Chương 31
mysweetlovelyday
18/12/2014
Thanh bực mình gắt Kiên.
_Anh xin lỗi người ta với cái thái độ ngang tàng như thế hả, ít ra thì cũng phải thành khẩn một chút chứ…??
Kiên ớn quá vì Thanh đang dơ quả đấm lên. Anh chàng vội xìu ngay mặt xuống rồi năn nỉ Kim.
_Tôi mong cô tha lỗi cho tôi và tôi hứa sẽ không bao giờ dám làm như thế với cô nữa….!!
Kim từ lúc bị bắt ép vào khách sạn với hắn cho tới giờ, con nhỏ kinh sợ đến nỗi khuôn mặt đã trắng bệch cả ra, cô ta lắp bắp bảo Thanh.
_Thôi cậu tha cho hắn đi đi. Mình không muốn nhìn thấy mặt của hắn thêm một lần nào nữa….!!
Thanh lại tóm lấy cổ áo của hắn rồi đe dọa.
_Nếu tôi còn thấy anh làm những chuyện xấu như thế này nữa là không xong với tôi đâu. Còn không mau biến đi….!!
Kiên lủi thủi bước đi, hắn đi được mấy bước liền lén quay lại để nhìn Thanh thêm một lần nữa. Hắn thấy trái tim của mình đập thật nhanh, hắn đỏ mặt vì hắn bắt đầu thích con nhỏ rồi.
Kim nắm lấy tay của Thanh thật chặt, con nhỏ lí nhí nói với cái giọng biết ơn.
_Cảm ơn cậu nhiều lắm vì nếu không có cậu thì mình không biết là mình bị biến thành cái gì nữa….!!
Cô ta khóc nấc lên rồi run run nói tiếp.
_Có khi mình đã bị hắn làm nhục rồi cũng nên….!!
Thanh thấy Kim bây giờ thật tội nghiệp. Thanh khẽ ôm Kim vào lòng rồi vỗ về.
_Không sao nữa rồi, chẳng phải là mình đã đuổi hắn đi rồi hay sao. Mình hứa là từ nay sẽ bảo vệ cho cậu, nếu có chuyện gì cứ gọi ình, mình sẽ đến ngay….!!
Kim ôm chặt lấy Thanh. Trong vòng tay của Thanh con nhỏ cảm thấy Thanh giống như là chị gái của mình. Qua chuyện này Kim đã hiểu ra nhiều điều, con nhỏ tự thấy mình thật nhỏ bé trước tấm lòng của Thanh, vì mình hại nó như thế mà nó có thể gạt bỏ hết những chuyện đó sang một bên để cứu mình. Kim nhắm mắt lại, trí óc của cô nàng đã khai thông ra được một chút, Kim giật mình bảo Thanh.
_Thôi chết rồi còn ba đứa bạn của mình. Chúng nó cũng bị bắt vào khách sạn với ba tên kia….!!
Thanh liền nắm lấy tay của Kim rồi kéo đi. Con nhỏ hối thúc.
_May lên Kim, chúng ta phải nhanh lên nếu không e là không kịp mất….!!
Kiên vì quá chán nản và nhục nhã nên đã bỏ đi. Thanh và Kim chạy thật nhanh vào cổng của khách sạn. Thanh ôm đầu bảo Kim.
_Chúa ơi, cái khách sạn này to như thế này thì làm sao mà chúng ta tìm được ba đứa kia bây giờ….??
Kim khóc nấc lên, con nhỏ chưa bao giờ yếu đuối như bây giờ. Nó không biết phải làm gì hay là làm cách nào để cứu bạn của mình.
Thanh thấy vậy liền nắm thật chặt tay của Kim rồi cương quyết nói.
_Cậu đừng lo quá chúng ta cứ đến quầy tiếp tân rồi hỏi tên của mấy thằng kia thì thế nào cũng tìm ra thôi….!!
Kim gật đầu bảo Thanh.
_Cậu nói phải nào chúng ta đi thôi….!!
Thanh tươi cười hỏi cô nhân viên.
_Cô ơi làm ơn cho cháu hỏi, lúc nãy có mấy anh chàng đưa ba cô gái lên phòng nào ạ…??
Cô nhân viên quan sát Thanh thật kỹ rồi nghi ngờ hỏi.
