Tôi Đến Tiên Giới Dựng Tiên Sơn
Chương 30: Chương 14.2: Mở Núi Nhận Đồ Đệ
Tâm Quân Quân
05/10/2022
Một trăm bảy mươi người được Phương Lãng chia làm ba nhóm.
Nhóm đầu tiên: Tư chất cao, có hai linh căn, đồng thời nhân phẩm đủ tư cách có thể ở lại gia nhập phái Thiên Sơn.
Nhóm thứ hai: Tư chất bình thường nhưng nhân phẩm tốt cũng có thể ở lại.
Nhóm thứ ba: Số còn lại, dám xâm phạm Thiên Sơn, trợ trụ vi ngược, phạt lao động một năm, tu sửa các kiến trúc lâu năm của Thiên Sơn.
Còn hơn ba mươi người giá trị trung thành kém không còn gì để nói đều đã bị lửa thánh của Tiểu Hồng bao phủ.
Những người này, gọi bọn chúng là người không khỏi làm xấu mặt con người.
Bọn chúng không chuyện ác nào không làm, hành vi làm người giận sôi.
Có lập mưu giết hại sư huynh, sư đệ của mình, có gian dâm cướp bóc, không chuyện ác nào không làm, còn có người có sở thích hành hạ người khác đến chết để đạt được khoái cảm.
Tóm lại, chuyện xấu gì có thể nghĩ ra đều có.
Những người này cũng xứng tu tiên à?
Một ngọn lửa thánh bao phủ còn sướng chán.
‘Ting, giết chết 35 tu sĩ Ngự Không cảnh, nhận được 35000 Đạo Điểm.’
‘Ting, trừ ma vệ đạo, trừng trị kẻ ác, nhận được 15000 Đạo Điểm.’
‘Nhắc nhở: Căn cứ vào tội ác lớn hay nhỏ, mỗi người khen thưởng bắt đầu từ 100 Đạo Điểm, không có giới hạn.’
“Trừ ma vệ đạo cũng được thưởng à?”
“Còn không có giới hạn nữa?”
Phương Lãng vui vẻ nhìn nhắc nhở, trong lòng không ngừng cảm thán.
…
…
Sau khi xử lý đám người xấu xong.
Hai nhóm đầu tiên Phương Lãng đều có ý muốn nhận làm đệ tử, tất cả có sáu mươi lăm người.
Nhóm thứ ba có hơn tám mươi người sẽ ở lại đây lao động một năm.
…
Sau khi giám định xong người cuối cùng, Phương Lãng bèn đứng dậy.
Mọi người không hẹn mà cùng nhau quỳ xuống, bọn họ đều rất sợ hãi.
Bọn họ hoàn toàn không biết ý của Phương Lãng là thế nào.
Ít nhất cảnh tượng lửa thánh bao phủ vừa rồi đã in sâu vào trong trí nhớ của bọn họ.
“Đừng lo lắng, thả lỏng chút.”
Giọng nói của Phương Lãng trở nên nhẹ nhàng, hoàn toàn không còn uy áp như lúc nãy.
“Hai nhóm người các ngươi.”
“Đúng vậy, không cần nhìn nhau, chính là các ngươi.”
“Bản tôn có ý muốn nhận các ngươi làm đệ tử, bái nhập phái Thiên Sơn ta. Các ngươi có thể lựa chọn đồng ý hoặc không đồng ý.”
“Nếu như không đồng ý, các ngươi sẽ giống như nhóm thứ ba, lao động một năm là có thể rời khỏi Thiên Sơn, bản tôn sẽ không ngăn cản.”
Mọi người nhìn nhau…
Ý tưởng của bọn họ lúc này là… Đây là cơ duyên lớn đó!
Không ngờ Từ chân nhân không chỉ không giết bọn họ mà còn bằng lòng nhận bọn họ làm đệ tử!
Từ chân nhân chính là cường giả Kiếp Thần cảnh đại viên mãn, là người chỉ dùng hai chiêu xử lý ba cường giả Kim Thần cảnh.
Có sư tôn mạnh mẽ như vậy che chở, trừ khi bị ngốc, nếu không sẽ không có ai từ chối cả.
Hơn nữa ở đây cũng có rất nhiều người là đệ tử của U Tiên Môn.
Bây giờ chưởng môn và trưởng lão của bọn họ đã ngủm củ tỏi, U Tiên Môn chia năm xẻ bảy, cho dù trở về cũng không làm được gì.
Không bằng…
“Đã đến giờ, các ngươi suy nghĩ thế nào rồi?” Phương Lãng đứng khoanh tay mở miệng hỏi.
“Chúng ta bằng lòng gia nhập phái Thiên Sơn.”
“Sư tôn, xin nhận của đồ nhi một lạy!”
...
Sáu mươi lăm người toàn bộ là tu sĩ Ngự Không cảnh đều gia nhập Thiên Sơn.
Nhóm người còn lại đứng bên cạnh đều hâm mộ nhìn bọn họ.
Hình phạt nhỏ lao động một năm này vẫn làm bọn họ cảm thấy biết ơn, ít nhất, bọn họ còn sống.
Bây giờ nhớ lại cảnh tượng Từ chân nhân một chưởng giết chết hơn một trăm tu sĩ Ngự Không cảnh, bọn họ đều nghĩ mà sợ.
Đồng thời, ở đây cũng có không ít người hạ quyết tâm.
