Chương 321: Gia Sư Tông Hạo Dương
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Nhìn thấy người Trầm gia nổi giận, tên võ giả Thần Cung Cảnh thủ lĩnh Chu gia cười khinh thường:
- La to làm được gì chứ!
- Hôm nay Chu gia ta tới đây hạ chiến thư, ba ngày sau đấu sinh tử, hai nhà chúng ta quyết thắng thua. Là nam nhân thì tiếp thư sảng khoái, đừng có làm rùa đen co đầu rụt cổ tại Trầm gia!
Vừa nói ra lời này, toàn trường lâm vào sợ hãi, Chu gia muốn đùa thật, vừa gặp mặt đã là tiết mục đấu sinh tử.
Lúc này sắc mặt người Trầm gia ngưng trọng, bọn họ không dám đấu sinh tử, cũng không có nắm chắc, đồng thời không thể không tiếp. Nếu không chung quanh có nhiều người nhìn bọn họ như vậy, Trầm gia bọn họ sợ chiến chẳng phải thật biến thành rùa đen rút đầu?
Lão quản gia Trần Thương nhìn thấy tình hình không tốt, trực tiếp đánh một quyền vào thủ lĩnh Chu gia đang gào to:
- Chu Nghiễm Tuyền! Chu gia các ngươi khinh người quá đáng, thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Chu gia Chu Nghiễm Tuyền cười lạnh một tiếng:
- Người Trầm gia không dám xuất đầu, cho lão cẩu ngươi ra mặt xung phong hay sao?
Vừa mới dứt lời, Chu Nghiễm Tuyền đánh ra một chưởng, chưởng lực cường đại như biển cát sinh sóng, mang theo khí thế thao thao bất tuyệt tấn công Trần Thương.
Thời điểm Trần Thương nhỏ tuổi đã theo sau Trầm lão gia, từ lúc đó bước chân vào giang hồ, cho nên tuổi của hắn cũng không nhỏ, đã chín mươi mấy tuổi.
Tuổi này đối với võ giả Nguyên Thần Cảnh chỉ xem như vừa tráng niên, đối với võ giả Thần Cung Cảnh là thời điểm bắt đầu xuống dốc.
Chu Nghiễm Tuyền mới hơn bốn mươi tuổi, chính là thời điểm trẻ tuổi khỏe mạnh, chưởng lực cường đại liên tục nghiền ép, qua hơn mười chiêu Trần Thương đã có dấu hiệu suy tàn.
Trầm Tòng Vũ nhìn thấy tình huống không tốt, vừa muốn ra tay cứu viện nhưng nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền hóa chưởng thành quyền, quyền thế cường đại bộc phát đánh Trần Thương phun máu tươi té xuống đất.
Trầm Tòng Vũ giận dữ nói:
- Chu Nghiễm Tuyền! Ngươi thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Vừa mới dứt lời, mấy trăm tên đệ tử Trầm gia cầm theo binh khí lao ra khỏi Trầm gia và vây quanh đám người Chu Nghiễm Tuyền.
- Nơi này chính là sân nhà Trầm gia, không tới phiên Chu gia các ngươi giễu võ giương oai tại nơi này!
Ba tên võ giả Thần Cung Cảnh Chu gia chỉ dẫn theo mười mấy đệ tử Chu gia, căn bản đánh không lại mấy trăm người Trầm gia.
Nhưng trên mặt Chu Nghiễm Tuyền không có vẻ sợ hãi, ngược lại cười khinh thường, nói:
- Trầm gia các ngươi uy phong thật lớn, muốn động thủ, Chu gia chúng ta phụng bồi đến cùng!
- Nếu các ngươi muốn động thủ lúc này, Chu gia chúng ta cũng xuất động toàn bộ đấu sinh tử với các ngươi!
- Nếu các ngươi chờ ba ngày sau động thủ, vậy thì mời tiếp đấu sinh tử, có rất nhiều đồng đạo nơi đây chứng kiến, tránh phải mất thời gian. Qua trận chiến đó, cả Mặc Lăng phủ cũng chỉ chứa một thế lực nhị lưu mà thôi!
Người Trầm gia đâm lao phải theo lao, cho dù là hiện tại khai chiến với Chu gia hay đấu sinh tử vào ba ngày sau, bọn họ không muốn chọn cái nào cả.
