Tôi Là Bình Hoa Trong Thế Giới Vô Hạn
Chương 93: Thế giới hiện thực (5) - Đã hơn một trăm triệu....
Chiếc Thuyền Ngọt Ngào
13/07/2024
Edit: Meii
Đường Ninh nhanh chóng nuốt con tôm trong miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Uẩn bên kia qua màn khói lẩu nghi ngút. Trong phó bản kia, Lâm Uẩn cống hiến rất nhiều, nếu không có Lâm Uẩn, Đường Ninh nghĩ cậu đã ra nhận cơm hộp ngay từ lúc bọn họ gặp được quỷ chặn đường Vương thúc rồi!
Sau đó, nhờ Lâm Uẩn nhắc cậu chú ý cách dùng từ, chú ý cách nói chuyện giữa quỷ tân lang và Kỷ Liên Uẩn.
Cuối cùng, cũng là Lâm Uẩn cõng thi thể Đường Hiền Hằng chạy trốn, hơn nữa hắn còn lái xe nhanh, thành công bỏ lại Hàn Dư Niên phía sau. Nếu lúc đó chỉ có mình Đường Ninh, có lẽ cậu sẽ được Hàn Dư Niên tặng cơm hộp quá!
Nếu như có Lâm Uẩn làm đồng đội vào phó bản sau, Đường Ninh cảm thấy khả năng sống sót của mình cao hơn một chút.
“Đương nhiên là....” Đường Ninh chưa kịp nói xong đã bị hắn ngắt lời.
“Nhưng nếu cậu tổ đội với tôi, thì khả năng những phó bản tiếp theo sẽ đều là cấp C hoặc cấp B đó, vì tôi không phải người mới.” Lâm Uẩn trả lời.
Đường Ninh ngơ ra một chút, bỗng nhiên phát hiện mình cũng không nguyện ý cho lắm.
Phó bản độ khó cấp B thật sự là ác mộng. (Meii: Đúm đúm, dài vcl huhu)
Sau khi trải qua phó bản cấp B, Đường Ninh nghĩ lại những phó bản mình đã trải qua, phát hiện ngay cả đứa trẻ ma cũng đáng yêu hơn.
Vẻ mặt của Đường Ninh rất dễ đoán, Lâm Uẩn cũng không nói thêm, chỉ yên lặng đợi quyết định của Đường Ninh.
“Tại sao cậu lại muốn tổ đội với tôi?” Đường Ninh chần chừ một lúc, rốt cuộc cũng không nhịn được mà nói ra lời trong lòng: “Tôi không thông minh lắm, đã thế tứ chi còn không phát triển, kinh nghiệm cũng không có nhiều, tố chất tâm lý cũng chẳng có, nếu tổ đội với cậu thì chắc chắn sẽ kéo chân sau cậu đó.”
“Đúng là trong phó bản, thể lực của cậu không tốt thật, nhưng trong thế giới hiện thực nhìn cậu cũng mạnh khỏe mà, chứng tỏ cậu có một thẻ bài có tác dụng phụ làm thể chất của cậu suy nhược đi.” Lâm Uẩn bình tĩnh nói: “Thẻ bài có lợi cũng có hại, hẳn là thẻ bài của cậu có một tác dụng mạnh mẽ nên mới có tác dụng phụ như vậy.”
Hắn vừa nói, vừa quan sát ánh mắt của Đường Ninh, rất nhanh đã nhận ra đáp án chuẩn xác qua mắt cậu.
Lâm Uẩn càng vui vẻ: “Thể chất yếu một tí đâu có sao, với tôi không thành vấn đề. Cậu không đi đường được thì tôi có thể làm tài xế cho cậu, nếu không có xe thì tôi cõng cậu cũng được.”
“Cậu nói cậu ngốc, nhưng tôi lại thấy đó là phản ứng của người bình thường khi mới vào trò chơi này ấy chứ. Thậm chí, cậu có giác quan thứ sáu chuẩn đấy, lúc đó cậu đã chọn tin tưởng Cung Vân.” Ngón trỏ khẽ gõ đầu mình một cái, Lâm Uẩn nhìn Đường Ninh, “Còn chọn tin tôi nữa.”
Khi đó, Đường Ninh không hề giải thích gì với hai người chơi Hàn An Khang và Lâm Quy Cảnh vì Kỷ gia gia như hổ rình mồi ngay đó, nên cậu đã theo bản năng mà chọn Lâm Uẩn thành người có khả năng giúp cậu nhất!
“Không có kinh nghiệm cũng bình thường, cậu mới trải qua ba phó bản thôi. Đợi sau khi cậu trải qua mười mấy phó bản như tôi, cậu cũng sẽ có rất nhiều kinh nghiệm.”
“Tôi không nghĩ là cậu không có tố chất tâm lý đâu, mà ngược lại, tôi thấy tố chất tâm lý của cậu rất vững vàng.”
Đường Ninh khó hiểu mở to hai mắt.
“Cậu...” Lâm Uẩn dừng một chút, như đang suy nghĩ nên dùng từ nào, “Cậu rất trong sáng.”
“Tôi thấy rất ít người có thể giữ vững bản tính của mình trong trò chơi này. Phần lớn mọi người đều vì mạng sống mà không từ thủ đoạn nào.” Không biết nghĩ đến cái gì, Lâm Uẩn bỗng rũ mắt, nhìn miếng thịt đã nguội trong bát, “Lúc trước, tôi đã trải qua một phó bản mà ở đó, tôi gặp phải nạn đói.”
“Tôi đã phải ăn vỏ cây, ăn cả đất đai, suýt thì chết vì viêm dạ dày. Nhưng may thay, ngay khoảnh khắc đó tôi đã trở về hiện thực.”
“Tuy rằng tôi không thật sự vượt giới hạn của bản thân mà ăn cái thứ kia, nhưng nhiều lúc, tôi cảm giác tôi không trở lại như xưa được nữa.” Lâm Uẩn ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt trong suốt của Đường Ninh.
“Nhưng cậu không giống như thế, lúc nhìn thấy cậu, tôi nghĩ cậu nên được ăn những món ngon nóng hổi, ăn đến mức bụng căng tròn...” Lâm Uẩn cười nhẹ, nụ cười của hắn không sâu, giống như làn khói lẩu ấm áp có thể tiêu tán bất cứ lúc nào. “Quả nhiên là cậu thích ăn lẩu.”
Hắn gắp cho Đường Ninh chút thịt, nhìn Đường Ninh vừa nghiêm túc nghe hắn nói vừa ăn một miếng thịt to.
Đường Ninh thấy cậu cũng chẳng thích ăn lẩu lắm, nhưng lâu lâu mới ăn một lần sẽ khiến người ta thấy vui vẻ hơn. Hơn nữa những người xung quanh rất ồn ào, mọi người đều vui vẻ trò chuyện cùng nhau khiến cậu cũng cảm thấy ấm áp vui vẻ theo họ.
Cậu nghe những lời khích lệ của Lâm Uẩn, bỗng cảm thấy có chút ngượng ngùng.
“Hơn nữa, nếu cậu tổ đội vối tôi cũng không chỉ kéo chân sau tôi đâu, cậu đã từng cứu tôi mà.” Lần đó, khi hắn bị tân nương giấy tấn công, may là Đường Ninh đến kịp.
Ánh mắt của Lâm Uẩn bỗng hiện lên một tia khó nói hết, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Đường Ninh, hắn bỗng như nghĩ đến cái gì mà vội vàng cúi đầu xuống không nhìn cậu.
Đường Ninh nhanh chóng mở điện thoại ra, xem lại quy tắc trò chơi một lần nữa, trên đó có ghi: “Độ khó của phó bản tiếp theo phụ thuộc vào cấp độ thẻ bài và đánh giá hoàn thành phó bản của mỗi người chơi.”
Đường Ninh: “!!!”
Đường Ninh trầm mặc, lúc trước cậu vẫn luôn rút được thẻ bài cấp S, nếu có thể đạt được đánh giá S ở phó bản S thì sẽ rất tuyệt. Vì trên diễn đàn có một truyền thuyết, nếu rút được thẻ S và đạt đánh giá cấp S trong phó bản cấp S sẽ thắng trò chơi.
Bây giờ ngẫm lại, có lẽ vì hai phó bản đầu tiên cậu đều đạt được đánh giá cấp S nên phó bản thứ ba cậu mới gặp phải phó bản cấp cao hơn người mới bình thường.
Bình thường, phần lớn người chơi sẽ vượt qua ba bốn phó bản cấp E, rồi lại nhảy đến ba bốn phó bản cấp D mới đúng. Cơ bản là họ sẽ thích nghi tốt ở cấp này rồi mới lên cấp độ khó hơn một chút, nhưng Đường Ninh lại khác hoàn toàn, cậu may mắn có hai thẻ bài cấp S, lại nhận được nhân vật có giả thiết quan trọng hơn nhiều người nên tốc độ lên cấp của cậu nhanh như tên lửa vậy.
Nếu thế, dù cậu có không tổ đội với Lâm Uẩn, thì khả năng cậu sẽ gặp phó bản cấp C hoặc cấp B cũng rất cao....
“Tôi đồng ý!” Đường Ninh ngẩng đầu, chân thành nói.
Nếu lại vào phó bản cấp B, vậy thì có một đồng đội để tin cũng rất quan trọng!
Nhìn ánh mắt kiên định của Đường Ninh, ý cười trên mặt Lâm Uẩn càng sâu. Hắn không phải là người hay cười, nhưng không hiểu sao, khi nhìn Đường Ninh, hán lại thường xuyên nở nụ cười.
“Có lẽ cậu nên kiếm thử mấy thẻ bài tăng thể chất, trên thị trường có nhiều thẻ kiểu đó cấp D và cấp C lắm, nếu thẻ bài kia của cậu là cấp A thì khá khó, vì thẻ bài cấp thấp quá không thể giải trừ tác dụng phụ của thẻ bài cấp cao được.” Lâm Uẩn nói. (Meii: Nhưng của em Ninh cấp S lận:>)
Đường Ninh cảm thấy có lẽ bản thân không bao giờ thoát được giả thiết “thân thể kiều nhược” được rồi. Thẻ “Công chúa đậu hà lan” là thẻ cấp S lận, trừ phi cậu tìm được thẻ bài “thân thể cường tráng” cấp S thì may ra.
Đường Ninh không định nói cho Lâm Uẩn biết mình có thẻ cấp S, cậu liền chuyển chủ đề Lâm Uẩn. Không ngờ Lâm Uẩn rất thật thà kể về thông tin cá nhân của mình cho cậu nghe, ví dụ như ở thế giới thực, nhà Lâm Uẩn rất giàu, lúc hắn là người mới, hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền để tìm một người chơi lâu năm “dắt” mình qua phó bản, nhưng bây giờ đã lên đến phó bản cấp B rồi, chẳng có ai chịu “dắt” người khác nữa vì đâu có mấy người có thể tự tin rằng bản thân sẽ luôn sống sót vượt qua cấp B chứ.
Sau khi nghe xong, cảm tưởng duy nhất của Đường Ninh là.....
Có tiền thật tốt.
Dường như nhận ra suy nghĩ của Đường Ninh, Lâm Uẩn lập tức giới thiệu cách kiếm tiền mà hắn đã nói với cậu.
“Trang web kia là của chính phủ, trên đó liệt kê ra rất nhiều vụ quái vật trong game xâm lấn sang đời thực, khả năng giải quyết mấy vụ này không liên quan đến cấp phó bản, một vụ quái vật xâm lấn từ phó bản cấp C sụp đổ còn gây ra nhiều thiệt hại hơn quái vật trong phó bản cấp S. Hơn nữa, thù lao lại liên quan đến khu vực vị xâm lấn nữa.”
“Giống như phó bản cấp B chúng ta vừa trải qua chẳng hạn, thù lao khi giải quyết vụ quái vật xâm lấn đó không cao vì nó chỉ xảy ra ở những khu vực thôn hẻo lánh, so với một vụ xâm lấn xảy ra ở trung tâm thành phố thì thù lao đó chẳng đáng bao nhiêu.” Lâm Uẩn mở trang web ra, tìm một vụ quái vật xâm lấn đang vô cùng hot, “Ví dụ như vụ mạnh nhất hiện tại có liên quan đến phó bản trường học ma quái.”
“Nó xảy ra ở trường cấp ba tốt nhất thành phố A, học sinh bên trong không phú cũng quý. Nhưng hiện tại đã có mấy học sinh tử vong rồi, cho dù có chuyển trường cũng không thoát được lời nguyền kia.”
“Gia đình của bọn họ sắp điên rồi, ngoại trừ thù lao mà chính phủ đưa ra, rất nhiều gia đình học sinh đã đóng góp một khoản thù lao khác, tổng số tiền đóng góp đã....”
Lâm Uẩn cố tình kéo dài giọng, “Đã hơn một trăm triệu rồi.”
Đồng tử của Đường Ninh hơi co lại, cậu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Uẩn, lại nhìn đến số tiền thù lao cao ngất ngưởng kia. Cậu nghĩ nghĩ một chút, chân thành nói: “Tôi muốn nhận nhiệm vụ đó.”
Lâm Uẩn nhíu mày, không tán thành ý của Đường Ninh: “Kiếm tiền không phải một loại kiếm pháp thích học là được. Nếu như có thể giải quyết quái vật xâm lấn ra ngoài thì chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cậu không nghĩ đến chuyện tại sao số tiền thù lao lại cao đến thế sao?”
Đường Ninh thành thật lắc đầu, bây giờ trong đầu cậu chỉ có tiền và tiền thôi.
“Vì thứ quái vật xâm lấn đó vô cùng khó giải quyết ở hiện thực. Theo như tôi được biết, đã có mấy đại thần trong game đã chết trong vụ này rồi. Hiện tại, những gì mọi người biết về phó bản này đều do một người chơi ẩn danh tiết lộ....” (Meii: Mọi người nhớ em Ninh đã từng dùng cái này để tìm Cố Minh chứ:>)
“Người chơi đó nói, quái vật xâm lấn là cái bóng, cái bóng có hai quy luật giết người, một là ai vi phạm nội quy trường học sẽ chết, còn quy luật còn lại thì không rõ.”
“Thứ có thể giải quyết quái vật kia hẳn là liên quan đến quy tắc còn lại kia, nhưng rất nhiều người chơi đã thử tìm hiểu quy tắc nhưng vẫn thất bại.”
“Có rất nhiều học sinh trong trường đã từng vi phạm nội quy trường, có một đại thần trong game nhận nhiệm vụ bảo vệ một học sinh từng vi phạm nội quy, kết quả là ngay tối đó, người đó cùng học sinh kia đều tử vong.” Lâm Uẩn nghiêm túc nói: “Thế nên, bây giờ mọi người chỉ đành đợi tất cả học sinh từng vi phạm nội quy chết hết, sau đó sẽ phong tỏa ngôi trường này, liệt nó vào khu vực cấm người qua lại.”
“Nghe xong cậu còn muốn nhận nhiệm vụ này không?”
Dưới ánh mắt sắc bén của Lâm Uẩn, Đường Ninh bỗng cảm thấy có chút khẩn trương, như một học sinh đang ngồi yên bị giáo viên gọi lên bảng vậy, cậu nói nhỏ: “Muốn.”
Lâm Uẩn: “?”
Đường Ninh cầm điện thoại, tìm đoạn chat cậu dùng thông tin của phó bản trường học ma quái để làm giao dịch với người chơi khác rồi đưa cho Lâm Uẩn xem: “Hình như tôi chính là người chơi ẩn danh mà cậu nói thì phải.”
Lâm Uẩn: “??”
Đường Ninh càng thêm bồn chồn, một trăm triệu đó!!!! Làm xong cái là cậu không cần lo lắng về tiền luôn!!!
Đường Ninh nhìn ngó xung quanh, sau khi thấy không có ai chú ý đến bàn bọn họ, mới nói nhỏ: “Tôi biết quy tắc kia, tôi, tôi đã vượt qua phó bản ngôi trường ma quái đó!”
Lâm Uẩn: “???”
_____
Đôi lời của editor: Khổ thân anh Uẩn, tưởng em Ninh là người mới cần anh kéo, không ngờ “người mới” này lại trâu bò zậy =))))) Mong anh đừng định đào góc tường nhà em Ninh =)))) Chúc anh sống thọ =))))
À giải thích lại vụ “quái vật xâm lấn” kia chút, tức là quái vật trong phó bản có thể chạy ra thế giới hiện thực khi phó bản sụp đổ. Giết quái vật ở ngoài đời thực sẽ khó hơn trong phó bản vì ở ngoài không có 7749 loại đạo cụ và thẻ bài, chỉ có thể tự thân vận động là chính nên dù là phó bản cấp E ra ngoài vẫn nguy hiểm hơn nhiều so với quái vật phó bản cấp C chẳng hạn. Còn vụ thù lao thì mọi người cũng hiểu ha, nơi không phát triển thì giá bèo hơn trong thành phố hoa lệ rồi. Một lần nữa chúc mừng em Ninh sắp trở thành trịu phú ngoài đời ~~~~
Đường Ninh nhanh chóng nuốt con tôm trong miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Uẩn bên kia qua màn khói lẩu nghi ngút. Trong phó bản kia, Lâm Uẩn cống hiến rất nhiều, nếu không có Lâm Uẩn, Đường Ninh nghĩ cậu đã ra nhận cơm hộp ngay từ lúc bọn họ gặp được quỷ chặn đường Vương thúc rồi!
Sau đó, nhờ Lâm Uẩn nhắc cậu chú ý cách dùng từ, chú ý cách nói chuyện giữa quỷ tân lang và Kỷ Liên Uẩn.
Cuối cùng, cũng là Lâm Uẩn cõng thi thể Đường Hiền Hằng chạy trốn, hơn nữa hắn còn lái xe nhanh, thành công bỏ lại Hàn Dư Niên phía sau. Nếu lúc đó chỉ có mình Đường Ninh, có lẽ cậu sẽ được Hàn Dư Niên tặng cơm hộp quá!
Nếu như có Lâm Uẩn làm đồng đội vào phó bản sau, Đường Ninh cảm thấy khả năng sống sót của mình cao hơn một chút.
“Đương nhiên là....” Đường Ninh chưa kịp nói xong đã bị hắn ngắt lời.
“Nhưng nếu cậu tổ đội với tôi, thì khả năng những phó bản tiếp theo sẽ đều là cấp C hoặc cấp B đó, vì tôi không phải người mới.” Lâm Uẩn trả lời.
Đường Ninh ngơ ra một chút, bỗng nhiên phát hiện mình cũng không nguyện ý cho lắm.
Phó bản độ khó cấp B thật sự là ác mộng. (Meii: Đúm đúm, dài vcl huhu)
Sau khi trải qua phó bản cấp B, Đường Ninh nghĩ lại những phó bản mình đã trải qua, phát hiện ngay cả đứa trẻ ma cũng đáng yêu hơn.
Vẻ mặt của Đường Ninh rất dễ đoán, Lâm Uẩn cũng không nói thêm, chỉ yên lặng đợi quyết định của Đường Ninh.
“Tại sao cậu lại muốn tổ đội với tôi?” Đường Ninh chần chừ một lúc, rốt cuộc cũng không nhịn được mà nói ra lời trong lòng: “Tôi không thông minh lắm, đã thế tứ chi còn không phát triển, kinh nghiệm cũng không có nhiều, tố chất tâm lý cũng chẳng có, nếu tổ đội với cậu thì chắc chắn sẽ kéo chân sau cậu đó.”
“Đúng là trong phó bản, thể lực của cậu không tốt thật, nhưng trong thế giới hiện thực nhìn cậu cũng mạnh khỏe mà, chứng tỏ cậu có một thẻ bài có tác dụng phụ làm thể chất của cậu suy nhược đi.” Lâm Uẩn bình tĩnh nói: “Thẻ bài có lợi cũng có hại, hẳn là thẻ bài của cậu có một tác dụng mạnh mẽ nên mới có tác dụng phụ như vậy.”
Hắn vừa nói, vừa quan sát ánh mắt của Đường Ninh, rất nhanh đã nhận ra đáp án chuẩn xác qua mắt cậu.
Lâm Uẩn càng vui vẻ: “Thể chất yếu một tí đâu có sao, với tôi không thành vấn đề. Cậu không đi đường được thì tôi có thể làm tài xế cho cậu, nếu không có xe thì tôi cõng cậu cũng được.”
“Cậu nói cậu ngốc, nhưng tôi lại thấy đó là phản ứng của người bình thường khi mới vào trò chơi này ấy chứ. Thậm chí, cậu có giác quan thứ sáu chuẩn đấy, lúc đó cậu đã chọn tin tưởng Cung Vân.” Ngón trỏ khẽ gõ đầu mình một cái, Lâm Uẩn nhìn Đường Ninh, “Còn chọn tin tôi nữa.”
Khi đó, Đường Ninh không hề giải thích gì với hai người chơi Hàn An Khang và Lâm Quy Cảnh vì Kỷ gia gia như hổ rình mồi ngay đó, nên cậu đã theo bản năng mà chọn Lâm Uẩn thành người có khả năng giúp cậu nhất!
