Chương 155: Tư liệu địch vân phi
Phong Thất Nguyệt
22/05/2018
Chuyện Tô Tín giết chết Khổng Thu Nhân trong quán
rượu đã truyền khắp phủ Đông Lâm trong nửa ngày. Tiếp theo thân phận của Tô Tín và chuyện Phi Ưng bang cũng bị người ta biết, bọn họ có cảm giác mưa gió sắp tới.
Một phương là em trai Tranh Kiếm Minh chi chủ “Bích Nhãn Phi Long” Địch Kinh Phi, một bên là võ giả trẻ tuổi duy nhất tại Tương Nam leo lên Nhân Bảng suốt mười mấy năm qua. Hai người đấu nhau không thua kém gì Địch Vân Phi đấu với Tiêu Ma Vân.
Mọi người xem trọng Địch Vân Phi nhiều hơn một ít, dù sao cho dù là thế lực hay thực lực thì hai người có chênh lệch không nhỏ.
Tô Tín nổi danh Nhân Bảng nhưng hắn chỉ có bài danh một trăm lẻ năm mà thôi, cho dù hắn tiến bộ không ít nhưng tiến bộ thế nào? Cao hơn nữa chỉ có thể vượt qua hai mươi bài danh mà thôi.
Huống hồ Địch Vân Phi cũng nổi danh Nhân Bảng, hơn nữa bài danh của hắn là năm mươi bảy cấp bậc cao hơn Tô Tín quá nhiều.
Hơn nữa nếu như bàn về thế lực, Tương Nam có thế lực cỡ nào cũng không bằng thế lực Tranh Kiếm Minh hậu thuẫn Địch Vân Phi. Địch Vân Phi có thể mời chào võ giả Tương Nam cũng đủ sức toàn diệt Phi Ưng bang của Tô Tín.
Võ giả Tiên Thiên trong tay Địch Vân Phi hiện tại nhiều hơn mười người, cao thủ tấn chức Linh Khiếu cảnh cũng có năm sáu người, những người này cùng xông lên một lượt, Tô Tín hắn có thể đỡ nổi mấy người?
Tuy cũng không phải mỗi người đều nghĩ như vậy, vốn là muốn tìm nơi nương tựa võ giả Địch Vân Phi hiện tại cũng trở nên cẩn thận.
Đi theo Địch Vân Phi lăn lộn tương lai có hi vọng rất lớn gia nhập Tranh Kiếm Minh, cũng có khả năng bị người ta tiêu diệt tại Tương Nam.
Dù sao Khổng Thu Nhân vừa mới bị tiêu diệt, Tô Tín nhìn thế nào cũng không giống người dễ chọc.
Mà lúc này tin tức Tô Tín tới phủ Đông Lâm cũng truyền khắp nơi, cũng giống như tin tức Địch Vân Phi tới Tương Nam cũng truyền khắp nơi dân chúng bình thường cũng biết.
Địch Vân Phi đi phủ Nam Ninh mời chào người Trần gia gia nhập dưới trướng hắn, đương nhiên hắn không mang tất cả thủ hạ cùng đi, như vậy cũng không phải là mời chào mà là đánh tới tận cửa.
Hắn chỉ mang theo vài tên tùy tùng mạnh nhất như Vụ Ẩn Giao Long Bàng Phi Vân.
Những võ giả Linh Khiếu cảnh khác như Bách Độc Đồng Tử, Thiên Vân Thương Lưu Bách Tuế, Xích Âm Chưởng Đoạn Hành đều ở lại phủ Đông Lâm.
Nhưng đám người này không có nịnh nọt giống như Khổng Thu Nhân, cũng không quá mức bám lấy Địch Vân Phi. Cho nên ngày bình thường bọn họ vẫn an ổn tu luyện tại nơi của mình, không giống như Khổng Thu Nhân mang theo chân chó đi dò xét khắp nơi.
Lúc này tại đại trạch tại trung tâm phủ Đông Lâm, nơi này có một quái nhân chỉ cao bằng đứa trẻ năm sáu tuổi nhưng trên mặt lại đầy nếp nhăn, hắn đang cầm độc trùng tu luyện.
