Tôi Dùng Huyền Học Đi Phá Án

Chương 1:

Viễn Du Đích Ngư

17/09/2023

Bầu trời của thế giới vong linh mãi mãi chỉ có một màu xám vô cơ, trông vừa ngột ngạt vừa nặng nề.

Tuy vậy, điều đó chẳng thể ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của Hạ Anh.

Ngồi trên ngai vàng xây từ xương trắng, Hạ Anh hỏi hệ thống 007: “Thế giới vong linh đã thống nhất, trật tự của thế giới ma thuật cũng đã trở lại bình thường, vậy nhiệm vụ đã hoàn thành đến đâu rồi?”

“Nhiệm vụ hoàn thành 100%. Chúc mừng ký chủ, ngài đã hoàn thành nhiệm vụ xuyên qua một trăm thế giới. Dựa trên khế ước, hệ thống sẽ cởi bỏ mọi trói buộc của ngài. Cánh cửa đến thế giới ban đầu đã được mở, xin hỏi ngài có muốn đi ngay bây giờ không?”

“Được”. Hạ Anh nói không chút do dự.



Khi mở mắt ra lần nữa, Hạ Anh thấy mình nằm trên mặt đất lạnh lẽo, cả cơ thể không chút sức lực. Nghiêng đầu nhìn qua, bên cạnh cô là một đống giấy lộn xộn.

Cảm giác đầu óc có chút choáng váng, hô hấp ngày càng dồn dập, Hạ Anh đưa tay sờ trán… Quả nhiên, cô phát sốt.

Để giảm bớt sự khó chịu, Hạ Anh theo bản năng vận dụng sức mạnh trong cơ thể. Một nguồn nhiệt nóng trào ra từ đan điền. Rất nhanh, nhiệt độ trên trán giảm bớt, cơ thể cô cũng dần dần khôi phục chút sức lực.

Sau khi tỉnh táo, Hạ Anh phát hiện trong đầu mình xuất hiện một cuốn sách tên là “Luyện khí quyết”.

Ngay trước khi được truyền đi, hệ thống đã hỏi Hạ Anh rằng cô có muốn đổi điểm tích lũy lần cuối không, và cô trả lời “Có”.

Bởi ngay từ đầu, hệ thống 007 đã thông báo với Hạ Anh rằng ngoại trừ những kỹ năng cô học được trong lúc làm nhiệm vụ, tất cả các đạo cụ còn lại cô dùng điểm để mua đều không thể đem về thế giới ban đầu. Nhưng vì khen thưởng cho việc hoàn thành tất cả nhiệm vụ nên lần đổi thưởng cuối cùng này không chịu hạn chế như trước.

Sau khi xuyên nhanh qua một trăm thế giới, Hạ Anh đã có một số điểm tích lũy vô cùng lớn. Tuy nó không đủ để có thể đổi lấy những vật phẩm cao cấp nhất, nhưng cũng đủ để cô đổi được một phần thưởng khiến bản thân hài lòng.

Sau khi suy nghĩ, Hạ Anh quyết định đổi lấy một quyển công pháp.

Tuy rằng trước đó cô đã xuyên qua một số thế giới có thể tu luyện, ví như thế giới võ thuật cổ đại, thế giới ma thuật, thế giới võ hiệp… Nhưng những công pháp ấy không chắc sẽ phù hợp với thế giới cô sống.

Hạ Anh nhờ hệ thống hỗ trợ chọn một quyển công pháp thích hợp, và bây giờ trong đầu cô đã xuất hiện cuốn ‘Luyện khí quyết’ mà hệ thống đề cử.

Cái tên rất bình thường, và có vẻ cũng không quá lợi hại…

Mang trong mình sự nghi ngờ, Hạ Anh mở trang tiêu đề của cuốn công pháp, chỉ thấy trên đó viết:

Chúc mừng ký chủ tiền nhiệm đã rút trúng công pháp ‘Luyện khí quyết’, để phối hợp với cuốn công pháp, hệ thống tự động đem lực lượng trong cơ thể ngài đổi thành chân nguyên, vui lòng chú ý kiểm tra và nhận.

Ký tên hệ thống 007.

Chưa gì mà đã trở thành “tiền nhiệm”, quả thật khiến cô có chút buồn phiền...

Nhưng mà, có thể giữ lại tu vi ban đầu của cô, giúp cô đỡ vất vả khi phải tu luyện từ đầu, coi như có chút tri kỷ. Hơn nữa, theo những gì Hạ Anh biết, “chân nguyên” hẳn là lực lượng chỉ có người tu chân mới có thể sử dụng, điều này cho thấy cấp bậc của tuyệt đối không thấp, rất có thể chính là công pháp do người tu chân tu luyện.

Sự hoài nghi biến thành chờ mong, Hạ Anh trực tiếp lật tới trang quy tắc đầu tiên:

‘Vạn vật sinh khí, hư không sinh nhất khí, nhất khí sinh âm dương, âm dương hợp thành tam thể, tái sinh vạn vật để thịnh vượng… Bảy vía thai nghén ra tinh thần, chỉ khi hợp nhất khí của vạn vật, cô đọng tinh thần của trời đất, mới có thể đắc đạo âm dương, lấp khí đầy tâm…’

Câu nói có chút sâu sắc, làm Hạ Anh cái hiểu cái không. Hình như nó muốn nói: vạn vật thế gian sinh ra từ một hơi thở, mà vạn vật đều có linh, người có bảy vía đều có thể tu hành. Luyện Khí đơn giản là phương pháp chuyển hóa các loại “khí” khác nhau trở thành chân nguyên để tu luyện. Bất kể là linh khí tinh khiết của trời đất, hay là năng lượng tà ác của thế gian, đều có thể dùng để tu luyện.

Công pháp này quả thực không kén chọn…

Hạ Anh cảm thán.

Dùng linh khí tu luyện còn chưa tính, dùng âm khí tà khí để tu luyện, sao nghe như thể đi đường tắt ấy nhỉ? Chẳng lẽ nó muốn cô nuôi quỷ bắt ma như mấy nhân vật phản diện trong tiểu thuyết siêu nhiên?

Nhưng hiện tại, cô cần phải làm rõ mình về tới thời gian nào.



Nghĩ đến đây, Hạ Anh đứng dậy, tìm thấy ba lô của mình trong đống lộn xộn trên mặt đất, cô mở di động ra xem ngày: 29 tháng 6 năm 2019.

Tình cờ đây chính là ngày cô bắt đầu xuyên không.

Trước khi xuyên không, Hạ Anh là một học sinh vừa tốt nghiệp năm cuối. Bởi vì trường học vội vã quét dọn ký túc xá bỏ trống trước nghỉ hè, nên đã đuổi nhóm sinh viên mới tốt nghiệp ra khỏi khuôn viên trường từ sớm.

Vì quá bất ngờ nên Hạ Anh không kịp chuẩn bị, chỉ đành tạm thời thuê một phòng trọ gần trường, cũng chính là căn phòng thuê hiện tại cô đang ở.

Tiền thuê nhà 800 một tháng, có phòng vệ sinh riêng và có cái ban công nho nhỏ. Nội thất duy nhất là một chiếc tủ quần áo đơn giản và một chiếc giường đôi.

Mà nguyên nhân khiến Hạ Anh xuyên không, là do hôm cô chuyển nhà trời mưa to. Vốn dĩ cả người cô đã đầy mồ hôi do chuyển nhà, lại còn dầm mưa, cuối cùng vừa đến phòng thuê cô đã sốt cao rồi té xỉu trên mặt đất. Nếu hệ thống 007 không xuất hiện, có lẽ Hạ Anh bị sốt chết cũng không ai biết.

Từ góc độ này mà nói, hệ thống 007 đã cứu cô một mạng.

Nhớ lại cuộc sống đại học trước khi xuyên không, Hạ Anh thở dài.

Chuyên ngành đại học ban đầu của Hạ Anh vốn là y học lâm sàng, nhưng dưới sự ảnh hưởng của một giáo viên, cô đã chuyển sang khoa học pháp y trong kỳ hai năm nhất.

Khi ấy, rất nhiều người cảm thấy khó hiểu trước sự lựa chọn của Hạ Anh.

Bởi mặc dù chuyên ngành pháp y nghe có vẻ cao sang, nhưng hàng năm đều có lượng lớn sinh viên tốt nghiệp đổi nghề. Một số chuyển đến bệnh viện, một số chuyển đến công ty bảo hiểm, một số trực tiếp không liên quan đến nghề nghiệp ban đầu.

Đặc biệt là học sinh nữ, rất ít người có thể trở thành bác sĩ pháp y. Thứ nhất, công việc pháp y ít nhiều có sự phân biệt đối xử với phụ nữ. Thứ hai, muốn vào ngành công /kiểm/ pháp thì phải vượt qua kì thi khảo sát quốc gia, ngàn quân mới qua được ván cầu, không phải ai cũng vượt qua nó.

