Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh Bằng Nghề Nuôi Heo
Chương 25:
Quân Dĩ Khuynh
03/10/2023
Từ Minh Phong nhanh nhẹn cắt thịt, Từ Minh Châu bên cạnh giải thích: “Bà ơi, bởi vì đây là thịt heo không cám tăng trọng, cho nên giá cả hơi khác chút, thịt ba chỉ 21 đồng một cân, xương sườn là 22 đồng một cân, móng heo cũng là 22 đồng.”
“Không có việc gì, chỉ cần đúng là heo ngon là được.” Bà lão tỏ vẻ không thiếu tiền. “Được rồi.” Từ Minh Châu nhanh chóng đóng gói thịt đưa cho bà lão.
Mọi người xung quanh cũng bắt đầu lựa chọn phần thịt mình muốn.
Bởi vì chỉ có một mình Từ Minh Phong cắt thịt, người muốn mua thịt lại quá nhiều, không tới một hồi trước quầy liền vây quanh một vòng không ít người.
Hơn nữa còn có sủng vật bị Từ Minh Châu hấp dẫn tới, quầy hàng trực tiếp bị vây chật như nêm cối, không ít người đi không nổi liền dứt khoát lựa chọn mua ít đồ ở mấy quán cạnh quầy thịt heo.
Mấy chủ quán xung quanh quả thực vui tới nở hoa, ước gì giao thông chỗ này lại tắc thêm một chút, quán bọn họ cũng có thể bán mau một chút.
Từ Minh Phong vẫn luôn tay cắt thịt, không ngừng nghỉ một giây đồng hồ nào, không tới một hồi liền vội đến mồ hôi đầy đầu. Từ Minh Châu ở bên cạnh nhìn thấy vậy, cuối cùng cắn răng một cái trực tiếp đoạt con dao trên tay hắn.
“Anh, để em cắt cho, anh lấy túi đựng đi.” Vừa nói vừa nhẹ nhàng chặt một cây xương lớn thành hai nửa.
Mọi người xung quanh đều choáng váng, người mua miếng xương kia, nhịn không được chạm chạm thử một chút, xác nhận đây chính là xương heo chứ không phải bọt biển.
Chẳng lẽ mình hoa mắt? Người chung quanh đều nhịn không được hoài nghi hai mắt của mình .
Nhưng bộ dạng nhẹ nhàng và thủ pháp thành thạo của Từ Minh Châu nói cho bọn họ, vừa rồi cũng không phải ảo giác của bọn họ.
Từ Minh Phong cắt thịt chặt xương có chút quá sức, nhưng Từ Minh Châu lại không như vậy. Dựa theo yêu cầu của khách hàng, chưa tới một giây liền cắt xong thịt cho bọn họ. Tốc độ lập tức nhanh lên không ít.
Một giờ sau, một con heo nặng 290 cân đã bị bán sạch sẽ, mà chung quanh quầy hàng còn có không ít người chưa mua được thịt heo.
Nhìn đến quây hàng chỉ còn lại ít vết máu, khách hàng không mua được, choáng váng. “Không còn? Giờ mới đến lượt tôi mà.”
“Tôi xếp hàng nửa giờ rồi, không nghĩ tới thế nhưng bán hết rồi?”
“Tôi đã nói với mẹ tôi rồi, mua thịt heo quê về làm thịt kho tàu, này không còn thì làm sao bây giờ?”
Từ Minh Phong không nghĩ tới hôm nay sẽ bán đắt hàng như vậy, nhanh như vậy, đây chính là chuyện chưa bao giờ xảy ra.
Từ Minh Châu vội vàng giải thích xin lỗi không ngừng với khách hàng, cuối cùng hứa hẹn ngày mai nhất định sẽ để cho bọn họ đều mua được thịt heo, lúc này đám người vây quanh mới chậm rãi tản ra.
Nói thật, Từ Minh Châu cũng không nghĩ tới cảnh tượng hiện tại. Ban đầu cô cũng có chút chuẩn bị, nhưng kết quả lại tốt hơn mong muốn của cô rất nhiều.
Phía trước cô còn có chút lo lắng, các cô đã tốn không ít sức lực và chi phí, nếu không thể bán hết chỗ thịt heo sạch này thì không biết tính sao, hiện tại xem ra là cô suy nghĩ nhiều.
Quả nhiên vẫn có không ít người nguyện ý tiêu tiền về phương diện ăn uống.
Thu thập một chút, liền nhìn thấy ông anh đang phát ngốc bên cạnh, Từ Minh Châu vẫy vẫy tay trước mắt hắn, một chút phản ứng cũng không có.
“Anh, anh” Người vẫn không phản ứng, Từ Minh Châu dứt khoát động thủ, “Anh ơi, anh làm sao thế?”
Từ Minh Phong như tỉnh khỏi giấc mộng, “Sao thịt heo quê không cám tăng trọng lại dễ bán như vậy, về sau chúng ta đều bán thịt heo quê thôi, rất nhanh sẽ tích cóp đủ tiền đổi căn nhà lớn hơn, đón ba mẹ lên thành phố ở.” Càng nói đôi mắt hắn càng sáng.
Sắp phát tài rồi.
Nhìn thấy ông anh càng nghĩ càng xa, Từ Minh Châu nhịn không được trợn trắng mắt, “Anh, anh nghĩ cái gì vậy, chúng ta lấy đâu ra nhiều heo như vậy, trong thôn mặt trên cơ bản đều là nuôi cho nhà tự ăn, nào có nhiều. Hiện tại chỉ đủ cho anh chống đỡ mấy ngày, đến lúc đó anh còn phải tìm lò mổ cung cấp khác.”
Lời nói của Từ Minh Châu lập tức đánh Từ Minh Phong trở về hiện thực, xác thật quê bọn họ đều nuôi heo để ăn tết, ít khi bán ra bên ngoài. Chỗ thịt heo cho nửa tháng sau đều là nhờ cha già ở thôn vất vả tìm mua.
Nhìn vẻ mặt mất mát của anh trai, Từ Minh Châu cũng không đả kích hắn nữa, dọn dpej quầy hàng sạch sẽ, cởi tạp dề trên người xuống.
“Đi thôi, anh , chúng ta về nhà trước, bận rộn từ sáng sớm tới giờ, em hơi đói bụng rồi.” Từ Minh Châu sức lực lớn nên cũng dễ đói. Bởi vậy ăn cũng nhiều, bất quá ăn nhiều nhưng không mập, chuyện này cũng làm bạn cùng phòng của cô vô cùng hâm mộ.
Nghe em gái kêu đói bụng, Từ Minh Phong vội vàng dọn đồ lên xe, “Đi đi đi, chúng ta nhanh trở về, chị dâu em đang ở nhà chờ rồi.”
“Không có việc gì, chỉ cần đúng là heo ngon là được.” Bà lão tỏ vẻ không thiếu tiền. “Được rồi.” Từ Minh Châu nhanh chóng đóng gói thịt đưa cho bà lão.
Mọi người xung quanh cũng bắt đầu lựa chọn phần thịt mình muốn.
Bởi vì chỉ có một mình Từ Minh Phong cắt thịt, người muốn mua thịt lại quá nhiều, không tới một hồi trước quầy liền vây quanh một vòng không ít người.
Hơn nữa còn có sủng vật bị Từ Minh Châu hấp dẫn tới, quầy hàng trực tiếp bị vây chật như nêm cối, không ít người đi không nổi liền dứt khoát lựa chọn mua ít đồ ở mấy quán cạnh quầy thịt heo.
Mấy chủ quán xung quanh quả thực vui tới nở hoa, ước gì giao thông chỗ này lại tắc thêm một chút, quán bọn họ cũng có thể bán mau một chút.
Từ Minh Phong vẫn luôn tay cắt thịt, không ngừng nghỉ một giây đồng hồ nào, không tới một hồi liền vội đến mồ hôi đầy đầu. Từ Minh Châu ở bên cạnh nhìn thấy vậy, cuối cùng cắn răng một cái trực tiếp đoạt con dao trên tay hắn.
“Anh, để em cắt cho, anh lấy túi đựng đi.” Vừa nói vừa nhẹ nhàng chặt một cây xương lớn thành hai nửa.
Mọi người xung quanh đều choáng váng, người mua miếng xương kia, nhịn không được chạm chạm thử một chút, xác nhận đây chính là xương heo chứ không phải bọt biển.
Chẳng lẽ mình hoa mắt? Người chung quanh đều nhịn không được hoài nghi hai mắt của mình .
Nhưng bộ dạng nhẹ nhàng và thủ pháp thành thạo của Từ Minh Châu nói cho bọn họ, vừa rồi cũng không phải ảo giác của bọn họ.
Từ Minh Phong cắt thịt chặt xương có chút quá sức, nhưng Từ Minh Châu lại không như vậy. Dựa theo yêu cầu của khách hàng, chưa tới một giây liền cắt xong thịt cho bọn họ. Tốc độ lập tức nhanh lên không ít.
Một giờ sau, một con heo nặng 290 cân đã bị bán sạch sẽ, mà chung quanh quầy hàng còn có không ít người chưa mua được thịt heo.
Nhìn đến quây hàng chỉ còn lại ít vết máu, khách hàng không mua được, choáng váng. “Không còn? Giờ mới đến lượt tôi mà.”
“Tôi xếp hàng nửa giờ rồi, không nghĩ tới thế nhưng bán hết rồi?”
“Tôi đã nói với mẹ tôi rồi, mua thịt heo quê về làm thịt kho tàu, này không còn thì làm sao bây giờ?”
Từ Minh Phong không nghĩ tới hôm nay sẽ bán đắt hàng như vậy, nhanh như vậy, đây chính là chuyện chưa bao giờ xảy ra.
Từ Minh Châu vội vàng giải thích xin lỗi không ngừng với khách hàng, cuối cùng hứa hẹn ngày mai nhất định sẽ để cho bọn họ đều mua được thịt heo, lúc này đám người vây quanh mới chậm rãi tản ra.
Nói thật, Từ Minh Châu cũng không nghĩ tới cảnh tượng hiện tại. Ban đầu cô cũng có chút chuẩn bị, nhưng kết quả lại tốt hơn mong muốn của cô rất nhiều.
Phía trước cô còn có chút lo lắng, các cô đã tốn không ít sức lực và chi phí, nếu không thể bán hết chỗ thịt heo sạch này thì không biết tính sao, hiện tại xem ra là cô suy nghĩ nhiều.
Quả nhiên vẫn có không ít người nguyện ý tiêu tiền về phương diện ăn uống.
Thu thập một chút, liền nhìn thấy ông anh đang phát ngốc bên cạnh, Từ Minh Châu vẫy vẫy tay trước mắt hắn, một chút phản ứng cũng không có.
“Anh, anh” Người vẫn không phản ứng, Từ Minh Châu dứt khoát động thủ, “Anh ơi, anh làm sao thế?”
Từ Minh Phong như tỉnh khỏi giấc mộng, “Sao thịt heo quê không cám tăng trọng lại dễ bán như vậy, về sau chúng ta đều bán thịt heo quê thôi, rất nhanh sẽ tích cóp đủ tiền đổi căn nhà lớn hơn, đón ba mẹ lên thành phố ở.” Càng nói đôi mắt hắn càng sáng.
Sắp phát tài rồi.
Nhìn thấy ông anh càng nghĩ càng xa, Từ Minh Châu nhịn không được trợn trắng mắt, “Anh, anh nghĩ cái gì vậy, chúng ta lấy đâu ra nhiều heo như vậy, trong thôn mặt trên cơ bản đều là nuôi cho nhà tự ăn, nào có nhiều. Hiện tại chỉ đủ cho anh chống đỡ mấy ngày, đến lúc đó anh còn phải tìm lò mổ cung cấp khác.”
Lời nói của Từ Minh Châu lập tức đánh Từ Minh Phong trở về hiện thực, xác thật quê bọn họ đều nuôi heo để ăn tết, ít khi bán ra bên ngoài. Chỗ thịt heo cho nửa tháng sau đều là nhờ cha già ở thôn vất vả tìm mua.
Nhìn vẻ mặt mất mát của anh trai, Từ Minh Châu cũng không đả kích hắn nữa, dọn dpej quầy hàng sạch sẽ, cởi tạp dề trên người xuống.
“Đi thôi, anh , chúng ta về nhà trước, bận rộn từ sáng sớm tới giờ, em hơi đói bụng rồi.” Từ Minh Châu sức lực lớn nên cũng dễ đói. Bởi vậy ăn cũng nhiều, bất quá ăn nhiều nhưng không mập, chuyện này cũng làm bạn cùng phòng của cô vô cùng hâm mộ.
Nghe em gái kêu đói bụng, Từ Minh Phong vội vàng dọn đồ lên xe, “Đi đi đi, chúng ta nhanh trở về, chị dâu em đang ở nhà chờ rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.