Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 238: Diệt Trừ Đối Lập

Phong Thất Nguyệt

28/05/2018

Người đột nhiên ra tay là Lý Hoại, hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Lôi Viễn, nhìn thấy Lôi Viễn hơi động, Lý Hoại lập tức ra tay, sau khi hắn tu hành Quỳ Hoa Bảo Điển thì tốc độ cũng làm Tô Tín kinh hãi.

- Cút ngay!

Lôi Viễn tức giận quát một tiếng, hắn trực tiếp rút đao chém, đao ẩn chứa chân khí cực nóng đánh tới, nhưng Lý Hoại trước mặt đột nhiên biến mất, kiếm phong đáng sợ quét qua Lôi Viễn

Cương khí đỏ rực bao phủ quanh người Lôi Viễn, trường đao trong tay vung vẩy như điên, cương khí cực nóng bao phủ các nơi nhưng không tổn thương tới Lý Hoại, cũng bức hắn vào một góc.

Mọi người nơi này hít sâu một hơi.

Bọn họ cho rằng Lý Hoại chẳng qua là tùy tùng của Tô Tín mà thôi, thực lực Linh Khiếu Cảnh có bao nhiêu tư cách chứ?

Hiện tại nhìn thấy Lý Hoại bộc lộ tốc độ của mình ra ngoài quả thực làm bọn họ kinh hãi không thôi, tốc độ Lý Hoại nhanh tới mức tận cùng, bọn họ cũng phải kinh hãi!

Những người nơi này đều không nắm chắc có thể ngăn cản Lý Hoại, Lôi Viễn lại là nửa bước Thần Cung Cảnh lại bị Lý Hoại đánh sấp mặt, hắn có cảm giác mình sắp phát điên.

Đám người Vương Kinh Bình sau kinh hãi đã kịp phản ứng, mắng to một tiếng Lôi Viễn vô sỉ, không ngờ hắn bỏ chạy một mình để bọn họ ở lại chịu tội.

Lúc này Lục Tục và Triệu Nhất Minh cũng kịp phản ứng, vội vàng sai người ngăn ở cửa ra vào.

Bọn họ biết Tô Tín hôm nay chuẩn bị thanh lý Lục Phiến Môn Giang Nam đạo lần nữa, lúc này không tỏ ra trung tâm thì chờ tới khi nào?

Tô Tín đứng dậy điểm một chỉ, chỉ lực mang theo lực lượng phong lôi bay tới, trực tiếp đánh Lôi Viễn đang đối chiến Lý Hoại phun máu tươi như mưa.

Lý Hoại thừa dịp này vận dụng Tịch Tà kiếm pháp, chiêu thức hắn sử dụng vô cùng tàn nhẫn, chỉ trong nháy mắt xuất hơn mười chiêu cắt đứt yết hầu Lôi Viễn.

Nhìn thấy Lôi Viễn đã chết, đám người Vương Kinh Bình lập tức mất đi tâm tư phản kháng, lập tức thúc thủ chịu trói mở miệng đầu hàng.

Tô Tín đứng dậy, hắn đọc từng cái tên, phàm là người chung thuyền với Lôi Viễn đều bị Lục Tục và Triệu Nhất Minh sai người canh chừng, người dám động đậy giết tại chỗ.

Vương Kinh Bình vẻ mặt đưa đám nói:

- Tô đại nhân, vấn đề này đều là Lôi Viễn xử lý, ta chỉ làm tay chân mà thôi, việc này không liên quan tới ta.

Tô Tín thản nhiên nói:

- Ngươi đã thu đồ của Niên Bang, ngươi hiện tại nói mình không tham dự, ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?

Vương Kinh Bình vừa định nói cái gì đó nhưng Tô Tín đã sử dụng Huyết Hà thần chỉ điểm ra, tơ máu sắc bén đâm xuyên qua đầu Vương Kinh Bình.

Mọi người nơi này run rẩy, Tô Tín có chứng cớ cho nên không cần bận tâm nhiều.

Hắn có thân phận tổng bổ đầu Giang Nam đạo, muốn đánh chết hai tên phản đồ cấu kết dư nghiệt Ngô quốc bán đứng lợi ích Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, chỉ cần sau đó báo lên với cấp trên là không có việc gì.

Tô Tín đưa mắt nhìn sang hai người Trần Bách và Lưu Hạo, Trần Bách vội vàng nói:

- Tô đại nhân, ta không có ý định đối địch với ngươi, tất cả đều là Lôi Viễn đầu độc ta! Tô đại nhân ngươi tha ta một lần, từ nay về sau ta sẽ xông pha khói lửa vì ngài, toàn tâm toàn ý trung với ngài.

Tô Tín cau mày nói:

- Hắn đầu độc và ngươi đáp ứng, từ đó chứng minh tâm trí của ngươi không kiên định, ngươi sớm muộn gì cũng bị người khác đầu độc mà phản bội ta, giống như Kim Vũ Lâm uy hiếp tới an toàn của Lục Phiến Môn, ta muốn phế vật như ngươi làm gì?

