Chương 326: Không Biết Điều
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Biết được Mạnh Kinh Tiên làm sư phụ đối đãi Hinh Nhi không tệ, Tô Tín cũng yên lòng.
Dịch Kiếm Môn thân là một trong trì kiếm ngũ phái, tông môn nhất lưu đỉnh cấp, những người khác thậm chí ước gì đưa môn hạ đệ tử vào Dịch Kiếm Môn tu hành.
Tô Tín lại không quan tâm những chuyện này, hắn quan tâm xem Hinh Nhi ở chỗ này có gặp ủy khuất hay không.
Tô Tín tin tưởng Tạ Chỉ Yến sẽ không bạc đãi Hinh Nhi, Tạ Chỉ Yến chỉ là đệ tử đời thứ ba trong Dịch Kiếm Môn mà thôi, cho dù sư phụ nàng là Mạnh Kinh Tiên cũng không đủ.
Cho nên Tô Tín chỉ quan tâm thái độ Mạnh Kinh Tiên.
Chỉ cần Mạnh Kinh Tiên đối đãi Hinh Nhi không tệ, sẽ không có ai trong Dịch Kiếm Môn làm nàng ủy khuất.
Về sau Tô Tín hỏi Hinh Nhi sinh hoạt tại Dịch Kiếm Môn thế nào, hắn cũng cảm giác rất hài lòng.
So với các tông môn khác, trong Dịch Kiếm Môn rất ít lục đục với nhau.
Có thể bởi vì đại đa số cường giả Dịch Kiếm Môn đã vẫn lạc hơn hai mươi năm trước, hiện tại Dịch Kiếm Môn chỉ còn một Mạnh Kinh Tiên là cường giả Dương Thần Cảnh, cho nên hắn nói một không hai, những người khác cũng không dám âm thầm gây sự.
Tô Tín hỏi Hinh Nhi:
- Hinh Nhi, ngươi hiện tại có nghĩ rời khỏi Dịch Kiếm Môn theo ta trở lại Giang Nam đạo hay không?
Hinh Nhi vừa định đáp ứng, lại nghĩ tới cái gì đó liền lắc đầu.
Tô Tín cau mày nói:
- Như thế nào? Ngươi sợ hãi Dịch Kiếm Môn hạn chế ngươi?
Hinh Nhi lắc đầu nói:
- Không phải như vậy, là Hinh Nhi sợ liên lụy ca ca. Thời điểm vừa tới Dịch Kiếm Môn, ta muốn xuống núi tìm ca ca, Tạ sư tỷ thường cách một đoạn thời gian báo tin tức của ca ca cho ta biết. Nàng nói với ta, ca ca ngươi bây giờ rất khó khăn, nếu ta xuống núi tìm ngươi, ngươi khẳng định phải phân tâm chiếu cố ta. Hơn nữa nói không chừng địch nhân của ca ca sẽ dùng ta áp chế ngươi, cho nên ta có thể trợ giúp ca ca lớn nhất chính là tu luyện trong Dịch Kiếm Môn, đợi đến lúc ta có thể xuống núi hành tẩu giang hồ sẽ giúp ca ca.
Nghe được Hinh Nhi nói như vậy, Tô Tín cũng im lặng, bởi vì Hinh Nhi nói đúng, nếu bảo Hinh Nhi xuống núi, nàng nhất định biến thành uy hiếp lớn tới mình.
Hiện tại Tô Tín có rất nhiều địch nhân, không cần lo lắng những võ lâm chính phái Giang Nam đạo, bọn họ nhiều nhất chỉ nấp ở nơi bí mật làm ra chút mờ ám mà thôi.
Bởi vì cái gọi là họa không liên lụy người nhà, dùng Hinh Nhi uy hiếp Tô Tín, trừ phi những đại phái này không biết xấu hổ, nếu không bọn họ sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc như vậy,
Còn chân chính làm cho Tô Tín lo lắng là dư nghiệt Ngô quốc và Bạch Liên giáo.
