Chương 3: Đầy tháng
Người Qua Đường A
23/07/2017
Hôm nay là ngày nàng
vừa đủ chín tháng mười ngày, hẳn là ngày. Bỉ Ngạn cố gắng điều chỉnh tư
thế thuận lợi nhất, sẵng sàng để ra khỏi cơ thể nữ nhân. Không quá lệch
so với tính toán của nàng, sau khi nước ối vỡ, bên ngoài sau một trận ồn ào thì nàng có thể cảm nhận được một sự co bóp xung quanh đang cố gắng
để đưa nàng ra ngoài, sau một thời gian ngắn, cảm giác được tử cung đã
mở đủ rộng, nàng cố gắng đưa cơ thể ra ngoài tùy theo sự co bóp của tử
cung, sau đó là cảm giác đè ép không quá nặng nhưng đủ để ép dịch từ
phổi ra.
-chát!
…
-Oe oe oe….
Có lẽ là do thay đổi môi trường, khi Bỉ Ngạn chưa kịp phản ứng thì đã bị tét một cái vào mông, nàng cứng ngắc trong giây lát rồi gào to trước khi bị đánh thêm một lần nữa. Nàng thế, đây là giây phút xấu hổ nhất trong đời nàng, không, hẳn là trong hai đời.
Mặc kệ sự vui sướng của mọi người xung quanh, nàng gào khan một hồi rồi nín bặt, cảm giác được đặt trong một tấm đệm lông vì nó rất êm hơn nữa nàng lại có cảm giác có những sợi tơ nho nhỏ cọ vào má.
Cơ thể nàng có vẻ tốt hơn so với những đứa trẻ thế kỉ 21 vì sau đó khoảng một hai giờ gì đó nàng đã có thể mở mắt, sau đó thì khá là khó cho nàng để tập trung suy nghĩ bất cứ cái gì vì người nam nhân kia, phụ thân nàng gần như không rời tay bế nàng, nàng là cười, nựng, nói chuyện, thậm chí là cố gắng dụ dỗ nàng, có lẽ là để chứng minh con hắn là một cái thiên tài có thể hiểu chuyện khi vữa mới sinh, và dĩ nhiên nàng… không tuân theo hắn, nàng không muốn quá nổi bật vào lúc này, khi nàng chưa có khả năng tự vệ.
Hôm nay là ngày đầy tháng của Dương gia đại tiểu thư, cả trấn Thạnh An đều phá lệ vui mừng vì Dương gia vốn nổi tiếng đại thiện nhân, hắn giàu thì giàu thật nhưng cũng rất ưa giúp đỡ người khó, Thạnh An trấn là trấn nhỏ thật nhưng địa lý vừa tốt, có núi có sông, không có thiên tai, người dân lại hòa thuận, dễ chịu, chính là loại một nhà vui cả thôn mừng, nay Dương gia lại có tiểu tiểu thư, nàng phụ mẫu đều là nhân trung long phượng nên tương lai Dương tiểu thư không phải đoán, nhất định là mỹ nhân.
Hôm nay Dương lão gia, phụ thân nàng khỏi nói vui thế nào, cơ hồ là từ đêm hôm qua sẽ không khép lại được miệng, nói đúng hơn là từ khi nàng sinh ra hắn gần như chưa có lúc nào không vui vẻ đâu. Hôm nay Dương gia đặc biệt náo nhiệt, mở một sân tiệc rượu mời hương thân phụ lão, còn phân phát lì xì chúc mừng đâu, thật hiếm khi có một cái nam tử có nhất nữ nhi lại mừng tiệc to tới vậy. Đúng vậy, ở thời đại này, thế giới này vẫn còn tồn tại trọng nam khinh nữ này cổ hủ.
Bỉ Ngạn nhìn ngó xung quanh như cái tò mò cục cưng, nhưng thực ra là cố gắng thu thập nhiều hơn tin tức, nhưng đáng tiếc, ở đây đều là chân chất nông dân, nào có cái tin tức gì đáng giá cho nàng thu thập, nhiều lắm là nhà ai mới có dâu rể, nhà ai con cái đã lớn, con heo nái nào mới đẻ, vân vân, vẫn là giữ sức nhiều ngủ chốc lát, dù sao bị ôm cũng không thể rèn luyeehn tay chân không phải.
Còn về Dương lão gia, hắn chính chạy lung tung khoe nữ nhi hắn như thế nào ngoan như thế nào thông minh a. cái gì mà ăn ngủ đúng giờ, không khóc không nháo cái gì, không mấy ai tin tưởng, chỉ nghĩ nhà ai phụ mẫu không phóng đại lên a, cũng chỉ nói hắn có phúc, có nhất cái ngoan hiền nữ nhi.
-chát!
…
-Oe oe oe….
Có lẽ là do thay đổi môi trường, khi Bỉ Ngạn chưa kịp phản ứng thì đã bị tét một cái vào mông, nàng cứng ngắc trong giây lát rồi gào to trước khi bị đánh thêm một lần nữa. Nàng thế, đây là giây phút xấu hổ nhất trong đời nàng, không, hẳn là trong hai đời.
Mặc kệ sự vui sướng của mọi người xung quanh, nàng gào khan một hồi rồi nín bặt, cảm giác được đặt trong một tấm đệm lông vì nó rất êm hơn nữa nàng lại có cảm giác có những sợi tơ nho nhỏ cọ vào má.
Cơ thể nàng có vẻ tốt hơn so với những đứa trẻ thế kỉ 21 vì sau đó khoảng một hai giờ gì đó nàng đã có thể mở mắt, sau đó thì khá là khó cho nàng để tập trung suy nghĩ bất cứ cái gì vì người nam nhân kia, phụ thân nàng gần như không rời tay bế nàng, nàng là cười, nựng, nói chuyện, thậm chí là cố gắng dụ dỗ nàng, có lẽ là để chứng minh con hắn là một cái thiên tài có thể hiểu chuyện khi vữa mới sinh, và dĩ nhiên nàng… không tuân theo hắn, nàng không muốn quá nổi bật vào lúc này, khi nàng chưa có khả năng tự vệ.
Hôm nay là ngày đầy tháng của Dương gia đại tiểu thư, cả trấn Thạnh An đều phá lệ vui mừng vì Dương gia vốn nổi tiếng đại thiện nhân, hắn giàu thì giàu thật nhưng cũng rất ưa giúp đỡ người khó, Thạnh An trấn là trấn nhỏ thật nhưng địa lý vừa tốt, có núi có sông, không có thiên tai, người dân lại hòa thuận, dễ chịu, chính là loại một nhà vui cả thôn mừng, nay Dương gia lại có tiểu tiểu thư, nàng phụ mẫu đều là nhân trung long phượng nên tương lai Dương tiểu thư không phải đoán, nhất định là mỹ nhân.
Hôm nay Dương lão gia, phụ thân nàng khỏi nói vui thế nào, cơ hồ là từ đêm hôm qua sẽ không khép lại được miệng, nói đúng hơn là từ khi nàng sinh ra hắn gần như chưa có lúc nào không vui vẻ đâu. Hôm nay Dương gia đặc biệt náo nhiệt, mở một sân tiệc rượu mời hương thân phụ lão, còn phân phát lì xì chúc mừng đâu, thật hiếm khi có một cái nam tử có nhất nữ nhi lại mừng tiệc to tới vậy. Đúng vậy, ở thời đại này, thế giới này vẫn còn tồn tại trọng nam khinh nữ này cổ hủ.
Bỉ Ngạn nhìn ngó xung quanh như cái tò mò cục cưng, nhưng thực ra là cố gắng thu thập nhiều hơn tin tức, nhưng đáng tiếc, ở đây đều là chân chất nông dân, nào có cái tin tức gì đáng giá cho nàng thu thập, nhiều lắm là nhà ai mới có dâu rể, nhà ai con cái đã lớn, con heo nái nào mới đẻ, vân vân, vẫn là giữ sức nhiều ngủ chốc lát, dù sao bị ôm cũng không thể rèn luyeehn tay chân không phải.
Còn về Dương lão gia, hắn chính chạy lung tung khoe nữ nhi hắn như thế nào ngoan như thế nào thông minh a. cái gì mà ăn ngủ đúng giờ, không khóc không nháo cái gì, không mấy ai tin tưởng, chỉ nghĩ nhà ai phụ mẫu không phóng đại lên a, cũng chỉ nói hắn có phúc, có nhất cái ngoan hiền nữ nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.