Vừa mới dứt lời, Tô Tín cũng trực tiếp điểm một chỉ giết Trần Bách.



Tô Tín tin Trần Bách bị Lôi Viễn đầu độc, ngay cả như vậy Trần Bách cũng phải chết, bởi vì hắn và thủ hạ của hắn đều vô dụng, còn sống cũng lãng phí tài nguyên Lục Phiến Môn.

Trần Bách đã lớn tuổi, những bổ khoái bổ đầu dưới trướng hắn là người cũ trong Lục Phiến Môn, cũng đã sớm không còn nhuệ khí, là người láu cá và khôn lõi.

Những năm qua Kim Vũ Lâm buông thả, Trần Bách âm thầm tham ô các loại tài nguyên tu luyện trong triều đình, tài nguyên tu luyện trong tay nhiều hơn những kẻ khác nhiều.

Tô Tín không sợ người tham lam, người tham lam có dục vọng mới dễ khống chế.

Nhưng loại người tham lam mà ngu xuẩn như Trần Bách, bị lòng tham mê đảo đầu óc thì Tô Tín cũng không muốn dùng, đương nhiên hắn không thể thoát, cứ giết hắn cho bớt việc.

Lưu Hạo nhìn thấy Tô Tín không chút do dự đánh chết Vương Kinh Bình và Trần Bách, nội tâm hắn trầm xuống.

Chính mình cũng bị Lôi Viễn đầu độc đến giúp hắn đối phó Tô Tín, Trần Bách đều chết, bản thân mình may mắn thoát khỏi hay sao?

Nội tâm Lưu Hạo cười khổ một tiếng, hắn không cầu xin tha thứ và nói thẳng:

- Tô đại nhân ngươi muốn giết cứ giết đi, kẻ thắng làm vua, ánh mắt ta không tốt nên đứng bên phía Lôi Viễn đối nghịch với ngươi, có chết cũng đáng đời.

- Những huynh đệ thủ hạ của ta không có vấn đề gì, ta quyết định không nói với bọn họ, kính xin Tô đại nhân ngươi buông tha bọn họ.

Lúc này Lục Tục do dự một chút, hắn nói bên tai Tô Tín:

- Tô đại nhân, nếu Lưu Hạo có thể giữ thì giữ hắn lại đi.

- Hắn không chung đường với Lôi Viễn là sự thật, hơn nữa thực lực của hắn cũng không tệ, hiện tại thực lực tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo tàn lụi, giữ hắn lại còn tốt hơn giết hắn nhiều.

Lưu Hạo nghe được Lục Tục, đôi mắt hắn đang tuyệt vọng lại sáng ngời, vội vàng nói:

- Tô đại nhân, chỉ cần ngươi không giết ta, cái mạng Lưu Hạo ta sau này là của đại nhân.

- Ồ? Vậy ngươi không hận ta sao?

Tô Tín cau mày nói.

Lưu Hạo lắc lắc đầu nói:

- Tại sao phải hận? Các ngươi cũng biết ta xuất thân tán tu, nhưng kỳ thật trước kia ta là đạo phỉ chuyên cướp bóc thương đoàn.

- Loại người như ta chỉ tin tưởng người thắng là vua, ta mắt mù đi theo Lôi Viễn phản đối ngài, đó là ta không có mắt, nếu muốn hận thì phải hận ta, hận ngài làm gì?

Tô Tín nhìn Lưu Hạo, tới khi toàn thân Lưu Hạo phát lạnh thì hắn mới nói:

- Đứng lên đi, nhớ kỹ lời ngươi nói, đi theo ta, sửa tính xấu lúc trước của ngươi, nếu không hậu quả ngươi biết.

Lưu Hạo như được đại xá, hắn gật đầu như gà mổ thóc.

- Đương nhiên, về sau đại nhân bảo ta giết ai ta sẽ giết kẻ đó, cho dù đại nhân bảo ta giết Tiêu gia ta xông lên đầu tiên.

Tô Tín giết Trần Bách thả Lưu Hạo không phải là không có nguyên nhân, Lưu Hạo có thực lực là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân là tính cách của hắn khác biệt.

Trần Bách đã không có nhuệ khí, thủ hạ dưới tay hắn là người tham lam láu cá, cho dù huấn luyện lần nữa cũng không có tác dụng gì.



Tô Tín đã nghiên cứu qua tư liệu của Lưu Hạo, Lưu Hạo có đủ các khuyết điểm, ví dụ như hắn lười nhác, háo sắc nhưng bản thân hắn còn trẻ, vẫn còn nhuệ khí của người trẻ tuổi.

Huống chi hắn cũng không phải Trần Bách là kẻ có lòng tham không đáy.

Trước kia mỗi tháng Lưu Hạo nhận lấy vật tư tu luyện cũng không cắt xén bao nhiêu, mà chia đều cho thủ hạ dưới tay, cho nên thủ hạ trong tay hắn có lực ngưng tụ tương đối mạnh, cho nên hắn mới có thể trở thành một trong mấy tổng bổ đầu châu phủ mạnh nhất Giang Nam đạo.

Người như vậy còn có khả năng cứu chữa, tối thiểu Tô Tín có lòng tin khống chế được hắn, cho nên Tô Tín mới không giết Lưu Hạo.

Lúc này những tổng bổ đầu các châu phủ đi theo Lôi Viễn nhìn thấy Tô Tín buông tha Lưu Hạo, trong mắt mang theo hi vọng.

Bởi vì cái gọi là pháp không trách chúng, bọn họ cho rằng Lôi Viễn đã chết, bọn họ chỉ cần theo phe Tô Tín, thực lực của bọn họ chiếm một nửa lực lượng Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, Tô Tín không có lý do gì không tiếp nhận bọn chúng.

Nhưng kết quả Tô Tín chỉ nhìn bọn họ sau đó cười lớn, mọi người lúc này mừng rỡ, Tô Tín lại thản nhiên nói:

- Còn lại đều giết đi.

Mọi người lập tức sững sờ, ngay cả đám người Lục Tục còn không kịp phản ứng.

Nơi này có hơn mười mấy tên tổng bổ đầu Tiên Thiên Thần Cung Cảnh, là một nửa lực lượng Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại, hơn nữa thủ hạ bổ khoái trong tay bọn họ có hơn ngàn người, nhiều người như vậy là lực lượng lớn, giết hết có đáng tiếc không?

Tô Tín thản nhiên nói:

- Ta nói giết hết, các ngươi không nghe sao?

Tô Tín vừa mới dứt lời, Lý Hoại cũng đã ra tay, các tổng bổ đầu các châu phủ kêu thảm thiết, bọn họ bị Tịch Tà kiếm pháp quỷ dị của Lý Hoại giết hai người.

Những người còn lại nhìn thấy Tô Tín muốn đuổi tận giết tuyệt nên liều mạng ra tay phản kháng, đám người Lục Tục đành phải ra tay đồ sát những người còn lại.

Lúc này Lưu Hạo dốc sức nhiều nhất, hắn cũng biết chính mình vừa mới theo phe Tô Tín, đương nhiên hắn phải đứng đầu danh trạng, cho nên một mình hắn đánh bốn tổng bổ đầu Thần Cung Cảnh, cũng bộc lộ thực lực phi phàm.

Không đến một phút, hơn mười tên tổng bổ đầu châu phủ bị tàn sát không còn, đám người Lục Tục sợ hãi nhìn Tô Tín.

Vị đại nhân này quá mức độc ác, không chỉ hung ác với người khác, hắn còn hung ác với bản thân mình.

Cả Lục Phiến Môn Giang Nam đạo vốn có bốn tên phó tổng bổ đầu, hiện tại không còn người nào.

Vốn có hơn bảy mươi tên tổng bổ đầu châu phủ, sau sự việc lần trước bị thanh lý mất một nửa chỉ còn lại hơn ba mươi, hiện tại lại bị Tô Tín giết hơn mười người, lúc này còn mười bảy người.

Tô Tín ngồi ngay ngắn trên chủ vị, Hoàng Bính Thành lập tức đi tới ra lệnh đám thủ hạ thanh lý sạch sẽ thi thể trong đại sảnh.

- Những người này cấu kết dư nghiệt Ngô quốc, phán xử tội phản quốc, thủ hạ bọn họ cũng phải giết, những chuyện này giao cho Lưu Hạo ngươi xử lý.

Tô Tín nói.

Lưu Hạo lập tức vui mừng gật gật đầu, hắn sợ Tô Tín không cần hắn, hiện tại Tô Tín dùng hắn đã chứng minh Tô Tín xem hắn như người của mình.

Nhìn thấy nhân số trong đại sảnh giảm bớt một nửa, Tô Tín thoả mãn gật gật đầu, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo đã nát tới gốc rễ, chỉ cần cắt bỏ những khối thịt thối này đi mới có thể được tân sinh.

Những tổng bộ đầu châu phủ đi theo Lôi Viễn đều là kẻ mục nát, bọn họ còn có một tính chất đặc biệt, tuổi của bọn họ đã lớn, lai lịch lâu năm trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo nhưng thực lực không tốt lắm, tất cả vô cùng láu cá và lòng tham không đáy.

Loại người này biểu hiện thần phục ngươi nhưng tối đa chỉ có thể hò reo phía sau và đánh những trận dễ dàng, muốn bọn họ liều mạng là chuyện khó khăn.

Tô Tín cũng không muốn phế khí lực đi thu phục bọn họ, hiện tại giết đi cho xong việc, giữ bọn họ cũng chỉ lãng phí tài nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook