Tôi Không Thể Nào Là Thiên Tai Di Động
Chương 50:
Nhất Chỉ Vô Kê
22/06/2024
Không thể định nghĩa cúi đầu ngơ ngác, nhìn bàn chân đầy lông và cơ thể gần như chạm đất của mình, toàn bộ vật ô nhiễm có chút mờ mịt.
Không thể định nghĩa nhấc chân lên, liếc xuống, lè lưỡi, lại quay đầu liếc nhìn cái đuôi, chậm rãi gõ: ?
“Ta làm sao biến thành chó rồi?” Một giọng nói khó hiểu vang lên từ miệng con chó.
Sau đó nhìn thấy một người đàn ông ngồi xổm xuống, trên mặt nở nụ cười giễu cợt, duỗi một bàn tay khéo léo ra, dùng sức nắm lấy rồi nhấc lên khỏi mặt đất: “Bởi vì trong lòng của ta tên phản bội đều là chó má."
Không thể định nghĩa: ?
Không thể định nghĩa gần như vô thức muốn chửi rủa, đáng tiếc nó chưa học được câu chửi nào, không có cách nào thăm hỏi sức khỏe Lê Bạch Thành.
“Không đúng!” Chú chó bị nhấc lên trên cao lộ ra vẻ mặt kinh hãi: “Không đúng, rõ ràng là ta đang giả vờ làm thứ đang nói chuyện với ngươi ở trong đầu, làm sao ngươi có thể coi ta là chó được?! Ngươi nhất định phải định nghĩa ta thành nó à!"
"Không đúng, chẳng lẽ ở trong lòng ngươi, ta là một con chó?!" Không thể định nghĩa đột nhiên bối rối hỏi.
Hệ thống được Lê Bạch Thành bảo im lặng ở cầu thang không khỏi chậm rãi gõ một chữ [?].
[6.]
[Ta nghi ngờ nó đang mắng ta!]
Một giây tiếp theo, không thể định nghĩa tựa hồ đã đoán ra được điều gì đó, trên mặt chó hiện lên biểu cảm vô cùng giống con người: “Ngay từ đầu ngươi đã không tin ai cả, cũng không tin ta! Ngay cả người có vẻ ngoài đáng thương đó ngươi cũng không tin! Ngươi tìm ta hợp tác chẳng qua chỉ để phối hợp với kế hoạch của con phù du đó..."
Không thể định nghĩa duỗi chân chó ra, chỉ vào xác của con phù du được chiếu sáng bởi một chùm ánh sáng trong phòng tắm, đôi chân đầy lông treo lơ lửng trên không trung, có chút không thể tin được: "Tại sao? Gâu! Cho dù ngươi không thể tin tưởng được người khác, ngươi cũng không thể không tin suy nghĩ của mình chứ? Gâu!"
Mẹ kiếp, tức đến mức sủa cả tiếng chó!
Không thể định nghĩa đưa hai chân chó ra và bịt miệng lại, ngăn không cho tiếng sủa của mình phát ra, thật là xấu hổ.
Âm thanh hệ thống ồn ào khó chịu vang lên trong đầu Lê Bạch Thành, kèm theo một nụ cười quái dị -
[Không thể định nghĩa sợ là nghĩ nát óc cũng không ra, sự thật là cậu cố ý để nó biết đến sự tồn tại của tôi, ngay cả khi thầm gật đầu, cũng là cố ý lộ ra dấu vết tôi tồn tại, dẫn dụ nó cắn câu.]
Không để ý đến tiếng sủa đầy tức giận của không thể định nghĩa, Lê Bạch Thành hơi cụp mắt xuống, quả thực ngay từ đầu cậu đã không tin ai, kể từ khi nhận được tin nhắn ngắn đó.
Nếu trên đời này có ai hiểu rõ một người nhất thì đó phải là chính bản thân người đó.
Lê Bạch Thành tin chắc mình hiểu rất rõ bản thân, bắt đầu từ khi nhìn thấy tin nhắn thứ hai “Không nên tin bất kỳ — ai”, cậu đã không còn tin tưởng bất kỳ người nào, chỉ tin tưởng vào chính mình.
Nếu ngay cả phù du cũng có thể được định nghĩa là tên phản bội, thì tại sao Giang Vọng và Chu Thụ lại không thể bị không thể định nghĩa xác định thành tên phản bội chứ?
Trước khi gặp Giang Vọng, ai biết Giang Vọng có từng hành động một mình, hơn nữa có từng bị xác định hay không? Cho nên ngay từ khi bắt đầu đưa lá thư này cho Giang Vọng, cậu cũng chưa từng ôm hy vọng lá thư này có thể được chuyển đi, viết thư thứ 2 xong, lập tức lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho cô y tá ở Thần Quốc là Mạnh Thiển Thiển, yêu cầu gửi một phong thư khẩn cấp, giao cho thỏ.
Nhưng bây giờ xem ra cậu đã đoán đúng, vào thời điểm khi Giang Vọng và Chu Thụ ở một mình rồi bị "không thể định nghĩa" định nghĩa, cả hai đều đã biến thành tên phản bội rồi.
Mà sở dĩ Giang Vọng không trở thành quái vật, phần lớn là do dị năng đặc biệt của hắn, khiến cho không thể định nghĩa cảm thấy hắn rất đáng thương, cho nên chỉ định nghĩa hắn thành tên phản bội giống như phù du.
Mấy lần trước, dựa vào những lời phù du nói, không khó để đoán rằng "không thể định nghĩa" đã hợp tác với hắn, hơn nữa còn là rất nhiều lần. Hoặc có lẽ lúc thì giúp đỡ phù du lúc thì giúp đỡ hắn, chính là muốn làm ngư ông đắc lợi, giết chết cả hắn và phù du.
Nhìn thấy Lê Bạch Thành không để ý tới mình, không thể định nghĩa tức giận đến không nhịn được sủa tiếng chó mắng Lê Bạch Thành.
"Gâu! Mẹ kiếp, rõ ràng ta có nhiều ký ức như vậy, sao lại như thế này!"
Lê Bạch Thành đem con chó con nâng lên trước mặt, con chó con tức giận nhìn cậu: "Gâu! Ngươi chờ đó cho ta!"
"Đừng tưởng rằng ngươi đã thắng, ta còn có thể giải trừ định nghĩa!"
Lê Bạch Thành cụp mắt xuống nhìn con chó ở trong tay, nâng con chó đang có vẻ mặt nghiêm túc nhắm mắt lại sau đó mở mắt ra lần nữa.
Không thể định nghĩa cúi đầu nhìn xuống bàn chân đầy lông của mình, sửng sốt một lát, toàn thân ngơ ngác, định nghĩa không bị giải trừ!
Không thể định nghĩa nhấc chân lên, liếc xuống, lè lưỡi, lại quay đầu liếc nhìn cái đuôi, chậm rãi gõ: ?
“Ta làm sao biến thành chó rồi?” Một giọng nói khó hiểu vang lên từ miệng con chó.
Sau đó nhìn thấy một người đàn ông ngồi xổm xuống, trên mặt nở nụ cười giễu cợt, duỗi một bàn tay khéo léo ra, dùng sức nắm lấy rồi nhấc lên khỏi mặt đất: “Bởi vì trong lòng của ta tên phản bội đều là chó má."
Không thể định nghĩa: ?
Không thể định nghĩa gần như vô thức muốn chửi rủa, đáng tiếc nó chưa học được câu chửi nào, không có cách nào thăm hỏi sức khỏe Lê Bạch Thành.
“Không đúng!” Chú chó bị nhấc lên trên cao lộ ra vẻ mặt kinh hãi: “Không đúng, rõ ràng là ta đang giả vờ làm thứ đang nói chuyện với ngươi ở trong đầu, làm sao ngươi có thể coi ta là chó được?! Ngươi nhất định phải định nghĩa ta thành nó à!"
"Không đúng, chẳng lẽ ở trong lòng ngươi, ta là một con chó?!" Không thể định nghĩa đột nhiên bối rối hỏi.
Hệ thống được Lê Bạch Thành bảo im lặng ở cầu thang không khỏi chậm rãi gõ một chữ [?].
[6.]
[Ta nghi ngờ nó đang mắng ta!]
Một giây tiếp theo, không thể định nghĩa tựa hồ đã đoán ra được điều gì đó, trên mặt chó hiện lên biểu cảm vô cùng giống con người: “Ngay từ đầu ngươi đã không tin ai cả, cũng không tin ta! Ngay cả người có vẻ ngoài đáng thương đó ngươi cũng không tin! Ngươi tìm ta hợp tác chẳng qua chỉ để phối hợp với kế hoạch của con phù du đó..."
Không thể định nghĩa duỗi chân chó ra, chỉ vào xác của con phù du được chiếu sáng bởi một chùm ánh sáng trong phòng tắm, đôi chân đầy lông treo lơ lửng trên không trung, có chút không thể tin được: "Tại sao? Gâu! Cho dù ngươi không thể tin tưởng được người khác, ngươi cũng không thể không tin suy nghĩ của mình chứ? Gâu!"
Mẹ kiếp, tức đến mức sủa cả tiếng chó!
Không thể định nghĩa đưa hai chân chó ra và bịt miệng lại, ngăn không cho tiếng sủa của mình phát ra, thật là xấu hổ.
Âm thanh hệ thống ồn ào khó chịu vang lên trong đầu Lê Bạch Thành, kèm theo một nụ cười quái dị -
[Không thể định nghĩa sợ là nghĩ nát óc cũng không ra, sự thật là cậu cố ý để nó biết đến sự tồn tại của tôi, ngay cả khi thầm gật đầu, cũng là cố ý lộ ra dấu vết tôi tồn tại, dẫn dụ nó cắn câu.]
Không để ý đến tiếng sủa đầy tức giận của không thể định nghĩa, Lê Bạch Thành hơi cụp mắt xuống, quả thực ngay từ đầu cậu đã không tin ai, kể từ khi nhận được tin nhắn ngắn đó.
Nếu trên đời này có ai hiểu rõ một người nhất thì đó phải là chính bản thân người đó.
Lê Bạch Thành tin chắc mình hiểu rất rõ bản thân, bắt đầu từ khi nhìn thấy tin nhắn thứ hai “Không nên tin bất kỳ — ai”, cậu đã không còn tin tưởng bất kỳ người nào, chỉ tin tưởng vào chính mình.
Nếu ngay cả phù du cũng có thể được định nghĩa là tên phản bội, thì tại sao Giang Vọng và Chu Thụ lại không thể bị không thể định nghĩa xác định thành tên phản bội chứ?
Trước khi gặp Giang Vọng, ai biết Giang Vọng có từng hành động một mình, hơn nữa có từng bị xác định hay không? Cho nên ngay từ khi bắt đầu đưa lá thư này cho Giang Vọng, cậu cũng chưa từng ôm hy vọng lá thư này có thể được chuyển đi, viết thư thứ 2 xong, lập tức lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho cô y tá ở Thần Quốc là Mạnh Thiển Thiển, yêu cầu gửi một phong thư khẩn cấp, giao cho thỏ.
Nhưng bây giờ xem ra cậu đã đoán đúng, vào thời điểm khi Giang Vọng và Chu Thụ ở một mình rồi bị "không thể định nghĩa" định nghĩa, cả hai đều đã biến thành tên phản bội rồi.
Mà sở dĩ Giang Vọng không trở thành quái vật, phần lớn là do dị năng đặc biệt của hắn, khiến cho không thể định nghĩa cảm thấy hắn rất đáng thương, cho nên chỉ định nghĩa hắn thành tên phản bội giống như phù du.
Mấy lần trước, dựa vào những lời phù du nói, không khó để đoán rằng "không thể định nghĩa" đã hợp tác với hắn, hơn nữa còn là rất nhiều lần. Hoặc có lẽ lúc thì giúp đỡ phù du lúc thì giúp đỡ hắn, chính là muốn làm ngư ông đắc lợi, giết chết cả hắn và phù du.
Nhìn thấy Lê Bạch Thành không để ý tới mình, không thể định nghĩa tức giận đến không nhịn được sủa tiếng chó mắng Lê Bạch Thành.
"Gâu! Mẹ kiếp, rõ ràng ta có nhiều ký ức như vậy, sao lại như thế này!"
Lê Bạch Thành đem con chó con nâng lên trước mặt, con chó con tức giận nhìn cậu: "Gâu! Ngươi chờ đó cho ta!"
"Đừng tưởng rằng ngươi đã thắng, ta còn có thể giải trừ định nghĩa!"
Lê Bạch Thành cụp mắt xuống nhìn con chó ở trong tay, nâng con chó đang có vẻ mặt nghiêm túc nhắm mắt lại sau đó mở mắt ra lần nữa.
Không thể định nghĩa cúi đầu nhìn xuống bàn chân đầy lông của mình, sửng sốt một lát, toàn thân ngơ ngác, định nghĩa không bị giải trừ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.