Chương 204: Tuyên bố nhiệm vụ
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Thi thể Lý Trần Phong trừ mảnh vỡ không rõ là cái gì ra không còn thứ gì giá trị nữa.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tô Tín và Thiết Dao Hoa lại không biết mảnh vỡ kia là cái gì.
Tư liệu trong cứ điểm bí mật đã bị lật tung, hiện tại Tô Tín và Thiết Dao Hoa có thể khẳng định chỗ này đã mất gì đó.
Bổ khoái trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo cũng không phải người ngu, nhiều cứ điểm bí mật mất đi liên lạc như thế, bọn họ khẳng định phát hiện cái gì đó không đúng, hoặc tra ra dấu vết lưu lại nhưng đáng tiếc đã bị kẻ thù giết người diệt khẩu.
Tô Tín trầm giọng nói:
- Nghe Hồ Kính Ngôn vừa nãy nói, Lý Trần Phong đã tới nơi này sớm hơn hắn, hắn đến cứ điểm bí mật Lục Phiến Môn là vì tra tư liệu của ta, muốn tìm ra nhược điểm đối phó ta.
- Nhưng hắn không ngờ vừa lúc trong cứ điểm bí mật Lục Phiến Môn có người, không đúng, hắn bị diệt khẩu mới đúng, nơi này sớm có thi thể mật thám Lục Phiến Môn nhưng đã bị người nọ hủy thi diệt tích.
- Mà trùng hợp Lý Trần Phong không may nhìn thấy chuyện không nên thấy, lúc này mới bị người kia đánh chết.
Thiết Dao Hoa gật gật đầu, Tô Tín phân tích không khác gì những việc xảy ra tại đây.
Lúc này Tô Tín lại lạnh cười:
- Nhưng có một điều, Lý Trần Phong là Võ Thám Hoa của triều đình, bản thân hắn lại không có chức quan, hắn căn bản không có quan hệ với Lục Phiến Môn chúng ta, tại sao hắn lại biết cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn?
- Hơn nữa không chỉ Lý Trần Phong biết rõ, Hồ Kính Ngôn cũng biết, dường như tất cả mọi người biết rõ, cứ điểm bí mật như vậy gọi là cứ điểm sao? Trực tiếp treo biển Lục Phiến Môn trên đường cái Giang Nam phủ là được, cần gì phải giấu chứ?
Sắc mặt Thiết Dao Hoa lúng túng nói:
- Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bình thường cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn chỉ có truy phong tuần bổ như đại nhân hoặc bổ đầu cấp cao mới có tư cách biết rõ, đám người Lý Trần Phong tuyệt đối không có khả năng biết.
Tô Tín cười lạnh nói:
- Lục Phiến Môn Giang Nam đạo giống như một cái sàng, tất cả đều là lỗ thủng, ngay cả vị trí của cứ điểm bí mật cũng bị lộ, cũng khó trách bọn họ bị người ta diệt khẩu.
Tiết lộ vị trí cứ điểm bí mật ra ngoài tự nhiên không cần phải nói, hơn phân nửa là người tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
Những cứ điểm bí mật này không phải bổ khoái bình thường có thể biết, mặc dù truy phong tuần bổ và tập sự mật thám biết nhưng không có khả năng tiếp xúc với Lý Trần Phong.
Người duy nhất Lý Trần Phong có thể tiếp xúc và có tư cách biết rõ vị trí cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn chỉ có mấy cao tầng tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
Tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo bỏ rơi nhiệm vụ hay cố ý lộ ra, điểm ấy không có quan hệ gì với Tô Tín, hắn cũng không xen vào.
Người trong cứ điểm bí mật đã bị giết, Tô Tín và Thiết Dao Hoa lại chạy suốt đêm tới cứ điểm bí mật khác, kết quả cũng giống nhau, người đã biến mất tất cả, tư liệu bí mật trong đó cũng biến mất không còn lại gì.
Hiện tại trên người Tô Tín có manh mối duy nhất chính là mảnh vỡ trong tay Lý Trần Phong.