Đặc biệt là người Bạch Liên giáo, đám tà giáo này là kẻ điên, có thể làm ra bất cứ việc gì, Tô Tín không dám bảo đảm bọn chúng không làm ra chuyện như vậy.
Nghĩ tới đây, Tô Tín siết chặt nắm đấm của mình, thực lực của chính mình vẫn chưa đủ.
Nếu hiện tại mình có thực lực Dương Thần Cảnh đỉnh phong như Mạnh Kinh Tiên, thực lực đứng đầu Địa Bảng, chỉ cần cả thiên hạ biết Hinh Nhi là muội muội của hắn, sẽ không có kẻ nào dám động tới nàng. Nếu không ngươi phải suy nghĩ kỹ mình có thể chịu được cường giả Dương Thần Cảnh trả thù hay không.
Hinh Nhi nói tiếp:
- Huống chi ca ca ngươi cũng không cần lo lắng cho ta, ta ở trong tông môn rất vui vẻ.
Nói xong Hinh Nhi kiêu ngạo nhíu nhíu cái mũi và nói:
- Hiện tại ta chính là đại sư tỷ của đệ tử mới đấy.
Tô Tín cảm thấy buồn cười nhìn Hinh Nhi, hắn cũng biết Hinh Nhi chính là “đại sư tỷ” thế hệ này, nhìn vị trí Hinh Nhi đứng trên diễn võ trường liền biết rõ nàng dẫn đầu phần đông đệ tử trẻ tuổi của Dịch Kiếm Môn bắt đầu tập võ.
Gần như tất cả người đứng đầu tông môn võ lâm đều là người đứng trước nhất, thực lực ngươi đủ mạnh, vậy ngươi chính là sư huynh sư tỷ thế hệ này, hoàn toàn không quan hệ tới tuổi của bản thân.
Cho nên Hinh Nhi chính là đại đệ tử, nàng thực lực mạnh nhất, cũng đột phá cảnh giới Tiên Thiên trước nhất, đương nhiên có thể xem như đại sư tỷ.
Nhìn thấy dáng vẻ Hinh Nhi hiện tại, Tô Tín cũng yên lòng, hơn nữa so với thời điểm ở Thường Ninh phủ, trừ bên người không có ca ca như hắn làm bạn, thật ra Hinh Nhi đã vui vẻ hơn so với trước kia.
Tô Tín cũng biết Hinh Nhi từ nhỏ không thích đọc sách viết chữ, hơn nữa tính cách trưởng thành sớm, ưa thích học kiếm, đương nhiên sẽ không có tiếng nói chung với đám hài tử chơi bùn ở trường tư thục, cũng không thể chơi cùng nhau.
Ở Dịch Kiếm Môn có nhiều người cùng tuổi luyện võ với nàng, đại đa số còn lớn hơn Hinh Nhi một ít, bọn hắn lại có thể chơi cùng nhau.
Nếu Hinh Nhi muốn lựa chọn sinh hoạt như vậy, Tô Tín cũng không miễn cưỡng, hắn không muốn bởi vì chính mình hạn chế tự do của Hinh Nhi.
Dù sao hắn chỉ mới sơ bộ ổn định thế lực, không phải lục bình không rễ như trước kia, bị người ta đuổi chạy khắp nơi. Về sau có thời gian tới thăm Hinh Nhi, hoàn toàn có thể đi gặp đường đường chính chính, cũng không cần phải chờ thời gian ba năm.
Lúc Tô Tín chuẩn bị nói gì đó với Hinh Nhi, bỗng nhiên một nữ nhân trung niên tu vi Hóa Thần Cảnh hùng hổ đi tới.
Nhìn thấy nữ nhân này đi tới, Hinh Nhi lập tức đứng cung kính nói:
- Bái kiến sư thúc tổ.
