Chương 203: Giác ngộ khi làm tay sai triều đình
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Hồ Kính Ngôn thi lễ với trưởng lão Tiêu gia và nói:
- Vị tiền bối này, Tô Tín hung tính không đổi, lúc Giang Nam hội sắp bắt đầu ra tay giết vài tên võ giả tán tu cũng bỏ đi, ngay cả võ giả Nhân Bảng có thù oán như Lý Trần Phong cũng chết trong tay hắn.
Những người khác lập tức hít sâu một hơi, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Tô Tín.
Dám giết võ giả Nhân Bảng vào thời điểm Giang Nam hội sắp bắt đầu chính là không đặt Tiêu gia vào mắt, Tô Tín quá to gan lớn mật rồi.
Ánh mắt tên trưởng lão Tiêu gia nhìn sang Tô Tín, trên người bộc phát uy áp đáng sợ.
- Tô Tín! Có phải ngươi giết Lý Trần Phong hay không?
Tên trưởng lão Tiêu gia có thực lực Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, Tô Tín đã từng giao thủ vói Hóa Thần Cảnh hậu kỳ ‘Trảm Ác Tăng’ Giác Nghiêm, khí thế trưởng lão Tiêu gia không có tác dụng với Tô Tín.
- Nếu ta nói Lý Trần Phong không phải ta giết, ngươi tin sao?
Tô Tín thản nhiên nói.
Hắn có thể cảm giác được trưởng lão Tiêu gia không thích mình chút nào, thậm chí còn có cảm giác cực kỳ chán ghét.
Tiêu gia chính là người tổ chức Giang Nam hội, hơn nữa Tiêu gia thân là hậu duệ hoàng tộc, coi trọng nhất chính là quy củ lễ nghĩa, trưởng lão Tiêu gia ghét nhất loại người tùy ý phá hư quy củ như Tô Tín.
Trước kia hắn cũng biết việc Tô Tín đánh chết vài tên võ giả tán tu, đây chỉ là việc nhỏ, mặc dù không chạm đến giới hạn của Tiêu gia nhưng cũng làm cho trưởng lão sinh lòng chán ghét.
Hiện tại nhìn thấy nhân vật chính của việc này chính là Tô Tín, vẫn làm cho trưởng lão Tiêu gia sinh lòng chán ghét.
- Lý Trần Phong có phải ngươi giết hay không ta không nói được, ngươi theo ta về đợi Tiêu gia thẩm phán rồi tính sau.
Tên trưởng lão Tiêu gia lạnh lùng lên tiếng.
- Thẩm phán? Thật có lỗi, xin hỏi vị trưởng lão này, Tiêu gia ngươi dựa vào cái gì thẩm phán ta? Có tư cách gì thẩm phán ta?
Tô Tín lạnh lùng hỏi vài câu.
Trưởng lão Tiêu gia lập tức sững sờ, dựa vào cái gì? Còn phải hỏi dựa vào cái gì sao?
Trưởng lão Tiêu gia rất muốn nói bởi vì Tiêu gia chính là đứng đầu lục đại thế gia, là thế lực võ lâm đỉnh cấp nên có tư cách thẩm phán Tô Tín.
Nhưng lời này quá mức liều lĩnh, ảnh hưởng danh tiếng Tiêu gia quá lớn, cho nên vị trưởng lão Tiêu gia chỉ hừ lạnh một câu.
- Ngươi không cần xảo ngôn giải thích, dù sao ngươi bây giờ có hiềm nghi giết Lý Trần Phong, nhất định phải theo ta về Tiêu gia tiếp nhận thẩm phán.
- Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn theo ta quay về Tiêu gia mới tốt, nếu ngươi ép ta ra tay chỉ sợ ngươi sẽ hối hận.
- Hối hận?
Tô Tín lắc đầu:
- Ta sẽ không hối hận, ta nói rồi, Tiêu gia các ngươi không có tư cách thẩm phán ta, cho dù Lý Trần Phong là ta giết, các ngươi cũng không có tư cách thẩm phán ta.