Những độc trùng này có con nhện, con rết, bò cạp và nhiều độc trùng không thể gọi tên bên cạnh còn có rất nhiều thảo dược.
Quái nhân kia trực tiếp ném thảo dược vào trong nồi nước đã pha sẵn, trong nồi nước có độc trùng đang điên cuồng hút những nước thuốc kia.
Gương mặt quái nhân mỉm cười hai tay hắn đưa vào trong đỉnh, những độc trùng kia lập tức lao tới gặm cắn tay hắn.
Bỗng nhiên tay của quái nhân sinh ra hấp lực vô cùng to lớn, trực tiếp hấp thu toàn bộ độc trùng.
Toàn bộ tinh hoa của những độc trùng này bị quái nhân hấp thu sạch sẽ, nếp nhăn trên mặt hắn bắt đầu biến mất. Cuối cùng làn da biến thành trắng nõn, không tới một phút quái nhân già nua biến thành một tiểu đồng tử hồng hào.
Quái nhân này chính là võ giả Linh Khiếu cảnh được Địch Vân Phi mời chào, Bách Độc Đồng Tử.
Bách Độc Đồng Tử cũng là truyền kỳ tại Tương Nam, nghe nói khi còn bé hắn mắc bệnh người lùn, từ nhỏ đã không cao vĩnh viễn chỉ có bộ dạng hài tử năm sáu tuổi, cho nên bị cha mẹ ghét vứt bỏ.
Cuối cùng Bách Độc Đồng Tử lại ngoài ý muốn được dị nhan nhìn trúng và thu làm đệ tử truyền thụ võ công.
Đừng nhìn hắn là người lùn nhưng tu luyện những độc công quái dị vô cùng thuận lợi.
Tu luyện độc công tương đương với tà môn ma đạo, trong quá trình tu luyện thập phần nguy hiểm, không cẩn thận sẽ luyện chết bản thân.
Như Khổng Thu Nhân thu nạp hủ thi độc luyện công nhưng hắn chỉ giấu độc trên tay của mình, nội lực bản thân vẫn là nội lực võ giả.
Mà Bách Độc Đồng Tử luyện võ công trực tiếp kết hợp chất độc với chân khí bản thân, thu nạp độc khí chính là luyện công.
Người bình thường gây chuyện không tốt sẽ bị độc phát thân vong, Bách Độc Đồng Tử lại dễ dàng khống chế chất độc, tu luyện độc công nhiều năm như thế nhưng chưa một lần xuất hiện ngoài ý muốn.
Bách Độc Đồng Tử làm người vừa chính vừa tà, trước kia cũng có chuyện bắt người sống thử dộc.
Về sau hắn thành lập Ngũ Độc Sơn Trang thu không ít đệ tử, độc công bản thân tiếp cận tiểu thành nên ít làm chuyện như vậy để tránh dẫn xuất thù hận về sau.
Sau khi hắn thu công, một người trẻ tuổi mặc trang phục người Miêu của Tương Tây đi tới cung kính hỏi:
- Sư phụ, hiện tại chuyện của Tô Tín truyền khắp cả phủ Thường Ninh, chúng ta có nên ra tay giải quyết Tô Tín hay không?
- Dù sao hiện tại chúng ta nương tựa Địch công tử, Tô Tín dám hiển nhiên đối địch với Địch công tử, chúng ta giải quyết hắn chính là lập đại công với Địch công tử.
Tên võ giả này là một trong những đệ tử giỏi có thiên phú nhất của Bách Độc Đồng Tử, hai mươi mấy tuổi cũng đã là võ giả Hậu Thiên Đại viên mãn.
Hắn là người Miêu Tương Tây, vốn tinh thông cổ thuật gia truyền, sau khi được Bách Độc Đồng Tử truyền thụ độc công càng làm chơi ăn thật.
- Gấp làm gì? Nhớ kỹ, chúng ta bây giờ gia nhập thủ hạ Địch Vân Phi nhưng không phải con chó hắn nuôi.
- Người như Khổng Thu Nhân đụng chuyện gì cũng xông lên đầu, ngươi nhìn thấy kết quả của hắn rồi đấy? Muốn chết cũng không nên làm như vậy.
