Chương 32
mysweetlovelyday
18/12/2014
Thanh gõ vào cửa phòng thứ nhất, con nhỏ nắm tay thành hai cú đấm. Có tiếng nói vọng ra.
_Ai thế….??
Thanh cố nén giọng của mình cho thật dịu dàng, con nhỏ lễ phép bảo.
_Dạ, phục vụ phòng đây ạ…??
Anh chàng Hoan bực mình hỏi.
_Tôi đâu có gọi phục vụ phòng, cô có nhầm lẫn phòng của tôi với ai đó không hả….??
Thanh muốn dùng chân của mình để đá bay cánh cửa rồi xông vào cho tên kia một trận lắm. Nhưng con nhỏ cố nén vì con nhỏ đã lỡ hứa với chị nhân viên là mình không được gây họa ở đây.
_Dạ, em biết là thế nhưng hôm nay khác sạn có dịch vụ đặc biệt giành cho những khách VIP như anh…..!!
Tên Hoan cáu tiết vì bị làm phiền vào cái giây phút quan trọng này nên hắn gắt.
_Tôi không cần cái dịch vụ hay dịch viết của cô. Mong cô biến đi cho tôi nhờ nếu không tôi lại gọi điện cho ông quản lý đuổi cô đi bây giờ….!!
Thanh giả vờ van nài.
_Anh ơi làm ơn đi mà, gia đình của em nghèo khó em phải vất vả lắm mới xin được vào đây.Nếu anh mà làm thế thì em làm sao nuôi nổi bà mẹ già ốm yếu của mình. Em cầu xin anh mở cửa cho em, em chỉ cần dọn dẹp một chút là xong thôi mà….!!
Hoan nhăn mặt lại vì tức nhưng hắn cũng não cả lòng vì giọng của Thanh nên hắn đành đi ra mở cửa rồi nói.
_Cô nhớ là phải nhanh lên đấy nhé, nếu không tôi không nể nang mà đuổi cô đi luôn đâu….!!
Thanh vâng dạ thật to. Thanh đẩy Kim đứng tránh xa cánh cửa ra, con nhỏ sợ tên kia nhìn qua cái lỗ rồi mới mở cửa thì thế nào hắn cũng phát hiện ra Kim và nếu thế thì hỏng hết cả .
Kim đứng nép sang một bên. Thanh mỉm cười nhìn vào trong. Hoan khẽ nheo mắt nhìn ra rồi mới dám mở cửa. Anh chàng muốn xác định rõ xem đó có phải là cô gái phục vụ phòng hay không.
Hoan vừa mới hé được cánh cửa. Thanh đã chộp luôn lấy rồi mở rộng cánh cửa ra thật rộng. Cô nàng hất hàm hỏi Hoan.
_Anh đã làm gì Hường rồi hả…??
Hoan kinh ngạc nhìn Thanh không chớp mắt vì con nhỏ này đâu phải là phục vụ phòng và hắn còn kinh ngạc hơn khi hắn trông thấy Kim.
Kim chạy ngay vào trong phòng ngủ, con nhỏ run sợ thực sự khi càng bước vào trong. Kim lay thật mạnh vào người của Hường. Hường ngủ mê man như chết nên không hay biết gì cả.
Thanh khóa chặt cửa phòng lại rồi tút luôn chìa khóa. Thanh đe dọa.
_Nếu Hường mà xẩy ra chuyện gì thì người của anh sẽ bị nát như cám….!!
Hoàng sửng xốt nhìn Thanh không chớp mắt, anh chàng không thể nào tin nổi là tại sao lại có một cô gái như con nhỏ này, chúa ơi, nó tự nhiên xông vào đây rồi còn đe dọa luôn cả mình nữa chứ.
Hoan hét.
_Cô đang làm cái gì thế hả, còn không mau mở cửa ra và biến khỏi đây. Cô không sợ tôi gọi bảo vệ bắt cô đi à….??
Thanh cười khẩy hỏi lại Hoan.
_Thế còn anh thì sao, anh chuốc rượu cho bạn của tôi say rồi bắt cóc nó vào cái khách sạn này. Anh cứ gọi bảo vệ đi vì nếu anh không làm thì tôi cũng muốn làm điều đó, tôi muốn cho anh rục xương ở trong tù vì tội dám làm nhục người khác…..!!
Hoan cứng họng và sợ hãi vì những gì mà Thanh nói đều là sự thật. Kim lay mãi mà Hường vẫn không chịu tỉnh, con nhỏ hãi quá liền gọi Thanh.