Vào lúc này có một kiếm khách áo trắng trẻ tuổi tách đám người ra, dùng giọng nói ôn hòa hỏi:
- Xin hỏi, đây là Trầm gia đúng không?
Khí tức trên người kiếm khách áo trắng biến hóa bất định nhưng nhất định là võ giả Tiên Thiên không thể nghi ngờ.
Hiện tại Chu Nghiễm Tuyền vừa mới bức Trầm gia đến góc tường, không ngờ có người tới quấy rầy, nhìn thấy kiếm khách trẻ tuổi ngắt lời như vậy, hắn cau mày nói:
- Cút ngay!
Kiếm khách áo trắng lắc đầu nói:
- Ngươi làm người không nói đạo lý, ta tìm Trầm gia có việc, rốt cuộc ngươi là người phương nào, dựa vào cái gì bảo ta cút ngay?
Sắc mặt Chu Nghiễm Tuyền lạnh lẽo:
- Không biết tốt xấu! Muốn chết!
Hắn không muốn nói nhảm với kiếm khách áo trắng quá nhiều, trực tiếp xuất một chưởng tấn công không lưu thủ chút nào.
Trong mắt kiếm khách áo trắng xuất hiện hàn quang, hắn điểm một chỉ và kiếm khí lạnh lẽo bay ra ngoài.
Nhìn kiếm khí nhỏ yếu lại ẩn chứa lực lượng tịch diệt đáng sợ, trực tiếp xuyên thấu chưởng lực Chu Nghiễm Tuyền. Ngay sau đó quán chú vào trong kinh mạch toàn thân của hắn, làm cho Chu Nghiễm Tuyền phun máu tươi bay ngược về phía sau.
Mọi người nơi đây hít sâu một hơi, kiếm khách áo trắng trẻ tuổi đã có thực lực Thần Cung Cảnh! Hơn nữa còn là cao thủ trong hàng ngũ Thần Cung Cảnh.
Phải biết rằng Chu gia Chu Nghiễm Tuyền đã là cao thủ không tồi trong Mặc Lăng phủ, kết quả người ta không rút kiếm ra khỏi vỏ, chỉ bằng vào một đạo kiếm khí đánh hắn trọng thương, thực lực như vậy mạnh bao nhiêu? Chẳng lẽ có tư cách đứng vào hàng ngũ Nhân Bảng?
Vừa nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền bị trọng thương, những võ giả Chu gia còn lại không nhịn được, trực tiếp rút binh khí của mình.
Nhưng trong tích tắc bọn họ rút kiếm, kiếm của kiếm khách áo trắng đã ra khỏi vỏ.
Một thanh trường kiếm bằng thép tinh tỏa ra ánh sáng màu lam óng ánh, trong nháy mắt mọi người cảm giác được khí tức lạnh buốt ập vào mặt.
Tất cả binh khí trong tay võ giả Chu gia bị kiếm quang chém trúng, ngay sau đó phía trên xuất hiện một tầng băng sương, chỉ nghe âm thanh nổ vang xuất hiện, dưới kiếm quang vừa rồi, tất cả binh khí của mọi người vỡ vụn ầm ầm nhưng không có một người bị thương!
Lúc này lại có tiếng hít khí lạnh vang lên, sắc mặt mọi người mang theo thần thái không dám tin.
Chém một kiếm chỉ làm tan vỡ binh khí của bọn họ nhưng không gây tổn thương, làm được việc này cần lực khống chế mạnh cỡ nào?
Thu hồi trường kiếm, kiếm khách áo trắng thản nhiên nói:
- Trên giang hồ tùy tiện rút kiếm trước mặt người khác là việc không lễ phép, Mạnh Thanh Trạch ta cũng ghét nhất có người rút kiếm trước mặt ta.
- Đây là một lần giáo huấn, lần sau trước khi rút kiếm phải suy nghĩ kỹ hậu quả là gì, kiếm giả, hung khí dã. Xuất kiếm đại biểu phân sinh tử, ta sẽ không cho các ngươi cơ hội lần thứ hai.
Kiếm khách áo trắng Mạnh Thanh Trạch chính là Tô Tín.
Ban đầu hắn suy nghĩ nên dùng lý do gì xuất hiện trước mặt Trầm gia, không nghĩ tới vừa lúc có người đánh tới cửa Chu gia, cho nên Tô Tín cũng có một lý do tốt.