Nghe được Hinh Nhi xưng hô, tròng mắt Tô Tín hơi híp lại, không quản Hinh Nhi gọi nữ nhân này là sư thúc tổ, nữ nhân này có bối phận lớn nhất trong đồng lứa Dịch Kiếm Môn, cũng là đệ tử đời thứ nhất.
Dịch Kiếm Môn bởi vì trận chiến hơn hai mươi năm nên xuất hiện đứt gãy, cho nên đệ tử hiện tại chia làm bốn đời.
Đời thứ nhất chính là những người còn sống sót sau trận chiến hai mươi năm trước, là tồn tại đồng lứa với tứ đại kiếm chủ.
Đời thứ hai là đồng lứa với Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên.
Mạnh Kinh Tiên không đến bốn mươi tuổi liền đột phá đến Dương Thần Cảnh, hơn hai mươi năm đã đứng hàng tứ đại kiếm chủ. Nhưng kỳ thật hắn thuộc về đệ tử đời thứ hai, ba đại kiếm chủ khác là đồng lứa với sư phụ của hắn.
Đệ tử đời thứ ba là những đệ tử lực lượng trung kiên của tông môn như Tạ Chỉ Yến.
Đời thứ tư chính là thế hệ Hinh Nhi được tông môn bắt đầu bồi dưỡng, cũng là đời chưa xuất sư.
Nhưng Hinh Nhi bái Mạnh Kinh Tiên làm sư, nàng thật ra thuộc hàng ngũ đệ tử đời thứ ba, là đồng lứa với Tạ Chỉ Yến.
Nhưng tuổi nàng thật sự quá nhỏ, cho nên tông môn xếp nàng vào đời thứ tư.
Hinh Nhi đã tu hành trong Dịch Kiếm Môn, Tô Tín cũng phải tra xét tư liệu Dịch Kiếm Môn một chút, cũng hiểu thấu triệt.
Kết hợp bối phận và thực lực của nữ nhân này, cả Dịch Kiếm Môn chỉ có một người phù hợp với thân phận của nàng.
Có lẽ nàng chính là Giang Thu Liên thê tử của Sâm La Kiếm Chủ trong tứ đại kiếm chủ, là một trong không nhiều đệ tử đời thứ nhất của Dịch Kiếm Môn.
Bình thường thời điểm Mạnh Kinh Tiên bế quan, Dịch Kiếm Môn sẽ do nàng quản lý.
- Ngươi chính là Tô Tín?
Giang Thu Liên lạnh lùng hỏi, trong giọng nói mang theo khí chất cao ngạo, nàng nhìn về phía Tô Tín với ánh mắt chán ghét không chút che giấu.
- Đúng thì như thế nào?
Tô Tín thản nhiên nói.
Giang Thu Liên tiến về phía trước một bước, giọng nói lạnh lùng:
- Ngươi phải biết rõ thân phận của mình, nếu như ngươi còn nghĩ Tô Hinh Nhi là muội muội của ngươi, vậy ngươi sớm cách nàng xa một chút, cũng đoạn tuyệt quan hệ với nàng. Nếu không, không riêng Tô Hinh Nhi sẽ bởi vì ngươi mà bị giang hồ lên án, Dịch Kiếm Môn cũng sẽ hổ thẹn.
Tô Tín giận quá hóa cười, nói:
- Ta đang buồn bực thân phận của ta là gì mà làm Hinh Nhi bị người giang hồ lên án? Còn nữa, thân phận của ta có quan hệ gì tới Dịch Kiếm Môn?
Giang Thu Liên lạnh lùng nói:
- Tô Tín, ngươi làm tay sai triều đình mưu đồ phú quý cũng bỏ đi, nhưng ngươi lại trắng trợn đồ sát đồng đạo võ lâm tại Giang Nam đạo, dùng máu tươi đồng đạo võ lâm nhuộm đỏ quan bào của ngươi, chẳng lẽ ngươi không cảm giác xấu hổ sao? Nếu như mọi người biết rõ quan hệ giữa ngươi và Tô Hinh Nhi, tương lai nàng mới bước chân vào giang hồ làm sao có thể không bị người ta lên án? Ngay cả Dịch Kiếm cũng sẽ bị người khác nói thành cấu kết tay sai triều đình!