Thiết Dao Hoa ngẫm lại và nói:
- Nếu là đồ của mật thám Lục Phiến Môn, dùng tư liệu Lục Phiến Môn chúng ta có thể tra ra lai lịch của mảnh vỡ
- Nhưng đáng tiếc mật thám trong các cứ điểm bí mật không còn lại người nào, nếu chúng ta muốn tra những tư liệu kia cũng không tra được.
Tô Tín kinh ngạc nói:
- Ngươi không phải tập sự mật thám sao? Chẳng lẽ tư liệu tình báo Lục Phiến Môn không phải do ngươi quản?
Thiết Dao Hoa trợn mắt, cho dù nàng làm ra động tác hờn dỗi nhưng tràn đầy khí khái hào hùng.
- Ta là tập sự mật thám không sai, ta chỉ phụ trách tìm hiểu tin tức, cũng không phải phụ trách thu thập sửa sang tin tức, công việc này đã có người chuyên môn phụ trách trong Lục Phiến Môn làm.
- Phân loại tư liệu cũng có rất nhiều, chúng ta đọc qua cũng chỉ có thể dùng phương pháp ngốc nhất là tự nghiệm chứng.
Thiết Dao Hoa dừng một lúc, dường như nhớ tới cái gì đó và nói:
- Ta nghĩ tới một người có thể giúp chúng ta, với kiến thức và tài liệu trong gia tộc của hắn mới có thể tra được mảnh vỡ này là gì.
- Ai?
Tô Tín hỏi.
- Vương Thế Phong.
Sắc mặt Tô Tín lập tức biến thành kỳ quái.
- Hạng mười bảy Nhân Bảng ‘Hạo Nhiên Kiếm Khí’ Vương Thế Phong? Ngươi bảo Nho gia Tạ Quận Vương thị làm việc giúp Lục Phiến Môn sao?
Tô Tín xem như có ấn tượng sâu về Vương Thế Phong, người này xuất thân Nho gia, tính cách hiền lành lại cổ hủ.
Nhưng đối phương xuất thân Nho gia cũng xuất thân thế gia võ lâm, đối phương sẽ giúp tay sai triều đình hay sao?
Cho dù bản thân Tạ Quận Vương thị có nhiều đệ tử nhậm chức trong triều đình, Tô Tín cũng không cho rằng hắn sẽ giúp mình.
Thiết Dao Hoa giải thích:
- Tạ Quận Vương thị có quan hệ sâu với Lục Phiến Môn chúng ta, kỳ thật phải nói là bọn họ có quan hệ sâu với Thiết gia.
Lúc trước sau khi Đại Chu vương triều lập quốc, Nho gia có rất nhiều người vẫn theo Đông Tấn, bệ hạ đã từng giận dữ muốn tuyên bố huyết tẩy Nho gia, Tạ Quận Vương thị là kẻ đứng mũi chịu sào.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Không dễ dàng như vậy, Tạ Quận Vương thị thân là một trong lục đại thế gia, kế thừa mấy trăm năm, hơn nữa còn đại diện Nho gia nên rất khó bị diệt.
- Dùng thực lực Đại Chu vương triều thật sự có thể diệt Tạ Quận Vương thị nhưng tông môn võ lâm sẽ không ngồi nhìn không quan tâm.
Thiết Dao Hoa nói:
- Đúng là như thế, nhưng Đại Chu vương triều tuyệt đối sẽ không bại, kết quả cuối cùng lưỡng bại câu thương nhưng Đại Chu vương triều vẫn đóng đô Trung Nguyên, Tạ Quận Vương thị nguyên khí đại thương sau đó sẽ xuống dốc.
- Cuối cùng gia chủ Thiết gia ‘Thần Ưng’ Thiết Ngạo ra mặt thuyết phục bệ hạ hợp tác với Tạ Quận Vương thị, lúc này mới tránh được một trận đại kiếp, cho nên Tạ Quận Vương thị vẫn luôn cảm kích Thiết gia.
Tô Tín cau mày, đây là một việc bí mật, đoán chừng trừ người Thiết gia và Tạ Quận Vương thị thì rất ít người biết.