“Không có kinh nghiệm cũng bình thường, cậu mới trải qua ba phó bản thôi. Đợi sau khi cậu trải qua mười mấy phó bản như tôi, cậu cũng sẽ có rất nhiều kinh nghiệm.”
“Tôi không nghĩ là cậu không có tố chất tâm lý đâu, mà ngược lại, tôi thấy tố chất tâm lý của cậu rất vững vàng.”
Đường Ninh khó hiểu mở to hai mắt.
“Cậu...” Lâm Uẩn dừng một chút, như đang suy nghĩ nên dùng từ nào, “Cậu rất trong sáng.”
“Tôi thấy rất ít người có thể giữ vững bản tính của mình trong trò chơi này. Phần lớn mọi người đều vì mạng sống mà không từ thủ đoạn nào.” Không biết nghĩ đến cái gì, Lâm Uẩn bỗng rũ mắt, nhìn miếng thịt đã nguội trong bát, “Lúc trước, tôi đã trải qua một phó bản mà ở đó, tôi gặp phải nạn đói.”
“Tôi đã phải ăn vỏ cây, ăn cả đất đai, suýt thì chết vì viêm dạ dày. Nhưng may thay, ngay khoảnh khắc đó tôi đã trở về hiện thực.”
“Tuy rằng tôi không thật sự vượt giới hạn của bản thân mà ăn cái thứ kia, nhưng nhiều lúc, tôi cảm giác tôi không trở lại như xưa được nữa.” Lâm Uẩn ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt trong suốt của Đường Ninh.
“Nhưng cậu không giống như thế, lúc nhìn thấy cậu, tôi nghĩ cậu nên được ăn những món ngon nóng hổi, ăn đến mức bụng căng tròn...” Lâm Uẩn cười nhẹ, nụ cười của hắn không sâu, giống như làn khói lẩu ấm áp có thể tiêu tán bất cứ lúc nào. “Quả nhiên là cậu thích ăn lẩu.”
Hắn gắp cho Đường Ninh chút thịt, nhìn Đường Ninh vừa nghiêm túc nghe hắn nói vừa ăn một miếng thịt to.
Đường Ninh thấy cậu cũng chẳng thích ăn lẩu lắm, nhưng lâu lâu mới ăn một lần sẽ khiến người ta thấy vui vẻ hơn. Hơn nữa những người xung quanh rất ồn ào, mọi người đều vui vẻ trò chuyện cùng nhau khiến cậu cũng cảm thấy ấm áp vui vẻ theo họ.
Cậu nghe những lời khích lệ của Lâm Uẩn, bỗng cảm thấy có chút ngượng ngùng.
“Hơn nữa, nếu cậu tổ đội vối tôi cũng không chỉ kéo chân sau tôi đâu, cậu đã từng cứu tôi mà.” Lần đó, khi hắn bị tân nương giấy tấn công, may là Đường Ninh đến kịp.
Ánh mắt của Lâm Uẩn bỗng hiện lên một tia khó nói hết, nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Đường Ninh, hắn bỗng như nghĩ đến cái gì mà vội vàng cúi đầu xuống không nhìn cậu.
Đường Ninh nhanh chóng mở điện thoại ra, xem lại quy tắc trò chơi một lần nữa, trên đó có ghi: “Độ khó của phó bản tiếp theo phụ thuộc vào cấp độ thẻ bài và đánh giá hoàn thành phó bản của mỗi người chơi.”
Đường Ninh: “!!!”
Đường Ninh trầm mặc, lúc trước cậu vẫn luôn rút được thẻ bài cấp S, nếu có thể đạt được đánh giá S ở phó bản S thì sẽ rất tuyệt. Vì trên diễn đàn có một truyền thuyết, nếu rút được thẻ S và đạt đánh giá cấp S trong phó bản cấp S sẽ thắng trò chơi.
Bây giờ ngẫm lại, có lẽ vì hai phó bản đầu tiên cậu đều đạt được đánh giá cấp S nên phó bản thứ ba cậu mới gặp phải phó bản cấp cao hơn người mới bình thường.
Bình thường, phần lớn người chơi sẽ vượt qua ba bốn phó bản cấp E, rồi lại nhảy đến ba bốn phó bản cấp D mới đúng. Cơ bản là họ sẽ thích nghi tốt ở cấp này rồi mới lên cấp độ khó hơn một chút, nhưng Đường Ninh lại khác hoàn toàn, cậu may mắn có hai thẻ bài cấp S, lại nhận được nhân vật có giả thiết quan trọng hơn nhiều người nên tốc độ lên cấp của cậu nhanh như tên lửa vậy.