Hắn vừa rồi không có sử dụng công pháp của hệ thống, mà là sử dụng Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp.
Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp chính là một phần trong Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải, dung hợp khí tức âm hàn và địa ngục tử khí, toàn lực thi triển không thua gì Huyết Hà Thần Kiếm, thậm chí còn mạnh hơn một bậc, dù sao cũng là kiếm pháp dung hợp hai chủng võ đạo chân ý.
Đương nhiên, Tô Tín không thể toàn lực thi triển Hàn Địa Ngục Kiếm Pháp, nếu không hắn không phải Mạnh Thanh Trạch, mà là đệ tử ma đạo.
Hắn sử dụng Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp đã che giấu địa ngục tử khí, chỉ lưu lại kiếm pháp âm hàn, như vậy sẽ trở nên bình thường hơn rất nhiều.
Hai võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia nhìn Tô Tín với ánh mắt đầy kiêng kị, đây là cao thủ trẻ tuổi ở nơi nào? Loại thực lực này tuyệt đối có thể đứng hàng Nhân Bảng, vì sao chúng ta chưa từng nghe nói qua?
Hơn nữa càng làm cho người Chu gia kiêng kị chính là Tô Tín lại tìm Trầm gia, hắn có quan hệ gì với Trầm gia?
Hai tên võ giả Thần Cung Cảnh Trầm gia biết rõ, tối thiểu hôm nay bọn họ không làm gì được Trầm gia, trực tiếp kéo Chu Nghiễm Tuyền đã hôn mê rời đi.
Người Chu gia đi rồi, đám người Trầm lão gia tử đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tô Tín.
Bọn họ cảm thấy cái tên Mạnh Thanh Trạch rất quen tai, cho dù nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông.
Hơn nữa kiếm khách trẻ tuổi này lại nói tới đây tìm Trầm gia, điều này càng làm cho đám người Trầm lão gia tử cảm thấy kỳ quái, bản thân mình không biết người trẻ tuổi này.
Bọn họ không có hoài nghi thực lực của người trẻ tuổi này, đây tuyệt đối là chiến lực cường giả Nhân Bảng, hơn nữa còn có bài danh không thấp.
Cho nên Trầm lão gia tử rất khách khí chắp tay nói:
- Đa tạ vị công tử vừa rồi trượng nghĩa xuất thủ tương trợ, không biết công tử tìm Trầm gia có việc gì hay không?
Tô Tín chắp tay nói:
- Tô lão gia tử khách khí, tại hạ phụng mệnh gia sư bái kiến cố nhân.
- Không biết lệnh sư là?
Trầm lão gia tử hỏi.
- Gia sư tự là Tứ Tuyệt Tán Nhân Tông Hạo Dương.
Hắn vừa nói câu này làm toàn trường sợ hãi, lúc này Trầm gia mới nhớ lại, ước chừng ba năm trước có võ giả cảnh giới Tiên Thiên bài danh Nhân Bảng, lai lịch của hắn là đệ tử Tông Hạo Dương, tên là Mạnh Thanh Trạch.
Bởi vì Tông Hạo Dương cho nên Trầm gia chú ý tin tức của Mạnh Thanh Trạch.
Cho dù Mạnh Thanh Trạch chỉ xuất hiện trên Nhân Bảng một thời gian ngắn, qua mấy tháng liền bị những người khác vượt lên, về sau liền không có tin tức, cho nên người Trầm gia không hề chú ý tới hắn nữa, không nghĩ tới hôm nay Mạnh Thanh Trạch lại xuất hiện trước mặt bọn họ.
Những người chung quanh nghe được Mạnh Thanh Trạch là cường giả Nhân Bảng ngày xưa liền tỉnh ngộ, khó trách có thực lực như vậy, thì ra là cường giả Nhân Bảng, hơn nữa còn là đệ tử cường giả Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Lúc trước Mạnh Thanh Trạch leo lên Nhân Bảng chỉ có thực lực Linh Khiếu Cảnh, hôm nay đã qua ba năm, Mạnh Thanh Trạch cũng đạt đến Thần Cung Cảnh, thực lực của hắn hiện tại tối thiểu cũng lọt vào hàng ngũ trước ba mươi trên Nhân Bảng.
Người Mặc Lăng phủ sợ hãi thán phục, người Trầm gia càng cảm thấy khó chịu nổi.