Nọi tâm Tô Tín thật sự khinh thường Tạ Quận Vương thị, nếu bọn họ trung thành tận tâm với tiền triều Đông Tấn đến cuối cùng, như vậy Tô Tín sẽ bội phục bọn họ.
Nhưng kết quả thấy Nhân Hoàng Đại Chu giận dữ huyết tẩy Nho gia, đám người này lập tức sợ hãi, vừa vặn lúc này ‘Thần Ưng’ Thiết Ngạo đứng ra nói chuyện, Tạ Quận Vương thị liền có bậc thang đi xuống, lại làm ra bộ dạng ủy khuất gia nhập Đại Chu vương triều.
Hơn nữa bởi vậy trên giang hồ cũng không ai nói bọn họ là tay sai triều đình, ngược lại còn có thái độ đồng tình với bọn họ.
Nhưng hành vi này khác với cách Nho gia kiếp trước của Tô Tín nhưng kết quả giống tới kỳ diệu.
Hán Sở tranh hùng, Nho gia đứng bên phía Hạng Vũ, được xưng tử trung với Hạng vương, kết quả đại quân Lưu Bang vừa tới liền xếp hàng đầu hàng tập thể.
Khác nhau duy nhất chính là người sáng tạo Nho gia ở kiếp này không phải Nho gia tay trói gà trong chặt.
Tạ Quận Vương thị thân là một chi lớn nhất của Nho gia, trong tộc có vô số cao thủ, Vương gia tu hành Hạo Nhiên Chính Khí Quyết song tu với Nho đạo nên uy lực vô song.
Tô Tín và Thiết Dao Hoa đi xem các cứ điểm bí mật khác đến đêm khuya, lúc này lại đi tìm Vương Thế Phong là không thỏa đáng, cho nên hai người quay về khách trạm, sáng mai lại đi tìm Vương Thế Phong.
Sau khi quay về khách trạm, trong đầu Tô Tín có âm thanh vang lên.
Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến: tay sai triều đình.
Miêu tả nhiệm vụ: Nho dùng văn loạn pháp, Hiệp dùng võ phạm cấm. Thân là tay sai triều đình phải có giác ngộ của tay sai triều đình, người không tuân theo kỷ cương, giết giết giết!
Dùng thân phận tay sai triều đình diệt năm thế lực võ lâm (nhị lưu trở lên), thời hạn hai năm.
Nhiệm vụ ban thưởng: ba lần rút thưởng cao cấp, hai mươi lần rút thưởng trung cấp, phản phái trị dựa theo thực lực tổng hợp của tông môn, thấp nhất 1000 điểm.
Thất bại trừng phạt: thực lực bản thân mất một tiểu cảnh giới, tùy ý cướp đoạt một môn công pháp dưới tứ tinh.
- Ha ha, thời gian dài như vậy không có nhiệm vụ chính tuyến, bỗng nhiên giờ lại có, khó giải quyết như vậy sao?
Nụ cười trên mặt Tô Tín biến thành cứng đờ.
Lần này hệ thống ban thưởng quá phong phú, so sánh với ban thưởng phong phú, độ khó của nhiệm vụ không hề nghi ngờ sẽ tỷ lệ thuận với ban thưởng.
Diệt năm thế lực võ lâm không khó, Tô Tín cũng không phải chưa làm qua việc diệt cả nhà người ta, tìm năm thế lực không khác gì Chúc gia trang, tùy tiện chụp mũ tội danh là có thể.
Dù sao hắn hiện tại là người Lục Phiến Môn, hắn nói ai phạm pháp làm rối loạn kỷ cương, người đó sẽ là kẻ phạm pháp làm rối loạn kỷ cương. Hắn nói ai mưu phản, người đó là mưu phản.
Lục Phiến Môn làm việc này rất nhiều, cho dù hắn làm quá phận cũng không có ai ngu ngốc đứng ra thay trời hành đạo.
Nhưng nhiệm vụ này khó khăn ở chỗ phải tiêu diệt thế lực nhị lưu trở lên.