Nếu thế, dù cậu có không tổ đội với Lâm Uẩn, thì khả năng cậu sẽ gặp phó bản cấp C hoặc cấp B cũng rất cao....
“Tôi đồng ý!” Đường Ninh ngẩng đầu, chân thành nói.
Nếu lại vào phó bản cấp B, vậy thì có một đồng đội để tin cũng rất quan trọng!
Nhìn ánh mắt kiên định của Đường Ninh, ý cười trên mặt Lâm Uẩn càng sâu. Hắn không phải là người hay cười, nhưng không hiểu sao, khi nhìn Đường Ninh, hán lại thường xuyên nở nụ cười.
“Có lẽ cậu nên kiếm thử mấy thẻ bài tăng thể chất, trên thị trường có nhiều thẻ kiểu đó cấp D và cấp C lắm, nếu thẻ bài kia của cậu là cấp A thì khá khó, vì thẻ bài cấp thấp quá không thể giải trừ tác dụng phụ của thẻ bài cấp cao được.” Lâm Uẩn nói. (Meii: Nhưng của em Ninh cấp S lận:>)
Đường Ninh cảm thấy có lẽ bản thân không bao giờ thoát được giả thiết “thân thể kiều nhược” được rồi. Thẻ “Công chúa đậu hà lan” là thẻ cấp S lận, trừ phi cậu tìm được thẻ bài “thân thể cường tráng” cấp S thì may ra.
Đường Ninh không định nói cho Lâm Uẩn biết mình có thẻ cấp S, cậu liền chuyển chủ đề Lâm Uẩn. Không ngờ Lâm Uẩn rất thật thà kể về thông tin cá nhân của mình cho cậu nghe, ví dụ như ở thế giới thực, nhà Lâm Uẩn rất giàu, lúc hắn là người mới, hắn đã bỏ ra rất nhiều tiền để tìm một người chơi lâu năm “dắt” mình qua phó bản, nhưng bây giờ đã lên đến phó bản cấp B rồi, chẳng có ai chịu “dắt” người khác nữa vì đâu có mấy người có thể tự tin rằng bản thân sẽ luôn sống sót vượt qua cấp B chứ.
Sau khi nghe xong, cảm tưởng duy nhất của Đường Ninh là.....
Có tiền thật tốt.
Dường như nhận ra suy nghĩ của Đường Ninh, Lâm Uẩn lập tức giới thiệu cách kiếm tiền mà hắn đã nói với cậu.
“Trang web kia là của chính phủ, trên đó liệt kê ra rất nhiều vụ quái vật trong game xâm lấn sang đời thực, khả năng giải quyết mấy vụ này không liên quan đến cấp phó bản, một vụ quái vật xâm lấn từ phó bản cấp C sụp đổ còn gây ra nhiều thiệt hại hơn quái vật trong phó bản cấp S. Hơn nữa, thù lao lại liên quan đến khu vực vị xâm lấn nữa.”
“Giống như phó bản cấp B chúng ta vừa trải qua chẳng hạn, thù lao khi giải quyết vụ quái vật xâm lấn đó không cao vì nó chỉ xảy ra ở những khu vực thôn hẻo lánh, so với một vụ xâm lấn xảy ra ở trung tâm thành phố thì thù lao đó chẳng đáng bao nhiêu.” Lâm Uẩn mở trang web ra, tìm một vụ quái vật xâm lấn đang vô cùng hot, “Ví dụ như vụ mạnh nhất hiện tại có liên quan đến phó bản trường học ma quái.”
“Nó xảy ra ở trường cấp ba tốt nhất thành phố A, học sinh bên trong không phú cũng quý. Nhưng hiện tại đã có mấy học sinh tử vong rồi, cho dù có chuyển trường cũng không thoát được lời nguyền kia.”
“Gia đình của bọn họ sắp điên rồi, ngoại trừ thù lao mà chính phủ đưa ra, rất nhiều gia đình học sinh đã đóng góp một khoản thù lao khác, tổng số tiền đóng góp đã....”
Lâm Uẩn cố tình kéo dài giọng, “Đã hơn một trăm triệu rồi.”
Đồng tử của Đường Ninh hơi co lại, cậu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Uẩn, lại nhìn đến số tiền thù lao cao ngất ngưởng kia. Cậu nghĩ nghĩ một chút, chân thành nói: “Tôi muốn nhận nhiệm vụ đó.”
Lâm Uẩn nhíu mày, không tán thành ý của Đường Ninh: “Kiếm tiền không phải một loại kiếm pháp thích học là được. Nếu như có thể giải quyết quái vật xâm lấn ra ngoài thì chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cậu không nghĩ đến chuyện tại sao số tiền thù lao lại cao đến thế sao?”
Đường Ninh thành thật lắc đầu, bây giờ trong đầu cậu chỉ có tiền và tiền thôi.
“Vì thứ quái vật xâm lấn đó vô cùng khó giải quyết ở hiện thực. Theo như tôi được biết, đã có mấy đại thần trong game đã chết trong vụ này rồi. Hiện tại, những gì mọi người biết về phó bản này đều do một người chơi ẩn danh tiết lộ....” (Meii: Mọi người nhớ em Ninh đã từng dùng cái này để tìm Cố Minh chứ:>)
“Người chơi đó nói, quái vật xâm lấn là cái bóng, cái bóng có hai quy luật giết người, một là ai vi phạm nội quy trường học sẽ chết, còn quy luật còn lại thì không rõ.”
“Thứ có thể giải quyết quái vật kia hẳn là liên quan đến quy tắc còn lại kia, nhưng rất nhiều người chơi đã thử tìm hiểu quy tắc nhưng vẫn thất bại.”
“Có rất nhiều học sinh trong trường đã từng vi phạm nội quy trường, có một đại thần trong game nhận nhiệm vụ bảo vệ một học sinh từng vi phạm nội quy, kết quả là ngay tối đó, người đó cùng học sinh kia đều tử vong.” Lâm Uẩn nghiêm túc nói: “Thế nên, bây giờ mọi người chỉ đành đợi tất cả học sinh từng vi phạm nội quy chết hết, sau đó sẽ phong tỏa ngôi trường này, liệt nó vào khu vực cấm người qua lại.”
“Nghe xong cậu còn muốn nhận nhiệm vụ này không?”
Dưới ánh mắt sắc bén của Lâm Uẩn, Đường Ninh bỗng cảm thấy có chút khẩn trương, như một học sinh đang ngồi yên bị giáo viên gọi lên bảng vậy, cậu nói nhỏ: “Muốn.”
Lâm Uẩn: “?”
Đường Ninh cầm điện thoại, tìm đoạn chat cậu dùng thông tin của phó bản trường học ma quái để làm giao dịch với người chơi khác rồi đưa cho Lâm Uẩn xem: “Hình như tôi chính là người chơi ẩn danh mà cậu nói thì phải.”
Lâm Uẩn: “??”
Đường Ninh càng thêm bồn chồn, một trăm triệu đó!!!! Làm xong cái là cậu không cần lo lắng về tiền luôn!!!
Đường Ninh nhìn ngó xung quanh, sau khi thấy không có ai chú ý đến bàn bọn họ, mới nói nhỏ: “Tôi biết quy tắc kia, tôi, tôi đã vượt qua phó bản ngôi trường ma quái đó!”
Lâm Uẩn: “???”
_____
Đôi lời của editor: Khổ thân anh Uẩn, tưởng em Ninh là người mới cần anh kéo, không ngờ “người mới” này lại trâu bò zậy =))))) Mong anh đừng định đào góc tường nhà em Ninh =)))) Chúc anh sống thọ =))))
À giải thích lại vụ “quái vật xâm lấn” kia chút, tức là quái vật trong phó bản có thể chạy ra thế giới hiện thực khi phó bản sụp đổ. Giết quái vật ở ngoài đời thực sẽ khó hơn trong phó bản vì ở ngoài không có 7749 loại đạo cụ và thẻ bài, chỉ có thể tự thân vận động là chính nên dù là phó bản cấp E ra ngoài vẫn nguy hiểm hơn nhiều so với quái vật phó bản cấp C chẳng hạn. Còn vụ thù lao thì mọi người cũng hiểu ha, nơi không phát triển thì giá bèo hơn trong thành phố hoa lệ rồi. Một lần nữa chúc mừng em Ninh sắp trở thành trịu phú ngoài đời ~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.