Tên trưởng lão Tiêu gia lúc này tức giận cười khan:
- Được lắm, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem Tiêu gia ta có tư cách thẩm phán ngươi hay không?
Cường gia Nguyên Thần Cảnh giận dữ liền làm sức mạnh thiên địa chấn động, lúc này phạm vi mười trượng quanh trưởng lão Tiêu gia sinh ra cuồng phong, sấm sét nổ vang vô cùng kinh khủng.
Tiêu gia trưởng lão khẽ vươn tay, hắn ngưng tụ chân khí trên bàn tay và chụp xuống, đám người bên cạnh lập tức hoảng sợ kêu lên.
- Là Già Thiên Đại Thủ Ấn của Tiêu gia.
Trưởng lão Tiêu gia đang vận lực vào tay và vỗ xuống, Tô Tín lấy ra một tấm lệnh bài và lạnh lùng nói:
- Ta chính là truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn, trực tiếp thuộc tổng bộ Lục Phiến Môn cai quản, cả thiên hạ trừ triều đình, trừ Lục Phiến Môn, ai có tư cách thẩm phán ta?
Trưởng lão Tiêu gia lập tức dừng tay, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi khi nhìn tấm lệnh bài trong tay Tô Tín.
Hắn thân là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư, lại là trưởng lão Tiêu gia cho nên hắn rất quen thuộc Lục Phiến Môn, cũng nhận ra lệnh bài này.
Hắn cho rằng Tô Tín là võ giả bình thường không có căn cơ, nhưng không nghĩ hắn đã biến thành truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn!
Tô Tín cười nhạt:
- Vị trưởng lão này, hiện tại ngươi còn muốn thẩm phán ta sao? Lý Trần Phong là Võ Thám Hoa của triều đình, ta chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, vì tranh giành khí phách, ta có lý do đi giết hắn sao?
- Cho dù hắn thật do ta giết cũng không tới phiên Tiêu gia các ngươi thẩm phán chứ? Lý gia có ý kiến gì, bọn họ có thể tìm lãnh đạo trực tiếp của ta tại Lục Phiến Môn nói lí lẽ.
Sắc mặt trưởng lão Tiêu gia lúc này cực kỳ khó coi, hiện tại hắn thật không biết phải làm thế nào với Tô Tín, thân phận truy phong tuần bổ rất khó giải quyết.
Lục Phiến Môn thân là một trong hai cơ cấu vũ lực lớn nhất triều đình, đặc điểm lớn nhất của nó là bao che khuyết điểm, đặc biệt đối với truy phong tuần bổ số lượng thưa thớt càng phải như vậy.
Thực lực Tiêu gia bọn họ mạnh, thậm chí được phong An Hầu nhưng còn chưa tới mức có thể dùng lực một gia tộc đi khiêu chiến Lục Phiến Môn.
Hồ Kính Ngôn và đám võ giả chung quanh khiếp sợ không ngậm miệng được.
Cường giả Nhân Bảng Tô Tín lại biến thành truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn, đây chính là tin tức lớn.
Đối với việc chuyển biến thân phận của Tô Tín, những võ giả này xem thường không thôi.
Khó trách hắn xuất thân tán tu nhưng lại tu hành nhanh như vậy, trong hai năm từ kế cuối Nhân Bảng nhảy lên vị trí hai mươi hai Nhân Bảng.
Vốn là bọn họ cho rằng Tô Tín có thiên phú mạnh, ngộ tính tốt, hiện tại xem ra không có gì hơn thế này, Tô Tín hắn còn không phải nương tựa vào Lục Phiến Môn, trở thành tay sai triều đình mới có được tài nguyên tu luyện hay sao?
Võ giả trên giang hồ, bất cứ tông môn hay tán tu nào đều có thái độ không tốt với Lục Phiến Môn.
Trong đó có một gã võ giả thậm chí khinh thường nói:
- Võ giả Nhân Bảng lại cam nguyện làm tay sai của triều đình, quả nhiên là buồn cười.
