Tôi Kết Hôn Với Anh Họ Của Bạn Trai Cũ
Chương 40: Anh Định Ngồi Canh Ở Đây Cả Đêm Thật À?
Vưu Tri Ngộ
23/10/2024
Với Kiều Túc, đây là câu nói ngọt ngào nhất mà anh từng nghe. Anh không thể từ chối, và cũng không có ý định từ chối, vì cuối cùng, ngày này cũng đã đến.
Sau khi cúp máy, Kiều Túc đợi cho đến khi đèn phòng của Lê Mạt tắt hẳn, rồi lấy điện thoại ra gọi cho Đàm Tín Nguyên.
"Sư huynh, có chuyện gì vậy?"
Đàm Tín Nguyên đang cùng vài người bạn uống rượu ở quán bar, nhận được cuộc gọi từ Kiều Túc vào giờ này khiến anh ta khá ngạc nhiên. Thói quen của Kiều Túc rất đều đặn, sau 11 giờ tối thì chỉ có hai việc: hoặc là đang ở trong phòng phẫu thuật, hoặc là đã đi ngủ. Bây giờ đã là một giờ sáng, mà anh lại gọi điện.
Ánh mắt Kiều Túc dán chặt vào phòng ngủ của Lê Mạt, giọng anh tràn ngập niềm vui.
"Cậu có rảnh không?"
Đàm Tín Nguyên liếc nhìn cô gái ngồi cạnh mình, đêm nay là một đêm đầy tiệc tùng, còn có cô gái mà anh ta đang theo đuổi nữa. Thật lòng, anh ta không muốn rời đi.
"Sư huynh, anh cứ nói xem có chuyện gì. Nếu là việc quan trọng thì em rảnh, còn nếu không gấp lắm thì em bận rồi."
Kiều Túc nói: "Cậu đến nhà tôi lấy sổ hộ khẩu, rồi tôi sẽ gửi địa chỉ, cậu mang qua đây cho tôi."
"Sổ hộ khẩu?"
Đàm Tín Nguyên sững người một lúc, ngạc nhiên hỏi: "Anh lấy sổ hộ khẩu làm gì?"
Giọng Kiều Túc không che giấu được sự vui vẻ và tự hào: "Tôi và Lê Mạt đi đăng ký kết hôn."
Rầm!
Đàm Tín Nguyên giật mình đến mức làm rơi cốc rượu, nước đổ lên váy của cô gái ngồi cạnh. Anh ta chưa kịp xin lỗi thì đã vội đứng bật dậy khỏi ghế sofa, giọng đầy bất ngờ.
"Sư huynh, thật đấy à? Trời đất ơi, anh hành động nhanh quá! Lê Mạt đồng ý rồi à? Sư huynh đúng là bậc thầy tình trường!"
Đàm Tín Nguyên phấn khích đến mức nhảy cẫng lên, những người bạn xung quanh ai nấy đều nhìn anh ta với vẻ tò mò. Anh ta không để ý đến họ, thậm chí cũng không quan tâm đến cô gái mình đang theo đuổi, mà vội vã cầm điện thoại chạy ra ngoài.
"Anh yên tâm, em đi lấy sổ hộ khẩu ngay. Anh gửi địa chỉ đi, em đảm bảo trong vòng một tiếng sẽ đưa tới!"
Chuyện của Kiều Túc là chuyện quan trọng bậc nhất trong nhóm bạn của họ. Những người trong nhóm đều biết Kiều Túc có một người con gái mà anh luôn nhớ nhung, nhưng không ai từng gặp cô, vì Kiều Túc bảo vệ cô rất kỹ.
Nhà họ Đàm và nhà họ Kiều có mối quan hệ lâu đời, tổ tiên của hai gia đình từng liên hôn. Đàm Tín Nguyên lớn lên với Kiều Túc, nên tình cảm giữa hai người đặc biệt hơn những người khác.
Vì vậy, Đàm Tín Nguyên biết về Lê Mạt. Anh ta đã từng nghĩ đến việc giúp Kiều Túc theo đuổi cô, nhưng Kiều Túc không cho phép, nói rằng anh có kế hoạch của riêng mình.
Dù Kiều Túc không dễ nổi giận, nhưng khi đã tức giận thì không ai chịu nổi. Không ai dám làm phật ý anh, và Đàm Tín Nguyên cũng vậy, anh ta chỉ có thể lo lắng chờ đợi mà không dám tự mình hành động.
Cuối cùng, khi tình yêu của Kiều Túc đã kết trái, anh ta chẳng còn để tâm đến gì khác. Vì đã uống rượu nên anh ta không thể tự lái xe, liền bắt một chiếc taxi và phóng tới nhà Kiều Túc. Sau khi tìm được sổ hộ khẩu theo chỉ dẫn, anh ta vội vàng đem tới địa chỉ mà Kiều Túc gửi.
Khi đưa sổ hộ khẩu cho Kiều Túc, Đàm Tín Nguyên mới nhận ra một vấn đề quan trọng.
"Sư huynh, bây giờ đang là giữa đêm khuya, mà văn phòng đăng ký kết hôn đâu có mở cửa. Anh lấy sổ hộ khẩu làm gì? Chờ sáng mai rồi đi cũng không muộn mà!"
Kiều Túc thở dài: "Không được. Lê Mạt chắc chắn đưa ra quyết định này trong lúc bốc đồng. Đợi cô ấy tỉnh táo lại, cô ấy sẽ hối hận. Nếu cô ấy bỏ chạy trong đêm thì sao?"
Đàm Tín Nguyên thấy khó hiểu: "Anh định ngồi canh ở đây cả đêm thật à?"
Kiều Túc gật đầu: "Đúng vậy. Đây là chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của tôi, tự mình canh thì tôi mới yên tâm."
Nói xong, anh phất tay bảo Đàm Tín Nguyên về: "Được rồi, cậu về đi. Lần sau tôi sẽ mời cậu ăn cơm."
Sau khi cúp máy, Kiều Túc đợi cho đến khi đèn phòng của Lê Mạt tắt hẳn, rồi lấy điện thoại ra gọi cho Đàm Tín Nguyên.
"Sư huynh, có chuyện gì vậy?"
Đàm Tín Nguyên đang cùng vài người bạn uống rượu ở quán bar, nhận được cuộc gọi từ Kiều Túc vào giờ này khiến anh ta khá ngạc nhiên. Thói quen của Kiều Túc rất đều đặn, sau 11 giờ tối thì chỉ có hai việc: hoặc là đang ở trong phòng phẫu thuật, hoặc là đã đi ngủ. Bây giờ đã là một giờ sáng, mà anh lại gọi điện.
Ánh mắt Kiều Túc dán chặt vào phòng ngủ của Lê Mạt, giọng anh tràn ngập niềm vui.
"Cậu có rảnh không?"
Đàm Tín Nguyên liếc nhìn cô gái ngồi cạnh mình, đêm nay là một đêm đầy tiệc tùng, còn có cô gái mà anh ta đang theo đuổi nữa. Thật lòng, anh ta không muốn rời đi.
"Sư huynh, anh cứ nói xem có chuyện gì. Nếu là việc quan trọng thì em rảnh, còn nếu không gấp lắm thì em bận rồi."
Kiều Túc nói: "Cậu đến nhà tôi lấy sổ hộ khẩu, rồi tôi sẽ gửi địa chỉ, cậu mang qua đây cho tôi."
"Sổ hộ khẩu?"
Đàm Tín Nguyên sững người một lúc, ngạc nhiên hỏi: "Anh lấy sổ hộ khẩu làm gì?"
Giọng Kiều Túc không che giấu được sự vui vẻ và tự hào: "Tôi và Lê Mạt đi đăng ký kết hôn."
Rầm!
Đàm Tín Nguyên giật mình đến mức làm rơi cốc rượu, nước đổ lên váy của cô gái ngồi cạnh. Anh ta chưa kịp xin lỗi thì đã vội đứng bật dậy khỏi ghế sofa, giọng đầy bất ngờ.
"Sư huynh, thật đấy à? Trời đất ơi, anh hành động nhanh quá! Lê Mạt đồng ý rồi à? Sư huynh đúng là bậc thầy tình trường!"
Đàm Tín Nguyên phấn khích đến mức nhảy cẫng lên, những người bạn xung quanh ai nấy đều nhìn anh ta với vẻ tò mò. Anh ta không để ý đến họ, thậm chí cũng không quan tâm đến cô gái mình đang theo đuổi, mà vội vã cầm điện thoại chạy ra ngoài.
"Anh yên tâm, em đi lấy sổ hộ khẩu ngay. Anh gửi địa chỉ đi, em đảm bảo trong vòng một tiếng sẽ đưa tới!"
Chuyện của Kiều Túc là chuyện quan trọng bậc nhất trong nhóm bạn của họ. Những người trong nhóm đều biết Kiều Túc có một người con gái mà anh luôn nhớ nhung, nhưng không ai từng gặp cô, vì Kiều Túc bảo vệ cô rất kỹ.
Nhà họ Đàm và nhà họ Kiều có mối quan hệ lâu đời, tổ tiên của hai gia đình từng liên hôn. Đàm Tín Nguyên lớn lên với Kiều Túc, nên tình cảm giữa hai người đặc biệt hơn những người khác.
Vì vậy, Đàm Tín Nguyên biết về Lê Mạt. Anh ta đã từng nghĩ đến việc giúp Kiều Túc theo đuổi cô, nhưng Kiều Túc không cho phép, nói rằng anh có kế hoạch của riêng mình.
Dù Kiều Túc không dễ nổi giận, nhưng khi đã tức giận thì không ai chịu nổi. Không ai dám làm phật ý anh, và Đàm Tín Nguyên cũng vậy, anh ta chỉ có thể lo lắng chờ đợi mà không dám tự mình hành động.
Cuối cùng, khi tình yêu của Kiều Túc đã kết trái, anh ta chẳng còn để tâm đến gì khác. Vì đã uống rượu nên anh ta không thể tự lái xe, liền bắt một chiếc taxi và phóng tới nhà Kiều Túc. Sau khi tìm được sổ hộ khẩu theo chỉ dẫn, anh ta vội vàng đem tới địa chỉ mà Kiều Túc gửi.
Khi đưa sổ hộ khẩu cho Kiều Túc, Đàm Tín Nguyên mới nhận ra một vấn đề quan trọng.
"Sư huynh, bây giờ đang là giữa đêm khuya, mà văn phòng đăng ký kết hôn đâu có mở cửa. Anh lấy sổ hộ khẩu làm gì? Chờ sáng mai rồi đi cũng không muộn mà!"
Kiều Túc thở dài: "Không được. Lê Mạt chắc chắn đưa ra quyết định này trong lúc bốc đồng. Đợi cô ấy tỉnh táo lại, cô ấy sẽ hối hận. Nếu cô ấy bỏ chạy trong đêm thì sao?"
Đàm Tín Nguyên thấy khó hiểu: "Anh định ngồi canh ở đây cả đêm thật à?"
Kiều Túc gật đầu: "Đúng vậy. Đây là chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của tôi, tự mình canh thì tôi mới yên tâm."
Nói xong, anh phất tay bảo Đàm Tín Nguyên về: "Được rồi, cậu về đi. Lần sau tôi sẽ mời cậu ăn cơm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.