Trong một năm này nhất định phải biểu hiện tốt, tranh thủ có cơ hội được ưu ái, gia nhập phái Thiên Sơn!
Nhóm đầu tiên: Tư chất cao, có hai linh căn, đồng thời nhân phẩm đủ tư cách có thể ở lại gia nhập phái Thiên Sơn.
Nhóm thứ hai: Tư chất bình thường nhưng nhân phẩm tốt cũng có thể ở lại.
Nhóm thứ ba: Số còn lại, dám xâm phạm Thiên Sơn, trợ trụ vi ngược, phạt lao động một năm, tu sửa các kiến trúc lâu năm của Thiên Sơn.
Còn hơn ba mươi người giá trị trung thành kém không còn gì để nói đều đã bị lửa thánh của Tiểu Hồng bao phủ.
Những người này, gọi bọn chúng là người không khỏi làm xấu mặt con người.
Bọn chúng không chuyện ác nào không làm, hành vi làm người giận sôi.
Có lập mưu giết hại sư huynh, sư đệ của mình, có gian dâm cướp bóc, không chuyện ác nào không làm, còn có người có sở thích hành hạ người khác đến chết để đạt được khoái cảm.
Tóm lại, chuyện xấu gì có thể nghĩ ra đều có.
Những người này cũng xứng tu tiên à?
Một ngọn lửa thánh bao phủ còn sướng chán.
‘Ting, giết chết 35 tu sĩ Ngự Không cảnh, nhận được 35000 Đạo Điểm.’
‘Ting, trừ ma vệ đạo, trừng trị kẻ ác, nhận được 15000 Đạo Điểm.’
‘Nhắc nhở: Căn cứ vào tội ác lớn hay nhỏ, mỗi người khen thưởng bắt đầu từ 100 Đạo Điểm, không có giới hạn.’
“Trừ ma vệ đạo cũng được thưởng à?”
“Còn không có giới hạn nữa?”
Phương Lãng vui vẻ nhìn nhắc nhở, trong lòng không ngừng cảm thán.
…
…
Sau khi xử lý đám người xấu xong.
Hai nhóm đầu tiên Phương Lãng đều có ý muốn nhận làm đệ tử, tất cả có sáu mươi lăm người.
Nhóm thứ ba có hơn tám mươi người sẽ ở lại đây lao động một năm.
…
Sau khi giám định xong người cuối cùng, Phương Lãng bèn đứng dậy.
Mọi người không hẹn mà cùng nhau quỳ xuống, bọn họ đều rất sợ hãi.
Bọn họ hoàn toàn không biết ý của Phương Lãng là thế nào.
Ít nhất cảnh tượng lửa thánh bao phủ vừa rồi đã in sâu vào trong trí nhớ của bọn họ.
“Đừng lo lắng, thả lỏng chút.”
Giọng nói của Phương Lãng trở nên nhẹ nhàng, hoàn toàn không còn uy áp như lúc nãy.
“Hai nhóm người các ngươi.”
“Đúng vậy, không cần nhìn nhau, chính là các ngươi.”
“Bản tôn có ý muốn nhận các ngươi làm đệ tử, bái nhập phái Thiên Sơn ta. Các ngươi có thể lựa chọn đồng ý hoặc không đồng ý.”
“Nếu như không đồng ý, các ngươi sẽ giống như nhóm thứ ba, lao động một năm là có thể rời khỏi Thiên Sơn, bản tôn sẽ không ngăn cản.”
Mọi người nhìn nhau…
Ý tưởng của bọn họ lúc này là… Đây là cơ duyên lớn đó!
Không ngờ Từ chân nhân không chỉ không giết bọn họ mà còn bằng lòng nhận bọn họ làm đệ tử!
Từ chân nhân chính là cường giả Kiếp Thần cảnh đại viên mãn, là người chỉ dùng hai chiêu xử lý ba cường giả Kim Thần cảnh.
Có sư tôn mạnh mẽ như vậy che chở, trừ khi bị ngốc, nếu không sẽ không có ai từ chối cả.
Hơn nữa ở đây cũng có rất nhiều người là đệ tử của U Tiên Môn.
Bây giờ chưởng môn và trưởng lão của bọn họ đã ngủm củ tỏi, U Tiên Môn chia năm xẻ bảy, cho dù trở về cũng không làm được gì.
Không bằng…
“Đã đến giờ, các ngươi suy nghĩ thế nào rồi?” Phương Lãng đứng khoanh tay mở miệng hỏi.
“Chúng ta bằng lòng gia nhập phái Thiên Sơn.”
“Sư tôn, xin nhận của đồ nhi một lạy!”
...
Sáu mươi lăm người toàn bộ là tu sĩ Ngự Không cảnh đều gia nhập Thiên Sơn.
Nhóm người còn lại đứng bên cạnh đều hâm mộ nhìn bọn họ.
Hình phạt nhỏ lao động một năm này vẫn làm bọn họ cảm thấy biết ơn, ít nhất, bọn họ còn sống.
Bây giờ nhớ lại cảnh tượng Từ chân nhân một chưởng giết chết hơn một trăm tu sĩ Ngự Không cảnh, bọn họ đều nghĩ mà sợ.
Đồng thời, ở đây cũng có không ít người hạ quyết tâm.
Trong một năm này nhất định phải biểu hiện tốt, tranh thủ có cơ hội được ưu ái, gia nhập phái Thiên Sơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.