Nghe được Giang Thu Liên nói lời này, Tô Tín lập tức cười ra, hắn không phải tức giận, mà là thực cảm giác Giang Thu Liên buồn cười. Nữ nhân này giống như tu hành giữa rừng sâu núi thẩm mấy vạn năm, căn bản thấy không rõ tình thế!
Các đời triều đình, cho dù Đại Chu vương triều thành lập Lục Phiến Môn hay tuyên bố ba bảng Thiên, Địa, Nhân đều tạo thành ảnh hưởng lớn lên triều đình, cho nên người trong võ lâm mới oán hận triều đình như thế, động tức giận mắng một câu tay sai triều đình gì đó.
Nhưng người thông minh chính thức không nói lời này, người bình thường chỉ nói vụng trộm, chỉ có ngu ngốc mới có thể nói lời này trước mặt Tô Tín. Nàng không chỉ vũ nhục Tô Tín, còn vũ nhục cả Lục Phiến Môn và triều đình Đại Chu!
Giang Thu Liên có thể tu luyện tới Hóa Thần Cảnh, còn có thể chưởng quản Dịch Kiếm Môn khi Mạnh Kinh Tiên bế quan, đương nhiên nàng không phải ngu ngốc, như vậy cách giải thích duy nhất chính là nàng không rõ tình thế.
Nàng còn tưởng rằng Dịch Kiếm Môn hiện tại còn là tồn tại đứng đầu trì kiếm ngũ phái, Dịch Kiếm Môn có tứ đại kiếm chủ xuất hiện uy áp võ lâm thiên hạ hay sao? Quả thực chính là chê cười!
Ngay cả Tiêu gia cũng không dám nói bốn chữ tay sai triều đình, hiện tại Giang Thu Liên ngươi dựa vào cái gì nói lời này?
Cảm nhận được tiếng cười của Tô Tín mang theo ý mỉa mai, Giang Thu Liên nổi giận nói:
- Ngươi cười cái gì? Có cái gì buồn cười!
Tô Tín cười lạnh nói:
- Ta đang cười có người không hiểu rõ tình thế! Thứ nhất, Hinh Nhi là muội muội ta, không có người nào có thể làm ta đoạn tuyệt quan hệ với nàng. Thứ hai, hiện tại ngươi có bản lĩnh đi theo ta tới tổng bộ Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh lặp lại bốn chữ kia lần nữa hay không? Thứ ba, chuyện Giang Nam đạo không liên quan tới Dịch Kiếm Môn các ngươi, ta trắng trợn giết chóc tại Giang Nam đạo cũng sẽ có tông môn võ lâm giao hảo với ta, không cần phải ngươi ở nơi này bắt chó đi cày xen vào việc của người khác!
- Lớn mật!
Giang Thu Liên tức giận quát một tiếng, khí thế trên người bắn ra ngoài, uy áp cường giả Hóa Thần Cảnh bộc phát bao phủ Tô Tín.
Hinh Nhi sau lưng Tô Tín bị dọa sợ kêu to một tiếng.
Ngày bình thường vị sư thúc tổ trừng mắt ăn nói không tốt nhưng nàng chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ hung ác như hiện tại.
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, bảo hộ Hinh Nhi sau lưng.
Trong cơ thể hắn toàn lực thi triển Sơn Tự Kinh đại pháp, huyết nguyệt bay lên cao, áp lực này không ảnh hưởng tới Tô Tín.
Từ khi bước vào giang hồ đến nay, Tô Tín đã giao thủ với vài võ giả Hóa Thần Cảnh, trong đó càng có tồn tại đứng hàng Địa Bảng như Đổng Bất Nghi, còn có hung nhân như Giang Hạc Lưu.