_Cô là ai và cô hỏi họ để làm gì…??
Thanh nặn ra được một khuôn mặt thật dễ thương con nhỏ lễ phép nói.
_Cháu là bạn của họ, vì hôm nay tổ chức họp nhóm mà cháu lại không mang theo điện thoại nên đành phải dùng cách này….!!
Cô kia vẫn không tin. Thông tin của khách hàng là tuyệt mật đâu thể nào cho người khác một cách dễ dàng được vì nhỡ đâu xẩy ra chuyện gì thì sao.
_Xin lỗi em, nhưng chị không thể nào cho em biết được. Chị mong em thông cảm vì quy định của khách sạn là thế…!!
Thanh mặc dù hơi thất vọng nhưng con nhỏ khôn khéo bảo chị nhân viên.
_Em biết là chị làm đúng nhưng chị không thể nào phá lệ được một lần hay sao…!!
Con nhỏ khẽ liếc mắt qua màn hình vi tính. Thanh nhìn mấy tấm hình của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân nằm ở trên bàn. Một ý nghĩ thoáng qua ở trong óc, con nhỏ đoán mò rồi nói bừa.
_Nếu chị giúp em, em sẽ xin chữ ký của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân cho vì anh ấy là bạn học cùng lớp với em….!!
Chị kia kinh ngạc rồi gấp gáp hỏi Thanh.
_Em nói thật chứ, cậu ấy là bạn học cùng lớp với em à….??
Thanh khẽ huých người vào Kim vì cô nàng này lo lắng đến nỗi thất thần cả người rồi nên không để ý đến cuộc nói chuyện của hai người, đến khi được Thanh nhắc khéo.
_Kìa Kim sao cậu không nói cho chị ấy biết là chúng ta học cùng lớp với anh chàng ca sĩ Hoàng Quân đi….!!
Cô nàng mới giật mình tỉnh mộng rồi cố gắng nói.
_Vâng, đúng như thế ạ, chúng em là bạn học với anh ấy từ mấy hôm nay nên chị yên tâm đi vì chỉ ngày mai là chị sẽ có được một chữ ký đẹp nhất….!!
Chị kia nhìn vào hai đôi mắt trong veo của hai con nhóc trước mặt mình. Thanh cười cười hỏi chị.
_Chị sẽ giúp chúng em chứ….??
Chị kia cố vặn hỏi lại một lần nữa cho chắc ăn.
_Hai đứa không lừa chị đấy chứ, vì thật là khó tin là Hoàng Quân lại học cùng lớp với hai đứa….!!
Thanh liền để cái thẻ sinh viên của mình lên bàn của chị nhân viên rồi nói thật nghiêm trang.
_Em để cho chị vật này làm tin, nếu em không xin được chữ ký của anh ấy thì chị cứ giữ luôn nó đi….!!
Chị kia cầm thẻ của Thanh rồi nhìn thật kỹ vào mặt của Thanh để xác định rõ xem con nhỏ có phải là người trong bức hình hay không. Chị kia gật đầu vì Thanh chính là con nhỏ đó.
Chị nhân viên hâm mộ Hoàng Quân đã từ lâu lắm rồi nhưng chưa bao giờ có cơ hội gặp mặt thần tượng và được anh chàng cho chữ ký vì chen vào không nổi, nay có cơ hội nên chị ta chụp luôn lấy.
_Chị đồng ý cho hai em biết nhưng hai em phải hứa là không làm gì quá đáng hay gây bất lợi cho chị mà kể cả khi bị bắt hai em cũng không được khai tên của chị ra ….!!!
Thanh và Kim mừng quá liền hét lên thật to.
_Vâng, chúng em biết rồi….!!
Chị kia liền hỏi tên của ba anh chàng kia rồi đọc cho Thanh và Kim nghe số phòng cũng như nó nằm ở lầu số mấy.
Thanh và Kim cảm ơn chị nhân viên ríu rít rồi bước đến thang máy.Thanh bấm nút lên lầu số năm. Con nhỏ siết chặt hai tay vào nhau và bẻ cổ tay của mình kêu lên răng rắc, mắt của con nhỏ nhìn trừng trừng đầy đe dọa. Trong khi Thanh khí thế hiên ngang thì tinh thần của Kim sa sút hẳn con nhỏ đã mất đi phong độ hàng ngày của mình.