_Thu ơi, cậu có thể vào đây một chút được không…??
Thanh bỏ mặc Hoan đứng ở ngoài phòng khách, con nhỏ chạy vào trong. Kim mếu máo bảo Thanh.
_Mình đã dùng hết cách rồi mà con nhỏ vẫn không chịu tỉnh lại. Mình phải làm gì đây hả Thu….??
Thanh xoa xoa cái cằm, cô nàng cười khì rồi bảo Kim.
_Mình có cách này hay lắm. Mình tin là khi dùng nó xong thì thế nào Hường cũng tỉnh lại….!!
Kim mừng quá hỏi Thanh.
_Cậu có cách nào, mau nói ra đi….??
Thanh chạy vào trong phòng tắm, cô nàng vặn vòi, đút cái ca ở phía dưới. Thấy nó đã đầy, Thanh vặn vòi thật chặt rồi bưng ca nước đó ra. Thanh bảo Kim.
_Cách này này….!!
Cô nàng hất thật mạnh vào mặt của Hường. Con nhỏ đang say sưa trong giấc mộng đột nhiên bị ai đó tạt nước vào người nên giật mình tỉnh dậy rồi ngơ ngác hỏi.
_Có chuyện gì thế…??
Kim ôm chầm lấy Hường rồi lo lắng hỏi.
_Cậu không bị làm sao chứ, tên ác quỷ kia có làm nhục cậu không…??
Hương vẫn còn ngái ngủ và chưa tỉnh rượu nên phải mất mấy giây nàng ta mới hiểu là mình đang ở đâu và đang làm gì.
Hương kinh ngạc khi nhìn thấy Thanh đứng ở giữa phòng, cô nàng khinh khỉnh hỏi Thanh.
_Con nhỏ kia, cô ở đây làm gì thế hả…??
Kim ngắt lời của Hường.
_Cậu không được ăn nói với ân nhân của mình như thế, cậu có biết là nếu không có Thu thì cậu đã bị Hoan làm nhục rồi không hả…??
Hường mở to mắt ra, con nhỏ hốt hoảng nhìn xuống quần áo của mình. Con nhỏ thở phào vì nó vẫn còn nguyên vẹn. Hường lắp bắp hỏi Kim.
_Cậu nói như vậy là sao, không lẽ hắn lợi dụng mình say rượu rồi mang mình vào đây để làm nhục….!!
Kim thở dài bảo Hường.
_Đúng như thế đấy, mình bị Kiên bắt nhưng may mà mình tỉnh rượu sớm nên chạy thoát ra ngoài đường, hắn đuổi theo mình sát nút, lúc đó mình nghĩ số của mình thế là hết. Mình va vào Thu khi bạn ấy đang đi dạo, mình được Thu bảo vệ khi Kiên cố lôi mình vào đây. Bây giờ chúng mình đi cứu lại các cậu đây….!!
Hường nhìn Thanh không rời mắt, con nhỏ không thể nào tin được vì nó không hiểu là tại sao Thanh lại đi cứu bọn nó trong khi bọn nó làm không biết bao nhiêu điều xấu xa đối với Thanh.
Thanh ngắt lời của hai con nhỏ.
_Mình nghĩ là chúng ta phải nhanh lên vì còn Thoa và Liên nữa, không biết hai cậu ấy bây giờ thế nào rồi…!!
Kim và Hường đồng thanh la lên.
_Đúng rồi, suýt chút nữa là chúng mình quên mất. Mau đi thôi…!!
Hường cố gắng ngồi dậy, Thanh thấy Hường còn yếu nên bảo cô nàng.
_Cậu hãy ở lại đây đi để mình và Kim đi thôi….!!
Hường ngước đôi mắt biết ơn lên nhìn Thanh.
_Cảm ơn cậu đã không vì thù riêng mà bỏ rơi bọn mình….!!
Thanh cười xòa bảo Hường.
_Có gì đâu vì chúng ta là bạn học cùng nhau mà…!!
Thanh trấn an Hường.
_Cậu yên tâm mình sẽ trói nghiến cái tên Hoan kia lại nên cậu không phải sợ là hắn làm gì được cậu đâu….!!
Hường yên dạ nhìn Thanh rồi con nhỏ cúi mặt gắm mặt xuống, cô nàng đang nghĩ ngợi rất dữ ở trong đầu. Tâm trạng của con nhỏ bây giờ cũng rất giống với Kim. Bọn nó cũng đang hối hận cho những hành động không phải của mình đối với Thanh.