Ước mơ thời đại học của Hạ Anh là trở thành một bác sĩ pháp y, vì vậy trước lúc tốt nghiệp, cô biết rằng Cục công an của thành phố H công khai tuyển dụng pháp y, nên quyết định đăng ký. Không ngờ cô có thể thi đậu. Sau khi trải qua một loạt các bước kiểm tra sức khỏe, đánh giá chính trị, cuối cùng đơn vị thông báo cô mang đầy đủ tư liệu đi báo danh trước ngày 1 tháng 7… Đây cũng là lí do khiến Hạ Anh mãi không dọn ra ký túc xá.

Hôm nay là ngày 29, nói cách khác, Hạ Anh chỉ có một ngày để cân nhắc xem có nên trở thành bác sĩ pháp y hay không.

Với những kỹ năng Hạ Anh học được trong quá trình xuyên nhanh, cô không cần phải chọn cái nghề vừa khổ, vừa mệt, vừa nhiều áp lực như pháp y. Nhưng dù gì đây cũng là ước mơ một thời của Hạ Anh, sau khi suy nghĩ lúc lâu, cô vẫn quyết định thử.

Hơn nữa, mặc dù Hạ Anh chưa từng đóng vai nhân vật pháp y, nhưng cũng không hoàn toàn xa lạ với nó.

Pháp y, một là luật pháp, hai là y. Hạ Anh từng làm luật sư, cũng từng làm bác sĩ ngoại khoa, nhiệm vụ cuối cùng còn xuyên đến thế giới vong linh, tiến hóa từ bộ xương thấp kém nhất. Còn ai quen thuộc với cơ thể con người hơn cô?

Hạ Anh sờ cái bụng trống rỗng, cảm thấy hơi hơi đói.

Tuy rằng trong cơ thể cô có chân nguyên, nhưng tu vi của cô vẫn còn thấp. Trong tình huống chưa tích cốc, một ngày ba bữa với cô là không thể thiếu.

Vì phòng trọ không có bếp, cũng không có dụng cụ nấu nướng, nên cô chỉ có thể ra ngoài ăn hoặc gọi cơm hộp mang về.

Hạ Anh nhìn qua ngoài cửa sổ, thấy trời trong quang đãng, nắng gắt như lửa.

Điều này khiến cho “đồ cổ” trăm năm không phơi nắng như cô có chút kích động.

Hạ Anh nhanh chóng quyết định sẽ đi dạo, vội vã tắm rửa, sau đó thay đổi quần áo chuẩn bị ra ngoài.

Vừa mới mở cửa, Hạ Anh liền nghe thấy cửa phòng bên cạnh vang lên một tiếng “két”. Một người phụ nữ trẻ bước ra với cái đầu tổ quạ, miệng ngáp ngủ.

“Mới tới à?’’ Người phụ nữ thấy Hạ Anh liền sửng sốt.

“Vâng. Tên tôi là Hạ Anh.”

“Tên tôi là Trình Tiểu Như.”

Hạ Anh nhìn mặt Trình Tiều Như, hơi hơi nhíu mày.



Trình Tiểu Như trông có vẻ lớn hơn cô vài tuổi, dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt ưa nhìn. Nhưng trên người cô ấy lại tràn đầy sự u ám, dùng một từ để miêu tả, đó chính là “tang thương”.

Hạ Anh - một người đã học qua khí thuật - có thể nhìn thấy rõ ràng không khí ẩm mốc vờn quanh Trình Tiểu Như, nghĩa là sự khí vận của cô ấy cực kỳ thấp.

Mà khí vận thấp chắc chắn không phải là chuyện tốt.

Hạ Anh nhớ rõ hệ thống 007 từng nói, mỗi người đều có khí vận riêng. Trong biển người mênh mông, chỉ có một số ít những người có khí vận liên kết với thế giới, và những người đó thường được gọi là—--khí vận chi tử (đứa trẻ may mắn). Khi Hạ Anh làm nhiệm vụ, cô cũng từng gặp khí vận chi tử, bọn họ không chỉ có tài năng thiên bẩm, mà còn có nhiều cơ hội sâu sắc, có thể nói là con cưng của trời.

Tóm lại, mặc dù những thứ như khí vận có chút mờ mịt, nhưng tầm quan trọng của chúng là điều hiển nhiên.

Khí vận thấp, nói một cách nhẹ nhàng, có thể chỉ là sự xui xẻo nhỏ; nói một cách nghiêm trọng, khi thấp đến một mức độ nhất định, thì dù “người ngồi trong nhà”, đều có “tai họa từ trên trời rơi xuống.”

Hệ thống 007 từng cảnh cáo Hạ Anh, không nên dễ dàng thay đổi khí vận của một người. Bởi sự thay đổi khí vận thường liên quan đến nhân quả phức tạp. Mà nhân quả, là điều mà tất cả tu hành giả đều sợ hãi dây phải.

