Chương 4: Là tiểu nhân thật không dễ dàng
Người Qua Đường A
23/07/2017
Đêm khuya nhân tĩnh,
trong một căn phòng hai gian, gian ngoài đang ngủ một phụ nhân tuổi
chừng 30, có vẻ mập mạp, quần áo không quý nhưng là sạch sẽ đang ngủ
say, giữa hai gian phòng là một bình phong, trong đó có một chiếc giường có 4 thành cao khoảng một thước được bao phủ bằng một lớp lông dày
tránh va cham làm đau bảo bối trên giường đang ngủ, dĩ nhiên đó là mọi
người tưởng thế, còn sự thật thì bảo bối đang làm gì?
Nàng đang bám vào thành giường cố gắng tập đi, đúng vậy, nhất cái đứa trẻ mới qua tám nguyệt tập đi rất khiến người khác sợ hãi, chính vì thế nàng mới phải lén lút tập lúc đem khuya a, Bỉ Ngạn thở dài, cố gắng bám vào thành giường tập đi.
Tập một lúc thấy có điểm mệt, nàng ngồi xuống giường, lấy ra một cuốn sách, lật từng trang chăm chú. Đúng vậy, nàng đang đọc sách, còn sách ở đâu ra ư? Là đoạt từ trên tay phụ thân. Chả là sáng nay có một tiểu tử chạy tơi Dương gia trả sách, đúng lúc gặp Dương phụ đang trêu đùa cùng tiểu tiểu thư và phu nhân ngoài sân, Dương phụ tiện thể nhận sách, lại gặp đúng lúc nàng quay qua liền thấy tự sách là “Đại lục rộng lớn”, tự thể có ba phần giống với chữ Trung Quốc bảy phần giống chữ Nhật, vì thế liền gào to tới khi đạt được mục đích mới chịu ngừng, đúng như nàng đoán, này quyển sách là nói về thế giới này, địa lý, khi hậu, đặc điểm chức nghiệp cùng văn hóa giáo dục. Cũng từ cuốn sách này nàng quyết định ngày mai nhất địh phải nghĩ kế để đến được tay cuốn sách “Huyền lực sơ học”.
Sáng hôm sau, nàng thức dậy chưa lâu thì mẫu thân nàng Dương Dương Liễu thị cũng tới , hôm nay trễ hơn một khắc, hẳn là đêm qua đã mệt mỏi.
-Bảo bối ngoan, đã dậy rồi sao?
-Tiểu tiểu thư rất đúng giờ đây, ngày nào giờ này cũng đã tỉnh! - vú nuôi bên cạnh cười nói
- Đúng vậy, bảo bối nhà ta là ngoan nhất đâu. Giọng nói nhẹ nhàng tràn đầy từ ái.
- Y nha nha… Nàng đáp lại. Có lẽ vì cái gọi là tình mẫu tử mà nàng thực sự không thể bỏ qua nàng mẫu ái.
Ngoan ngoãn uống nãi buổi sáng, Dương Dương Liễu thị ôm nàng ra ngoài hiên hóng gió. ngồi được một lúc thì phụ thân nàng cũng tới, cười vẻ nịnh nọt, ra hiệu cho hạ nhân lui xuống:
-Uyển nhi…
-Hừ
-Uyển nhi… tha thứ cho ta được không? Ta cũng là kìm lòng không được a…
Mẫu thân không quan tâm tới hắn, lấy ngón tay chơi đùa cùng nàng
-Uyển nhi… lần sau ta nhất định dịu dàng hơn, được không, cũng là vì ngươi quá mê người sao? Ta
-Câm miệng, chàng thử nói them một câu nữa? Mắt hạnh trừng trừng nhưng lại chẳng thấy uy hiếp.
-Được được, ta không nói, nàng tha thứ ta, được sao? Lần sau nhất định sẽ không? Hử?
-Đêm nay ta cùng bảo bối ngủ.
-Không được, nàng đã lớn, không thể lại cùng ngươi ngủ.
-Nàng mới tám nguyệt.
-Không được, lúc đầu là chính nàng đòi ngủ riêng a. Rõ ràng lão cha đang ghi hận ta 2 nguyệt đã luôn khóc gào mỗi khi hắn cùng nàng mẹ muốn làm chuyện xấu đâu. rõ ràng một vòng bốn lần, nam nhân nào đó uất hận mà đưa nàng ra phòng riêng a.