Thế lực võ lâm trong giang hồ có một hệ thống đẳng cấp sâm nghiêm, chỉ có phật môn tam tự, đạo môn tứ tông hơn mười thế lực mới xem như tồn tại đỉnh cấp.
Trừ việc này ra, đối với thế lực tam lưu, nhị lưu, nhất lưu lại không phân quá rõ ràng.
Một thế lực muốn được đánh giá là tam lưu, tối thiểu cần phải có mấy võ giả Linh Khiếu hoặc Thần Cung Cảnh, còn phải có hơn mười tên đệ tử Hậu Thiên trẻ tuổi trở lên, như vậy mới xem như có thể kéo dài thế lực.
Võ giả Thần Cung Cảnh đại diện hi vọng trùng kích Nguyên Thần Cảnh, võ giả Linh Khiếu Cảnh đại diện sức mạnh trung kiên của thế lực, mà những võ giả Hậu Thiên trẻ tuổi đại biểu cho hi vọng.
Như vậy phải có đầy đủ lớp già, lớp trung niên và lớp trẻ mới được tính là thế lực tam lưu, có hi vọng kế thừa nhiều đời.
Trước kia Chúc gia trang bị Tô Tín diệt môn có thể xem là thế lực tam lưu nhưng lại không hoàn chỉnh.
Cả Chúc gia trang trừ Chúc Trạch Phương là võ giả Thần Cung Cảnh ra đã không có võ giả Linh Khiếu Cảnh, nếu không phải Chúc Trạch Phương là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, Chúc gia trang căn bản chỉ là thế lực bất nhập lưu mà thôi.
Thế lực nhị lưu sẽ mạnh hơn thế lực tam lưu một đường, định vị cũng rất mơ hồ, có một võ giả Nguyên Thần Cảnh xem như thế lực nhị lưu, cho dù là Hóa Thần Cảnh thấp nhất cũng là thế lực nhị lưu. Có hơn mười tên võ giả Thần Cung Cảnh cũng có thể xem là thế lực nhị lưu.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tô Tín và Thiết Dao Hoa lại không biết mảnh vỡ kia là cái gì.
Tư liệu trong cứ điểm bí mật đã bị lật tung, hiện tại Tô Tín và Thiết Dao Hoa có thể khẳng định chỗ này đã mất gì đó.
Bổ khoái trong Lục Phiến Môn Giang Nam đạo cũng không phải người ngu, nhiều cứ điểm bí mật mất đi liên lạc như thế, bọn họ khẳng định phát hiện cái gì đó không đúng, hoặc tra ra dấu vết lưu lại nhưng đáng tiếc đã bị kẻ thù giết người diệt khẩu.
Tô Tín trầm giọng nói:
- Nghe Hồ Kính Ngôn vừa nãy nói, Lý Trần Phong đã tới nơi này sớm hơn hắn, hắn đến cứ điểm bí mật Lục Phiến Môn là vì tra tư liệu của ta, muốn tìm ra nhược điểm đối phó ta.
- Nhưng hắn không ngờ vừa lúc trong cứ điểm bí mật Lục Phiến Môn có người, không đúng, hắn bị diệt khẩu mới đúng, nơi này sớm có thi thể mật thám Lục Phiến Môn nhưng đã bị người nọ hủy thi diệt tích.
- Mà trùng hợp Lý Trần Phong không may nhìn thấy chuyện không nên thấy, lúc này mới bị người kia đánh chết.
Thiết Dao Hoa gật gật đầu, Tô Tín phân tích không khác gì những việc xảy ra tại đây.
Lúc này Tô Tín lại lạnh cười:
- Nhưng có một điều, Lý Trần Phong là Võ Thám Hoa của triều đình, bản thân hắn lại không có chức quan, hắn căn bản không có quan hệ với Lục Phiến Môn chúng ta, tại sao hắn lại biết cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn?