_Ai thế….??
Thanh cố nén giọng của mình cho thật dịu dàng, con nhỏ lễ phép bảo.
_Dạ, phục vụ phòng đây ạ…??
Anh chàng Hoan bực mình hỏi.
_Tôi đâu có gọi phục vụ phòng, cô có nhầm lẫn phòng của tôi với ai đó không hả….??
Thanh muốn dùng chân của mình để đá bay cánh cửa rồi xông vào cho tên kia một trận lắm. Nhưng con nhỏ cố nén vì con nhỏ đã lỡ hứa với chị nhân viên là mình không được gây họa ở đây.
_Dạ, em biết là thế nhưng hôm nay khác sạn có dịch vụ đặc biệt giành cho những khách VIP như anh…..!!
Tên Hoan cáu tiết vì bị làm phiền vào cái giây phút quan trọng này nên hắn gắt.
_Tôi không cần cái dịch vụ hay dịch viết của cô. Mong cô biến đi cho tôi nhờ nếu không tôi lại gọi điện cho ông quản lý đuổi cô đi bây giờ….!!
Thanh giả vờ van nài.
_Anh ơi làm ơn đi mà, gia đình của em nghèo khó em phải vất vả lắm mới xin được vào đây.Nếu anh mà làm thế thì em làm sao nuôi nổi bà mẹ già ốm yếu của mình. Em cầu xin anh mở cửa cho em, em chỉ cần dọn dẹp một chút là xong thôi mà….!!
Hoan nhăn mặt lại vì tức nhưng hắn cũng não cả lòng vì giọng của Thanh nên hắn đành đi ra mở cửa rồi nói.
_Cô nhớ là phải nhanh lên đấy nhé, nếu không tôi không nể nang mà đuổi cô đi luôn đâu….!!
Thanh vâng dạ thật to. Thanh đẩy Kim đứng tránh xa cánh cửa ra, con nhỏ sợ tên kia nhìn qua cái lỗ rồi mới mở cửa thì thế nào hắn cũng phát hiện ra Kim và nếu thế thì hỏng hết cả .
Kim đứng nép sang một bên. Thanh mỉm cười nhìn vào trong. Hoan khẽ nheo mắt nhìn ra rồi mới dám mở cửa. Anh chàng muốn xác định rõ xem đó có phải là cô gái phục vụ phòng hay không.
Hoan vừa mới hé được cánh cửa. Thanh đã chộp luôn lấy rồi mở rộng cánh cửa ra thật rộng. Cô nàng hất hàm hỏi Hoan.
_Anh đã làm gì Hường rồi hả…??
Hoan kinh ngạc nhìn Thanh không chớp mắt vì con nhỏ này đâu phải là phục vụ phòng và hắn còn kinh ngạc hơn khi hắn trông thấy Kim.
Kim chạy ngay vào trong phòng ngủ, con nhỏ run sợ thực sự khi càng bước vào trong. Kim lay thật mạnh vào người của Hường. Hường ngủ mê man như chết nên không hay biết gì cả.
Thanh khóa chặt cửa phòng lại rồi tút luôn chìa khóa. Thanh đe dọa.
_Nếu Hường mà xẩy ra chuyện gì thì người của anh sẽ bị nát như cám….!!
Hoàng sửng xốt nhìn Thanh không chớp mắt, anh chàng không thể nào tin nổi là tại sao lại có một cô gái như con nhỏ này, chúa ơi, nó tự nhiên xông vào đây rồi còn đe dọa luôn cả mình nữa chứ.
Hoan hét.
_Cô đang làm cái gì thế hả, còn không mau mở cửa ra và biến khỏi đây. Cô không sợ tôi gọi bảo vệ bắt cô đi à….??
Thanh cười khẩy hỏi lại Hoan.
_Thế còn anh thì sao, anh chuốc rượu cho bạn của tôi say rồi bắt cóc nó vào cái khách sạn này. Anh cứ gọi bảo vệ đi vì nếu anh không làm thì tôi cũng muốn làm điều đó, tôi muốn cho anh rục xương ở trong tù vì tội dám làm nhục người khác…..!!
Hoan cứng họng và sợ hãi vì những gì mà Thanh nói đều là sự thật. Kim lay mãi mà Hường vẫn không chịu tỉnh, con nhỏ hãi quá liền gọi Thanh.
_Thu ơi, cậu có thể vào đây một chút được không…??
Thanh bỏ mặc Hoan đứng ở ngoài phòng khách, con nhỏ chạy vào trong. Kim mếu máo bảo Thanh.
_Mình đã dùng hết cách rồi mà con nhỏ vẫn không chịu tỉnh lại. Mình phải làm gì đây hả Thu….??
Thanh xoa xoa cái cằm, cô nàng cười khì rồi bảo Kim.
_Mình có cách này hay lắm. Mình tin là khi dùng nó xong thì thế nào Hường cũng tỉnh lại….!!
Kim mừng quá hỏi Thanh.
_Cậu có cách nào, mau nói ra đi….??
Thanh chạy vào trong phòng tắm, cô nàng vặn vòi, đút cái ca ở phía dưới. Thấy nó đã đầy, Thanh vặn vòi thật chặt rồi bưng ca nước đó ra. Thanh bảo Kim.
_Cách này này….!!
Cô nàng hất thật mạnh vào mặt của Hường. Con nhỏ đang say sưa trong giấc mộng đột nhiên bị ai đó tạt nước vào người nên giật mình tỉnh dậy rồi ngơ ngác hỏi.
_Có chuyện gì thế…??
Kim ôm chầm lấy Hường rồi lo lắng hỏi.
_Cậu không bị làm sao chứ, tên ác quỷ kia có làm nhục cậu không…??
Hương vẫn còn ngái ngủ và chưa tỉnh rượu nên phải mất mấy giây nàng ta mới hiểu là mình đang ở đâu và đang làm gì.
Hương kinh ngạc khi nhìn thấy Thanh đứng ở giữa phòng, cô nàng khinh khỉnh hỏi Thanh.
_Con nhỏ kia, cô ở đây làm gì thế hả…??
Kim ngắt lời của Hường.
_Cậu không được ăn nói với ân nhân của mình như thế, cậu có biết là nếu không có Thu thì cậu đã bị Hoan làm nhục rồi không hả…??
Hường mở to mắt ra, con nhỏ hốt hoảng nhìn xuống quần áo của mình. Con nhỏ thở phào vì nó vẫn còn nguyên vẹn. Hường lắp bắp hỏi Kim.
_Cậu nói như vậy là sao, không lẽ hắn lợi dụng mình say rượu rồi mang mình vào đây để làm nhục….!!
Kim thở dài bảo Hường.
_Đúng như thế đấy, mình bị Kiên bắt nhưng may mà mình tỉnh rượu sớm nên chạy thoát ra ngoài đường, hắn đuổi theo mình sát nút, lúc đó mình nghĩ số của mình thế là hết. Mình va vào Thu khi bạn ấy đang đi dạo, mình được Thu bảo vệ khi Kiên cố lôi mình vào đây. Bây giờ chúng mình đi cứu lại các cậu đây….!!
Hường nhìn Thanh không rời mắt, con nhỏ không thể nào tin được vì nó không hiểu là tại sao Thanh lại đi cứu bọn nó trong khi bọn nó làm không biết bao nhiêu điều xấu xa đối với Thanh.
Thanh ngắt lời của hai con nhỏ.
_Mình nghĩ là chúng ta phải nhanh lên vì còn Thoa và Liên nữa, không biết hai cậu ấy bây giờ thế nào rồi…!!
Kim và Hường đồng thanh la lên.
_Đúng rồi, suýt chút nữa là chúng mình quên mất. Mau đi thôi…!!
Hường cố gắng ngồi dậy, Thanh thấy Hường còn yếu nên bảo cô nàng.
_Cậu hãy ở lại đây đi để mình và Kim đi thôi….!!
Hường ngước đôi mắt biết ơn lên nhìn Thanh.
_Cảm ơn cậu đã không vì thù riêng mà bỏ rơi bọn mình….!!
Thanh cười xòa bảo Hường.
_Có gì đâu vì chúng ta là bạn học cùng nhau mà…!!
Thanh trấn an Hường.
_Cậu yên tâm mình sẽ trói nghiến cái tên Hoan kia lại nên cậu không phải sợ là hắn làm gì được cậu đâu….!!
Hường yên dạ nhìn Thanh rồi con nhỏ cúi mặt gắm mặt xuống, cô nàng đang nghĩ ngợi rất dữ ở trong đầu. Tâm trạng của con nhỏ bây giờ cũng rất giống với Kim. Bọn nó cũng đang hối hận cho những hành động không phải của mình đối với Thanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.