Tuy thực lực Giang Thu Liên mạnh nhưng khi so sánh với đám người này vẫn còn kém hơn rất nhiều.
Dịch Kiếm Môn thân là một trong trì kiếm ngũ phái, tông môn nhất lưu đỉnh cấp, những người khác thậm chí ước gì đưa môn hạ đệ tử vào Dịch Kiếm Môn tu hành.
Tô Tín lại không quan tâm những chuyện này, hắn quan tâm xem Hinh Nhi ở chỗ này có gặp ủy khuất hay không.
Tô Tín tin tưởng Tạ Chỉ Yến sẽ không bạc đãi Hinh Nhi, Tạ Chỉ Yến chỉ là đệ tử đời thứ ba trong Dịch Kiếm Môn mà thôi, cho dù sư phụ nàng là Mạnh Kinh Tiên cũng không đủ.
Cho nên Tô Tín chỉ quan tâm thái độ Mạnh Kinh Tiên.
Chỉ cần Mạnh Kinh Tiên đối đãi Hinh Nhi không tệ, sẽ không có ai trong Dịch Kiếm Môn làm nàng ủy khuất.
Về sau Tô Tín hỏi Hinh Nhi sinh hoạt tại Dịch Kiếm Môn thế nào, hắn cũng cảm giác rất hài lòng.
So với các tông môn khác, trong Dịch Kiếm Môn rất ít lục đục với nhau.
Có thể bởi vì đại đa số cường giả Dịch Kiếm Môn đã vẫn lạc hơn hai mươi năm trước, hiện tại Dịch Kiếm Môn chỉ còn một Mạnh Kinh Tiên là cường giả Dương Thần Cảnh, cho nên hắn nói một không hai, những người khác cũng không dám âm thầm gây sự.
Tô Tín hỏi Hinh Nhi:
- Hinh Nhi, ngươi hiện tại có nghĩ rời khỏi Dịch Kiếm Môn theo ta trở lại Giang Nam đạo hay không?
Hinh Nhi vừa định đáp ứng, lại nghĩ tới cái gì đó liền lắc đầu.
Tô Tín cau mày nói:
- Như thế nào? Ngươi sợ hãi Dịch Kiếm Môn hạn chế ngươi?
Hinh Nhi lắc đầu nói:
- Không phải như vậy, là Hinh Nhi sợ liên lụy ca ca. Thời điểm vừa tới Dịch Kiếm Môn, ta muốn xuống núi tìm ca ca, Tạ sư tỷ thường cách một đoạn thời gian báo tin tức của ca ca cho ta biết. Nàng nói với ta, ca ca ngươi bây giờ rất khó khăn, nếu ta xuống núi tìm ngươi, ngươi khẳng định phải phân tâm chiếu cố ta. Hơn nữa nói không chừng địch nhân của ca ca sẽ dùng ta áp chế ngươi, cho nên ta có thể trợ giúp ca ca lớn nhất chính là tu luyện trong Dịch Kiếm Môn, đợi đến lúc ta có thể xuống núi hành tẩu giang hồ sẽ giúp ca ca.
Nghe được Hinh Nhi nói như vậy, Tô Tín cũng im lặng, bởi vì Hinh Nhi nói đúng, nếu bảo Hinh Nhi xuống núi, nàng nhất định biến thành uy hiếp lớn tới mình.
Hiện tại Tô Tín có rất nhiều địch nhân, không cần lo lắng những võ lâm chính phái Giang Nam đạo, bọn họ nhiều nhất chỉ nấp ở nơi bí mật làm ra chút mờ ám mà thôi.
Bởi vì cái gọi là họa không liên lụy người nhà, dùng Hinh Nhi uy hiếp Tô Tín, trừ phi những đại phái này không biết xấu hổ, nếu không bọn họ sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc như vậy,
Còn chân chính làm cho Tô Tín lo lắng là dư nghiệt Ngô quốc và Bạch Liên giáo.