- Tô Tín thân là võ giả Nhân Bảng, thời gian một năm có thể đột phá Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh, một kích miểu sát Khổng Thu Nhân. Loại nhân vật này thực lực sâu không lường được, cho dù chúng ta gia nhập dưới trướng Địch công tử nhưng tốt nhất không thể đối địch với hắn.
Tên đệ tử trẻ tuổi kinh ngạc nói:
- Nếu như chúng ta không biểu hiện tích cực một chút, chờ tương lai Địch công tử tranh đấu với đám người Tiêu Ma Vân và thắng lợi, hắn làm sao cho chúng ta gia nhập Tranh Kiếm Minh?
Bộ dạng Bách Độc Đồng Tử hiện tại giống như tiểu hài tử đáng yêu nhưng hắn nói chuyện rất tang thương, hắn nghe tên đệ tử nói thế liền lắc đầu.
- A Quang, ngươi còn quá trẻ tuổi. Ngươi cho rằng chúng ta có thân phận gì, có tư cách gia nhập Tranh Kiếm Minh?
Bách Độc Đồng Tử tự giễu cười cười:
- Đừng nhìn chúng ta là một nhân vật tại Tương Nam, nhưng nếu đặt trong Tranh Kiếm Minh thì không bằng cả cái rắm.
- Thực lực của ta trong Tranh Kiếm Minh cũng chỉ sánh ngang hương chủ cấp thấp nhất, mà những võ giả Hậu Thiên như ngươi càng không đáng nhắc tới.
- Bang chúng dưới trướng Tranh Kiếm Minh nhiều hơn mười vạn, yếu nhất đều là cảnh giới Hậu Thiên trung kỳ, thực lực ngươi đến Tranh Kiếm Minh cũng chỉ xem như bang chúng cao cấp mà thôi.
A Quang có chút không phục nói:
- Nhưng chúng ta là những người đầu tiên gia nhập dưới trướng Địch công tử, hắn sẽ không cho chúng ta chút ưu đãi sao?
Bách Độc Đồng Tử xùy cười một tiếng:
- Ưu đãi? Chỉ cần ngươi có thực lực, ngươi muốn ưu đãi gì cũng có. Nhớ kỹ, đừng xem mình là chuyện quá quan trọng đối với Tranh Kiếm Minh mà nói, chúng ta chỉ là quân cờ mà thôi.
- Chúng ta gia nhập dưới trướng Địch Vân Phi cũng chỉ vì tạo thanh thế cho bọn họ là kẻ phất cờ hò reo. Đừng như Khổng Thu Nhân ngu ngốc kia, gặp chuyện gì cũng xông lên trước, nếu không ngươi cuối cùng chết như thế nào cũng không biết.
A Quang ngây thơ gật gật đầu, hắn có phần không hiểu ý sư phụ nhưng hắn biết rõ sư phụ nói có đạo lý.
Kỳ thật Bách Độc Đồng Tử có một ít lời không có nói, hắn vốn không muốn tham dự vào tranh đấu giữa Địch Vân Phi cùng đám người Tiêu Ma Vân.
Đúng như hắn nói, thực lực của hắn có thể xưng vương xưng bá tại Tương Nam, nhưng đối với Tranh Kiếm Minh trong thiên hạ thất bang mà nói không là cái gì cả.
Thà làm đầu gà không làm đuôi trâu, hắn kinh doanh Ngũ Độc Sơn Trang tại Tương Nam rất tốt, cũng dần dần phát triển trở thành một phương tiểu thế lực.
Kẻ đần mới nguyện ý đi Tranh Kiếm Minh làm cháu trai của người khác.
Nhưng đáng tiếc Địch Vân Phi tìm tới tận cửa nếu hắn không gia nhập Địch Vân Phi, chỉ sợ Ngũ Độc Sơn Trang của hắn khó giữ được.
Đối với đệ tử đại phái như Địch Vân Phi mà nói, mặt mũi có đôi khi quan trọng hơn tất cả.
Nếu hắn dám ở ngay mặt cự tuyệt Địch Vân Phi, Địch Vân Phi cho rằng mình mất mặt sẽ ra tay đồ sát Ngũ Độc Sơn Trang. Thuận tiện giết gà dọa khỉ với võ giả Tương Nam khác, muốn mọi người nhìn thấy kết cục của kẻ đối địch với Địch Vân Phi hắn.
Lúc này những người khác trong phủ Đông Lâm như Thiên Vân Thương Lưu Bách Tuế và Xích Âm Chưởng Đoạn Hành, hai người này cũng ôm tâm tư giống như Bách Độc Đồng Tử,.
Làm người phất cờ hò reo sau lưng Địch Vân Phi hoặc ra chút lực thì bọn họ còn làm được, nhưng nếu muốn đi liều mạng với người ta thì phải nói xin lỗi rồi.
Bọn họ cũng không phải gia nô Địch Vân Phi nuôi, không có nghĩa vụ phải liều chết vì ngươi.
Bọn họ cho rằng, đối địch với Tô Tín là cường giả Nhân Bảng thực lực thâm bất khả trắc là chuyện tìm chết.
Nhưng bọn họ không muốn đối địch với Tô Tín, Tô Tín sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Hắn đã từng nói sẽ náo phủ Đông Lâm long trời lỡ đất, vậy thì nhất định phải làm đại bản doanh Địch Vân Phi không được an bình. Nếu không hắn làm sao có thể buông tha phủ Thường Ninh chạy về phủ Đông Lâm?
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Tín liền khôi phục tướng mạo sẵn có đi ra khách sạn.
Trên đường cái có không ít võ giả, những võ giả này nhìn thấy Tô Tín liền tránh đi như gặp thú dữ.
Dù sao hiện tại Tô Tín đã ra mặt đối địch với Địch Vân Phi, hơn nữa hắn ngày hôm qua vừa mới giết Khổng Thu Nhân, là lúc hung uy hiển hách những võ giả Hậu Thiên kia không dám dễ dàng tiếp xúc với Tô Tín.
Nhưng Tô Tín hiện tại không quan tâm tới bọn chúng, cũng không có nghĩa hắn dễ tính.
Hắn đi tới trước mặt một tên võ giả, vươn tay bắt lấy hắn và nói:
- Thiên Vân Thương Lưu Bách Tuế ở nơi nào?
Một phương là em trai Tranh Kiếm Minh chi chủ “Bích Nhãn Phi Long” Địch Kinh Phi, một bên là võ giả trẻ tuổi duy nhất tại Tương Nam leo lên Nhân Bảng suốt mười mấy năm qua. Hai người đấu nhau không thua kém gì Địch Vân Phi đấu với Tiêu Ma Vân.
Mọi người xem trọng Địch Vân Phi nhiều hơn một ít, dù sao cho dù là thế lực hay thực lực thì hai người có chênh lệch không nhỏ.
Tô Tín nổi danh Nhân Bảng nhưng hắn chỉ có bài danh một trăm lẻ năm mà thôi, cho dù hắn tiến bộ không ít nhưng tiến bộ thế nào? Cao hơn nữa chỉ có thể vượt qua hai mươi bài danh mà thôi.
Huống hồ Địch Vân Phi cũng nổi danh Nhân Bảng, hơn nữa bài danh của hắn là năm mươi bảy cấp bậc cao hơn Tô Tín quá nhiều.
Hơn nữa nếu như bàn về thế lực, Tương Nam có thế lực cỡ nào cũng không bằng thế lực Tranh Kiếm Minh hậu thuẫn Địch Vân Phi. Địch Vân Phi có thể mời chào võ giả Tương Nam cũng đủ sức toàn diệt Phi Ưng bang của Tô Tín.
Võ giả Tiên Thiên trong tay Địch Vân Phi hiện tại nhiều hơn mười người, cao thủ tấn chức Linh Khiếu cảnh cũng có năm sáu người, những người này cùng xông lên một lượt, Tô Tín hắn có thể đỡ nổi mấy người?
Tuy cũng không phải mỗi người đều nghĩ như vậy, vốn là muốn tìm nơi nương tựa võ giả Địch Vân Phi hiện tại cũng trở nên cẩn thận.
Đi theo Địch Vân Phi lăn lộn tương lai có hi vọng rất lớn gia nhập Tranh Kiếm Minh, cũng có khả năng bị người ta tiêu diệt tại Tương Nam.
Dù sao Khổng Thu Nhân vừa mới bị tiêu diệt, Tô Tín nhìn thế nào cũng không giống người dễ chọc.
Mà lúc này tin tức Tô Tín tới phủ Đông Lâm cũng truyền khắp nơi, cũng giống như tin tức Địch Vân Phi tới Tương Nam cũng truyền khắp nơi dân chúng bình thường cũng biết.
Địch Vân Phi đi phủ Nam Ninh mời chào người Trần gia gia nhập dưới trướng hắn, đương nhiên hắn không mang tất cả thủ hạ cùng đi, như vậy cũng không phải là mời chào mà là đánh tới tận cửa.
Hắn chỉ mang theo vài tên tùy tùng mạnh nhất như Vụ Ẩn Giao Long Bàng Phi Vân.
Những võ giả Linh Khiếu cảnh khác như Bách Độc Đồng Tử, Thiên Vân Thương Lưu Bách Tuế, Xích Âm Chưởng Đoạn Hành đều ở lại phủ Đông Lâm.
Nhưng đám người này không có nịnh nọt giống như Khổng Thu Nhân, cũng không quá mức bám lấy Địch Vân Phi. Cho nên ngày bình thường bọn họ vẫn an ổn tu luyện tại nơi của mình, không giống như Khổng Thu Nhân mang theo chân chó đi dò xét khắp nơi.
Lúc này tại đại trạch tại trung tâm phủ Đông Lâm, nơi này có một quái nhân chỉ cao bằng đứa trẻ năm sáu tuổi nhưng trên mặt lại đầy nếp nhăn, hắn đang cầm độc trùng tu luyện.
Những độc trùng này có con nhện, con rết, bò cạp và nhiều độc trùng không thể gọi tên bên cạnh còn có rất nhiều thảo dược.
Quái nhân kia trực tiếp ném thảo dược vào trong nồi nước đã pha sẵn, trong nồi nước có độc trùng đang điên cuồng hút những nước thuốc kia.
Gương mặt quái nhân mỉm cười hai tay hắn đưa vào trong đỉnh, những độc trùng kia lập tức lao tới gặm cắn tay hắn.
Bỗng nhiên tay của quái nhân sinh ra hấp lực vô cùng to lớn, trực tiếp hấp thu toàn bộ độc trùng.
Toàn bộ tinh hoa của những độc trùng này bị quái nhân hấp thu sạch sẽ, nếp nhăn trên mặt hắn bắt đầu biến mất. Cuối cùng làn da biến thành trắng nõn, không tới một phút quái nhân già nua biến thành một tiểu đồng tử hồng hào.
Quái nhân này chính là võ giả Linh Khiếu cảnh được Địch Vân Phi mời chào, Bách Độc Đồng Tử.
Bách Độc Đồng Tử cũng là truyền kỳ tại Tương Nam, nghe nói khi còn bé hắn mắc bệnh người lùn, từ nhỏ đã không cao vĩnh viễn chỉ có bộ dạng hài tử năm sáu tuổi, cho nên bị cha mẹ ghét vứt bỏ.
Cuối cùng Bách Độc Đồng Tử lại ngoài ý muốn được dị nhan nhìn trúng và thu làm đệ tử truyền thụ võ công.
Đừng nhìn hắn là người lùn nhưng tu luyện những độc công quái dị vô cùng thuận lợi.
Tu luyện độc công tương đương với tà môn ma đạo, trong quá trình tu luyện thập phần nguy hiểm, không cẩn thận sẽ luyện chết bản thân.
Như Khổng Thu Nhân thu nạp hủ thi độc luyện công nhưng hắn chỉ giấu độc trên tay của mình, nội lực bản thân vẫn là nội lực võ giả.
Mà Bách Độc Đồng Tử luyện võ công trực tiếp kết hợp chất độc với chân khí bản thân, thu nạp độc khí chính là luyện công.
Người bình thường gây chuyện không tốt sẽ bị độc phát thân vong, Bách Độc Đồng Tử lại dễ dàng khống chế chất độc, tu luyện độc công nhiều năm như thế nhưng chưa một lần xuất hiện ngoài ý muốn.
Bách Độc Đồng Tử làm người vừa chính vừa tà, trước kia cũng có chuyện bắt người sống thử dộc.
Về sau hắn thành lập Ngũ Độc Sơn Trang thu không ít đệ tử, độc công bản thân tiếp cận tiểu thành nên ít làm chuyện như vậy để tránh dẫn xuất thù hận về sau.
Sau khi hắn thu công, một người trẻ tuổi mặc trang phục người Miêu của Tương Tây đi tới cung kính hỏi:
- Sư phụ, hiện tại chuyện của Tô Tín truyền khắp cả phủ Thường Ninh, chúng ta có nên ra tay giải quyết Tô Tín hay không?
- Dù sao hiện tại chúng ta nương tựa Địch công tử, Tô Tín dám hiển nhiên đối địch với Địch công tử, chúng ta giải quyết hắn chính là lập đại công với Địch công tử.
Tên võ giả này là một trong những đệ tử giỏi có thiên phú nhất của Bách Độc Đồng Tử, hai mươi mấy tuổi cũng đã là võ giả Hậu Thiên Đại viên mãn.
Hắn là người Miêu Tương Tây, vốn tinh thông cổ thuật gia truyền, sau khi được Bách Độc Đồng Tử truyền thụ độc công càng làm chơi ăn thật.
- Gấp làm gì? Nhớ kỹ, chúng ta bây giờ gia nhập thủ hạ Địch Vân Phi nhưng không phải con chó hắn nuôi.
- Người như Khổng Thu Nhân đụng chuyện gì cũng xông lên đầu, ngươi nhìn thấy kết quả của hắn rồi đấy? Muốn chết cũng không nên làm như vậy.
- Tô Tín thân là võ giả Nhân Bảng, thời gian một năm có thể đột phá Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh, một kích miểu sát Khổng Thu Nhân. Loại nhân vật này thực lực sâu không lường được, cho dù chúng ta gia nhập dưới trướng Địch công tử nhưng tốt nhất không thể đối địch với hắn.
Tên đệ tử trẻ tuổi kinh ngạc nói:
- Nếu như chúng ta không biểu hiện tích cực một chút, chờ tương lai Địch công tử tranh đấu với đám người Tiêu Ma Vân và thắng lợi, hắn làm sao cho chúng ta gia nhập Tranh Kiếm Minh?
Bộ dạng Bách Độc Đồng Tử hiện tại giống như tiểu hài tử đáng yêu nhưng hắn nói chuyện rất tang thương, hắn nghe tên đệ tử nói thế liền lắc đầu.
- A Quang, ngươi còn quá trẻ tuổi. Ngươi cho rằng chúng ta có thân phận gì, có tư cách gia nhập Tranh Kiếm Minh?
Bách Độc Đồng Tử tự giễu cười cười:
- Đừng nhìn chúng ta là một nhân vật tại Tương Nam, nhưng nếu đặt trong Tranh Kiếm Minh thì không bằng cả cái rắm.
- Thực lực của ta trong Tranh Kiếm Minh cũng chỉ sánh ngang hương chủ cấp thấp nhất, mà những võ giả Hậu Thiên như ngươi càng không đáng nhắc tới.
- Bang chúng dưới trướng Tranh Kiếm Minh nhiều hơn mười vạn, yếu nhất đều là cảnh giới Hậu Thiên trung kỳ, thực lực ngươi đến Tranh Kiếm Minh cũng chỉ xem như bang chúng cao cấp mà thôi.
A Quang có chút không phục nói:
- Nhưng chúng ta là những người đầu tiên gia nhập dưới trướng Địch công tử, hắn sẽ không cho chúng ta chút ưu đãi sao?
Bách Độc Đồng Tử xùy cười một tiếng:
- Ưu đãi? Chỉ cần ngươi có thực lực, ngươi muốn ưu đãi gì cũng có. Nhớ kỹ, đừng xem mình là chuyện quá quan trọng đối với Tranh Kiếm Minh mà nói, chúng ta chỉ là quân cờ mà thôi.
- Chúng ta gia nhập dưới trướng Địch Vân Phi cũng chỉ vì tạo thanh thế cho bọn họ là kẻ phất cờ hò reo. Đừng như Khổng Thu Nhân ngu ngốc kia, gặp chuyện gì cũng xông lên trước, nếu không ngươi cuối cùng chết như thế nào cũng không biết.
A Quang ngây thơ gật gật đầu, hắn có phần không hiểu ý sư phụ nhưng hắn biết rõ sư phụ nói có đạo lý.
Kỳ thật Bách Độc Đồng Tử có một ít lời không có nói, hắn vốn không muốn tham dự vào tranh đấu giữa Địch Vân Phi cùng đám người Tiêu Ma Vân.
Đúng như hắn nói, thực lực của hắn có thể xưng vương xưng bá tại Tương Nam, nhưng đối với Tranh Kiếm Minh trong thiên hạ thất bang mà nói không là cái gì cả.
Thà làm đầu gà không làm đuôi trâu, hắn kinh doanh Ngũ Độc Sơn Trang tại Tương Nam rất tốt, cũng dần dần phát triển trở thành một phương tiểu thế lực.
Kẻ đần mới nguyện ý đi Tranh Kiếm Minh làm cháu trai của người khác.
Nhưng đáng tiếc Địch Vân Phi tìm tới tận cửa nếu hắn không gia nhập Địch Vân Phi, chỉ sợ Ngũ Độc Sơn Trang của hắn khó giữ được.
Đối với đệ tử đại phái như Địch Vân Phi mà nói, mặt mũi có đôi khi quan trọng hơn tất cả.
Nếu hắn dám ở ngay mặt cự tuyệt Địch Vân Phi, Địch Vân Phi cho rằng mình mất mặt sẽ ra tay đồ sát Ngũ Độc Sơn Trang. Thuận tiện giết gà dọa khỉ với võ giả Tương Nam khác, muốn mọi người nhìn thấy kết cục của kẻ đối địch với Địch Vân Phi hắn.
Lúc này những người khác trong phủ Đông Lâm như Thiên Vân Thương Lưu Bách Tuế và Xích Âm Chưởng Đoạn Hành, hai người này cũng ôm tâm tư giống như Bách Độc Đồng Tử,.
Làm người phất cờ hò reo sau lưng Địch Vân Phi hoặc ra chút lực thì bọn họ còn làm được, nhưng nếu muốn đi liều mạng với người ta thì phải nói xin lỗi rồi.
Bọn họ cũng không phải gia nô Địch Vân Phi nuôi, không có nghĩa vụ phải liều chết vì ngươi.
Bọn họ cho rằng, đối địch với Tô Tín là cường giả Nhân Bảng thực lực thâm bất khả trắc là chuyện tìm chết.
Nhưng bọn họ không muốn đối địch với Tô Tín, Tô Tín sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Hắn đã từng nói sẽ náo phủ Đông Lâm long trời lỡ đất, vậy thì nhất định phải làm đại bản doanh Địch Vân Phi không được an bình. Nếu không hắn làm sao có thể buông tha phủ Thường Ninh chạy về phủ Đông Lâm?
Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Tín liền khôi phục tướng mạo sẵn có đi ra khách sạn.
Trên đường cái có không ít võ giả, những võ giả này nhìn thấy Tô Tín liền tránh đi như gặp thú dữ.
Dù sao hiện tại Tô Tín đã ra mặt đối địch với Địch Vân Phi, hơn nữa hắn ngày hôm qua vừa mới giết Khổng Thu Nhân, là lúc hung uy hiển hách những võ giả Hậu Thiên kia không dám dễ dàng tiếp xúc với Tô Tín.
Nhưng Tô Tín hiện tại không quan tâm tới bọn chúng, cũng không có nghĩa hắn dễ tính.
Hắn đi tới trước mặt một tên võ giả, vươn tay bắt lấy hắn và nói:
- Thiên Vân Thương Lưu Bách Tuế ở nơi nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.