chân khí cuồng bạo tạo thành vô lượng băng phong, địa ngục tử khí ngưng tụ thành vô số ác quỷ kêu rên, đánh một ấn về phía Tư Mệnh Tinh Quân.
Trong Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải có hơn mười loại công pháp, trừ kiếm pháp ra, Tô Tín chủ tu Hàn Băng Địa Ngục Ấn Pháp.
Băng phong lạnh lùng, ác quỷ vô tận gào thét thôn tính tinh thần, nhưng Tư Mệnh Tinh Quân cũng kết xuất ấn pháp, hào quang vô tận xuất hiện và biến mất trong vô hình.
- Thần Cung Cảnh đã có thực lực như vậy, chỉ sợ thân phận của ngươi không phải Mạnh Thanh Trạch đơn giản như vậy? Thần Cung Cảnh mạnh hơn nữa cũng chỉ là Thần Cung Cảnh mà thôi, khác nhau một trời một vực, không thể vượt qua!
Tư Mệnh Tinh Quân đánh ra một chưởng, chưởng lực cường đại ngưng tụ thành một vòng xoáy và bắt đầu hấp thụ thiên địa nguyên lực chung quanh, hấp thụ vào trong nội lực Tô Tín, cuối cùng thậm chí bắt đầu hấp thu sinh mệnh lực của Tô Tín.
Sắc mặt Tô Tín thay đổi, công pháp của Tư Mệnh Tinh Quân quá mức tà dị rồi, quả thực giống như Hấp Tinh Đại Pháp phiên bản cường hóa.
Thân thể Tô Tín lui về phía sau thật nhanh, trên người Tư Mệnh Tinh Quân bộc phát cương khí chấn động cường đại, phần đông võ giả nơi đây phun máu tươi, thân thể không tự chủ di động về phía Tư Mệnh Tinh Quân.
Hiện tại Tô Tín chẳng quan tâm che giấu tung tích, dù sao hắn chuẩn bị dùng thân phận Mạnh Thanh Trạch lần cuối cùng.
Cho nên hai tay hắn vung vẩy giống như múa bút vẩy mực, trong nháy mắt hơn mười đạo vô hình kiếm khí bộc phát, cương khí nổ mạnh triệt tiêu hấp lực trong vô hình.
Trong mắt Tư Mệnh Tinh Quân lại xuất hiện một ít ngạc nhiên, rốt cuộc người này là ai, không ngờ dựa vào cảnh giới Thần Cung Cảnh có thể giao thủ vài chiêu với mình.
Không chờ hắn tiếp tục ra tay, phương xa lại có tiếng kiếm minh vang lên, chính là Tạ Chỉ Yến cảm nhận được có khí tức võ giả Nguyên Thần Cảnh nên chạy tới đây.
Tư Mệnh Tinh Quân biến sắc, hắn còn muốn ra tay cũng rút lui về phía sau.
Một Tô Tín không đáng sợ, hơn nữa hắn cũng không đặt Tạ Chỉ Yến vào trong mắt, chênh lệch giữa Thần Cung Cảnh và Nguyên Thần Cảnh không dễ dàng bù như vậy.
Nhưng nơi này chính là Kiếm Nam đạo, Mặc Lăng phủ nằm ở dưới Dịch Kiếm Môn, trừ khi hắn có thể bằng vài chiêu liền mưu sát Tô Tín cùng Tạ Chỉ Yến, nếu không một khi bị bọn họ ngăn chặn và người Dịch Kiếm Môn chạy đến này, như vậy sẽ biến khéo thành vụng.
Vào lúc Tư Mệnh Tinh Quân muốn rời khỏi, lão tổ Chu gia lao tới và lớn tiếng nói:
-Không phải đại nhân đã nói muốn thu ta vào Thiên đình và kéo dài thọ nguyên cho ta hay sao?
Tư Mệnh Tinh Quân lạnh lùng cười nói:
- Thật có lỗi, ta lừa ngươi, Thiên đình chúng ta không thu phế vật.
Nói xong lời này, thân thể Tư Mệnh Tinh Quân nhanh chóng biến mất, một lát sau đã không còn bóng dáng.
Lão tổ Chu gia nhìn người gia tộc của mình còn hơn mười người, cười thảm một tiếng, hắn phun một ngụm máu tươi, hiển nhiên bị tức chết tại chỗ.