Tròng mắt Tô Tín híp lại, tay trái xuất kiếm, một đạo hào quang màu đỏ xuất hiện, đầu lâu tên võ giả vừa mỉa mai bay lên cao, máu tươi từ thi thể của hắn bắn lên cao như suối.
Tên trưởng lão Tiêu gia không ngờ Tô Tín lại dám hành hung giết người ngay trước mắt hắn, hắn giận dữ râu tóc dựng đứng, quát:
- Tô Tín! Ngươi thật cho rằng là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn thì có thể giương oai tại Giang Nam phủ hay sao? Ngươi cho rằng Tiêu gia ta thật không dám làm gì ngươi sao?
- Cho dù tổng bổ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo Kim Vũ Lâm cũng không dám làm càn trước mặt ta, ngươi cũng không thèm đặt Tiêu gia vào trong mắt rồi.
Nội tâm Tô Tín cười lạnh, thân là tay sai triều đình phải có giác ngộ tay sai triều đình, có quyền không cần lo lắng, lưng tựa đại thụ Lục Phiến Môn, hắn có thể làm được rất nhiều việc.
Thu tay lại, Tô Tín lạnh lùng nói:
- Trong thiên hạ đều là vương thổ, người trên vương thổ là vương thần.
- Thiên hạ này đều thuộc triều đình, kết quả người này nói ta là tay sai triều đình, vậy hắn xem triều đình là cái gì?
- Ăn lộc vua lo việc cho vua, Tô Tín ta thân là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn làm sao cho phép kẻ này chửi bới triều đình?
- Giết hắn đã xem là nhẹ, nếu ta làm tới cùng, tại hạ còn muốn xem hắn xuất thân môn phái nào mà dám nói như vậy, có phải trưởng bối tông môn hắn dạy bảo hay không, có phải tông môn sau lưng hắn cũng không đặt Đại Chu vương triều vào trong mắt hay không.
Ánh mắt vài tên võ giả chung quanh sợ hãi.
Thanh danh Lục Phiến Môn rất xấu, bởi vì Đại Chu vương triều vừa mới lập quốc là lúc thiên hạ bất ổn, có rất nhiều môn phái không phục vương đạo giáo hóa cho nên ngang nhiên phản đối Đại Chu.
Lúc này Lục Phiến Môn dùng thân phận đao phủ hành động, đồ tông diệt môn vô số.
Tuy đã qua vài chục năm, chuyện này đã lâu không xảy ra nhưng rất nhiều võ giả vẫn sợ hãi không quên được việc này.
Cho tới lúc Tô Tín ra tay thì bọn họ mới nhớ Lục Phiến Môn không chỉ là tay sai đáng ghét của triều đình, mà còn là máy chuyên đi đồ tông diệt môn, ngươi có thể chán ghét nó nhưng không thể không sợ nó.
Tô Tín nói câu này làm trưởng lão Tiêu gia không phản bác được, hắn chỉ có thể phất tay áo rời đi.
Hồ Kính Ngôn muốn mang thi thể Lý Trần Phong đi nhưng Tô Tín lại tiến lên ngăn cản hắn lại.
- Tô Tín! Ngươi không nên quá đáng!
Hồ Kính Ngôn tức giận nói:
- Lý Trần Phong cũng đã chết, ta nhặt xác cho hắ́n còn không được sao?
Biết rõ Tô Tín có thân phận truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, Hồ Kính Ngôn cũng bỏ đi suy nghĩ đối nghịch với Tô Tín.
Nhưng Lý Trần Phong nói thế nào cũng là hảo hữu của hắn, hiện tại người Lý gia không ở Giang Nam phủ, hắn cũng không thể nhìn Lý Trần Phong phơi thây nơi hoang dã.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Lý Trần Phong bị giết, hắn chết trong cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn chúng ta, vấn đề này rất kỳ quặc, ta thân là tuần bổ Lục Phiến Môn cần phải điều tra một phen, thi thể của hắn còn hữu dụng, sau khi điều tra xong ta sẽ mang hắn tới nghĩa trang.
Hồ Kính Ngôn không thể làm gì, cuối cùng đành phải oán hận rời đi, các võ giả khác cũng như vậy, bọn họ liên tục rời đi và truyền bá những chuyện xảy ra tại đây.