- Hơn nữa không chỉ Lý Trần Phong biết rõ, Hồ Kính Ngôn cũng biết, dường như tất cả mọi người biết rõ, cứ điểm bí mật như vậy gọi là cứ điểm sao? Trực tiếp treo biển Lục Phiến Môn trên đường cái Giang Nam phủ là được, cần gì phải giấu chứ?
Sắc mặt Thiết Dao Hoa lúng túng nói:
- Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng bình thường cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn chỉ có truy phong tuần bổ như đại nhân hoặc bổ đầu cấp cao mới có tư cách biết rõ, đám người Lý Trần Phong tuyệt đối không có khả năng biết.
Tô Tín cười lạnh nói:
- Lục Phiến Môn Giang Nam đạo giống như một cái sàng, tất cả đều là lỗ thủng, ngay cả vị trí của cứ điểm bí mật cũng bị lộ, cũng khó trách bọn họ bị người ta diệt khẩu.
Tiết lộ vị trí cứ điểm bí mật ra ngoài tự nhiên không cần phải nói, hơn phân nửa là người tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
Những cứ điểm bí mật này không phải bổ khoái bình thường có thể biết, mặc dù truy phong tuần bổ và tập sự mật thám biết nhưng không có khả năng tiếp xúc với Lý Trần Phong.
Người duy nhất Lý Trần Phong có thể tiếp xúc và có tư cách biết rõ vị trí cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn chỉ có mấy cao tầng tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
Tổng bộ Lục Phiến Môn Giang Nam đạo bỏ rơi nhiệm vụ hay cố ý lộ ra, điểm ấy không có quan hệ gì với Tô Tín, hắn cũng không xen vào.
Người trong cứ điểm bí mật đã bị giết, Tô Tín và Thiết Dao Hoa lại chạy suốt đêm tới cứ điểm bí mật khác, kết quả cũng giống nhau, người đã biến mất tất cả, tư liệu bí mật trong đó cũng biến mất không còn lại gì.
Hiện tại trên người Tô Tín có manh mối duy nhất chính là mảnh vỡ trong tay Lý Trần Phong.
Thiết Dao Hoa ngẫm lại và nói:
- Nếu là đồ của mật thám Lục Phiến Môn, dùng tư liệu Lục Phiến Môn chúng ta có thể tra ra lai lịch của mảnh vỡ
- Nhưng đáng tiếc mật thám trong các cứ điểm bí mật không còn lại người nào, nếu chúng ta muốn tra những tư liệu kia cũng không tra được.
Tô Tín kinh ngạc nói:
- Ngươi không phải tập sự mật thám sao? Chẳng lẽ tư liệu tình báo Lục Phiến Môn không phải do ngươi quản?
Thiết Dao Hoa trợn mắt, cho dù nàng làm ra động tác hờn dỗi nhưng tràn đầy khí khái hào hùng.
- Ta là tập sự mật thám không sai, ta chỉ phụ trách tìm hiểu tin tức, cũng không phải phụ trách thu thập sửa sang tin tức, công việc này đã có người chuyên môn phụ trách trong Lục Phiến Môn làm.
- Phân loại tư liệu cũng có rất nhiều, chúng ta đọc qua cũng chỉ có thể dùng phương pháp ngốc nhất là tự nghiệm chứng.
Thiết Dao Hoa dừng một lúc, dường như nhớ tới cái gì đó và nói:
- Ta nghĩ tới một người có thể giúp chúng ta, với kiến thức và tài liệu trong gia tộc của hắn mới có thể tra được mảnh vỡ này là gì.
- Ai?
Tô Tín hỏi.
- Vương Thế Phong.
Sắc mặt Tô Tín lập tức biến thành kỳ quái.
- Hạng mười bảy Nhân Bảng ‘Hạo Nhiên Kiếm Khí’ Vương Thế Phong? Ngươi bảo Nho gia Tạ Quận Vương thị làm việc giúp Lục Phiến Môn sao?
Tô Tín xem như có ấn tượng sâu về Vương Thế Phong, người này xuất thân Nho gia, tính cách hiền lành lại cổ hủ.
Nhưng đối phương xuất thân Nho gia cũng xuất thân thế gia võ lâm, đối phương sẽ giúp tay sai triều đình hay sao?
Cho dù bản thân Tạ Quận Vương thị có nhiều đệ tử nhậm chức trong triều đình, Tô Tín cũng không cho rằng hắn sẽ giúp mình.
Thiết Dao Hoa giải thích:
- Tạ Quận Vương thị có quan hệ sâu với Lục Phiến Môn chúng ta, kỳ thật phải nói là bọn họ có quan hệ sâu với Thiết gia.
Lúc trước sau khi Đại Chu vương triều lập quốc, Nho gia có rất nhiều người vẫn theo Đông Tấn, bệ hạ đã từng giận dữ muốn tuyên bố huyết tẩy Nho gia, Tạ Quận Vương thị là kẻ đứng mũi chịu sào.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Không dễ dàng như vậy, Tạ Quận Vương thị thân là một trong lục đại thế gia, kế thừa mấy trăm năm, hơn nữa còn đại diện Nho gia nên rất khó bị diệt.
- Dùng thực lực Đại Chu vương triều thật sự có thể diệt Tạ Quận Vương thị nhưng tông môn võ lâm sẽ không ngồi nhìn không quan tâm.
Thiết Dao Hoa nói:
- Đúng là như thế, nhưng Đại Chu vương triều tuyệt đối sẽ không bại, kết quả cuối cùng lưỡng bại câu thương nhưng Đại Chu vương triều vẫn đóng đô Trung Nguyên, Tạ Quận Vương thị nguyên khí đại thương sau đó sẽ xuống dốc.
- Cuối cùng gia chủ Thiết gia ‘Thần Ưng’ Thiết Ngạo ra mặt thuyết phục bệ hạ hợp tác với Tạ Quận Vương thị, lúc này mới tránh được một trận đại kiếp, cho nên Tạ Quận Vương thị vẫn luôn cảm kích Thiết gia.
Tô Tín cau mày, đây là một việc bí mật, đoán chừng trừ người Thiết gia và Tạ Quận Vương thị thì rất ít người biết.
Nọi tâm Tô Tín thật sự khinh thường Tạ Quận Vương thị, nếu bọn họ trung thành tận tâm với tiền triều Đông Tấn đến cuối cùng, như vậy Tô Tín sẽ bội phục bọn họ.
Nhưng kết quả thấy Nhân Hoàng Đại Chu giận dữ huyết tẩy Nho gia, đám người này lập tức sợ hãi, vừa vặn lúc này ‘Thần Ưng’ Thiết Ngạo đứng ra nói chuyện, Tạ Quận Vương thị liền có bậc thang đi xuống, lại làm ra bộ dạng ủy khuất gia nhập Đại Chu vương triều.
Hơn nữa bởi vậy trên giang hồ cũng không ai nói bọn họ là tay sai triều đình, ngược lại còn có thái độ đồng tình với bọn họ.
Nhưng hành vi này khác với cách Nho gia kiếp trước của Tô Tín nhưng kết quả giống tới kỳ diệu.
Hán Sở tranh hùng, Nho gia đứng bên phía Hạng Vũ, được xưng tử trung với Hạng vương, kết quả đại quân Lưu Bang vừa tới liền xếp hàng đầu hàng tập thể.
Khác nhau duy nhất chính là người sáng tạo Nho gia ở kiếp này không phải Nho gia tay trói gà trong chặt.
Tạ Quận Vương thị thân là một chi lớn nhất của Nho gia, trong tộc có vô số cao thủ, Vương gia tu hành Hạo Nhiên Chính Khí Quyết song tu với Nho đạo nên uy lực vô song.
Tô Tín và Thiết Dao Hoa đi xem các cứ điểm bí mật khác đến đêm khuya, lúc này lại đi tìm Vương Thế Phong là không thỏa đáng, cho nên hai người quay về khách trạm, sáng mai lại đi tìm Vương Thế Phong.
Sau khi quay về khách trạm, trong đầu Tô Tín có âm thanh vang lên.
Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến: tay sai triều đình.