Bên Trầm gia không tốt chút nào, mỗi người bọn họ đều có thương thế, vừa rồi bị chấn động sinh ra từ giao chiến giữa Tư Mệnh Tinh Quân với Tô Tín ảnh hưởng, khí tức Trầm lão gia tử suy yếu và bất tỉnh, xem ra cũng không sống nổi.
Tô Tín cau mày, hoàn cảnh Trầm gia cùng Chu gia hiện tại hoàn toàn giống như hứa hẹn giữa hắn với Tạ Chỉ Yến, lại dẫn mấy tiểu thế lực tam lưu vào Mặc Lăng phủ, cam đoan bọn họ sẽ nội đấu không ngớt, không dám đùa nghịch tiểu tâm tư với Dịch Kiếm Môn.
Nhiệm vụ của mình đã thất bại.
Tư Mệnh Tinh Quân xuất hiện vượt qua điều Tô Tín dự đoán, hắn dám khẳng định, lần này Luân Chuyển Vương bói toán xảy một vài vấn đề, hắn cũng không có tính ra Tư Mệnh Tinh Quân lại đột nhiên xuất hiện.
Thực lực của mình mạnh hơn nữa cũng chỉ là Thần Cung Cảnh mà thôi, Tư Mệnh Tinh Quân chính là Nguyên Thần Cảnh, cho dù Địa phủ tín nhiệm chính mình cũng không phái mình đi tranh phong với Tư Mệnh Tinh Quân.
Lúc này Tạ Chỉ Yến đã đuổi tới, nhìn cảnh tượng trước mắt, Tạ Chỉ Yến cau mày nói:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tô Tín khoát tay, hắn nói chuyện xảy ra với Tạ Chỉ Yến, đương nhiên hắn giấu giếm tất cả tin tức mình biết rõ.
- Chuyện này không có đơn giản như vậy, Thiên đình Tư Mệnh Tinh Quân ẩn nấp trong Chu gia muốn tìm Xích Hỏa Viêm Long Kiếm. Kết quả Chu gia không tìm được, hắn liền muốn Chu gia chiếm đoạt Trầm gia sau đó lại điều tra Trầm gia một phen. Khi ta tìm được Xích Hỏa Viêm Long Kiếm thì hắn lộ thân phận và cướp đoạt.
Từ tổng thể, Tư Mệnh Tinh Quân có suy nghĩ không khác gì hắn, nhưng bởi vì Tư Mệnh Tinh Quân có thực lực cường đại cho nên hắn có thể trực tiếp thao túng lão tổ Chu gia diệt Trầm gia và chậm rãi tìm.
Tô Tín sợ động tĩnh quá lớn kinh động tới Dịch Kiếm Môn, hắn chuẩn bị cho hai nhà đánh nhau tàn phế sau đó lợi dụng, suy nghĩ hai bên giống nhau.
Chỉ tiếc người Địa phủ tính sai một bước cho nên Tư Mệnh Tinh Quân mới đắc thủ.
- Thiên đình? Tư Mệnh Tinh Quân?
Ánh mắt Tạ Chỉ Yến lộ ra vẻ khó hiểu, hiển nhiên nàng chưa từng nghe qua cái tên này.
Lúc trước Tô Tín đi hoàn thành nhiệm vụ bên ngoài, Lưu Kiêu đã từng nhận ra lai lịch Tô Tín, đó là bởi vì hắn xuất thân Kim Ngọc Lâu. Thậm chí bản thân hắn là con trai độc nhất của đại đương gia Lưu Thiên Phóng của Kim Ngọc Lâu, cho nên mới có tư cách biết được những tin tức này, hiển nhiên Tạ Chỉ Yến không biết tất cả.
- Đi thôi, lúc trước ngươi muốn theo ta đi Dịch Kiếm Môn, ta dẫn ngươi đi thăm Hinh Nhi, thuận tiện bẩm báo việc này với sư môn.
Tạ Chỉ Yến nói ra.
Tô Tín gật gật đầu, đi theo Tạ Chỉ Yến tới Dịch Kiếm Môn.
Sơn môn Dịch Kiếm Môn cách Mặc Lăng phủ không xa, kiến tạo trên một ngọn núi khổng lồ.
Tạo hình ngọn núi thẳng tắp giống như trường kiếm đâm thẳng lên trời, cho nên cũng bị gọi là Danh Kiếm Phong.
Tạ Chỉ Yến dẫn theo Tô Tín leo lên Danh Kiếm Phong, ven đường có một ít đệ tử nhìn thấy Tạ Chỉ Yến liền cung kính gọi một tiếng sư tỷ.
Trong Dịch Kiếm Môn, uy vọng Tạ Chỉ Yến vô cùng cao, nguyên nhân là do thế hệ trẻ Dịch Kiếm Môn hiện tại hoàn toàn dựa vào Tạ Chỉ Yến gánh đại kỳ.
Từ khi trải qua trận chiến hai mươi năm trước, thực lực Dịch Kiếm Môn đã bắt đầu suy bại, thậm chí Dịch Kiếm Môn hơn mười năm gần đây không có đệ tử nào thành công leo lên Nhân Bảng, việc này với tông môn khác là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nếu đổi lại mấy đại tông môn đỉnh cấp, khả năng thế hệ này không người có thể leo lên Nhân Bảng rất bình thường, đời sau nhất định sẽ có người leo lên Nhân Bảng. Dù sao một tông môn đỉnh cấp không thể xuất hiện đứt gãy, tất cả đệ tử trẻ tuổi sẽ phát triển.
Trận chiến hơn hai mươi năm trước đã làm tổn thương nguyên khí Dịch Kiếm Môn nặng nề, làm cho hơn mười năm không người leo lên Nhân Bảng, thẳng đến những năm gần đây thế hệ Tạ Chỉ Yến mới phát triển, nàng mới một lần nữa leo lên Nhân Bảng, trọng chấn vinh quang của Dịch Kiếm Môn.
Chờ mười năm sau, những đệ tử Dịch Kiếm Môn được Tạ Chỉ Yến dẫn đến Thường Ninh phủ đã hơn hai mươi tuổi, khi đó bọn họ không phải Linh Khiếu cũng là Thần Cung, cũng có tư cách leo lên Nhân Bảng, như vậy truyền thừa của Dịch Kiếm Môn sẽ không xuất hiện đứt gãy quá lớn.
Dịch Kiếm Môn đi lộ tuyến tinh anh, đệ tử đích truyền của Dịch Kiếm Môn cộng lại chỉ hơn năm trăm người, cho dù tăng thêm đệ tử ngoại môn và một ít quản sự hạ nhân cũng không đến ba ngàn người, cho nên Dịch Kiếm Môn to như vậy lại rất yên tĩnh.
Tạ Chỉ Yến dẫn theo Tô Tín đi vào một diễn võ trường, lúc này trong diễn võ trường có một võ giả Thần Cung Cảnh tuổi không nhỏ dạy đệ tử kiếm pháp, thủ lĩnh trong đó chính là Hinh Nhi.
Hinh Nhi đã hơn mười tuổi, cao hơn không ít, gương mặt hài nhi mập mạp đã biến mất, đã có chút khí chất duyên dáng yêu kiều.
Trong những đệ tử kia, tuổi phổ biến đều không có vượt qua mười lăm tuổi, hơn nữa đều có tu vi Hậu Thiên, chỉ có Hinh Nhi đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, bộ dạng đại sư tỷ.
Lúc này Tạ Chỉ Yến hô lên:
- Hinh Nhi, ngươi xem ai đến đây?
Hinh Nhi thả kiếm trong tay xuống, vừa quay đầu lại nhìn thấy Tô Tín, trường kiếm trong tay rơi xuống đất phát ra một tiếng thanh thúy.
Trong tích tắc nhìn thấy Tô Tín, đôi mắt Hinh Nhi đỏ rực, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực Tô Tín, nước mắt lăn xuống như mưa.
- Hu hu hu! Ca ca ngươi gạt ta! Vì cái gì ngươi lâu như vậy không đến thăm ta?
Tô Tín vỗ vỗ đầu nhỏ Hinh Nhi, nói:
- Được rồi, đừng khóc, không phải ta đã đến hay sao?
Các đệ tử Dịch Kiếm Môn khác dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Tô Tín, bọn họ nghe nói Hinh Nhi có ca ca làm việc trong triều đình, hôm nay cuối cùng đã nhìn thấy chân nhân.
Tên võ giả Thần Cung Cảnh phụ trách dạy đệ tử khéo hiểu lòng người nên vỗ vỗ tay nói:
- Được rồi, giải tán đi!
Những đệ tử trẻ tuổi vui mừng ồn ào giải tán, Tạ Chỉ Yến cũng nói:
- Các ngươi ôn chuyện tại đây đi, ta đi báo cáo tình huống với tông môn một chút.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, lúc này Tô Tín mới nói chuyện với Hinh Nhi đã ngừng thút thít nỉ non.
Hinh Nhi vốn trưởng thành sớm hơn các đứa trẻ khác, hơn nữa Dịch Kiếm Môn đã bắt đầu trải đường thu Hinh Nhi thành đệ tử đích truyền, cho nên so với ba năm trước đây, hiện tại Hinh Nhi đã thành thục hơn không ít, không dính người Tô Tín như trước kia.
- Thời gian ba năm, ngươi học võ công Dịch Kiếm Môn thế nào? Có lười biếng hay không?
Tô Tín cười hỏi.
Hinh Nhi đắc ý chu cái mỏ và nói:
- Ta cũng không lười biếng, hơn nữa ta là đại đệ tử mới nhất của Dịch Kiếm Môn đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên. Ngay cả sư phụ cũng khoe ta thiên phú tốt.
Tô Tín hỏi:
- Nghe Tạ Chỉ Yến nói ngươi được Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên thu làm đệ tử? Hắn thường xuyên dạy bảo ngươi không?
Chưởng môn Dịch Kiếm Môn hiện tại chính là Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên đứng vị trí đệ nhất Địa Bảng, vị này chính là một nhân vật truyền kỳ, không đến bốn mươi đã đột phá đến Dương Thần Cảnh, trở thành tồn tại trẻ nhất trong tứ đại kiếm chủ.
Hinh Nhi lắc đầu nói ra:
- Sư phụ thường xuyên bế quan, hắn rất tốt với ta, mỗi một lần hắn xuất quan đều chỉ đạo ta tu hành, ta không hiểu cái gì, hắn sẽ nói cho ta hiểu.
Dưới một quyền thu nạp sinh cơ của hắn, hàn băng địa ngục của Tô Tín vỡ vụn từng khúc, kiếm quang biến mất trong vô hình.
Nhân cơ hội này Tư Mệnh Tinh Quân khẽ vươn tay, hấp lực cường đại thu Xích Hỏa Viêm Long Kiếm vào trong tay hắn.
Trong mắt Tô Tín bắn ra một tia hàn ý, hai tay kết ấn, chân khí cuồng bạo tạo thành vô lượng băng phong, địa ngục tử khí ngưng tụ thành vô số ác quỷ kêu rên, đánh một ấn về phía Tư Mệnh Tinh Quân.
Trong Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải có hơn mười loại công pháp, trừ kiếm pháp ra, Tô Tín chủ tu Hàn Băng Địa Ngục Ấn Pháp.
Băng phong lạnh lùng, ác quỷ vô tận gào thét thôn tính tinh thần, nhưng Tư Mệnh Tinh Quân cũng kết xuất ấn pháp, hào quang vô tận xuất hiện và biến mất trong vô hình.
- Thần Cung Cảnh đã có thực lực như vậy, chỉ sợ thân phận của ngươi không phải Mạnh Thanh Trạch đơn giản như vậy? Thần Cung Cảnh mạnh hơn nữa cũng chỉ là Thần Cung Cảnh mà thôi, khác nhau một trời một vực, không thể vượt qua!
Tư Mệnh Tinh Quân đánh ra một chưởng, chưởng lực cường đại ngưng tụ thành một vòng xoáy và bắt đầu hấp thụ thiên địa nguyên lực chung quanh, hấp thụ vào trong nội lực Tô Tín, cuối cùng thậm chí bắt đầu hấp thu sinh mệnh lực của Tô Tín.
Sắc mặt Tô Tín thay đổi, công pháp của Tư Mệnh Tinh Quân quá mức tà dị rồi, quả thực giống như Hấp Tinh Đại Pháp phiên bản cường hóa.
Thân thể Tô Tín lui về phía sau thật nhanh, trên người Tư Mệnh Tinh Quân bộc phát cương khí chấn động cường đại, phần đông võ giả nơi đây phun máu tươi, thân thể không tự chủ di động về phía Tư Mệnh Tinh Quân.
Hiện tại Tô Tín chẳng quan tâm che giấu tung tích, dù sao hắn chuẩn bị dùng thân phận Mạnh Thanh Trạch lần cuối cùng.
Cho nên hai tay hắn vung vẩy giống như múa bút vẩy mực, trong nháy mắt hơn mười đạo vô hình kiếm khí bộc phát, cương khí nổ mạnh triệt tiêu hấp lực trong vô hình.
Trong mắt Tư Mệnh Tinh Quân lại xuất hiện một ít ngạc nhiên, rốt cuộc người này là ai, không ngờ dựa vào cảnh giới Thần Cung Cảnh có thể giao thủ vài chiêu với mình.
Không chờ hắn tiếp tục ra tay, phương xa lại có tiếng kiếm minh vang lên, chính là Tạ Chỉ Yến cảm nhận được có khí tức võ giả Nguyên Thần Cảnh nên chạy tới đây.
Tư Mệnh Tinh Quân biến sắc, hắn còn muốn ra tay cũng rút lui về phía sau.
Một Tô Tín không đáng sợ, hơn nữa hắn cũng không đặt Tạ Chỉ Yến vào trong mắt, chênh lệch giữa Thần Cung Cảnh và Nguyên Thần Cảnh không dễ dàng bù như vậy.
Nhưng nơi này chính là Kiếm Nam đạo, Mặc Lăng phủ nằm ở dưới Dịch Kiếm Môn, trừ khi hắn có thể bằng vài chiêu liền mưu sát Tô Tín cùng Tạ Chỉ Yến, nếu không một khi bị bọn họ ngăn chặn và người Dịch Kiếm Môn chạy đến này, như vậy sẽ biến khéo thành vụng.
Vào lúc Tư Mệnh Tinh Quân muốn rời khỏi, lão tổ Chu gia lao tới và lớn tiếng nói:
-Không phải đại nhân đã nói muốn thu ta vào Thiên đình và kéo dài thọ nguyên cho ta hay sao?
Tư Mệnh Tinh Quân lạnh lùng cười nói:
- Thật có lỗi, ta lừa ngươi, Thiên đình chúng ta không thu phế vật.
Nói xong lời này, thân thể Tư Mệnh Tinh Quân nhanh chóng biến mất, một lát sau đã không còn bóng dáng.
Lão tổ Chu gia nhìn người gia tộc của mình còn hơn mười người, cười thảm một tiếng, hắn phun một ngụm máu tươi, hiển nhiên bị tức chết tại chỗ.
Bên Trầm gia không tốt chút nào, mỗi người bọn họ đều có thương thế, vừa rồi bị chấn động sinh ra từ giao chiến giữa Tư Mệnh Tinh Quân với Tô Tín ảnh hưởng, khí tức Trầm lão gia tử suy yếu và bất tỉnh, xem ra cũng không sống nổi.
Tô Tín cau mày, hoàn cảnh Trầm gia cùng Chu gia hiện tại hoàn toàn giống như hứa hẹn giữa hắn với Tạ Chỉ Yến, lại dẫn mấy tiểu thế lực tam lưu vào Mặc Lăng phủ, cam đoan bọn họ sẽ nội đấu không ngớt, không dám đùa nghịch tiểu tâm tư với Dịch Kiếm Môn.
Nhiệm vụ của mình đã thất bại.
Tư Mệnh Tinh Quân xuất hiện vượt qua điều Tô Tín dự đoán, hắn dám khẳng định, lần này Luân Chuyển Vương bói toán xảy một vài vấn đề, hắn cũng không có tính ra Tư Mệnh Tinh Quân lại đột nhiên xuất hiện.
Thực lực của mình mạnh hơn nữa cũng chỉ là Thần Cung Cảnh mà thôi, Tư Mệnh Tinh Quân chính là Nguyên Thần Cảnh, cho dù Địa phủ tín nhiệm chính mình cũng không phái mình đi tranh phong với Tư Mệnh Tinh Quân.
Lúc này Tạ Chỉ Yến đã đuổi tới, nhìn cảnh tượng trước mắt, Tạ Chỉ Yến cau mày nói:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tô Tín khoát tay, hắn nói chuyện xảy ra với Tạ Chỉ Yến, đương nhiên hắn giấu giếm tất cả tin tức mình biết rõ.
- Chuyện này không có đơn giản như vậy, Thiên đình Tư Mệnh Tinh Quân ẩn nấp trong Chu gia muốn tìm Xích Hỏa Viêm Long Kiếm. Kết quả Chu gia không tìm được, hắn liền muốn Chu gia chiếm đoạt Trầm gia sau đó lại điều tra Trầm gia một phen. Khi ta tìm được Xích Hỏa Viêm Long Kiếm thì hắn lộ thân phận và cướp đoạt.
Từ tổng thể, Tư Mệnh Tinh Quân có suy nghĩ không khác gì hắn, nhưng bởi vì Tư Mệnh Tinh Quân có thực lực cường đại cho nên hắn có thể trực tiếp thao túng lão tổ Chu gia diệt Trầm gia và chậm rãi tìm.
Tô Tín sợ động tĩnh quá lớn kinh động tới Dịch Kiếm Môn, hắn chuẩn bị cho hai nhà đánh nhau tàn phế sau đó lợi dụng, suy nghĩ hai bên giống nhau.
Chỉ tiếc người Địa phủ tính sai một bước cho nên Tư Mệnh Tinh Quân mới đắc thủ.
- Thiên đình? Tư Mệnh Tinh Quân?
Ánh mắt Tạ Chỉ Yến lộ ra vẻ khó hiểu, hiển nhiên nàng chưa từng nghe qua cái tên này.
Lúc trước Tô Tín đi hoàn thành nhiệm vụ bên ngoài, Lưu Kiêu đã từng nhận ra lai lịch Tô Tín, đó là bởi vì hắn xuất thân Kim Ngọc Lâu. Thậm chí bản thân hắn là con trai độc nhất của đại đương gia Lưu Thiên Phóng của Kim Ngọc Lâu, cho nên mới có tư cách biết được những tin tức này, hiển nhiên Tạ Chỉ Yến không biết tất cả.
- Đi thôi, lúc trước ngươi muốn theo ta đi Dịch Kiếm Môn, ta dẫn ngươi đi thăm Hinh Nhi, thuận tiện bẩm báo việc này với sư môn.
Tạ Chỉ Yến nói ra.
Tô Tín gật gật đầu, đi theo Tạ Chỉ Yến tới Dịch Kiếm Môn.
Sơn môn Dịch Kiếm Môn cách Mặc Lăng phủ không xa, kiến tạo trên một ngọn núi khổng lồ.
Tạo hình ngọn núi thẳng tắp giống như trường kiếm đâm thẳng lên trời, cho nên cũng bị gọi là Danh Kiếm Phong.
Tạ Chỉ Yến dẫn theo Tô Tín leo lên Danh Kiếm Phong, ven đường có một ít đệ tử nhìn thấy Tạ Chỉ Yến liền cung kính gọi một tiếng sư tỷ.
Trong Dịch Kiếm Môn, uy vọng Tạ Chỉ Yến vô cùng cao, nguyên nhân là do thế hệ trẻ Dịch Kiếm Môn hiện tại hoàn toàn dựa vào Tạ Chỉ Yến gánh đại kỳ.
Từ khi trải qua trận chiến hai mươi năm trước, thực lực Dịch Kiếm Môn đã bắt đầu suy bại, thậm chí Dịch Kiếm Môn hơn mười năm gần đây không có đệ tử nào thành công leo lên Nhân Bảng, việc này với tông môn khác là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Nếu đổi lại mấy đại tông môn đỉnh cấp, khả năng thế hệ này không người có thể leo lên Nhân Bảng rất bình thường, đời sau nhất định sẽ có người leo lên Nhân Bảng. Dù sao một tông môn đỉnh cấp không thể xuất hiện đứt gãy, tất cả đệ tử trẻ tuổi sẽ phát triển.
Trận chiến hơn hai mươi năm trước đã làm tổn thương nguyên khí Dịch Kiếm Môn nặng nề, làm cho hơn mười năm không người leo lên Nhân Bảng, thẳng đến những năm gần đây thế hệ Tạ Chỉ Yến mới phát triển, nàng mới một lần nữa leo lên Nhân Bảng, trọng chấn vinh quang của Dịch Kiếm Môn.
Chờ mười năm sau, những đệ tử Dịch Kiếm Môn được Tạ Chỉ Yến dẫn đến Thường Ninh phủ đã hơn hai mươi tuổi, khi đó bọn họ không phải Linh Khiếu cũng là Thần Cung, cũng có tư cách leo lên Nhân Bảng, như vậy truyền thừa của Dịch Kiếm Môn sẽ không xuất hiện đứt gãy quá lớn.
Dịch Kiếm Môn đi lộ tuyến tinh anh, đệ tử đích truyền của Dịch Kiếm Môn cộng lại chỉ hơn năm trăm người, cho dù tăng thêm đệ tử ngoại môn và một ít quản sự hạ nhân cũng không đến ba ngàn người, cho nên Dịch Kiếm Môn to như vậy lại rất yên tĩnh.
Tạ Chỉ Yến dẫn theo Tô Tín đi vào một diễn võ trường, lúc này trong diễn võ trường có một võ giả Thần Cung Cảnh tuổi không nhỏ dạy đệ tử kiếm pháp, thủ lĩnh trong đó chính là Hinh Nhi.
Hinh Nhi đã hơn mười tuổi, cao hơn không ít, gương mặt hài nhi mập mạp đã biến mất, đã có chút khí chất duyên dáng yêu kiều.
Trong những đệ tử kia, tuổi phổ biến đều không có vượt qua mười lăm tuổi, hơn nữa đều có tu vi Hậu Thiên, chỉ có Hinh Nhi đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, bộ dạng đại sư tỷ.
Lúc này Tạ Chỉ Yến hô lên:
- Hinh Nhi, ngươi xem ai đến đây?
Hinh Nhi thả kiếm trong tay xuống, vừa quay đầu lại nhìn thấy Tô Tín, trường kiếm trong tay rơi xuống đất phát ra một tiếng thanh thúy.
Trong tích tắc nhìn thấy Tô Tín, đôi mắt Hinh Nhi đỏ rực, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực Tô Tín, nước mắt lăn xuống như mưa.
- Hu hu hu! Ca ca ngươi gạt ta! Vì cái gì ngươi lâu như vậy không đến thăm ta?
Tô Tín vỗ vỗ đầu nhỏ Hinh Nhi, nói:
- Được rồi, đừng khóc, không phải ta đã đến hay sao?
Các đệ tử Dịch Kiếm Môn khác dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Tô Tín, bọn họ nghe nói Hinh Nhi có ca ca làm việc trong triều đình, hôm nay cuối cùng đã nhìn thấy chân nhân.
Tên võ giả Thần Cung Cảnh phụ trách dạy đệ tử khéo hiểu lòng người nên vỗ vỗ tay nói:
- Được rồi, giải tán đi!
Những đệ tử trẻ tuổi vui mừng ồn ào giải tán, Tạ Chỉ Yến cũng nói:
- Các ngươi ôn chuyện tại đây đi, ta đi báo cáo tình huống với tông môn một chút.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, lúc này Tô Tín mới nói chuyện với Hinh Nhi đã ngừng thút thít nỉ non.
Hinh Nhi vốn trưởng thành sớm hơn các đứa trẻ khác, hơn nữa Dịch Kiếm Môn đã bắt đầu trải đường thu Hinh Nhi thành đệ tử đích truyền, cho nên so với ba năm trước đây, hiện tại Hinh Nhi đã thành thục hơn không ít, không dính người Tô Tín như trước kia.
- Thời gian ba năm, ngươi học võ công Dịch Kiếm Môn thế nào? Có lười biếng hay không?
Tô Tín cười hỏi.
Hinh Nhi đắc ý chu cái mỏ và nói:
- Ta cũng không lười biếng, hơn nữa ta là đại đệ tử mới nhất của Dịch Kiếm Môn đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên. Ngay cả sư phụ cũng khoe ta thiên phú tốt.
Tô Tín hỏi:
- Nghe Tạ Chỉ Yến nói ngươi được Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên thu làm đệ tử? Hắn thường xuyên dạy bảo ngươi không?
Chưởng môn Dịch Kiếm Môn hiện tại chính là Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên đứng vị trí đệ nhất Địa Bảng, vị này chính là một nhân vật truyền kỳ, không đến bốn mươi đã đột phá đến Dương Thần Cảnh, trở thành tồn tại trẻ nhất trong tứ đại kiếm chủ.
Hinh Nhi lắc đầu nói ra:
- Sư phụ thường xuyên bế quan, hắn rất tốt với ta, mỗi một lần hắn xuất quan đều chỉ đạo ta tu hành, ta không hiểu cái gì, hắn sẽ nói cho ta hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.