-Đó là vì ngươi không đàng hoàng nàng mới sẽ khóc.
-Rõ ràng là vì nàng muốn ở riêng, hơn nữa ngươi cùng nàng ngủ vậy ta ngủ đâu a?
-Ngươi ngủ thư phòng
-Không thể!
Mắt vòng vo chuyển, nàng chỉ vào dấu đỏ đỏ tím tím nào đó trên cổ mấu thân mà cười, vô tâm không phế
Trong lòng lão cha đánh cái cảnh báo chuông
Quả nhiên, nàng mẹ mặt cháy hồng, liếc lão cha một cái sắc bén, sau đó phất áo rời đi, lão cha cuống cuồng chạy theo, ngủ thư phòng cái gì a, rất là nghiêm trọng.
Buổi chiều, phụ thân sẽ có hai canh giờ ở trong thư phòng xử lý sổ sách, kháp đúng thời gian, nàng bám riết không tha, không còn cách nào Dương phụ đành mang theo thê nhi vào thư phòng, hắn ngồi trước án xử lí sổ sách, nàng bò vòng quanh mấy giá sách thật to theo sau là mẫu thân, bò 2 vòng cuối cùng cũng thấy “huyền lực sơ học”, vì không khiến cho mẫu thân nghi ngờ, nàng còn lấy thêm mấy quyển sách tử quyển thấp nàng có thể tự lấy, cuốn cao sẽ y y nha nha để mẫu thân ẵm lên lấy.
Sau mấy lần như vậy Dương phụ không hề nghi ngờ, còn tự hào nhà có cái nữ nhi ham học, sau này nhất định giống mẫu thân nàng tri thư lễ nghĩa đoan trang hiền dịu. Dương mẫu tinh tế tỉ mỉ hơn, nàng thấy bảo bối lấy đúng là có mấy cuốn sách là theo hệ thống đâu : huyền lực sơ học, huyễn lực hệ thống, huyền lực trung cấp… phát hiện mẫu thân có nghi ngờ, bảo bối nhà ta cũng không dám lơ là. nhiều lúc đi mà không dám lấy đúng mục tiêu, hơn nữa thời gian giữ sách dài ngắn khác nhau, thậm chí còn xé, vò mấy quyển bản tử, vì thế Dương mẫu nghi ngờ cũng bị đẩy ra, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Nàng đang bám vào thành giường cố gắng tập đi, đúng vậy, nhất cái đứa trẻ mới qua tám nguyệt tập đi rất khiến người khác sợ hãi, chính vì thế nàng mới phải lén lút tập lúc đem khuya a, Bỉ Ngạn thở dài, cố gắng bám vào thành giường tập đi.
Tập một lúc thấy có điểm mệt, nàng ngồi xuống giường, lấy ra một cuốn sách, lật từng trang chăm chú. Đúng vậy, nàng đang đọc sách, còn sách ở đâu ra ư? Là đoạt từ trên tay phụ thân. Chả là sáng nay có một tiểu tử chạy tơi Dương gia trả sách, đúng lúc gặp Dương phụ đang trêu đùa cùng tiểu tiểu thư và phu nhân ngoài sân, Dương phụ tiện thể nhận sách, lại gặp đúng lúc nàng quay qua liền thấy tự sách là “Đại lục rộng lớn”, tự thể có ba phần giống với chữ Trung Quốc bảy phần giống chữ Nhật, vì thế liền gào to tới khi đạt được mục đích mới chịu ngừng, đúng như nàng đoán, này quyển sách là nói về thế giới này, địa lý, khi hậu, đặc điểm chức nghiệp cùng văn hóa giáo dục. Cũng từ cuốn sách này nàng quyết định ngày mai nhất địh phải nghĩ kế để đến được tay cuốn sách “Huyền lực sơ học”.
Sáng hôm sau, nàng thức dậy chưa lâu thì mẫu thân nàng Dương Dương Liễu thị cũng tới , hôm nay trễ hơn một khắc, hẳn là đêm qua đã mệt mỏi.
-Bảo bối ngoan, đã dậy rồi sao?
-Tiểu tiểu thư rất đúng giờ đây, ngày nào giờ này cũng đã tỉnh! - vú nuôi bên cạnh cười nói
- Đúng vậy, bảo bối nhà ta là ngoan nhất đâu. Giọng nói nhẹ nhàng tràn đầy từ ái.
- Y nha nha… Nàng đáp lại. Có lẽ vì cái gọi là tình mẫu tử mà nàng thực sự không thể bỏ qua nàng mẫu ái.
Ngoan ngoãn uống nãi buổi sáng, Dương Dương Liễu thị ôm nàng ra ngoài hiên hóng gió. ngồi được một lúc thì phụ thân nàng cũng tới, cười vẻ nịnh nọt, ra hiệu cho hạ nhân lui xuống:
-Uyển nhi…
-Hừ
-Uyển nhi… tha thứ cho ta được không? Ta cũng là kìm lòng không được a…
Mẫu thân không quan tâm tới hắn, lấy ngón tay chơi đùa cùng nàng
-Uyển nhi… lần sau ta nhất định dịu dàng hơn, được không, cũng là vì ngươi quá mê người sao? Ta
-Câm miệng, chàng thử nói them một câu nữa? Mắt hạnh trừng trừng nhưng lại chẳng thấy uy hiếp.
-Được được, ta không nói, nàng tha thứ ta, được sao? Lần sau nhất định sẽ không? Hử?
-Đêm nay ta cùng bảo bối ngủ.
-Không được, nàng đã lớn, không thể lại cùng ngươi ngủ.
-Nàng mới tám nguyệt.
-Không được, lúc đầu là chính nàng đòi ngủ riêng a. Rõ ràng lão cha đang ghi hận ta 2 nguyệt đã luôn khóc gào mỗi khi hắn cùng nàng mẹ muốn làm chuyện xấu đâu. rõ ràng một vòng bốn lần, nam nhân nào đó uất hận mà đưa nàng ra phòng riêng a.
-Đó là vì ngươi không đàng hoàng nàng mới sẽ khóc.
-Rõ ràng là vì nàng muốn ở riêng, hơn nữa ngươi cùng nàng ngủ vậy ta ngủ đâu a?
-Ngươi ngủ thư phòng
-Không thể!
Mắt vòng vo chuyển, nàng chỉ vào dấu đỏ đỏ tím tím nào đó trên cổ mấu thân mà cười, vô tâm không phế
Trong lòng lão cha đánh cái cảnh báo chuông
Quả nhiên, nàng mẹ mặt cháy hồng, liếc lão cha một cái sắc bén, sau đó phất áo rời đi, lão cha cuống cuồng chạy theo, ngủ thư phòng cái gì a, rất là nghiêm trọng.
Buổi chiều, phụ thân sẽ có hai canh giờ ở trong thư phòng xử lý sổ sách, kháp đúng thời gian, nàng bám riết không tha, không còn cách nào Dương phụ đành mang theo thê nhi vào thư phòng, hắn ngồi trước án xử lí sổ sách, nàng bò vòng quanh mấy giá sách thật to theo sau là mẫu thân, bò 2 vòng cuối cùng cũng thấy “huyền lực sơ học”, vì không khiến cho mẫu thân nghi ngờ, nàng còn lấy thêm mấy quyển sách tử quyển thấp nàng có thể tự lấy, cuốn cao sẽ y y nha nha để mẫu thân ẵm lên lấy.
Sau mấy lần như vậy Dương phụ không hề nghi ngờ, còn tự hào nhà có cái nữ nhi ham học, sau này nhất định giống mẫu thân nàng tri thư lễ nghĩa đoan trang hiền dịu. Dương mẫu tinh tế tỉ mỉ hơn, nàng thấy bảo bối lấy đúng là có mấy cuốn sách là theo hệ thống đâu : huyền lực sơ học, huyễn lực hệ thống, huyền lực trung cấp… phát hiện mẫu thân có nghi ngờ, bảo bối nhà ta cũng không dám lơ là. nhiều lúc đi mà không dám lấy đúng mục tiêu, hơn nữa thời gian giữ sách dài ngắn khác nhau, thậm chí còn xé, vò mấy quyển bản tử, vì thế Dương mẫu nghi ngờ cũng bị đẩy ra, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.