_Anh xin lỗi người ta với cái thái độ ngang tàng như thế hả, ít ra thì cũng phải thành khẩn một chút chứ…??
Kiên ớn quá vì Thanh đang dơ quả đấm lên. Anh chàng vội xìu ngay mặt xuống rồi năn nỉ Kim.
_Tôi mong cô tha lỗi cho tôi và tôi hứa sẽ không bao giờ dám làm như thế với cô nữa….!!
Kim từ lúc bị bắt ép vào khách sạn với hắn cho tới giờ, con nhỏ kinh sợ đến nỗi khuôn mặt đã trắng bệch cả ra, cô ta lắp bắp bảo Thanh.
_Thôi cậu tha cho hắn đi đi. Mình không muốn nhìn thấy mặt của hắn thêm một lần nào nữa….!!
Thanh lại tóm lấy cổ áo của hắn rồi đe dọa.
_Nếu tôi còn thấy anh làm những chuyện xấu như thế này nữa là không xong với tôi đâu. Còn không mau biến đi….!!
Kiên lủi thủi bước đi, hắn đi được mấy bước liền lén quay lại để nhìn Thanh thêm một lần nữa. Hắn thấy trái tim của mình đập thật nhanh, hắn đỏ mặt vì hắn bắt đầu thích con nhỏ rồi.
Kim nắm lấy tay của Thanh thật chặt, con nhỏ lí nhí nói với cái giọng biết ơn.
_Cảm ơn cậu nhiều lắm vì nếu không có cậu thì mình không biết là mình bị biến thành cái gì nữa….!!
Cô ta khóc nấc lên rồi run run nói tiếp.
_Có khi mình đã bị hắn làm nhục rồi cũng nên….!!
Thanh thấy Kim bây giờ thật tội nghiệp. Thanh khẽ ôm Kim vào lòng rồi vỗ về.
_Không sao nữa rồi, chẳng phải là mình đã đuổi hắn đi rồi hay sao. Mình hứa là từ nay sẽ bảo vệ cho cậu, nếu có chuyện gì cứ gọi ình, mình sẽ đến ngay….!!
Kim ôm chặt lấy Thanh. Trong vòng tay của Thanh con nhỏ cảm thấy Thanh giống như là chị gái của mình. Qua chuyện này Kim đã hiểu ra nhiều điều, con nhỏ tự thấy mình thật nhỏ bé trước tấm lòng của Thanh, vì mình hại nó như thế mà nó có thể gạt bỏ hết những chuyện đó sang một bên để cứu mình. Kim nhắm mắt lại, trí óc của cô nàng đã khai thông ra được một chút, Kim giật mình bảo Thanh.
_Thôi chết rồi còn ba đứa bạn của mình. Chúng nó cũng bị bắt vào khách sạn với ba tên kia….!!
Thanh liền nắm lấy tay của Kim rồi kéo đi. Con nhỏ hối thúc.
_May lên Kim, chúng ta phải nhanh lên nếu không e là không kịp mất….!!
Kiên vì quá chán nản và nhục nhã nên đã bỏ đi. Thanh và Kim chạy thật nhanh vào cổng của khách sạn. Thanh ôm đầu bảo Kim.
_Chúa ơi, cái khách sạn này to như thế này thì làm sao mà chúng ta tìm được ba đứa kia bây giờ….??
Kim khóc nấc lên, con nhỏ chưa bao giờ yếu đuối như bây giờ. Nó không biết phải làm gì hay là làm cách nào để cứu bạn của mình.
Thanh thấy vậy liền nắm thật chặt tay của Kim rồi cương quyết nói.
_Cậu đừng lo quá chúng ta cứ đến quầy tiếp tân rồi hỏi tên của mấy thằng kia thì thế nào cũng tìm ra thôi….!!
Kim gật đầu bảo Thanh.
_Cậu nói phải nào chúng ta đi thôi….!!
Thanh tươi cười hỏi cô nhân viên.
_Cô ơi làm ơn cho cháu hỏi, lúc nãy có mấy anh chàng đưa ba cô gái lên phòng nào ạ…??
Cô nhân viên quan sát Thanh thật kỹ rồi nghi ngờ hỏi.
_Cô là ai và cô hỏi họ để làm gì…??
Thanh nặn ra được một khuôn mặt thật dễ thương con nhỏ lễ phép nói.
_Cháu là bạn của họ, vì hôm nay tổ chức họp nhóm mà cháu lại không mang theo điện thoại nên đành phải dùng cách này….!!
Cô kia vẫn không tin. Thông tin của khách hàng là tuyệt mật đâu thể nào cho người khác một cách dễ dàng được vì nhỡ đâu xẩy ra chuyện gì thì sao.
_Xin lỗi em, nhưng chị không thể nào cho em biết được. Chị mong em thông cảm vì quy định của khách sạn là thế…!!
Thanh mặc dù hơi thất vọng nhưng con nhỏ khôn khéo bảo chị nhân viên.
_Em biết là chị làm đúng nhưng chị không thể nào phá lệ được một lần hay sao…!!
Con nhỏ khẽ liếc mắt qua màn hình vi tính. Thanh nhìn mấy tấm hình của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân nằm ở trên bàn. Một ý nghĩ thoáng qua ở trong óc, con nhỏ đoán mò rồi nói bừa.
_Nếu chị giúp em, em sẽ xin chữ ký của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân cho vì anh ấy là bạn học cùng lớp với em….!!
Chị kia kinh ngạc rồi gấp gáp hỏi Thanh.
_Em nói thật chứ, cậu ấy là bạn học cùng lớp với em à….??
Thanh khẽ huých người vào Kim vì cô nàng này lo lắng đến nỗi thất thần cả người rồi nên không để ý đến cuộc nói chuyện của hai người, đến khi được Thanh nhắc khéo.
_Kìa Kim sao cậu không nói cho chị ấy biết là chúng ta học cùng lớp với anh chàng ca sĩ Hoàng Quân đi….!!
Cô nàng mới giật mình tỉnh mộng rồi cố gắng nói.
_Vâng, đúng như thế ạ, chúng em là bạn học với anh ấy từ mấy hôm nay nên chị yên tâm đi vì chỉ ngày mai là chị sẽ có được một chữ ký đẹp nhất….!!
Chị kia nhìn vào hai đôi mắt trong veo của hai con nhóc trước mặt mình. Thanh cười cười hỏi chị.
_Chị sẽ giúp chúng em chứ….??
Chị kia cố vặn hỏi lại một lần nữa cho chắc ăn.
_Hai đứa không lừa chị đấy chứ, vì thật là khó tin là Hoàng Quân lại học cùng lớp với hai đứa….!!
Thanh liền để cái thẻ sinh viên của mình lên bàn của chị nhân viên rồi nói thật nghiêm trang.
_Em để cho chị vật này làm tin, nếu em không xin được chữ ký của anh ấy thì chị cứ giữ luôn nó đi….!!
Chị kia cầm thẻ của Thanh rồi nhìn thật kỹ vào mặt của Thanh để xác định rõ xem con nhỏ có phải là người trong bức hình hay không. Chị kia gật đầu vì Thanh chính là con nhỏ đó.
Chị nhân viên hâm mộ Hoàng Quân đã từ lâu lắm rồi nhưng chưa bao giờ có cơ hội gặp mặt thần tượng và được anh chàng cho chữ ký vì chen vào không nổi, nay có cơ hội nên chị ta chụp luôn lấy.
_Chị đồng ý cho hai em biết nhưng hai em phải hứa là không làm gì quá đáng hay gây bất lợi cho chị mà kể cả khi bị bắt hai em cũng không được khai tên của chị ra ….!!!
Thanh và Kim mừng quá liền hét lên thật to.
_Vâng, chúng em biết rồi….!!
Chị kia liền hỏi tên của ba anh chàng kia rồi đọc cho Thanh và Kim nghe số phòng cũng như nó nằm ở lầu số mấy.
Thanh và Kim cảm ơn chị nhân viên ríu rít rồi bước đến thang máy.Thanh bấm nút lên lầu số năm. Con nhỏ siết chặt hai tay vào nhau và bẻ cổ tay của mình kêu lên răng rắc, mắt của con nhỏ nhìn trừng trừng đầy đe dọa. Trong khi Thanh khí thế hiên ngang thì tinh thần của Kim sa sút hẳn con nhỏ đã mất đi phong độ hàng ngày của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.