Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 296: Nhiệm Vụ Nhập Môn

Phong Thất Nguyệt

28/05/2018

Chờ sau khi Thôi phán quan nói tất cả mọi việc cho Tô Tín biết, hắn hỏi:

- Ngươi tu luyện Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải như thế nào rồi?

Tô Tín gật đầu nói:

- Nội công vừa mới nhập môn, vũ kỹ còn kém hơn nhiều, chỉ mới luyện được ba môn.

Thôi phán quan kinh ngạc nhìn Tô Tín, tốc độ này đã không chậm, xem ra quyển sách của địa phủ đoán đúng, thiên tư ngộ tính của Tô Tín thuộc về nhất lưu.

- Ừm, xem ra cũng không kém bao nhiêu, ta mang ngươi đi làm nhiệm vụ, với thực lực của ngươi hiện tại muốn làm nhiệm vụ dễ dàng.

Thôi phán quan nói.

Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng là chuẩn bị hãy mau hoàn thành nhiệm vụ về sau trở lại Giang Nam đạo, lấy lại vị trí thuộc về mình.

Thôi phán quan mang theo Tô Tín đi đến quảng trường có thanh đồng trụ, ở nơi đó có treo nhiệm vụ tít bên ngoài, là cố tình tuyên bố với thành viên vòng ngoài.

Nhưng thành viên vòng ngoài không có tư cách đến địa phủ, cho nên những nhiệm vụ này sẽ do những thành viên vòng trong lựa chọn họt tuyên bố, sau đó đưa cho thành viên vòng ngoài của mình.

Thôi phán quan nhìn sau đó tháo một tờ giấy xuống:

- Nhiệm vụ này giá trị cao, độ khó cũng không quá lớn, vừa vặn giao cho ngươi, ngươi đặt lệnh bài vào lỗ khảm, người tuyên bố nhiệm vụ sẽ biết ngươi nhận nhiệm vụ của hắn.

- Chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ cũng có thể thao tác như vậy, đến lúc đó người tuyên bố nhiệm vụ sẽ biết ngươi hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời Hậu Thổ và Mạnh bà hai vị đại nhân cũng sẽ được nhắc nhở, đợi các nàng dựa theo quy củ xét duyệt sau khi hoàn thành thì ngươi sẽ nhận được ban thưởng.

Tô Tín gật gật đầu, hắn liếc mắt nhìn trang giấy nhiệm vụ.

Người phát nhiệm vụ là Tất An, hắn là Bạch Vô Thường trong truyền thuyết.

Trong nhiệm vụ là muốn Tô Tín đi cứu viện vài tên thành viên vòng ngoài của hắn, bởi vì hắn gần đây có chuyện quan trọng không thể phân thân, cho nên chỉ có thể mời người địa phủ ra mặt.

Làm cách nào liên hệ với thành viên vòng ngoài cũng có nói rõ, dường như Bạch Vô Thường thật sự có việc gấp cho nên viết rất xiêu vẹo.

Về phần nhiệm vụ ban thưởng cũng thú vị, có thể lựa chọn một thanh binh khí huyền cấp trong bảo khố của hắn.

Thôi phán quan cười nói:

- Tất An là gia hỏa có sở thích thu thập các thứ kỳ quái, hắn đi khắp trời nam biển bắc, trong bảo khố của hắn thật có không ít thứ tốt, đương nhiên có rất nhiều phế vật, điểm này ngươi cần phải chú ý, ta có thể tham khảo giúp ngươi.

Tô Tín gật gật đầu đặt lệnh bài vào trụ đá, phía trên có ánh sáng sáng ngời.

Thôi phán quan nói:

- Lệnh bài địa phủ chúng ta vô cùng thần dị, không chỉ là chứng minh thân phận, nó còn là chìa khóa địa phủ.

- Hơn nữa nếu ngươi có chuyện quan trọng không đến địa phủ tuyên bố nhiệm vụ cũng có thể viết nhiệm vụ rồi quán chú chân khí vào, lệnh bài sẽ tự động truyền tống trang giấy lên thanh đồng trụ.

- Làm như vậy rất tiêu hao nội lực, đối với chúng ta không xem vào đâu, với ngươi, đoán chừng sẽ rút sạch một nửa nội lực.

Tô Tín gật gật đầu, vuốt vuốt lệnh bài trong tay, hắn cũng không nghĩ tới thứ nhỏ bé này thần dị như vậy.



Trận pháp thượng cổ không trọn vẹn không được đầy đủ, lệnh bài này có kèm theo trận pháp không gian, thế lực võ lâm hiện tại không có truyền thừa thứ này.

Chỉ có những tông môn đỉnh cấp trong võ lâm mới nghiên cứu trận pháp, nghiên cứu sâu nhất chính là Mặc môn và Thiên Cơ cốc.

Nhưng đoán chừng cho dù dùng thực lực Mặc môn và Thiên Cơ cốc cũng không thể làm nhỏ nhắn khắc lên lệnh bài thế này.

Lúc này trong động quật tại Nam Man, một người mặc áo bào trắng, đầu mang mặt nạ Bạch Vô Thường không ngừng đào xới xuống dưới.

Bàn tay của hắn quán chú nội lực rồi hấp mạnh một cái, một khối đất lớn hơn mười trượng bị hắn kéo bay ra ngoài, trực tiếp nghiền nát thành bột mịn.

Lúc này lệnh bài bênh hông hắn sáng lên, Bạch Vô Thường sững sờ:

- Ồ? Nhiệm vụ của Tất An ta có người nhận nhanh như vậy sao? Còn là Sở Giang Vương? Ta nhớ vị trí Sở Giang Vương hiện tại không có người, lại có thành viên mới gia nhập?

- Cứ mặc kệ trước đã, những ranh con kia do vị huynh đệ kia xử lý, ta cứ đào, nếu không thời gian đến có móc ra cũng vô dụng.

- Mụ nội nó, muốn chết thì chết, còn chôn bản thân sâu như vậy, ngươi còn muốn tiếp tục làm hoàng đế dưới nền đất hay sao?

Bạch Vô Thường hùng hùng hổ hổ tiếp tục đào xới đất.

Tô Tín bên này chuẩn bị rời khỏi địa phủ, lệnh bài hắn có sức mạnh phá vỡ không gian nhưng không có nghĩa ngươi muốn đi đâu thì đi.

Không gian này do tông môn thượng cổ “địa phủ” lưu lại, chỉ cần trong phạm vi “địa phủ” bao trùm đều có thể qua lại tự nhiên, nhưng có vài nơi xa xôi lại không được.

Lần này Tô Tín muốn đi giúp vài thanh viên vòng ngoài lại đang ở Giang Đông đạo, cách Giang Nam đạo không xa, Thôi phán quan chỉ Tô Tín sử dụng tọa độ lệnh bài sau đó hắn rời đi.

Tô Tín đưa chân khí vào lệnh bài, lần nữa thể nghiệm cảm giác xuyên qua không gian, chờ hắn mở mắt ra lần nữa đã đi tới một ngọn núi hoang tại Giang Đông.

Mang mặt nạ Sở Giang Vương lên, Tô Tín lại lấy y phục hắc kim hoa mặc lên người.

Hắc kim hoa phục cũng là phúc lợi của thành viên địa phủ, mặc dù không có sức mạnh phòng ngự nhưng có thể che lấp khí tức, nghe nói chỉ cần mặc hắc kim hoa phục vào, võ giả Dương Thần cảnh cũng không nhìn thấu tu vi khí tức của ngươi.

Sau khi mặc xong, Tô Tín trực tiếp đi thẳng tới vị trí nhiệm vụ.

Lúc này trong quán trọ tại Giang Đông đạo Cao Dương phủ, ba gã võ giả Thần Cung cảnh đang chờ đợi trong lo lắng.

Một võ giả trẻ tuổi tướng mạo tuấn tú thở dài nói:

- Đại ca, thời gian hiện tại còn một ngày, nếu chúng ta không giao đồ ra tam đệ sẽ mất mạng.

Nữ tử tướng mạo xinh đẹp trong ba người khóc nức nở:

- Đều tại ta, nếu lúc trước ta không dễ dàng tin tưởng vương bát đản kia, lại mời hắn cùng gia nhập vào thì chuyện đã không biến thành bây giờ.

Người trẻ tuổi tướng mạo tuấn tú nói:

- Chính Thanh Liên ngươi thích tin tưởng người ngoài, lúc trước ta cùng tam đệ đã nói tiểu tử kia cũng không phải người tốt lành gì.

- Xuất thân tán tu lại rất nịnh bợ đệ tử đại phái, bộ dạng khúm núm không có cốt khí, thế mà ngươi không tin, hiện tại tốt rồi, bị người ta đen ăn đen.