Đám người rời đi, Thiết Dao Hoa đi tới nói:
- Tô đại nhân, thân phận của người đã lộ, sẽ không ảnh hưởng gì chứ?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Không sao, thân phận Lục Phiến Môn giấu giếm nhất thời nhưng không thể giấu giếm cả đời, việc ta tiếp xúc với Thiết Vô Tình đại nhân tại Tương Nam, nếu có người muốn điều tra tuyệt đối không khó phát hiện dấu vết trong đó, hiện tại chỉ sớm bại lộ ra mà thôi, không phải chuyện gì lớn.
Thiết Dao Hoa gật gật đầu, nàng móc bao tay tơ tằm ra, lật xem thi thể Lý Trần Phong, không phải thủ pháp nghiệp dư của Tô Tín, nàng làm vô cùng chuyên nghiệp.
Tô Tín kinh ngạc nói:
- Ngươi còn có thể khám nghiệm tử thi?
- Việc này người giang hồ bình thường đều biết, sinh ra trong Lục Phiến Môn, đương nhiên phải tinh thông nhiều thứ.
Thiết Dao Hoa nói.
Sau khi xem xét một phen, Thiết Dao Hoa nói:
- Không nhìn ra dị thường gì, Lý Trần Phong bị người ta đánh vỡ kinh mạch mà chết, nhất kích tất sát, thực lực người nọ rất mạnh, hơn nữa từ thương thế của hắn không nhìn ra võ công là gì.
Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng thấy qua, hắn cảm giác khinh công của đối phương nhanh tới cực điểm, thậm chí còn không kém gì Phong Thần Thối của hắn.
- Nhưng ta từ thi thể Lý Trần Phong tìm được một thứ, dường như nó là mảnh vỡ.
Thiết Dao Hoa vươn tay ra, trong lòng bàn tay có mảnh vỡ màu xanh nhỏ như ngón tay, xem chất liệu là ngọc thạch, phía trên còn có một ít hoa văn.
- Vị tiền bối này, Tô Tín hung tính không đổi, lúc Giang Nam hội sắp bắt đầu ra tay giết vài tên võ giả tán tu cũng bỏ đi, ngay cả võ giả Nhân Bảng có thù oán như Lý Trần Phong cũng chết trong tay hắn.
Những người khác lập tức hít sâu một hơi, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Tô Tín.
Dám giết võ giả Nhân Bảng vào thời điểm Giang Nam hội sắp bắt đầu chính là không đặt Tiêu gia vào mắt, Tô Tín quá to gan lớn mật rồi.
Ánh mắt tên trưởng lão Tiêu gia nhìn sang Tô Tín, trên người bộc phát uy áp đáng sợ.
- Tô Tín! Có phải ngươi giết Lý Trần Phong hay không?
Tên trưởng lão Tiêu gia có thực lực Hóa Thần Cảnh sơ kỳ, Tô Tín đã từng giao thủ vói Hóa Thần Cảnh hậu kỳ ‘Trảm Ác Tăng’ Giác Nghiêm, khí thế trưởng lão Tiêu gia không có tác dụng với Tô Tín.
- Nếu ta nói Lý Trần Phong không phải ta giết, ngươi tin sao?
Tô Tín thản nhiên nói.
Hắn có thể cảm giác được trưởng lão Tiêu gia không thích mình chút nào, thậm chí còn có cảm giác cực kỳ chán ghét.
Tiêu gia chính là người tổ chức Giang Nam hội, hơn nữa Tiêu gia thân là hậu duệ hoàng tộc, coi trọng nhất chính là quy củ lễ nghĩa, trưởng lão Tiêu gia ghét nhất loại người tùy ý phá hư quy củ như Tô Tín.
Trước kia hắn cũng biết việc Tô Tín đánh chết vài tên võ giả tán tu, đây chỉ là việc nhỏ, mặc dù không chạm đến giới hạn của Tiêu gia nhưng cũng làm cho trưởng lão sinh lòng chán ghét.
Hiện tại nhìn thấy nhân vật chính của việc này chính là Tô Tín, vẫn làm cho trưởng lão Tiêu gia sinh lòng chán ghét.
- Lý Trần Phong có phải ngươi giết hay không ta không nói được, ngươi theo ta về đợi Tiêu gia thẩm phán rồi tính sau.
Tên trưởng lão Tiêu gia lạnh lùng lên tiếng.
- Thẩm phán? Thật có lỗi, xin hỏi vị trưởng lão này, Tiêu gia ngươi dựa vào cái gì thẩm phán ta? Có tư cách gì thẩm phán ta?
Tô Tín lạnh lùng hỏi vài câu.
Trưởng lão Tiêu gia lập tức sững sờ, dựa vào cái gì? Còn phải hỏi dựa vào cái gì sao?
Trưởng lão Tiêu gia rất muốn nói bởi vì Tiêu gia chính là đứng đầu lục đại thế gia, là thế lực võ lâm đỉnh cấp nên có tư cách thẩm phán Tô Tín.
Nhưng lời này quá mức liều lĩnh, ảnh hưởng danh tiếng Tiêu gia quá lớn, cho nên vị trưởng lão Tiêu gia chỉ hừ lạnh một câu.
- Ngươi không cần xảo ngôn giải thích, dù sao ngươi bây giờ có hiềm nghi giết Lý Trần Phong, nhất định phải theo ta về Tiêu gia tiếp nhận thẩm phán.
- Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn theo ta quay về Tiêu gia mới tốt, nếu ngươi ép ta ra tay chỉ sợ ngươi sẽ hối hận.
- Hối hận?
Tô Tín lắc đầu:
- Ta sẽ không hối hận, ta nói rồi, Tiêu gia các ngươi không có tư cách thẩm phán ta, cho dù Lý Trần Phong là ta giết, các ngươi cũng không có tư cách thẩm phán ta.
Tên trưởng lão Tiêu gia lúc này tức giận cười khan:
- Được lắm, hôm nay ta sẽ cho ngươi xem Tiêu gia ta có tư cách thẩm phán ngươi hay không?
Cường gia Nguyên Thần Cảnh giận dữ liền làm sức mạnh thiên địa chấn động, lúc này phạm vi mười trượng quanh trưởng lão Tiêu gia sinh ra cuồng phong, sấm sét nổ vang vô cùng kinh khủng.
Tiêu gia trưởng lão khẽ vươn tay, hắn ngưng tụ chân khí trên bàn tay và chụp xuống, đám người bên cạnh lập tức hoảng sợ kêu lên.
- Là Già Thiên Đại Thủ Ấn của Tiêu gia.
Trưởng lão Tiêu gia đang vận lực vào tay và vỗ xuống, Tô Tín lấy ra một tấm lệnh bài và lạnh lùng nói:
- Ta chính là truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn, trực tiếp thuộc tổng bộ Lục Phiến Môn cai quản, cả thiên hạ trừ triều đình, trừ Lục Phiến Môn, ai có tư cách thẩm phán ta?
Trưởng lão Tiêu gia lập tức dừng tay, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi khi nhìn tấm lệnh bài trong tay Tô Tín.
Hắn thân là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư, lại là trưởng lão Tiêu gia cho nên hắn rất quen thuộc Lục Phiến Môn, cũng nhận ra lệnh bài này.
Hắn cho rằng Tô Tín là võ giả bình thường không có căn cơ, nhưng không nghĩ hắn đã biến thành truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn!
Tô Tín cười nhạt:
- Vị trưởng lão này, hiện tại ngươi còn muốn thẩm phán ta sao? Lý Trần Phong là Võ Thám Hoa của triều đình, ta chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, vì tranh giành khí phách, ta có lý do đi giết hắn sao?
- Cho dù hắn thật do ta giết cũng không tới phiên Tiêu gia các ngươi thẩm phán chứ? Lý gia có ý kiến gì, bọn họ có thể tìm lãnh đạo trực tiếp của ta tại Lục Phiến Môn nói lí lẽ.