Lúc trước bọn họ tầm nhìn hạn hẹp nên bỏ qua Tông Hạo Dương, kết quả hiện tại không chỉ Tông Hạo Dương đã là Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, ngay cả đệ tử người ta bồi dưỡng cũng có thực lực không kém.
Chu gia làm chính mình thúc thủ vô sách lại không có năng lực chống cự trước mặt Mạnh Thanh Trạch, thậm chí người Trầm gia không chút nghi ngờ, nếu Mạnh Thanh Trạch thật sự hạ sát thủ cũng có thể lưu toàn bộ đám người Chu Nghiễm Tuyền lại đây.
Tông Hạo Dương và đệ tử của hắn càng ưu tú, càng biểu hiện người Trầm gia tầm nhìn hạn hẹp.
Nếu lúc trước bọn họ lưu Tông Hạo Dương, vị Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư này tối thiểu có thể cam đoan Trầm gia trường thịnh mấy trăm năm.
Có Tông Hạo Dương hỗ trợ bồi dưỡng đệ tử Trầm gia, không dám nói đều có thể giống như Tô Tín, nhưng tối thiểu có ba phần thực lực Tô Tín cũng đủ làm bọn họ thỏa mãn.
Sắc mặt người Trầm gia đỏ bừng, Trầm Tòng Vũ vội vàng nói:
- Mạnh công tử có chuyện gì cứ chờ tiến vào trong phòng trước đã.
Bọn họ cũng không muốn mất mặt trước mọi người, lập tức khách khí mời Tô Tín vào Trầm gia.
Trong đại sảnh, đám người Trầm Tòng Vũ cố ý an bài Tô Tín ngồi ở vị trí đầu tiên dưới tay Trầm lão gia tử để bày ra tôn kính, đệ tử đời thứ ba Trầm gia lại dùng ánh mắt hiếu kỳ quan sát đệ tử thân truyền của Tông Hạo Dương.
Dù sao trong Trầm gia bọn họ, Tông Hạo Dương có tình cảm với đại tỷ Trầm Tích Quân chính là một đoạn truyền thuyết, đồng thời cũng là tồn tại cấm kị.
- La to làm được gì chứ!
- Hôm nay Chu gia ta tới đây hạ chiến thư, ba ngày sau đấu sinh tử, hai nhà chúng ta quyết thắng thua. Là nam nhân thì tiếp thư sảng khoái, đừng có làm rùa đen co đầu rụt cổ tại Trầm gia!
Vừa nói ra lời này, toàn trường lâm vào sợ hãi, Chu gia muốn đùa thật, vừa gặp mặt đã là tiết mục đấu sinh tử.
Lúc này sắc mặt người Trầm gia ngưng trọng, bọn họ không dám đấu sinh tử, cũng không có nắm chắc, đồng thời không thể không tiếp. Nếu không chung quanh có nhiều người nhìn bọn họ như vậy, Trầm gia bọn họ sợ chiến chẳng phải thật biến thành rùa đen rút đầu?
Lão quản gia Trần Thương nhìn thấy tình hình không tốt, trực tiếp đánh một quyền vào thủ lĩnh Chu gia đang gào to:
- Chu Nghiễm Tuyền! Chu gia các ngươi khinh người quá đáng, thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Chu gia Chu Nghiễm Tuyền cười lạnh một tiếng:
- Người Trầm gia không dám xuất đầu, cho lão cẩu ngươi ra mặt xung phong hay sao?
Vừa mới dứt lời, Chu Nghiễm Tuyền đánh ra một chưởng, chưởng lực cường đại như biển cát sinh sóng, mang theo khí thế thao thao bất tuyệt tấn công Trần Thương.
Thời điểm Trần Thương nhỏ tuổi đã theo sau Trầm lão gia, từ lúc đó bước chân vào giang hồ, cho nên tuổi của hắn cũng không nhỏ, đã chín mươi mấy tuổi.
Tuổi này đối với võ giả Nguyên Thần Cảnh chỉ xem như vừa tráng niên, đối với võ giả Thần Cung Cảnh là thời điểm bắt đầu xuống dốc.
Chu Nghiễm Tuyền mới hơn bốn mươi tuổi, chính là thời điểm trẻ tuổi khỏe mạnh, chưởng lực cường đại liên tục nghiền ép, qua hơn mười chiêu Trần Thương đã có dấu hiệu suy tàn.
Trầm Tòng Vũ nhìn thấy tình huống không tốt, vừa muốn ra tay cứu viện nhưng nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền hóa chưởng thành quyền, quyền thế cường đại bộc phát đánh Trần Thương phun máu tươi té xuống đất.
Trầm Tòng Vũ giận dữ nói:
- Chu Nghiễm Tuyền! Ngươi thật cho rằng Trầm gia không người hay sao?
Vừa mới dứt lời, mấy trăm tên đệ tử Trầm gia cầm theo binh khí lao ra khỏi Trầm gia và vây quanh đám người Chu Nghiễm Tuyền.
- Nơi này chính là sân nhà Trầm gia, không tới phiên Chu gia các ngươi giễu võ giương oai tại nơi này!
Ba tên võ giả Thần Cung Cảnh Chu gia chỉ dẫn theo mười mấy đệ tử Chu gia, căn bản đánh không lại mấy trăm người Trầm gia.
Nhưng trên mặt Chu Nghiễm Tuyền không có vẻ sợ hãi, ngược lại cười khinh thường, nói:
- Trầm gia các ngươi uy phong thật lớn, muốn động thủ, Chu gia chúng ta phụng bồi đến cùng!
- Nếu các ngươi muốn động thủ lúc này, Chu gia chúng ta cũng xuất động toàn bộ đấu sinh tử với các ngươi!
- Nếu các ngươi chờ ba ngày sau động thủ, vậy thì mời tiếp đấu sinh tử, có rất nhiều đồng đạo nơi đây chứng kiến, tránh phải mất thời gian. Qua trận chiến đó, cả Mặc Lăng phủ cũng chỉ chứa một thế lực nhị lưu mà thôi!
Người Trầm gia đâm lao phải theo lao, cho dù là hiện tại khai chiến với Chu gia hay đấu sinh tử vào ba ngày sau, bọn họ không muốn chọn cái nào cả.
Vào lúc này có một kiếm khách áo trắng trẻ tuổi tách đám người ra, dùng giọng nói ôn hòa hỏi:
- Xin hỏi, đây là Trầm gia đúng không?
Khí tức trên người kiếm khách áo trắng biến hóa bất định nhưng nhất định là võ giả Tiên Thiên không thể nghi ngờ.
Hiện tại Chu Nghiễm Tuyền vừa mới bức Trầm gia đến góc tường, không ngờ có người tới quấy rầy, nhìn thấy kiếm khách trẻ tuổi ngắt lời như vậy, hắn cau mày nói:
- Cút ngay!
Kiếm khách áo trắng lắc đầu nói:
- Ngươi làm người không nói đạo lý, ta tìm Trầm gia có việc, rốt cuộc ngươi là người phương nào, dựa vào cái gì bảo ta cút ngay?
Sắc mặt Chu Nghiễm Tuyền lạnh lẽo:
- Không biết tốt xấu! Muốn chết!
Hắn không muốn nói nhảm với kiếm khách áo trắng quá nhiều, trực tiếp xuất một chưởng tấn công không lưu thủ chút nào.
Trong mắt kiếm khách áo trắng xuất hiện hàn quang, hắn điểm một chỉ và kiếm khí lạnh lẽo bay ra ngoài.
Nhìn kiếm khí nhỏ yếu lại ẩn chứa lực lượng tịch diệt đáng sợ, trực tiếp xuyên thấu chưởng lực Chu Nghiễm Tuyền. Ngay sau đó quán chú vào trong kinh mạch toàn thân của hắn, làm cho Chu Nghiễm Tuyền phun máu tươi bay ngược về phía sau.
Mọi người nơi đây hít sâu một hơi, kiếm khách áo trắng trẻ tuổi đã có thực lực Thần Cung Cảnh! Hơn nữa còn là cao thủ trong hàng ngũ Thần Cung Cảnh.
Phải biết rằng Chu gia Chu Nghiễm Tuyền đã là cao thủ không tồi trong Mặc Lăng phủ, kết quả người ta không rút kiếm ra khỏi vỏ, chỉ bằng vào một đạo kiếm khí đánh hắn trọng thương, thực lực như vậy mạnh bao nhiêu? Chẳng lẽ có tư cách đứng vào hàng ngũ Nhân Bảng?
Vừa nhìn thấy Chu Nghiễm Tuyền bị trọng thương, những võ giả Chu gia còn lại không nhịn được, trực tiếp rút binh khí của mình.
Nhưng trong tích tắc bọn họ rút kiếm, kiếm của kiếm khách áo trắng đã ra khỏi vỏ.
Một thanh trường kiếm bằng thép tinh tỏa ra ánh sáng màu lam óng ánh, trong nháy mắt mọi người cảm giác được khí tức lạnh buốt ập vào mặt.
Tất cả binh khí trong tay võ giả Chu gia bị kiếm quang chém trúng, ngay sau đó phía trên xuất hiện một tầng băng sương, chỉ nghe âm thanh nổ vang xuất hiện, dưới kiếm quang vừa rồi, tất cả binh khí của mọi người vỡ vụn ầm ầm nhưng không có một người bị thương!
Lúc này lại có tiếng hít khí lạnh vang lên, sắc mặt mọi người mang theo thần thái không dám tin.
Chém một kiếm chỉ làm tan vỡ binh khí của bọn họ nhưng không gây tổn thương, làm được việc này cần lực khống chế mạnh cỡ nào?
Thu hồi trường kiếm, kiếm khách áo trắng thản nhiên nói:
- Trên giang hồ tùy tiện rút kiếm trước mặt người khác là việc không lễ phép, Mạnh Thanh Trạch ta cũng ghét nhất có người rút kiếm trước mặt ta.
- Đây là một lần giáo huấn, lần sau trước khi rút kiếm phải suy nghĩ kỹ hậu quả là gì, kiếm giả, hung khí dã. Xuất kiếm đại biểu phân sinh tử, ta sẽ không cho các ngươi cơ hội lần thứ hai.
Kiếm khách áo trắng Mạnh Thanh Trạch chính là Tô Tín.
Ban đầu hắn suy nghĩ nên dùng lý do gì xuất hiện trước mặt Trầm gia, không nghĩ tới vừa lúc có người đánh tới cửa Chu gia, cho nên Tô Tín cũng có một lý do tốt.
Hắn vừa rồi không có sử dụng công pháp của hệ thống, mà là sử dụng Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp.
Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp chính là một phần trong Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải, dung hợp khí tức âm hàn và địa ngục tử khí, toàn lực thi triển không thua gì Huyết Hà Thần Kiếm, thậm chí còn mạnh hơn một bậc, dù sao cũng là kiếm pháp dung hợp hai chủng võ đạo chân ý.
Đương nhiên, Tô Tín không thể toàn lực thi triển Hàn Địa Ngục Kiếm Pháp, nếu không hắn không phải Mạnh Thanh Trạch, mà là đệ tử ma đạo.
Hắn sử dụng Hàn Băng Địa Ngục Kiếm Pháp đã che giấu địa ngục tử khí, chỉ lưu lại kiếm pháp âm hàn, như vậy sẽ trở nên bình thường hơn rất nhiều.
Hai võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia nhìn Tô Tín với ánh mắt đầy kiêng kị, đây là cao thủ trẻ tuổi ở nơi nào? Loại thực lực này tuyệt đối có thể đứng hàng Nhân Bảng, vì sao chúng ta chưa từng nghe nói qua?
Hơn nữa càng làm cho người Chu gia kiêng kị chính là Tô Tín lại tìm Trầm gia, hắn có quan hệ gì với Trầm gia?
Hai tên võ giả Thần Cung Cảnh Trầm gia biết rõ, tối thiểu hôm nay bọn họ không làm gì được Trầm gia, trực tiếp kéo Chu Nghiễm Tuyền đã hôn mê rời đi.
Người Chu gia đi rồi, đám người Trầm lão gia tử đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tô Tín.
Bọn họ cảm thấy cái tên Mạnh Thanh Trạch rất quen tai, cho dù nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông.
Hơn nữa kiếm khách trẻ tuổi này lại nói tới đây tìm Trầm gia, điều này càng làm cho đám người Trầm lão gia tử cảm thấy kỳ quái, bản thân mình không biết người trẻ tuổi này.
Bọn họ không có hoài nghi thực lực của người trẻ tuổi này, đây tuyệt đối là chiến lực cường giả Nhân Bảng, hơn nữa còn có bài danh không thấp.
Cho nên Trầm lão gia tử rất khách khí chắp tay nói:
- Đa tạ vị công tử vừa rồi trượng nghĩa xuất thủ tương trợ, không biết công tử tìm Trầm gia có việc gì hay không?
Tô Tín chắp tay nói:
- Tô lão gia tử khách khí, tại hạ phụng mệnh gia sư bái kiến cố nhân.
- Không biết lệnh sư là?
Trầm lão gia tử hỏi.
- Gia sư tự là Tứ Tuyệt Tán Nhân Tông Hạo Dương.
Hắn vừa nói câu này làm toàn trường sợ hãi, lúc này Trầm gia mới nhớ lại, ước chừng ba năm trước có võ giả cảnh giới Tiên Thiên bài danh Nhân Bảng, lai lịch của hắn là đệ tử Tông Hạo Dương, tên là Mạnh Thanh Trạch.
Bởi vì Tông Hạo Dương cho nên Trầm gia chú ý tin tức của Mạnh Thanh Trạch.
Cho dù Mạnh Thanh Trạch chỉ xuất hiện trên Nhân Bảng một thời gian ngắn, qua mấy tháng liền bị những người khác vượt lên, về sau liền không có tin tức, cho nên người Trầm gia không hề chú ý tới hắn nữa, không nghĩ tới hôm nay Mạnh Thanh Trạch lại xuất hiện trước mặt bọn họ.
Những người chung quanh nghe được Mạnh Thanh Trạch là cường giả Nhân Bảng ngày xưa liền tỉnh ngộ, khó trách có thực lực như vậy, thì ra là cường giả Nhân Bảng, hơn nữa còn là đệ tử cường giả Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Lúc trước Mạnh Thanh Trạch leo lên Nhân Bảng chỉ có thực lực Linh Khiếu Cảnh, hôm nay đã qua ba năm, Mạnh Thanh Trạch cũng đạt đến Thần Cung Cảnh, thực lực của hắn hiện tại tối thiểu cũng lọt vào hàng ngũ trước ba mươi trên Nhân Bảng.
Người Mặc Lăng phủ sợ hãi thán phục, người Trầm gia càng cảm thấy khó chịu nổi.
Lúc trước bọn họ tầm nhìn hạn hẹp nên bỏ qua Tông Hạo Dương, kết quả hiện tại không chỉ Tông Hạo Dương đã là Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, ngay cả đệ tử người ta bồi dưỡng cũng có thực lực không kém.
Chu gia làm chính mình thúc thủ vô sách lại không có năng lực chống cự trước mặt Mạnh Thanh Trạch, thậm chí người Trầm gia không chút nghi ngờ, nếu Mạnh Thanh Trạch thật sự hạ sát thủ cũng có thể lưu toàn bộ đám người Chu Nghiễm Tuyền lại đây.
Tông Hạo Dương và đệ tử của hắn càng ưu tú, càng biểu hiện người Trầm gia tầm nhìn hạn hẹp.
Nếu lúc trước bọn họ lưu Tông Hạo Dương, vị Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư này tối thiểu có thể cam đoan Trầm gia trường thịnh mấy trăm năm.
Có Tông Hạo Dương hỗ trợ bồi dưỡng đệ tử Trầm gia, không dám nói đều có thể giống như Tô Tín, nhưng tối thiểu có ba phần thực lực Tô Tín cũng đủ làm bọn họ thỏa mãn.
Sắc mặt người Trầm gia đỏ bừng, Trầm Tòng Vũ vội vàng nói:
- Mạnh công tử có chuyện gì cứ chờ tiến vào trong phòng trước đã.
Bọn họ cũng không muốn mất mặt trước mọi người, lập tức khách khí mời Tô Tín vào Trầm gia.
Trong đại sảnh, đám người Trầm Tòng Vũ cố ý an bài Tô Tín ngồi ở vị trí đầu tiên dưới tay Trầm lão gia tử để bày ra tôn kính, đệ tử đời thứ ba Trầm gia lại dùng ánh mắt hiếu kỳ quan sát đệ tử thân truyền của Tông Hạo Dương.
Dù sao trong Trầm gia bọn họ, Tông Hạo Dương có tình cảm với đại tỷ Trầm Tích Quân chính là một đoạn truyền thuyết, đồng thời cũng là tồn tại cấm kị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.