Bản thân Hạ Anh cũng không thích xen vào chuyện của người khác, thấy khí vận của Trình Tiểu Như tuy rằng thấp, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, cô liền ra cửa.

Thành phố H bước sang mùa hè vào tháng 6, thời tiết dần trở nên nóng bức. Ánh mặt trời nóng rát tạo cảm giác ngứa ran trên da.

Tuy vậy, Hạ Anh lại rất thích ánh nắng mặt trời, cô ngẩng đầu, nhắm mắt, mặc cho ánh nắng chiều lên khuôn mặt trắng nõn của mình.

Sau khi hưởng thụ đủ, Hạ Anh bước vào một nhà hàng nhìn có vẻ không tệ lắm.

Cô ngồi xuống vị trí bên cửa sổ, nhìn vào thực đơn và gọi một phần ăn.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Hạ Anh nhìn xuống điện thoại, thấy người gọi là Dư Tư Vũ.

Dư Tư Vũ là bạn cùng phòng đại học của Hạ Anh, một cô gái có tính cách rất hoạt bát. Hai người ở cùng ký túc xá từ năm nhất, đến khi Hạ Anh chuyển ngành cũng không thay đổi, mối quan hệ vẫn luôn tốt đẹp. Hạ Anh nhớ rõ cô thực tập trong một bệnh viện ở thành phố H từ trước khi tốt nghiệp, sau đó trực tiếp chuyển từ ký túc xá về nhà.

“Alo? Anh Anh, tớ nghe nói ký túc xá của trường không cho ở nữa, hay cậu đến nhà tớ đi! Cậu cũng biết bố mẹ tớ thường xuyên đi công tác không có nhà mà, cậu đến coi như để làm bạn với tớ luôn.” Vừa bắt máy, Dư Tư Vũ liền nói liên tục.

Hạ Anh biết được ý tốt của cô ấy, nhưng vẫn lịch sự từ chối:” Không cần đâu, tớ đã thuê một căn phòng gần trường và chuyển vào đó rồi.’’

“Thôi được……” Giọng điệu của Dư Tư Vũ có chút thất vọng.

Hạ Anh chuyển chủ đề:” Gần đây cậu thế nào, công việc ở bệnh viện vẫn ổn chứ?”

“Vẫn ổn, chỉ là mệt mỏi quá. Cậu biết đấy, mấy người trẻ mới ra trường như bọn mình trong mắt người khác chính là đối tượng bị áp bức.” Dư Tư Vũ phàn nàn vài câu, hỏi tiếp: ”Anh Anh, cậu sắp đi nhận chức rồi đúng không? Haizz, nếu không phải do Tịch Viên cấm tớ thi pháp ý, có lẽ chúng mình đã được trở thành đồng nghiệp rồi!”

“Ừm, mai tớ đi nhập chức. Cậu ở bệnh viện cũng khá tốt mà, công việc pháp y vất vả lắm.”

Hai người trò chuyện một lúc, mãi đến khi đồng nghiệp của Dư Tư Vũ gọi mới thôi.

Sau khi ăn uống xong, Hạ Anh đi đến siêu thị gần đó mua dụng cụ làm bếp và nguyên liệu nấu ăn.

Hạ Anh từng có nhiệm vụ xuyên đến thế giới mỹ thực và trở thành một đầu bếp bậc thầy, vì vậy cô có đầy đủ mọi kỹ năng trên phương diện nấu nướng. Nếu đã biết nấu ăn thì cô đâu cần ăn những món có hương vị bình thường bên ngoài.

Hơn nữa, Hạ Anh nhớ rằng trên mạng nhiều lần đưa tin về vấn đề các nhà hàng vệ sinh kém hoặc sử dụng nguyên liệu đã hết hạn. Tóm lại, tự mình nấu vẫn là an toàn nhất.

Mạng theo một đống đồ vật trở lại căn phòng cho thuê, Hạ Anh vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng phàn nàn:

“Thật xui xẻo, mỗi lần tắm thì đều bị ngắt nước, cuộc sống thật quá khó khăn!”

Chỉ thấy Trình Tiểu Như đi ra từ phòng tắm, trên đầu còn bọt nước chưa rửa sạch sẽ.

Hạ Anh thở dài, đây chính là nhược điểm của khí vận thấp. Không chỉ hay gặp trường hợp ngoài ý muốn vào những thời khắc quan trọng, mà trong cuộc sống bình thường cũng không thuận lợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Dùng Huyền Học Đi Phá Án

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook