Tôi Hẹn Hò Với Nam Thần Stream Asmr
Chương 15: Streamer 18+ Online Đi Tắm
Tuyết Cầu
02/07/2023
Lâu lắm rồi Trần Ngữ Sương mới có một giấc ngủ ngon đến vậy.
Lúc tỉnh dậy, cả người sảng khoái tinh thần như vừa bước ra từ trong đám mây mềm mại.
... Có điều cổ bị siết hơi chặt.
Cô sờ lên rồi kéo chiếc dây tai nghe đang quấn thành mấy vòng trên cổ xuống.
Trần Ngữ Sương hạnh phúc nhìn ánh mặt trời xuyên qua tấm rèm cửa, cô nhìn đồng hồ đã là tám giờ rưỡi.
Một tiếng trước Cá Voi gửi cho cô một bức ảnh, là bát cháo thịt nạc đi kèm trứng vịt Bắc Thảo nóng hổi, thêm cả món bánh rán hành nướng nữa, nhìn đã phát thèm rồi. Cách màn hình điện thoại mà Trần Ngữ Sương cũng có thể ngửi được mùi thơm từ bức ảnh, bụng cô không chịu nổi kêu "ọc ọc" mấy tiếng.
[Xin hỏi, vì sao anh lại đối xử với em như vậy?]
Kẻ lười biếng không biết nấu cơm - Trần Ngữ Sương ôm bụng lăn một vòng trên giường, đành cam chịu số phận mà lên app đặt một phần cơm hộp.
Bên kia gần như trả lời ngay lập tức: [Có đồ tốt phải cùng nhau chia sẻ chứ ~ Em muốn ăn không?]
Trần Ngữ Sương rất tuyệt vọng: [Muốn cũng không được... Hu hu hu.]
[Em nhắm mắt lại đi, rồi há miệng ra. Anh sẽ đút cho em rồi em có thể giả vờ đang ăn.]
Đang nói tiếng người đấy à?
[Anh tránh ra, em muốn đi rửa mặt.]
Trần Ngữ Sương tủi thân đặt cơm hộp, sau đó bò dậy rửa mặt.
Bên kia vẫn tiếp tục nhắn, anh gửi cho cô một tin nhắn thoại. Trong giọng nói có ý cười, nghe giống như anh vừa vận động xong, có vài phần thở gấp.
[Sương Sương, anh nhớ em.]
[Không phải chúng ta vẫn đang nói chuyện hả? Anh nhớ cái gì chứ?] Đầu cô lại bắt đầu nóng lên.
Anh tiếp tục thầm thì: [Muốn nghe giọng em...]
Tuy Trần Ngữ Sương đã rất cố gắng làm quen với cách nói nũng nịu của anh, nhưng mối quan hệ giữa hai người tiến triển quá nhanh, cô vẫn khó mà quen được.
[Được rồi được rồi, không phải đang nói chuyện đó sao. Em đi rửa mặt đã, treo máy nhé?] Miệng cô nói muốn cúp, nhưng tay lại chẳng chịu nghe theo.
[Đừng treo, em cứ làm việc của mình đi, mang theo điện thoại là được.]
Trong lòng Trần Ngữ Sương nổi lên cảm giác hạnh phúc.
Ma xui quỷ khiến thế nào cô lại không cúp máy, cứ thế đặt điện thoại lên kệ rồi đi đánh răng.
Cảm giác này thật kỳ diệu, rõ ràng vẫn là nhịp điệu sinh hoạt như thường ngày, đầu kia anh cũng không nói chuyện nhưng cô lại cảm thấy có một loại thoả mãn kỳ lạ, vương vấn trong lòng khiến cả trái tim như tan chảy.
Phụ nữ thì luôn chăm chút trong việc bảo dưỡng.
Sau khi Trần Ngữ Sương đánh răng rửa mặt xong, cô bắt đầu chăm sóc da mặt từng bước, cả phòng tắm bỗng im ắng kỳ lạ.
Cô nhìn gương mặt mình trong gương, làn da rất trắng, đôi mắt to tròn, hai má hơi bầu bĩnh giống như trẻ con. Từ khi bắt đầu xem Cá Voi trực tiếp đến giờ cô rất ít khi thức khuya, nên hai quầng thâm trên mắt gần như biến mất, làn da càng ngày càng đẹp.
Người trong gương, từ ngoại hình cho đến gương mặt, đều rất đẹp, rất ưa nhìn.
Cá Voi có thích không nhỉ? Cô tự hỏi.
Vài giây sau, cô mạnh tay vỗ lên mặt mấy cái.
"A a a Trần Ngữ Sương mày làm sao lại thế này, vừa mới yêu qua mạng mà đã muốn gặp mặt rồi à?"
Gương mặt đỏ bừng, không biết là do xấu hổ hay vỗ mạnh quá nữa.
Cô lắc đầu, cố gắng ném suy nghĩ vừa rồi ra khỏi đầu, chợt nghe thấy động tĩnh bên kia.
Có tiếng nước chảy rất nhỏ... Cả tiếng nước bắn tung tóe nữa... Nghe như... đang tắm?
Tắm?
Hai mắt cô trừng lớn, lỗ tai đỏ lựng.
"Cá Voi, anh đang làm gì vậy?" Để chắc chắn, Trần Ngữ Sương quyết định hỏi.
Đầu kia hơi im lặng một chút, tiếp đó tiếng nước càng lớn hơn, dường như anh mang điện thoại lại gần, trong giọng nói thở ra vài phần nóng hổi.
"Anh đang tắm."
"Tắm?!" Đầu cô bây giờ hoàn toàn nổ tung rồi, tuy là qua điện thoại, nhưng người bên kia lại đang tắm, vậy cũng quá...
Trong đầu cô bất chợt nảy ra một suy nghĩ: Streamer 18+ online đi tắm?
Hình như anh sắp tắm xong nên tiếng nước cũng nhỏ hơn: "Sao vậy? Em muốn nhìn à?"
"Gì... Em không thèm nhìn đâu..." Cô hơi chột dạ, bôi loạn xạ kem dưỡng lên mặt rồi cầm lấy điện thoại.
... Tiếng nước qua điện thoại ngày càng rõ hơn. Chắc anh đã tắm xong, tiếng nước cuối cùng cũng tắt hẳn, thoải mái thở một hơi dài.
Giọng nói trong làn hơi nước vốn khàn khàn gợi cảm, mà bây giờ anh còn đang gọi điện cho cô nữa.
"A..." Cô run tay, điện thoại suýt thì rơi xuống đất.
"Em đừng kêu..." Giọng anh có phần kìm nén: "Đàn ông vừa mới vận động, khí huyết rất mạnh, em vừa kêu anh đã cứng rồi."
"Cứng... cứng... cứng..." Vệt đỏ hồng lan khắp người Trần Ngữ Sương, từ này cứ quanh quẩn trong đầu.
Cô run tay nhấn tắt máy.
"Ôi huhuhu, mẹ nó!" Trần Ngữ Sương khóc không ra nước mắt nhìn màn hình cuộc gọi bị ngắt, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.
Tốc độ của streamer quá nhanh, cô theo không kịp...
Trần Ngữ Sương vội gửi tin nhắn cho anh: "Tay run... Em bấm nhầm."
Đầu kia không tỏ thái độ gì: "Anh đi ngủ đã, đêm qua không ngủ được mấy, đầu hơi đau."
Dường như cảm nhận giọng điệu của mình hơi lạnh lùng, anh lại gửi thêm một tin nhắn thoại nữa.
"Sương Sương, moa moa moa." Nụ hôn tràn ngập tình yêu, mang theo khí nóng thổi vào lỗ tai.
Trần Ngữ Sương ôm mặt lăn mấy vòng trên giường, khóe miệng giương cao.
Đến giờ Cá Voi trực tiếp rồi.
Lần này tâm trạng Trần Ngữ Sương bình tình hơn nhiều, cô vốn không phải người thích gây chuyện, ngày hôm qua Cá Voi hủy buổi trực tiếp để dỗ cô ngủ, có thể thấy anh quan tâm cô đến mức nào.
Với cả, hôm qua còn chưa tặng quà cho anh, vậy mà đã tụt một hạng rồi.
Phú bà Sương nghĩ thầm.
Một tiếng rưỡi trực tiếp ASMR rất nhanh đã kết thúc, sắp mười hai giờ rồi.
Người xem cũng dần tăng lên, một loạt bình luận hỏi anh vì sao hôm qua lại không trực tiếp, cũng có người gào khóc đòi đền bù.
Anh im lặng một lúc lâu, vậy mà phòng trực tiếp cũng càng ngày càng nhiều người.
Có người nhạy bén phát hiện không khí có phần kỳ lạ, gửi bình luận lên hỏi anh.
[ Cá Voi làm sao vậy...]
[ Tôi có dự cảm không tốt cho lắm... ]
Đến khi lượng người xem đạt đến số lượng thường ngày, anh mới chậm rãi mở miệng
Giọng nói rất nghiêm túc, không giống trước đây vừa ngả ngớn lại vừa dịu dàng.
"Hôm nay tôi muốn thông báo cho mọi người một chuyện."
"Sau này tôi sẽ không trực tiếp ở mảng người lớn nữa."
[??? ]
[ Khoan đã, tôi không nghe nhầm đấy chứ? ]
[ Ai đó đánh tôi cái đi, nhất định là tôi đang nằm mơ rồi. ]
Anh dừng một chút, nói tiếp: "Đột ngột thông báo như vậy, tôi cảm thấy rất có lỗi."
"Rất vui vì mọi người đã đồng hành với tôi trong nửa năm qua, nhưng tôi đã suy nghĩ rất nghiêm túc mới ra quyết định này."
"Hôm nay là ngày 30, thêm ngày mai nữa, có lẽ là hai ngày cuối cùng mà mọi người có thể gặp tôi sau mười hai giờ."
"Về sau tôi vẫn sẽ làm ASMR, nhưng cũng chỉ là ru ngủ bình thường thôi, nếu hứng thú mọi người vẫn có thể tiếp tục nghe."
"Cảm ơn mọi người."
Bình luận đã hoàn toàn mất kiểm soát, dấu hỏi chấm với kêu gào bay đầy trời.
[Cá Voi!!! Đừng mà, anh là người đầu tiên khiến em mở kênh Tiểu Anh Đào đấy!]
[Tôi đã khóc thành tiếng rồi...]
[Khán giả cũ muốn nói, cho dù cậu có không trực tiếp mảng người lớn nữa, tôi vẫn sẽ xem...]
Anh không nói nữa, thay vào đó là hát ca khúc
Trần Ngữ Sương đã ngây người hồi lâu, đến khi giọng hát của anh chậm rãi cất lên, cô mới phản ứng lại.
Giọng anh rất êm tai, bài hát này anh hát mang theo vài phần lưu luyến, tràn đầy dịu dàng.
Mắt Trần Ngữ Sương lại đỏ lên.
Cô ôm ngực, bối rối hỏi chính mình: "Mình xứng đáng đến vậy không?"
Hết bài, phòng trực tiếp chỉ còn [Huhuhuhu...]
Anh hát xong, lúc nói chuyện rất thoải mái, còn mang theo ý cười.
"Mọi người đừng có buồn nhé, cũng không phải không gặp lại tôi nữa, tôi vẫn còn trực tiếp mà, nếu nhớ thì qua ghé thăm là được."
"Được rồi, đừng khóc nữa, tôi còn phải trực tiếp mà."
Để mọi người vui vẻ hơn, anh dịu dàng nói.
"Mấy chị à, hôm nay muốn em trực tiếp cái gì đây?"
Lúc tỉnh dậy, cả người sảng khoái tinh thần như vừa bước ra từ trong đám mây mềm mại.
... Có điều cổ bị siết hơi chặt.
Cô sờ lên rồi kéo chiếc dây tai nghe đang quấn thành mấy vòng trên cổ xuống.
Trần Ngữ Sương hạnh phúc nhìn ánh mặt trời xuyên qua tấm rèm cửa, cô nhìn đồng hồ đã là tám giờ rưỡi.
Một tiếng trước Cá Voi gửi cho cô một bức ảnh, là bát cháo thịt nạc đi kèm trứng vịt Bắc Thảo nóng hổi, thêm cả món bánh rán hành nướng nữa, nhìn đã phát thèm rồi. Cách màn hình điện thoại mà Trần Ngữ Sương cũng có thể ngửi được mùi thơm từ bức ảnh, bụng cô không chịu nổi kêu "ọc ọc" mấy tiếng.
[Xin hỏi, vì sao anh lại đối xử với em như vậy?]
Kẻ lười biếng không biết nấu cơm - Trần Ngữ Sương ôm bụng lăn một vòng trên giường, đành cam chịu số phận mà lên app đặt một phần cơm hộp.
Bên kia gần như trả lời ngay lập tức: [Có đồ tốt phải cùng nhau chia sẻ chứ ~ Em muốn ăn không?]
Trần Ngữ Sương rất tuyệt vọng: [Muốn cũng không được... Hu hu hu.]
[Em nhắm mắt lại đi, rồi há miệng ra. Anh sẽ đút cho em rồi em có thể giả vờ đang ăn.]
Đang nói tiếng người đấy à?
[Anh tránh ra, em muốn đi rửa mặt.]
Trần Ngữ Sương tủi thân đặt cơm hộp, sau đó bò dậy rửa mặt.
Bên kia vẫn tiếp tục nhắn, anh gửi cho cô một tin nhắn thoại. Trong giọng nói có ý cười, nghe giống như anh vừa vận động xong, có vài phần thở gấp.
[Sương Sương, anh nhớ em.]
[Không phải chúng ta vẫn đang nói chuyện hả? Anh nhớ cái gì chứ?] Đầu cô lại bắt đầu nóng lên.
Anh tiếp tục thầm thì: [Muốn nghe giọng em...]
Tuy Trần Ngữ Sương đã rất cố gắng làm quen với cách nói nũng nịu của anh, nhưng mối quan hệ giữa hai người tiến triển quá nhanh, cô vẫn khó mà quen được.
[Được rồi được rồi, không phải đang nói chuyện đó sao. Em đi rửa mặt đã, treo máy nhé?] Miệng cô nói muốn cúp, nhưng tay lại chẳng chịu nghe theo.
[Đừng treo, em cứ làm việc của mình đi, mang theo điện thoại là được.]
Trong lòng Trần Ngữ Sương nổi lên cảm giác hạnh phúc.
Ma xui quỷ khiến thế nào cô lại không cúp máy, cứ thế đặt điện thoại lên kệ rồi đi đánh răng.
Cảm giác này thật kỳ diệu, rõ ràng vẫn là nhịp điệu sinh hoạt như thường ngày, đầu kia anh cũng không nói chuyện nhưng cô lại cảm thấy có một loại thoả mãn kỳ lạ, vương vấn trong lòng khiến cả trái tim như tan chảy.
Phụ nữ thì luôn chăm chút trong việc bảo dưỡng.
Sau khi Trần Ngữ Sương đánh răng rửa mặt xong, cô bắt đầu chăm sóc da mặt từng bước, cả phòng tắm bỗng im ắng kỳ lạ.
Cô nhìn gương mặt mình trong gương, làn da rất trắng, đôi mắt to tròn, hai má hơi bầu bĩnh giống như trẻ con. Từ khi bắt đầu xem Cá Voi trực tiếp đến giờ cô rất ít khi thức khuya, nên hai quầng thâm trên mắt gần như biến mất, làn da càng ngày càng đẹp.
Người trong gương, từ ngoại hình cho đến gương mặt, đều rất đẹp, rất ưa nhìn.
Cá Voi có thích không nhỉ? Cô tự hỏi.
Vài giây sau, cô mạnh tay vỗ lên mặt mấy cái.
"A a a Trần Ngữ Sương mày làm sao lại thế này, vừa mới yêu qua mạng mà đã muốn gặp mặt rồi à?"
Gương mặt đỏ bừng, không biết là do xấu hổ hay vỗ mạnh quá nữa.
Cô lắc đầu, cố gắng ném suy nghĩ vừa rồi ra khỏi đầu, chợt nghe thấy động tĩnh bên kia.
Có tiếng nước chảy rất nhỏ... Cả tiếng nước bắn tung tóe nữa... Nghe như... đang tắm?
Tắm?
Hai mắt cô trừng lớn, lỗ tai đỏ lựng.
"Cá Voi, anh đang làm gì vậy?" Để chắc chắn, Trần Ngữ Sương quyết định hỏi.
Đầu kia hơi im lặng một chút, tiếp đó tiếng nước càng lớn hơn, dường như anh mang điện thoại lại gần, trong giọng nói thở ra vài phần nóng hổi.
"Anh đang tắm."
"Tắm?!" Đầu cô bây giờ hoàn toàn nổ tung rồi, tuy là qua điện thoại, nhưng người bên kia lại đang tắm, vậy cũng quá...
Trong đầu cô bất chợt nảy ra một suy nghĩ: Streamer 18+ online đi tắm?
Hình như anh sắp tắm xong nên tiếng nước cũng nhỏ hơn: "Sao vậy? Em muốn nhìn à?"
"Gì... Em không thèm nhìn đâu..." Cô hơi chột dạ, bôi loạn xạ kem dưỡng lên mặt rồi cầm lấy điện thoại.
... Tiếng nước qua điện thoại ngày càng rõ hơn. Chắc anh đã tắm xong, tiếng nước cuối cùng cũng tắt hẳn, thoải mái thở một hơi dài.
Giọng nói trong làn hơi nước vốn khàn khàn gợi cảm, mà bây giờ anh còn đang gọi điện cho cô nữa.
"A..." Cô run tay, điện thoại suýt thì rơi xuống đất.
"Em đừng kêu..." Giọng anh có phần kìm nén: "Đàn ông vừa mới vận động, khí huyết rất mạnh, em vừa kêu anh đã cứng rồi."
"Cứng... cứng... cứng..." Vệt đỏ hồng lan khắp người Trần Ngữ Sương, từ này cứ quanh quẩn trong đầu.
Cô run tay nhấn tắt máy.
"Ôi huhuhu, mẹ nó!" Trần Ngữ Sương khóc không ra nước mắt nhìn màn hình cuộc gọi bị ngắt, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.
Tốc độ của streamer quá nhanh, cô theo không kịp...
Trần Ngữ Sương vội gửi tin nhắn cho anh: "Tay run... Em bấm nhầm."
Đầu kia không tỏ thái độ gì: "Anh đi ngủ đã, đêm qua không ngủ được mấy, đầu hơi đau."
Dường như cảm nhận giọng điệu của mình hơi lạnh lùng, anh lại gửi thêm một tin nhắn thoại nữa.
"Sương Sương, moa moa moa." Nụ hôn tràn ngập tình yêu, mang theo khí nóng thổi vào lỗ tai.
Trần Ngữ Sương ôm mặt lăn mấy vòng trên giường, khóe miệng giương cao.
Đến giờ Cá Voi trực tiếp rồi.
Lần này tâm trạng Trần Ngữ Sương bình tình hơn nhiều, cô vốn không phải người thích gây chuyện, ngày hôm qua Cá Voi hủy buổi trực tiếp để dỗ cô ngủ, có thể thấy anh quan tâm cô đến mức nào.
Với cả, hôm qua còn chưa tặng quà cho anh, vậy mà đã tụt một hạng rồi.
Phú bà Sương nghĩ thầm.
Một tiếng rưỡi trực tiếp ASMR rất nhanh đã kết thúc, sắp mười hai giờ rồi.
Người xem cũng dần tăng lên, một loạt bình luận hỏi anh vì sao hôm qua lại không trực tiếp, cũng có người gào khóc đòi đền bù.
Anh im lặng một lúc lâu, vậy mà phòng trực tiếp cũng càng ngày càng nhiều người.
Có người nhạy bén phát hiện không khí có phần kỳ lạ, gửi bình luận lên hỏi anh.
[ Cá Voi làm sao vậy...]
[ Tôi có dự cảm không tốt cho lắm... ]
Đến khi lượng người xem đạt đến số lượng thường ngày, anh mới chậm rãi mở miệng
Giọng nói rất nghiêm túc, không giống trước đây vừa ngả ngớn lại vừa dịu dàng.
"Hôm nay tôi muốn thông báo cho mọi người một chuyện."
"Sau này tôi sẽ không trực tiếp ở mảng người lớn nữa."
[??? ]
[ Khoan đã, tôi không nghe nhầm đấy chứ? ]
[ Ai đó đánh tôi cái đi, nhất định là tôi đang nằm mơ rồi. ]
Anh dừng một chút, nói tiếp: "Đột ngột thông báo như vậy, tôi cảm thấy rất có lỗi."
"Rất vui vì mọi người đã đồng hành với tôi trong nửa năm qua, nhưng tôi đã suy nghĩ rất nghiêm túc mới ra quyết định này."
"Hôm nay là ngày 30, thêm ngày mai nữa, có lẽ là hai ngày cuối cùng mà mọi người có thể gặp tôi sau mười hai giờ."
"Về sau tôi vẫn sẽ làm ASMR, nhưng cũng chỉ là ru ngủ bình thường thôi, nếu hứng thú mọi người vẫn có thể tiếp tục nghe."
"Cảm ơn mọi người."
Bình luận đã hoàn toàn mất kiểm soát, dấu hỏi chấm với kêu gào bay đầy trời.
[Cá Voi!!! Đừng mà, anh là người đầu tiên khiến em mở kênh Tiểu Anh Đào đấy!]
[Tôi đã khóc thành tiếng rồi...]
[Khán giả cũ muốn nói, cho dù cậu có không trực tiếp mảng người lớn nữa, tôi vẫn sẽ xem...]
Anh không nói nữa, thay vào đó là hát ca khúc
Trần Ngữ Sương đã ngây người hồi lâu, đến khi giọng hát của anh chậm rãi cất lên, cô mới phản ứng lại.
Giọng anh rất êm tai, bài hát này anh hát mang theo vài phần lưu luyến, tràn đầy dịu dàng.
Mắt Trần Ngữ Sương lại đỏ lên.
Cô ôm ngực, bối rối hỏi chính mình: "Mình xứng đáng đến vậy không?"
Hết bài, phòng trực tiếp chỉ còn [Huhuhuhu...]
Anh hát xong, lúc nói chuyện rất thoải mái, còn mang theo ý cười.
"Mọi người đừng có buồn nhé, cũng không phải không gặp lại tôi nữa, tôi vẫn còn trực tiếp mà, nếu nhớ thì qua ghé thăm là được."
"Được rồi, đừng khóc nữa, tôi còn phải trực tiếp mà."
Để mọi người vui vẻ hơn, anh dịu dàng nói.
"Mấy chị à, hôm nay muốn em trực tiếp cái gì đây?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.