Miêu tả nhiệm vụ: Nho dùng văn loạn pháp, Hiệp dùng võ phạm cấm. Thân là tay sai triều đình phải có giác ngộ của tay sai triều đình, người không tuân theo kỷ cương, giết giết giết!
Dùng thân phận tay sai triều đình diệt năm thế lực võ lâm (nhị lưu trở lên), thời hạn hai năm.
Nhiệm vụ ban thưởng: ba lần rút thưởng cao cấp, hai mươi lần rút thưởng trung cấp, phản phái trị dựa theo thực lực tổng hợp của tông môn, thấp nhất 1000 điểm.
Thất bại trừng phạt: thực lực bản thân mất một tiểu cảnh giới, tùy ý cướp đoạt một môn công pháp dưới tứ tinh.
- Ha ha, thời gian dài như vậy không có nhiệm vụ chính tuyến, bỗng nhiên giờ lại có, khó giải quyết như vậy sao?
Nụ cười trên mặt Tô Tín biến thành cứng đờ.
Lần này hệ thống ban thưởng quá phong phú, so sánh với ban thưởng phong phú, độ khó của nhiệm vụ không hề nghi ngờ sẽ tỷ lệ thuận với ban thưởng.
Diệt năm thế lực võ lâm không khó, Tô Tín cũng không phải chưa làm qua việc diệt cả nhà người ta, tìm năm thế lực không khác gì Chúc gia trang, tùy tiện chụp mũ tội danh là có thể.
Dù sao hắn hiện tại là người Lục Phiến Môn, hắn nói ai phạm pháp làm rối loạn kỷ cương, người đó sẽ là kẻ phạm pháp làm rối loạn kỷ cương. Hắn nói ai mưu phản, người đó là mưu phản.
Lục Phiến Môn làm việc này rất nhiều, cho dù hắn làm quá phận cũng không có ai ngu ngốc đứng ra thay trời hành đạo.
Nhưng nhiệm vụ này khó khăn ở chỗ phải tiêu diệt thế lực nhị lưu trở lên.
Thế lực võ lâm trong giang hồ có một hệ thống đẳng cấp sâm nghiêm, chỉ có phật môn tam tự, đạo môn tứ tông hơn mười thế lực mới xem như tồn tại đỉnh cấp.
Trừ việc này ra, đối với thế lực tam lưu, nhị lưu, nhất lưu lại không phân quá rõ ràng.
Một thế lực muốn được đánh giá là tam lưu, tối thiểu cần phải có mấy võ giả Linh Khiếu hoặc Thần Cung Cảnh, còn phải có hơn mười tên đệ tử Hậu Thiên trẻ tuổi trở lên, như vậy mới xem như có thể kéo dài thế lực.
Võ giả Thần Cung Cảnh đại diện hi vọng trùng kích Nguyên Thần Cảnh, võ giả Linh Khiếu Cảnh đại diện sức mạnh trung kiên của thế lực, mà những võ giả Hậu Thiên trẻ tuổi đại biểu cho hi vọng.
Như vậy phải có đầy đủ lớp già, lớp trung niên và lớp trẻ mới được tính là thế lực tam lưu, có hi vọng kế thừa nhiều đời.
Trước kia Chúc gia trang bị Tô Tín diệt môn có thể xem là thế lực tam lưu nhưng lại không hoàn chỉnh.
Cả Chúc gia trang trừ Chúc Trạch Phương là võ giả Thần Cung Cảnh ra đã không có võ giả Linh Khiếu Cảnh, nếu không phải Chúc Trạch Phương là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, Chúc gia trang căn bản chỉ là thế lực bất nhập lưu mà thôi.
Thế lực nhị lưu sẽ mạnh hơn thế lực tam lưu một đường, định vị cũng rất mơ hồ, có một võ giả Nguyên Thần Cảnh xem như thế lực nhị lưu, cho dù là Hóa Thần Cảnh thấp nhất cũng là thế lực nhị lưu. Có hơn mười tên võ giả Thần Cung Cảnh cũng có thể xem là thế lực nhị lưu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.