- Nhưng vấn đề là chúng ta có giao đồ ra đổi lấy tam đệ, ta cũng không cầm ra được, ai nghĩ đến thứ kia là yêu linh tự mình bỏ chạy.



Nghe được người trẻ tuổi kia nói như vậy, nữ tử tướng mạo xinh đẹp thảm đạm, thiếu chút nữa đã khóc lớn.

Nhìn thấy hai người như thế, thanh niên thứ ba vẫn không nói gì lên tiếng:

- Được rồi, Thanh Liên cũng không phải cố ý, ta cũng không nghĩ tới tiểu tử kia tham như vậy, không ngờ hắn còn có quan hệ với Kim Ngọc Lâu.

Người thanh niên này tướng mạo chừng ba mươi, tướng mạo lại rất quái dị, có vài phần giống dị tộc Tây Vực, hiển nhiên là con lai.

Thời điểm Đại Tấn, bộ dạng con lai như vậy bị người chỗ Trung Nguyên xem thường, cho rằng hắn là man di tạp chủng.

Khi đó trong các đại thế gia đều có nuôi vài vũ cơ Tây Vực, nếu ngoài ý muốn sinh con thì con của vũ cơ chắc chắn không có tư cách học võ đạo.

Hiện tại bởi vì Tây Vực ba mươi sáu nước đã tự lập, Đại Chu vương triều cũng không thể uy hiếp người ta, cho nên địa vị những người này cao hơn không ít, xưng hô cũng từ man di biến thành người Hồ.

Cho dù như thế, tướng mạo thanh niên đi ra ngoài vẫn không thể thiếu bị người ta chế nhạo.

Nhìn thấy Thanh Liên khóc sướt mướt, thanh niên này nói:

- Không cần lo lắng, ta đã thông tri Tất An đại nhân tới giúp chúng ta, đại nhân từng nói qua, một khi chúng ta có việc có thể thông tri hắn, nếu hắn không thể tới thì người tổ chức sẽ tới.

- Dùng thực lực thành viên vòng trong, đừng nói đối phương chỉ là một đường chủ Kim Ngọc Lâu, cho dù là cả tổ chức Kim Ngọc Lâu cũng không đặt vào trong mắt.

Nhưng lúc này người tuổi trẻ kia mang thái độ hoài nghi nói:

- Đại ca ngươi tin người nọ nói sao? Hắn nói tổ chức có bao nhiêu lợi hại, thậm chí không đặt Thiếu Lâm tự, Tạo Hóa Đạo Môn vào mắt?

- Nhưng tổ chức hắn mạnh như đã nói, tại sao chúng ta chưa từng nghe nói qua? Thậm chí chúng ta chưa từng gặp qua người thành viên tổ chức kia.

Nghe được người trẻ tuổi kia nói như vậy, tên thanh niên kia lập tức quát to:

- Nhị đệ nói cẩn thận! Thực lực Tất An đại nhân không phải ngươi có thể tưởng tượng!

- Huống hồ chúng ta đã nhận công pháp, cũng đã đồng ý gia nhập tổ chức, chúng ta cũng đều là người tổ chức, lại phân ta và ngươi là có ý gì?

Thanh niên này xem như trầm ổn và có uy nghiêm trong ba người, hắn vừa quát to như vậy tên thanh niên tuấn tú không dám nói lời nào.

Hắn còn lầm bầm cái gì đó nhưng không chịu phục.

Nhưng chờ hắn ngẩng đầu lên liền sợ hãi kêu to một tiếng.

Không biết khi nào trong phòng của hắn có một người mặc hắc kim hoa phục ngồi trên ghế, hắn còn mang mặt nạ Sở Giang Vương, quanh người tỏa ra khí tức lạnh buốt thấu xương dọa bọn họ sợ hãi.

Lúc này nữ tử Thanh Liên và thanh niên kia nhìn trước mặt, bọn họ lập tức run rẩy.

Phải biết rằng bọn họ nói chuyện cả buổi nhưng không phát hiện người thần bí ngồi đó từ bao giờ, thực lực người này khủng khiếp ra sao?

Thanh niên kia ngạc nhiên khi nhìn Tô Tín mang mặt nạ, lập tức hành lễ nói:

- Thái Lô Tây tham kiến Sở Giang Vương đại nhân!

Nhưng hắn nhớ rõ Tất An đại nhân đã nói tổ chức của bọn họ là địa phủ, tất cả mọi người sẽ dùng danh xưng địa phủ xưng hô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook