Tôi Đến Tiên Giới Dựng Tiên Sơn
Chương 31: Chương 14.3: Mở Núi Nhận Đồ Đệ
Tâm Quân Quân
06/10/2022
Lần này nhận nhiều sư đệ như vậy làm Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành cười không khép được miệng.
Không ngờ chỉ trong một ngày, phái Thiên Sơn lại nhận được nhiều đệ tử Ngự Không cảnh như vậy, giờ thì xem ai còn dám làm càn nữa.
Cũng trong hôm nay, phái Thiên Sơn thoát khỏi môn phái hạng sáu.
Nhiều tu sĩ Ngự Không cảnh như vậy ít nhất cũng phải là hạng ba chứ.
Không, là hạng một!
Có một mình sư tôn đã đủ xưng bá rồi!
Kiếp Thần cảnh đại viên mãn đó, có thể địch nổi bất cứ chưởng môn của môn phái nào!
…
Gia nhập Thiên Sơn.
Chúng đệ tử bái kiến từng vị sư huynh.
Đại sư huynh Ân Thiên Minh.
Nhị sư huynh Hiên Viên Thành.
Tam sư huynh Lâm Tiểu Lực.
Tứ sư huynh Diệp Bình.
Diệp Bình: “…”
Lâm Tiểu Lực: “…”
Bọn họ chỉ là tu sĩ tu vi Đạo Thể, vừa mới gia nhập phái Thiên Sơn được mấy ngày đã trở thành sư huynh của một lượng lớn Ngự Không cảnh.
Chuyện này nói ra ai mà tin?
Cũng hơi thụ sủng nhược kinh.
Cũng hơi lâng lâng.
Giờ mà về gia tộc là có thể khoác lác được rồi!
Giờ mà về thôn là có thể quang tông diệu tổ được rồi!
‘Ting, nhận 65 đệ tử, nhận được tổng cộng 29000 Đạo Điểm.’
Nhìn thông báo hệ thống, Phương Hằng bên ngoài bình tĩnh tự nhiên, nội tâm đã vui muốn nở hoa.
Sau trận chiến này, anh nhận được tổng cộng hơn hai trăm nghìn Đạo Điểm, cũng đủ tiêu xài.
Ngon.
Bổ.
Rẻ.
Phương Lãng ho khan hai tiếng, sau đó ra lệnh: “Minh Nhi, Thành Nhi, sắp xếp chỗ ở cho mọi người đi.”
“Vâng thưa sư phụ.” Hai người hành lễ.
“Bắt đầu từ ngày mai, các ngươi sắp xếp cho các sư đệ tu luyện, một tháng mỗi người nhận một nghìn linh thạch, 10 viên linh khí đan.
“Một nghìn linh thạch á!!”
“Mười viên linh khí đan luôn!”
“Còn nhiều hơn những thứ đệ tử nội môn của Thiên Nguyên Tông nhận được trong một tháng!”
Trong tiếng cảm thán của mọi người, Hiên Viên Thành mở miệng.
“Phái Thiên Sơn ta cũng không phải là môn phái nhỏ như Thiên Nguyên Tông có thể so sánh, các ngươi còn ngây người ra làm gì, còn không nhanh chóng bái tạ.”
Lúc này mọi người mới phản ứng lại, ngay sau đó quỳ xuống hành lễ.
“Đa tạ sư tôn ban đan dược, ban linh thạch!”
“Đồ nhi chắc chắn sẽ chăm chỉ tu luyện, không phụ sự mong chờ của sư tôn!”
Trong đó có mấy đệ tử U Tiên Môn không tự giác hô sư tôn thần uy, sống cùng trời đất.
Kết quả bị Hiên Viên Thành gõ mạnh vào đầu.
“Ngươi cho rằng mình còn ở U Tiên Môn à!”
“Sống cùng trời đất cái gì! Muốn tạo phản hả?”
“Ở phái Thiên Sơn không được có câu nói này, nếu làm ta nghe thấy lần nữa, cẩn thận ta phạt người đi lao động, nghe không!”
Mấy người bị cốc vào đầu liên tục nói: “Vâng thưa Nhị sư huynh. Sau này chúng ta không dám nữa.”
Phương Lãng dịch một bước: “Được rồi, vi sư mệt mỏi. Lui ra ngoài đi.”
“Cũng tiễn sư tôn.”
‘Ting, bình quân giá trị trung thành của các đệ tử tăng lên 10 điểm, tổng cộng nhận được 6500 Đạo Điểm.’
“Rất tốt, lui ra ngoài đi.”
Phương Lãng cười tủm tỉm đi vào Tử Lăng Các.
Mọi người hành lễ xong đều đi theo sau hai vị sư huynh.
Không ngờ chỉ trong một ngày, phái Thiên Sơn lại nhận được nhiều đệ tử Ngự Không cảnh như vậy, giờ thì xem ai còn dám làm càn nữa.
Cũng trong hôm nay, phái Thiên Sơn thoát khỏi môn phái hạng sáu.
Nhiều tu sĩ Ngự Không cảnh như vậy ít nhất cũng phải là hạng ba chứ.
Không, là hạng một!
Có một mình sư tôn đã đủ xưng bá rồi!
Kiếp Thần cảnh đại viên mãn đó, có thể địch nổi bất cứ chưởng môn của môn phái nào!
…
Gia nhập Thiên Sơn.
Chúng đệ tử bái kiến từng vị sư huynh.
Đại sư huynh Ân Thiên Minh.
Nhị sư huynh Hiên Viên Thành.
Tam sư huynh Lâm Tiểu Lực.
Tứ sư huynh Diệp Bình.
Diệp Bình: “…”
Lâm Tiểu Lực: “…”
Bọn họ chỉ là tu sĩ tu vi Đạo Thể, vừa mới gia nhập phái Thiên Sơn được mấy ngày đã trở thành sư huynh của một lượng lớn Ngự Không cảnh.
Chuyện này nói ra ai mà tin?
Cũng hơi thụ sủng nhược kinh.
Cũng hơi lâng lâng.
Giờ mà về gia tộc là có thể khoác lác được rồi!
Giờ mà về thôn là có thể quang tông diệu tổ được rồi!
‘Ting, nhận 65 đệ tử, nhận được tổng cộng 29000 Đạo Điểm.’
Nhìn thông báo hệ thống, Phương Hằng bên ngoài bình tĩnh tự nhiên, nội tâm đã vui muốn nở hoa.
Sau trận chiến này, anh nhận được tổng cộng hơn hai trăm nghìn Đạo Điểm, cũng đủ tiêu xài.
Ngon.
Bổ.
Rẻ.
Phương Lãng ho khan hai tiếng, sau đó ra lệnh: “Minh Nhi, Thành Nhi, sắp xếp chỗ ở cho mọi người đi.”
“Vâng thưa sư phụ.” Hai người hành lễ.
“Bắt đầu từ ngày mai, các ngươi sắp xếp cho các sư đệ tu luyện, một tháng mỗi người nhận một nghìn linh thạch, 10 viên linh khí đan.
“Một nghìn linh thạch á!!”
“Mười viên linh khí đan luôn!”
“Còn nhiều hơn những thứ đệ tử nội môn của Thiên Nguyên Tông nhận được trong một tháng!”
Trong tiếng cảm thán của mọi người, Hiên Viên Thành mở miệng.
“Phái Thiên Sơn ta cũng không phải là môn phái nhỏ như Thiên Nguyên Tông có thể so sánh, các ngươi còn ngây người ra làm gì, còn không nhanh chóng bái tạ.”
Lúc này mọi người mới phản ứng lại, ngay sau đó quỳ xuống hành lễ.
“Đa tạ sư tôn ban đan dược, ban linh thạch!”
“Đồ nhi chắc chắn sẽ chăm chỉ tu luyện, không phụ sự mong chờ của sư tôn!”
Trong đó có mấy đệ tử U Tiên Môn không tự giác hô sư tôn thần uy, sống cùng trời đất.
Kết quả bị Hiên Viên Thành gõ mạnh vào đầu.
“Ngươi cho rằng mình còn ở U Tiên Môn à!”
“Sống cùng trời đất cái gì! Muốn tạo phản hả?”
“Ở phái Thiên Sơn không được có câu nói này, nếu làm ta nghe thấy lần nữa, cẩn thận ta phạt người đi lao động, nghe không!”
Mấy người bị cốc vào đầu liên tục nói: “Vâng thưa Nhị sư huynh. Sau này chúng ta không dám nữa.”
Phương Lãng dịch một bước: “Được rồi, vi sư mệt mỏi. Lui ra ngoài đi.”
“Cũng tiễn sư tôn.”
‘Ting, bình quân giá trị trung thành của các đệ tử tăng lên 10 điểm, tổng cộng nhận được 6500 Đạo Điểm.’
“Rất tốt, lui ra ngoài đi.”
Phương Lãng cười tủm tỉm đi vào Tử Lăng Các.
Mọi người hành lễ xong đều đi theo sau hai vị sư huynh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.