Sắc mặt trưởng lão Tiêu gia lúc này cực kỳ khó coi, hiện tại hắn thật không biết phải làm thế nào với Tô Tín, thân phận truy phong tuần bổ rất khó giải quyết.
Lục Phiến Môn thân là một trong hai cơ cấu vũ lực lớn nhất triều đình, đặc điểm lớn nhất của nó là bao che khuyết điểm, đặc biệt đối với truy phong tuần bổ số lượng thưa thớt càng phải như vậy.
Thực lực Tiêu gia bọn họ mạnh, thậm chí được phong An Hầu nhưng còn chưa tới mức có thể dùng lực một gia tộc đi khiêu chiến Lục Phiến Môn.
Hồ Kính Ngôn và đám võ giả chung quanh khiếp sợ không ngậm miệng được.
Cường giả Nhân Bảng Tô Tín lại biến thành truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn, đây chính là tin tức lớn.
Đối với việc chuyển biến thân phận của Tô Tín, những võ giả này xem thường không thôi.
Khó trách hắn xuất thân tán tu nhưng lại tu hành nhanh như vậy, trong hai năm từ kế cuối Nhân Bảng nhảy lên vị trí hai mươi hai Nhân Bảng.
Vốn là bọn họ cho rằng Tô Tín có thiên phú mạnh, ngộ tính tốt, hiện tại xem ra không có gì hơn thế này, Tô Tín hắn còn không phải nương tựa vào Lục Phiến Môn, trở thành tay sai triều đình mới có được tài nguyên tu luyện hay sao?
Võ giả trên giang hồ, bất cứ tông môn hay tán tu nào đều có thái độ không tốt với Lục Phiến Môn.
Trong đó có một gã võ giả thậm chí khinh thường nói:
- Võ giả Nhân Bảng lại cam nguyện làm tay sai của triều đình, quả nhiên là buồn cười.
Tròng mắt Tô Tín híp lại, tay trái xuất kiếm, một đạo hào quang màu đỏ xuất hiện, đầu lâu tên võ giả vừa mỉa mai bay lên cao, máu tươi từ thi thể của hắn bắn lên cao như suối.
Tên trưởng lão Tiêu gia không ngờ Tô Tín lại dám hành hung giết người ngay trước mắt hắn, hắn giận dữ râu tóc dựng đứng, quát:
- Tô Tín! Ngươi thật cho rằng là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn thì có thể giương oai tại Giang Nam phủ hay sao? Ngươi cho rằng Tiêu gia ta thật không dám làm gì ngươi sao?
- Cho dù tổng bổ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo Kim Vũ Lâm cũng không dám làm càn trước mặt ta, ngươi cũng không thèm đặt Tiêu gia vào trong mắt rồi.
Nội tâm Tô Tín cười lạnh, thân là tay sai triều đình phải có giác ngộ tay sai triều đình, có quyền không cần lo lắng, lưng tựa đại thụ Lục Phiến Môn, hắn có thể làm được rất nhiều việc.
Thu tay lại, Tô Tín lạnh lùng nói:
- Trong thiên hạ đều là vương thổ, người trên vương thổ là vương thần.
- Thiên hạ này đều thuộc triều đình, kết quả người này nói ta là tay sai triều đình, vậy hắn xem triều đình là cái gì?
- Ăn lộc vua lo việc cho vua, Tô Tín ta thân là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn làm sao cho phép kẻ này chửi bới triều đình?
- Giết hắn đã xem là nhẹ, nếu ta làm tới cùng, tại hạ còn muốn xem hắn xuất thân môn phái nào mà dám nói như vậy, có phải trưởng bối tông môn hắn dạy bảo hay không, có phải tông môn sau lưng hắn cũng không đặt Đại Chu vương triều vào trong mắt hay không.
Ánh mắt vài tên võ giả chung quanh sợ hãi.
Thanh danh Lục Phiến Môn rất xấu, bởi vì Đại Chu vương triều vừa mới lập quốc là lúc thiên hạ bất ổn, có rất nhiều môn phái không phục vương đạo giáo hóa cho nên ngang nhiên phản đối Đại Chu.
Lúc này Lục Phiến Môn dùng thân phận đao phủ hành động, đồ tông diệt môn vô số.
Tuy đã qua vài chục năm, chuyện này đã lâu không xảy ra nhưng rất nhiều võ giả vẫn sợ hãi không quên được việc này.
Cho tới lúc Tô Tín ra tay thì bọn họ mới nhớ Lục Phiến Môn không chỉ là tay sai đáng ghét của triều đình, mà còn là máy chuyên đi đồ tông diệt môn, ngươi có thể chán ghét nó nhưng không thể không sợ nó.
Tô Tín nói câu này làm trưởng lão Tiêu gia không phản bác được, hắn chỉ có thể phất tay áo rời đi.
Hồ Kính Ngôn muốn mang thi thể Lý Trần Phong đi nhưng Tô Tín lại tiến lên ngăn cản hắn lại.
- Tô Tín! Ngươi không nên quá đáng!
Hồ Kính Ngôn tức giận nói:
- Lý Trần Phong cũng đã chết, ta nhặt xác cho hắ́n còn không được sao?
Biết rõ Tô Tín có thân phận truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, Hồ Kính Ngôn cũng bỏ đi suy nghĩ đối nghịch với Tô Tín.
Nhưng Lý Trần Phong nói thế nào cũng là hảo hữu của hắn, hiện tại người Lý gia không ở Giang Nam phủ, hắn cũng không thể nhìn Lý Trần Phong phơi thây nơi hoang dã.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Lý Trần Phong bị giết, hắn chết trong cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn chúng ta, vấn đề này rất kỳ quặc, ta thân là tuần bổ Lục Phiến Môn cần phải điều tra một phen, thi thể của hắn còn hữu dụng, sau khi điều tra xong ta sẽ mang hắn tới nghĩa trang.
Hồ Kính Ngôn không thể làm gì, cuối cùng đành phải oán hận rời đi, các võ giả khác cũng như vậy, bọn họ liên tục rời đi và truyền bá những chuyện xảy ra tại đây.
Đám người rời đi, Thiết Dao Hoa đi tới nói:
- Tô đại nhân, thân phận của người đã lộ, sẽ không ảnh hưởng gì chứ?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Không sao, thân phận Lục Phiến Môn giấu giếm nhất thời nhưng không thể giấu giếm cả đời, việc ta tiếp xúc với Thiết Vô Tình đại nhân tại Tương Nam, nếu có người muốn điều tra tuyệt đối không khó phát hiện dấu vết trong đó, hiện tại chỉ sớm bại lộ ra mà thôi, không phải chuyện gì lớn.
Thiết Dao Hoa gật gật đầu, nàng móc bao tay tơ tằm ra, lật xem thi thể Lý Trần Phong, không phải thủ pháp nghiệp dư của Tô Tín, nàng làm vô cùng chuyên nghiệp.
Tô Tín kinh ngạc nói:
- Ngươi còn có thể khám nghiệm tử thi?
- Việc này người giang hồ bình thường đều biết, sinh ra trong Lục Phiến Môn, đương nhiên phải tinh thông nhiều thứ.
Thiết Dao Hoa nói.
Sau khi xem xét một phen, Thiết Dao Hoa nói:
- Không nhìn ra dị thường gì, Lý Trần Phong bị người ta đánh vỡ kinh mạch mà chết, nhất kích tất sát, thực lực người nọ rất mạnh, hơn nữa từ thương thế của hắn không nhìn ra võ công là gì.
Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng thấy qua, hắn cảm giác khinh công của đối phương nhanh tới cực điểm, thậm chí còn không kém gì Phong Thần Thối của hắn.
- Nhưng ta từ thi thể Lý Trần Phong tìm được một thứ, dường như nó là mảnh vỡ.
Thiết Dao Hoa vươn tay ra, trong lòng bàn tay có mảnh vỡ màu xanh nhỏ như ngón tay, xem chất liệu là ngọc thạch, phía trên còn có một ít hoa văn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.