Đặc biệt là người Bạch Liên giáo, đám tà giáo này là kẻ điên, có thể làm ra bất cứ việc gì, Tô Tín không dám bảo đảm bọn chúng không làm ra chuyện như vậy.
Nghĩ tới đây, Tô Tín siết chặt nắm đấm của mình, thực lực của chính mình vẫn chưa đủ.
Nếu hiện tại mình có thực lực Dương Thần Cảnh đỉnh phong như Mạnh Kinh Tiên, thực lực đứng đầu Địa Bảng, chỉ cần cả thiên hạ biết Hinh Nhi là muội muội của hắn, sẽ không có kẻ nào dám động tới nàng. Nếu không ngươi phải suy nghĩ kỹ mình có thể chịu được cường giả Dương Thần Cảnh trả thù hay không.
Hinh Nhi nói tiếp:
- Huống chi ca ca ngươi cũng không cần lo lắng cho ta, ta ở trong tông môn rất vui vẻ.
Nói xong Hinh Nhi kiêu ngạo nhíu nhíu cái mũi và nói:
- Hiện tại ta chính là đại sư tỷ của đệ tử mới đấy.
Tô Tín cảm thấy buồn cười nhìn Hinh Nhi, hắn cũng biết Hinh Nhi chính là “đại sư tỷ” thế hệ này, nhìn vị trí Hinh Nhi đứng trên diễn võ trường liền biết rõ nàng dẫn đầu phần đông đệ tử trẻ tuổi của Dịch Kiếm Môn bắt đầu tập võ.
Gần như tất cả người đứng đầu tông môn võ lâm đều là người đứng trước nhất, thực lực ngươi đủ mạnh, vậy ngươi chính là sư huynh sư tỷ thế hệ này, hoàn toàn không quan hệ tới tuổi của bản thân.
Cho nên Hinh Nhi chính là đại đệ tử, nàng thực lực mạnh nhất, cũng đột phá cảnh giới Tiên Thiên trước nhất, đương nhiên có thể xem như đại sư tỷ.
Nhìn thấy dáng vẻ Hinh Nhi hiện tại, Tô Tín cũng yên lòng, hơn nữa so với thời điểm ở Thường Ninh phủ, trừ bên người không có ca ca như hắn làm bạn, thật ra Hinh Nhi đã vui vẻ hơn so với trước kia.
Tô Tín cũng biết Hinh Nhi từ nhỏ không thích đọc sách viết chữ, hơn nữa tính cách trưởng thành sớm, ưa thích học kiếm, đương nhiên sẽ không có tiếng nói chung với đám hài tử chơi bùn ở trường tư thục, cũng không thể chơi cùng nhau.
Ở Dịch Kiếm Môn có nhiều người cùng tuổi luyện võ với nàng, đại đa số còn lớn hơn Hinh Nhi một ít, bọn hắn lại có thể chơi cùng nhau.
Nếu Hinh Nhi muốn lựa chọn sinh hoạt như vậy, Tô Tín cũng không miễn cưỡng, hắn không muốn bởi vì chính mình hạn chế tự do của Hinh Nhi.
Dù sao hắn chỉ mới sơ bộ ổn định thế lực, không phải lục bình không rễ như trước kia, bị người ta đuổi chạy khắp nơi. Về sau có thời gian tới thăm Hinh Nhi, hoàn toàn có thể đi gặp đường đường chính chính, cũng không cần phải chờ thời gian ba năm.
Lúc Tô Tín chuẩn bị nói gì đó với Hinh Nhi, bỗng nhiên một nữ nhân trung niên tu vi Hóa Thần Cảnh hùng hổ đi tới.
Nhìn thấy nữ nhân này đi tới, Hinh Nhi lập tức đứng cung kính nói:
- Bái kiến sư thúc tổ.
Nghe được Hinh Nhi xưng hô, tròng mắt Tô Tín hơi híp lại, không quản Hinh Nhi gọi nữ nhân này là sư thúc tổ, nữ nhân này có bối phận lớn nhất trong đồng lứa Dịch Kiếm Môn, cũng là đệ tử đời thứ nhất.
Dịch Kiếm Môn bởi vì trận chiến hơn hai mươi năm nên xuất hiện đứt gãy, cho nên đệ tử hiện tại chia làm bốn đời.
Đời thứ nhất chính là những người còn sống sót sau trận chiến hai mươi năm trước, là tồn tại đồng lứa với tứ đại kiếm chủ.
Đời thứ hai là đồng lứa với Huyền Tâm Kiếm Chủ Mạnh Kinh Tiên.
Mạnh Kinh Tiên không đến bốn mươi tuổi liền đột phá đến Dương Thần Cảnh, hơn hai mươi năm đã đứng hàng tứ đại kiếm chủ. Nhưng kỳ thật hắn thuộc về đệ tử đời thứ hai, ba đại kiếm chủ khác là đồng lứa với sư phụ của hắn.
Đệ tử đời thứ ba là những đệ tử lực lượng trung kiên của tông môn như Tạ Chỉ Yến.
Đời thứ tư chính là thế hệ Hinh Nhi được tông môn bắt đầu bồi dưỡng, cũng là đời chưa xuất sư.
Nhưng Hinh Nhi bái Mạnh Kinh Tiên làm sư, nàng thật ra thuộc hàng ngũ đệ tử đời thứ ba, là đồng lứa với Tạ Chỉ Yến.
Nhưng tuổi nàng thật sự quá nhỏ, cho nên tông môn xếp nàng vào đời thứ tư.
Hinh Nhi đã tu hành trong Dịch Kiếm Môn, Tô Tín cũng phải tra xét tư liệu Dịch Kiếm Môn một chút, cũng hiểu thấu triệt.
Kết hợp bối phận và thực lực của nữ nhân này, cả Dịch Kiếm Môn chỉ có một người phù hợp với thân phận của nàng.
Có lẽ nàng chính là Giang Thu Liên thê tử của Sâm La Kiếm Chủ trong tứ đại kiếm chủ, là một trong không nhiều đệ tử đời thứ nhất của Dịch Kiếm Môn.
Bình thường thời điểm Mạnh Kinh Tiên bế quan, Dịch Kiếm Môn sẽ do nàng quản lý.
- Ngươi chính là Tô Tín?
Giang Thu Liên lạnh lùng hỏi, trong giọng nói mang theo khí chất cao ngạo, nàng nhìn về phía Tô Tín với ánh mắt chán ghét không chút che giấu.
- Đúng thì như thế nào?
Tô Tín thản nhiên nói.
Giang Thu Liên tiến về phía trước một bước, giọng nói lạnh lùng:
- Ngươi phải biết rõ thân phận của mình, nếu như ngươi còn nghĩ Tô Hinh Nhi là muội muội của ngươi, vậy ngươi sớm cách nàng xa một chút, cũng đoạn tuyệt quan hệ với nàng. Nếu không, không riêng Tô Hinh Nhi sẽ bởi vì ngươi mà bị giang hồ lên án, Dịch Kiếm Môn cũng sẽ hổ thẹn.
Tô Tín giận quá hóa cười, nói:
- Ta đang buồn bực thân phận của ta là gì mà làm Hinh Nhi bị người giang hồ lên án? Còn nữa, thân phận của ta có quan hệ gì tới Dịch Kiếm Môn?
Giang Thu Liên lạnh lùng nói:
- Tô Tín, ngươi làm tay sai triều đình mưu đồ phú quý cũng bỏ đi, nhưng ngươi lại trắng trợn đồ sát đồng đạo võ lâm tại Giang Nam đạo, dùng máu tươi đồng đạo võ lâm nhuộm đỏ quan bào của ngươi, chẳng lẽ ngươi không cảm giác xấu hổ sao? Nếu như mọi người biết rõ quan hệ giữa ngươi và Tô Hinh Nhi, tương lai nàng mới bước chân vào giang hồ làm sao có thể không bị người ta lên án? Ngay cả Dịch Kiếm cũng sẽ bị người khác nói thành cấu kết tay sai triều đình!
Nghe được Giang Thu Liên nói lời này, Tô Tín lập tức cười ra, hắn không phải tức giận, mà là thực cảm giác Giang Thu Liên buồn cười. Nữ nhân này giống như tu hành giữa rừng sâu núi thẩm mấy vạn năm, căn bản thấy không rõ tình thế!
Các đời triều đình, cho dù Đại Chu vương triều thành lập Lục Phiến Môn hay tuyên bố ba bảng Thiên, Địa, Nhân đều tạo thành ảnh hưởng lớn lên triều đình, cho nên người trong võ lâm mới oán hận triều đình như thế, động tức giận mắng một câu tay sai triều đình gì đó.
Nhưng người thông minh chính thức không nói lời này, người bình thường chỉ nói vụng trộm, chỉ có ngu ngốc mới có thể nói lời này trước mặt Tô Tín. Nàng không chỉ vũ nhục Tô Tín, còn vũ nhục cả Lục Phiến Môn và triều đình Đại Chu!
Giang Thu Liên có thể tu luyện tới Hóa Thần Cảnh, còn có thể chưởng quản Dịch Kiếm Môn khi Mạnh Kinh Tiên bế quan, đương nhiên nàng không phải ngu ngốc, như vậy cách giải thích duy nhất chính là nàng không rõ tình thế.
Nàng còn tưởng rằng Dịch Kiếm Môn hiện tại còn là tồn tại đứng đầu trì kiếm ngũ phái, Dịch Kiếm Môn có tứ đại kiếm chủ xuất hiện uy áp võ lâm thiên hạ hay sao? Quả thực chính là chê cười!
Ngay cả Tiêu gia cũng không dám nói bốn chữ tay sai triều đình, hiện tại Giang Thu Liên ngươi dựa vào cái gì nói lời này?
Cảm nhận được tiếng cười của Tô Tín mang theo ý mỉa mai, Giang Thu Liên nổi giận nói:
- Ngươi cười cái gì? Có cái gì buồn cười!
Tô Tín cười lạnh nói:
- Ta đang cười có người không hiểu rõ tình thế! Thứ nhất, Hinh Nhi là muội muội ta, không có người nào có thể làm ta đoạn tuyệt quan hệ với nàng. Thứ hai, hiện tại ngươi có bản lĩnh đi theo ta tới tổng bộ Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh lặp lại bốn chữ kia lần nữa hay không? Thứ ba, chuyện Giang Nam đạo không liên quan tới Dịch Kiếm Môn các ngươi, ta trắng trợn giết chóc tại Giang Nam đạo cũng sẽ có tông môn võ lâm giao hảo với ta, không cần phải ngươi ở nơi này bắt chó đi cày xen vào việc của người khác!
- Lớn mật!
Giang Thu Liên tức giận quát một tiếng, khí thế trên người bắn ra ngoài, uy áp cường giả Hóa Thần Cảnh bộc phát bao phủ Tô Tín.
Hinh Nhi sau lưng Tô Tín bị dọa sợ kêu to một tiếng.
Ngày bình thường vị sư thúc tổ trừng mắt ăn nói không tốt nhưng nàng chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ hung ác như hiện tại.
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, bảo hộ Hinh Nhi sau lưng.
Trong cơ thể hắn toàn lực thi triển Sơn Tự Kinh đại pháp, huyết nguyệt bay lên cao, áp lực này không ảnh hưởng tới Tô Tín.
Từ khi bước vào giang hồ đến nay, Tô Tín đã giao thủ với vài võ giả Hóa Thần Cảnh, trong đó càng có tồn tại đứng hàng Địa Bảng như Đổng Bất Nghi, còn có hung nhân như Giang Hạc Lưu.
Tuy thực lực Giang Thu Liên mạnh nhưng khi so sánh với đám người này vẫn còn kém hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.