Chương 3:
Moon
05/09/2021
Con mèo với bộ lông trắng không tì vết đến mức đáng sợ.
Với đôi chân dài trắng tinh cùng với bộ râu dài và bộ lông dày óng mượt . Khiến người ta có cảm giác rằng có gì đó thật khó tiếp cận.
Đó tựa như một lại uy áp khó có thể có được, anh ta là hoàng tử sao?
"Mục tiêu của mình chắc hẳn là một trong hai con mèo đó?"
Giữa tụi nó, tôi không biết được rằng con mèo nào mới là Catelesia và con mèo nào là con mèo mà hầu tước Salame sẽ lấy.
Ashtelin đã liếc nhìn mười con mèo bên trong cái lồng.
Một con mèo tuxedo( mèo đen trắng) và một con mèo trắng. Chỉ có hai con mèo đó là phù hợp với yêu cầu.
Khi cô ấy ngồi vào chiếc ghế ở trước cái lồng và nhìn chằm chằm vào lũ mèo.
Con mèo tuxedo vểnh tai lên và tiến lại gần những song sắt.
Nó dường như có vẻ ngoài là một con mèo giống chó (dog-like cat) đáng yêu. Nó vẫy đuôi một cách nhẹ nhàng và nhìn Ashtelin với cặp mắt đăm chiêu khiến trái tim bé bỏng của cô đập thình thịch.
Nó thật là đáng yêu.
“A,đáng yêu chết mất…”
“Meow.”
Liệu rằng con mèo đó có hiểu được tấm lòng thổn thức của cô hay không, con mèo tuxedo đang liếm những thanh sắc với lưỡi sắc bén.
“Tôi cảm giác như tim mình sẽ ngừng đập nếu như cứ tiếp tục nhìn nó vậy.”
Người đàn ông đứng bên cạnh cô ấy thì thầm cẩn thận.
“Thưa tiểu thư Ashtelin Paradis, người muốn chọn loại tù nhân như thế nào.”
Cô không biết con mèo nào sẽ hủy diệt thế giới, thế nhưng câu trả lời rất đơn giản.
“ cần lựa chọn sao? Ta…”
Khi Ashtelin mở miệng, cô ấy nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp và đã cẩn thận lắng nghe.
Cô mở mắt khi có tiếng bước chân lại gần.
Một âm thanh lạ thường vang lên từ trong lồng sắt.
m thanh kỳ lạ mà cô nghe thấy là tiếng mèo gầm gừ.
Con mèo trắng mà cô vừa chạm mặt trước đó đã chạy ra chỗ cô.
Đến trước những song sắt!
Rồi sau đó, con mèo đã đẩy chú mèo tuxedo ra.
“Cái, cái gì thế?”
Ashtelin tiến đến phía trước cửa của cái lồng như thể bị ám và đưa tay ra hướng về phía chúng.
“Meow.”
Con mèo đó duỗi thẳng người và chạm vào tay cô tựa như một nhúm bông gòn mềm mại vậy. Sợi lông tơ rơi ra khỏi những song sắt, chạm vào tay cô.
Pang! Pang!
Tay cô đã chạm vào nó, và trượt xuống như những viên thạch.
“Wow,dễ,dễ thương quá…”
Không hổ danh là mèo!
Ashtelin không thể không thừa nhận tình yêu của mình đối với những động vật dễ thương như chúng.
Không hề hay biết, cô đã cầm lấy chiếc que bông của con mèo và lấy nó ra.
Sau đó, con mèo trắng nhăn mặt và ngã khỏi người cô.
Đó là dấu hiệu của sự khinh thường. Không.Hơn thế nữa, đó là sự kinh tởm ?
“Không hiểu sao nó lại nhìn tôi với ánh mắt rất khó chịu. Có lẽ là mình nghĩ nhiều rồi phải không? Không đời nào có chuyện đó.”
Ashtelin cố gắng mỉm cười. Không đời nào một con mèo dễ thương lại lại tỏ ra như thế, đúng, đúng thế !
Đó là khi Ashtelin đang tập trung vào con mèo trong một lúc.
"E, hèm.”
Một tiếng ho vang lên.
"Chà, dường như có một vị khách đã đến lúc trước.’’
“À vâng”
Người thương gia nhìn Ashtelin trả lời.
Ông ta liếc cẩn thận ánh mắt Ashtelin. Như thể anh ta nghĩ rằng mình đang ở trong cuộc tranh chấp giữa các quý tộc, vẻ mặt của anh ta rất khó xử.
Người đàn ông thì thầm với người thương gia.
"Hầu tước Salame đã quyết định mua một thú cưng đẹp nhất làm quà cho tiểu thư Clemence. Ông ấy nói rằng sẽ tốt hơn nếu đó là một con mèo bị giam."
Ngay khi nghe thấy điều đó, Ashtelin đã mở to mắt.
Đây!
Trong , đó là cuộc hội thoại thực sự quan trọng!
“Wow, mình thực sự đã đến đúng nơi và đúng lúc.”
Sẽ là một vấn đề lớn nếu bản thân chỉ nằm trườn trên giường thêm một ngày nữa.
Ashtelin từ từ quay lại và nhìn hắn ta.
Người đàn ông đã khinh thường cô ấy với một cái nhìn liếc qua, rõ ràng sớm đã lờ đi Ashtelin.
Anh ta kiêu ngạo như Hầu tước Marquis.
Nhưng không quan trọng là anh ta kiêu ngạo như thế nào!
Ashtelin sảng khoái nói.
"Con mèo mà hầu tước Salame muốn, nó không phải là một con mèo con sao?"
Và Ashtelin đã cho anh ta một số lời khuyên tử tế.
'Những con mèo này là thứ mà ta muốn!'
Cô ấy đang khịt mũi bên trong, nhưng biểu hiện của cô ấy không biểu lộ nhiều.
Thuộc hạ của Hầu tước Salame hiện đã xuất hiện và rõ ràng tình huống như thế này khiến anh ta khó xử.
Một sự cân nhắc dường như hiện ra trong đầu anh ta.
"Nghe đồn cô ta là một phụ nữ luôn cố ý bắt chước tiểu thư Clemence, cô ta sẽ mua một con mèo nhỏ chứ?"
Anh ta nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với cô.
"Vậy thì, sau khi mua hết thú cưng mà tiểu thư muốn, xin hãy nói cho tôi biết. Dù sao những con ở đây đều là mèo quý hiếm nên giá sẽ khá là đắt ..."
"Không, hẳn là rất đắt mới đúng..."
Ashtelin giả vờ có chút lo lắng.
Sự lo lắng của cô khiến vẻ mặt của người đàn ông càng thêm hăng hái.
"Ừm. Nếu người chọn được thú cưng nào yêu thích để mua rồi nói cho tôi biết. Tôi sẽ chọn trong số những con khác."
Nhìn anh với vẻ nghiêm túc, Ashtelin nghiêm túc hỏi lại.
"Ngươi nói sẽ chọn thú cưng trong số còn lại mà mua, ngươi có thể thề với đức chúa trời không?’’
"Dĩ nhiên?"
Anh ta nói như vẻ mình đã thề với chúa những điều đó.
Khi chưa chắc chắn có câu trả lời, Ashtelin hỏi lại.
"Ta hỏi ngươi, ngươi có thể thề với thượng đế không."
"……Vâng, dĩ nhiên. Tôi xin thề."
"Được , ta hiểu rồi. Ta sẽ chọn thú cưng trước."
Ashtelin nhẹ nhàng đáp lại.
Trước lời nói của cô, vẻ mặt của người đàn ông trở nên kỳ lạ.
Cô ấy đã sớm nở nụ cười và thốt ra:.
"Nếu còn bất kỳ tù nhân nào sót lại."
Điều đó có nghĩa là, cô ấy sẽ mua tất cả các tù nhân ở đây.
May mắn thay, Ashtelin lại đang có rất nhiều tiền.
Người thương gia, người đang nhìn chằm chằm vào mối thù của các quý tộc từ một bên, đã mở to miệng ngay khi nghe thấy lời tuyên bố của cô.
Ông chưa bao giờ vội vàng trước những lời nói của quý tộc trong cuộc đời mình. Nhưng bây giờ ông phải thốt lên vào lúc này.
"Cái gì? Người có chắc chắn muốn mua tất cả những con mèo ở đây không?"
"Có, và còn một cái khác."
"Đó là thứ gì vậy?"
Người của Hầu tước Salame hỏi… ...
Anh dường như vẫn chưa hiểu chính xác những lời cô nói.
Ashtelin lạnh lùng quay đầu lại.
Rốt cuộc, một phần cũng xuất phát từ sự lo ngại về những hành vi tàn nhẫn trong chợ thú cưng dành cho tù nhân của Tử tước Phelperney.
Và hơn thế nữa, người đàn ông đến theo lệnh của Hầu tước Salame này thật đáng ghét.
Vì vậy, cô đã quyết định.
Dù sao thứ duy nhất cô ấy có là tiền, nhưng nó sẽ không thể hiện rõ ngay cả khi cô ấy tiêu một ít.
"Hãy nghe cho rõ."
"Vâng?"
Người thương gia nhìn cô và cảm thấy chột dạ.
"Ta sẽ mua tất cả tù nhân trên các chợ thú cưng dành cho tù nhân của Tử tước Phelperney. Vì vậy, hãy gọi Tử tước Phelperney đến đây để bàn bạc."
"........ Cái gì? Người thật sự định mua tất cả chúng sao?"
‘Phải vậy.."
Ngoại trừ Ashtelin, tất cả mọi người ở chỗ này đều há hốc mồm.
Ngay cả những hiệp sĩ đi theo cô ấy.
Mọi người trông như thể cơ hàm sắp rơi ra đến nơi, Ashtelin hơi nhún vai chút.
"Tiểu thư Ashtelin Pharadi!"
"Là... Ngươi có nghiêm túc không?"
"Tất nhiên, và hãy ngậm miệng lại đi, nước miếng người đang chảy thật gớm ghiếc."
Nhìn người thương gia vội vàng lau miệng, Ashtelin quay đầu về phía con mèo.
"Đây là số tiền cơ bản mà ta có thể sử dụng."
Chợ thú cưng cho tù nhân của Tử tước Phelperney rất nhỏ. Và Ashtelin vẫn là một thành viên của gia đình Công tước Pharadi. Vì vậy, số tiền mặt mà cô ấy có thể sử dụng với danh nghĩa Công tước Pharadi phải là khá khổng lồ!
Ngay cả khi cô ấy mua tất cả những con vật cưng nhỏ trong chợ tù nhân do Tử tước Phelperney điều hành, điều đó cũng không làm tổn hại đến tài sản thừa kế giàu có của cô ấy.
"Tử.. tử tước Phelperney hiện đang không có ở đây."
"Vậy sao? Vậy thì bảo anh ta gửi hợp đồng cho Công tước Pharadi."
Trong câu chuyện gốc, Công tước Pharadi chẳng quan tâm tới thói quen tiêu dùng của Ashtelin.
Vì vậy, rõ ràng là Công tước sẽ trả tiền mà không cần nhìn thấy nó.
Trong tình huống phi thực tế này, người đàn ông không thể kiên nhẫn và nói một lời nào.
"Không, người nói nghiêm túc đấy chứ? Người cố tỏ vẻ thanh cao, nhưng lại ghen tị với tiểu thư Clemence đúng không? Ha."
Người đàn ông tức giận và trả lời với cô như thể anh không thể chịu đựng được.
Trong giới xã hội, ai ai cũng biết Hầu tước Salame rất mến mộ tiểu thư Clamance như thế nào. Hầu tước Salame đến để mua một con vật cưng cho người phụ nữ anh ta theo đuổi. Nhưng hiện tại kẻ đang cố ý sao chép, bắt chước tiểu thư Clemence đã mua tất cả.
Mọi người sẽ nghĩ như vậy.
"Nhưng ta lại không biết anh ta sẽ mang nó lên và giữ chặt nó không buông."
Ashtelin ngẩng đầu lên.
"Ta là tiểu thư nhà Pharadi. Ta không muốn nói nhiều lần, được chứ?"
Một nhân vật thậm chí còn không thể tổ chức 'Lễ trưởng thành của gia đình Công tước Pharadi'. Vì vậy, có thể trong tương lai, cô ấy sẽ không được công nhận là một quý tộc.
Đó là hình ảnh của Ashtelin trong giới xã hội bấy giờ.
Nhưng có một sự thật mà mọi người đều bỏ qua.
Rõ ràng, Ashtelin vẫn mang danh Công tước Pharadi.
Đó là một lá chắn tuyệt vời.
"........ Tiểu thư Ashtelin, ý tôi là!"
"Tại sao ngươi không quay về và nói với Hầu tước Salame rằng ta đã mua mọi thứ ở đây?"
"Nhưng người vẫn chưa viết hợp đồng."
"Phải, ta chưa kí hợp đồng. Tuy nhiên ngươi đã thề với Chúa lúc trước sao? Ngươi đã nói rằng sẽ chỉ mua những thứ còn lại trong số các tù nhân. Nếu ngươi nuốt lời chính là phạm thượng đối với thần linh.
Ashtelin nhìn anh ta. Hắn đang run rẩy.
“Ha …….”
Đó thực sự là một tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Người đàn ông thở dài như thể anh ta thể nói gì thêm.
Tiếng mèo kêu đã phá vỡ cuộc đối đầu giữa hai người.
"Meo."
Hai con mèo như thể khóc trước song sắt.
Ashtelin thì thầm, không ngừng nhìn chúng.
"Được rồi, chúng ta hãy dừng các cuộc tranh luận ở đây."
"Thật lãng phí thời gian để tranh cãi trong khi một chú mèo dễ thương đang đứng trước mặt như thế này."
Ashtelin nhìn con mèo với vẻ mặt thỏa mãn.
Cô đã cho thuộc hạ của Hầu tước Salame một phát súng chí mạng và cũng cứu được tất cả con mèo bị bỏ tù.
'Được rồi, hoàn hảo. Những con mèo đều dễ thương, đúng không? '
Ashtelin có rất nhiều tiền. Vừa có nhiều tiền, cô vừa có nhiều thời gian để thoải mái tiêu sài.
"Mở lồng ra đi."
".... vâng, thưa tiểu thư."
Người thương gia trở nên khiêm tốn một cách kỳ lạ trả lời.
"Meo."
Một con mèo tuxedo duyên dáng bước đến gần, cô xoa xoa ngón chân màu hồng thạch của nó.
Ashtelin dường như đã bị cướp mất trái tim. Trái tim cô đau đớn khủng khiếp. Cô ấy nghĩ rằng mình phải về nhà sớm. Trước khi cô đột ngột qua đời vì một cơn đau tim.
"Ta sẽ trả tiền cho hai con mèo này và mang chúng đi ngay bây giờ. Hãy nói với Tử tước Phelperney là gửi hợp đồng đến dinh thự Centium của Công tước ngay khi anh ta về. Và nói với anh ta rằng ta muốn anh ta cải thiện việc đối xử với các tù nhân ở đây trước khi ta ký hợp đồng. "
Người đàn ông mở miệng trước lời tuyên bố của Ashtelin.
Nhưng Ashtelin vẫn mỉm cười bất chấp việc cô bị trật khớp hàm đến mức chảy nước miếng vì miệng mở quá rộng.
'Điều đó thể hiện sự nhân đạo khi đối đãi với các tù nhân và có thể những tù nhân khác ở đây lại mối đe dọa đối với hòa bình thế giới. Vì vậy, phải cải thiện lại cách mà các nhà giam đối xử với tù nhân. '
Sau khi nói, Ashtelin liếc nhìn thuộc hạ của Hầu tước Salame. Anh vẫn không thể mở miệng nói thêm một từ gì.
Thay vì để thuộc hạ của Salame nói, người thương gia đã nhanh chóng lên tiếng.
"Vâng, tất nhiên là được rồi. Vậy thì, trước hết, tôi sẽ nói với tử tước Phelperney ngay lập tức ..."
"Được rồi."
Thuộc hạ của Marquis Salame bỗng tỉnh lại và hét lên.
"Tiểu thư người làm như thế là xúc phạm đến danh dự của hầu tước Marquis Salame, và người sẽ phải hối hận vì điều này."
“Người phải hối hận là ông khi dám lờ đi tước hiệu của Công tước Pharadi, phải không, Grizel?
"Vâng, đây là Grizel. Tiểu thư Ashtelin."
Một hiệp sĩ đứng cạnh cô thì thầm.
"Ta sẽ đưa hai con mèo này về dinh thự Centium trước. Chúng trông có vẻ mệt mỏi và đừng buộc dây cho chúng, hãy ôm chúng cẩn thận để chúng không bị căng thẳng. Anh đã bao giờ ôm một con mèo chưa?"
"Điều đó là dĩ nhiên rồi thưa tiểu thư."
"Mọi người sẽ không thay đổi cách nhìn đối với tù nhân?"
Dù sao cũng có gì lạ là lạ.
Grizel ôm một con mèo tuxedo duyên dáng. May mắn thay, con mèo trông có vẻ thoải mái.
Ashtelin cũng khéo léo ôm lấy chú mèo trắng. Con mèo có vẻ run rẩy không ngừng
'Có vẻ như nó đang run lên vì tức giận, chẳng nhẽ đó là ảo giác của mình. Chắc là do con mèo đang căng thẳng. '
Cô ấy đã từng là người thân thiện với lũ mèo và có nhiều kinh nghiệm trong việc chăm sóc chúng.
Kể từ khi con mèo của cô mất, cô thường làm tình nguyện viên tại trung tâm mèo bị bỏ rơi. Điều đó có nghĩa là cô là bậc thầy thực thụ trong việc ôm ấp một chú mèo.
Đó là lý do tại sao?
Sự run rẩy của con mèo trong vòng tay của Astein dần dần lắng xuống.
'Whoa, nó phải đau đớn đến mức nào khi ở đây. Ta chắc đó là lý do tại sao nó lại run như thế! Thật là một khu chợ xấu xa. "
Vì hòa bình thế giới, cô không bao giờ có thể coi thường sự tồn tại của những khu chợ vô nhân đạo ngược đãi động vật như thế được!
Cũng là vì con mèo quá dễ thương, không phải vì nó tức giận với Hầu tước Salame hay Ashtelin.
Đúng vậy.
Ashtelin nghiến răng và ôm nhẹ con mèo.
Nhân tiện phải nói, con mèo trong vòng tay của cô thật dễ thương. Ashtelin cẩn thận xoa đầu nó.
"Meo!"
Con mèo đẩy tay cô ra.
'Em đang thực sự ghét chị hả? Không thể nào, phải không? '
Hay, có phải nó đang quá lo lắng không? Trái tim cô đau nhói vì sự đáng yêu của chúng.
Mặt khác, thật không may, con mèo trong vòng tay của Ashtelin Pharadi, Vì một lý do nào đó mà nó từ một con rồng oai nghiêm Ferdnan lại biến thành một con mèo. (* Các loài có hình thái khác nhau)
Đây quả thực là một điều đáng xấu hổ.
Anh ta đẩy mạnh tay của người phụ nữ, nhưng đó là vì anh ta không thể tin được rằng sự động chạm vào của người phụ nữ lại gây ra những cảm xúc mạnh như thế.
Thật kỳ lạ, nằm vòng tay của cô ta lại thật thoải mái.
'Con người này ..... cô ta đã sử dụng phép thuật kỳ lạ nào đó ư?'
Có vẻ như không có mana được phát hiện. Vòng tay của cô thật ấm áp và thoải mái.
"Cô ta mang lại cảm giác gì đó khiến ta cảm thấy mình như thể sẽ bị tan chảy khi tay cô ta chạm vào?"
Ferdnan đã ngủ thiếp đi trong vòng tay của cô. Mà thậm chí nó còn không biết.
'Cảm giác buồn ngủ lại đến rồi. ta cần phải tìm ra cách thoát ra khỏi cơ thể của con mèo chết tiệt này. '
Anh ta trừng mắt nhìn Ashtelin với ánh mắt gay gắt, rồi từ từ nhắm mắt lại.
Cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa loài Rồng Ferdnan vĩ đại và người phụ nữ giàu có Ashtelin thật không đáng nhắc tới.
Tuy nhiên, nó lại là một bước tiến lớn.
***
Người đàn ông bất ngờ bị quấy rối và không thể hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân đã nhanh chóng thông báo cho Hầu tước Salame.
"....... Đó là lý do tại sao tôi không thể mua được thú cưng trong chợ tù nhân."
"Sao?"
Hầu tước Salame tức giận bừng bừng chất vấn..
"Xin thứ lỗi ... ....."
"Cái miệng rẻ tiền của Tử tước Phelperny đã tạo ra một tin đồn kỳ lạ!"
"Vâng?"
"Ngươi đã thua Ashtelin Pharadi, và đã phạm một sai lầm không thể cứu vãn! Ta không muốn nghe thêm bất kì một lời biện minh cho sự sai lầm của ngươi được!"
Choang!
Hầu tước Salame ném ly pha lê vào tường.
‘Sao ngươi dám làm gián đoạn kế hoạch của ta vì cái tính kiêu ngạo và tầm thường đó hả?’.
Sự tồn tại của Ashtelin Pharadi có ý nghĩa lớn đối với hắn.
Ashtelin Pharadi, cô ta là một bàn đạp để tiểu thư Clemence trở nên nổi bật hơn.
Nhưng người phụ nữ dường như đang trở nên khôn ngoan hơn trước, không biết kế hoạch của cô ta là gì!
Cơn giận dữ trào lên. Lúc này, Hắn cảm giác như có thể bắn một luồng gió dài qua mũi.
Với đôi chân dài trắng tinh cùng với bộ râu dài và bộ lông dày óng mượt . Khiến người ta có cảm giác rằng có gì đó thật khó tiếp cận.
Đó tựa như một lại uy áp khó có thể có được, anh ta là hoàng tử sao?
"Mục tiêu của mình chắc hẳn là một trong hai con mèo đó?"
Giữa tụi nó, tôi không biết được rằng con mèo nào mới là Catelesia và con mèo nào là con mèo mà hầu tước Salame sẽ lấy.
Ashtelin đã liếc nhìn mười con mèo bên trong cái lồng.
Một con mèo tuxedo( mèo đen trắng) và một con mèo trắng. Chỉ có hai con mèo đó là phù hợp với yêu cầu.
Khi cô ấy ngồi vào chiếc ghế ở trước cái lồng và nhìn chằm chằm vào lũ mèo.
Con mèo tuxedo vểnh tai lên và tiến lại gần những song sắt.
Nó dường như có vẻ ngoài là một con mèo giống chó (dog-like cat) đáng yêu. Nó vẫy đuôi một cách nhẹ nhàng và nhìn Ashtelin với cặp mắt đăm chiêu khiến trái tim bé bỏng của cô đập thình thịch.
Nó thật là đáng yêu.
“A,đáng yêu chết mất…”
“Meow.”
Liệu rằng con mèo đó có hiểu được tấm lòng thổn thức của cô hay không, con mèo tuxedo đang liếm những thanh sắc với lưỡi sắc bén.
“Tôi cảm giác như tim mình sẽ ngừng đập nếu như cứ tiếp tục nhìn nó vậy.”
Người đàn ông đứng bên cạnh cô ấy thì thầm cẩn thận.
“Thưa tiểu thư Ashtelin Paradis, người muốn chọn loại tù nhân như thế nào.”
Cô không biết con mèo nào sẽ hủy diệt thế giới, thế nhưng câu trả lời rất đơn giản.
“ cần lựa chọn sao? Ta…”
Khi Ashtelin mở miệng, cô ấy nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp và đã cẩn thận lắng nghe.
Cô mở mắt khi có tiếng bước chân lại gần.
Một âm thanh lạ thường vang lên từ trong lồng sắt.
m thanh kỳ lạ mà cô nghe thấy là tiếng mèo gầm gừ.
Con mèo trắng mà cô vừa chạm mặt trước đó đã chạy ra chỗ cô.
Đến trước những song sắt!
Rồi sau đó, con mèo đã đẩy chú mèo tuxedo ra.
“Cái, cái gì thế?”
Ashtelin tiến đến phía trước cửa của cái lồng như thể bị ám và đưa tay ra hướng về phía chúng.
“Meow.”
Con mèo đó duỗi thẳng người và chạm vào tay cô tựa như một nhúm bông gòn mềm mại vậy. Sợi lông tơ rơi ra khỏi những song sắt, chạm vào tay cô.
Pang! Pang!
Tay cô đã chạm vào nó, và trượt xuống như những viên thạch.
“Wow,dễ,dễ thương quá…”
Không hổ danh là mèo!
Ashtelin không thể không thừa nhận tình yêu của mình đối với những động vật dễ thương như chúng.
Không hề hay biết, cô đã cầm lấy chiếc que bông của con mèo và lấy nó ra.
Sau đó, con mèo trắng nhăn mặt và ngã khỏi người cô.
Đó là dấu hiệu của sự khinh thường. Không.Hơn thế nữa, đó là sự kinh tởm ?
“Không hiểu sao nó lại nhìn tôi với ánh mắt rất khó chịu. Có lẽ là mình nghĩ nhiều rồi phải không? Không đời nào có chuyện đó.”
Ashtelin cố gắng mỉm cười. Không đời nào một con mèo dễ thương lại lại tỏ ra như thế, đúng, đúng thế !
Đó là khi Ashtelin đang tập trung vào con mèo trong một lúc.
"E, hèm.”
Một tiếng ho vang lên.
"Chà, dường như có một vị khách đã đến lúc trước.’’
“À vâng”
Người thương gia nhìn Ashtelin trả lời.
Ông ta liếc cẩn thận ánh mắt Ashtelin. Như thể anh ta nghĩ rằng mình đang ở trong cuộc tranh chấp giữa các quý tộc, vẻ mặt của anh ta rất khó xử.
Người đàn ông thì thầm với người thương gia.
"Hầu tước Salame đã quyết định mua một thú cưng đẹp nhất làm quà cho tiểu thư Clemence. Ông ấy nói rằng sẽ tốt hơn nếu đó là một con mèo bị giam."
Ngay khi nghe thấy điều đó, Ashtelin đã mở to mắt.
Đây!
Trong , đó là cuộc hội thoại thực sự quan trọng!
“Wow, mình thực sự đã đến đúng nơi và đúng lúc.”
Sẽ là một vấn đề lớn nếu bản thân chỉ nằm trườn trên giường thêm một ngày nữa.
Ashtelin từ từ quay lại và nhìn hắn ta.
Người đàn ông đã khinh thường cô ấy với một cái nhìn liếc qua, rõ ràng sớm đã lờ đi Ashtelin.
Anh ta kiêu ngạo như Hầu tước Marquis.
Nhưng không quan trọng là anh ta kiêu ngạo như thế nào!
Ashtelin sảng khoái nói.
"Con mèo mà hầu tước Salame muốn, nó không phải là một con mèo con sao?"
Và Ashtelin đã cho anh ta một số lời khuyên tử tế.
'Những con mèo này là thứ mà ta muốn!'
Cô ấy đang khịt mũi bên trong, nhưng biểu hiện của cô ấy không biểu lộ nhiều.
Thuộc hạ của Hầu tước Salame hiện đã xuất hiện và rõ ràng tình huống như thế này khiến anh ta khó xử.
Một sự cân nhắc dường như hiện ra trong đầu anh ta.
"Nghe đồn cô ta là một phụ nữ luôn cố ý bắt chước tiểu thư Clemence, cô ta sẽ mua một con mèo nhỏ chứ?"
Anh ta nhẹ nhàng mỉm cười gật đầu với cô.
"Vậy thì, sau khi mua hết thú cưng mà tiểu thư muốn, xin hãy nói cho tôi biết. Dù sao những con ở đây đều là mèo quý hiếm nên giá sẽ khá là đắt ..."
"Không, hẳn là rất đắt mới đúng..."
Ashtelin giả vờ có chút lo lắng.
Sự lo lắng của cô khiến vẻ mặt của người đàn ông càng thêm hăng hái.
"Ừm. Nếu người chọn được thú cưng nào yêu thích để mua rồi nói cho tôi biết. Tôi sẽ chọn trong số những con khác."
Nhìn anh với vẻ nghiêm túc, Ashtelin nghiêm túc hỏi lại.
"Ngươi nói sẽ chọn thú cưng trong số còn lại mà mua, ngươi có thể thề với đức chúa trời không?’’
"Dĩ nhiên?"
Anh ta nói như vẻ mình đã thề với chúa những điều đó.
Khi chưa chắc chắn có câu trả lời, Ashtelin hỏi lại.
"Ta hỏi ngươi, ngươi có thể thề với thượng đế không."
"……Vâng, dĩ nhiên. Tôi xin thề."
"Được , ta hiểu rồi. Ta sẽ chọn thú cưng trước."
Ashtelin nhẹ nhàng đáp lại.
Trước lời nói của cô, vẻ mặt của người đàn ông trở nên kỳ lạ.
Cô ấy đã sớm nở nụ cười và thốt ra:.
"Nếu còn bất kỳ tù nhân nào sót lại."
Điều đó có nghĩa là, cô ấy sẽ mua tất cả các tù nhân ở đây.
May mắn thay, Ashtelin lại đang có rất nhiều tiền.
Người thương gia, người đang nhìn chằm chằm vào mối thù của các quý tộc từ một bên, đã mở to miệng ngay khi nghe thấy lời tuyên bố của cô.
Ông chưa bao giờ vội vàng trước những lời nói của quý tộc trong cuộc đời mình. Nhưng bây giờ ông phải thốt lên vào lúc này.
"Cái gì? Người có chắc chắn muốn mua tất cả những con mèo ở đây không?"
"Có, và còn một cái khác."
"Đó là thứ gì vậy?"
Người của Hầu tước Salame hỏi… ...
Anh dường như vẫn chưa hiểu chính xác những lời cô nói.
Ashtelin lạnh lùng quay đầu lại.
Rốt cuộc, một phần cũng xuất phát từ sự lo ngại về những hành vi tàn nhẫn trong chợ thú cưng dành cho tù nhân của Tử tước Phelperney.
Và hơn thế nữa, người đàn ông đến theo lệnh của Hầu tước Salame này thật đáng ghét.
Vì vậy, cô đã quyết định.
Dù sao thứ duy nhất cô ấy có là tiền, nhưng nó sẽ không thể hiện rõ ngay cả khi cô ấy tiêu một ít.
"Hãy nghe cho rõ."
"Vâng?"
Người thương gia nhìn cô và cảm thấy chột dạ.
"Ta sẽ mua tất cả tù nhân trên các chợ thú cưng dành cho tù nhân của Tử tước Phelperney. Vì vậy, hãy gọi Tử tước Phelperney đến đây để bàn bạc."
"........ Cái gì? Người thật sự định mua tất cả chúng sao?"
‘Phải vậy.."
Ngoại trừ Ashtelin, tất cả mọi người ở chỗ này đều há hốc mồm.
Ngay cả những hiệp sĩ đi theo cô ấy.
Mọi người trông như thể cơ hàm sắp rơi ra đến nơi, Ashtelin hơi nhún vai chút.
"Tiểu thư Ashtelin Pharadi!"
"Là... Ngươi có nghiêm túc không?"
"Tất nhiên, và hãy ngậm miệng lại đi, nước miếng người đang chảy thật gớm ghiếc."
Nhìn người thương gia vội vàng lau miệng, Ashtelin quay đầu về phía con mèo.
"Đây là số tiền cơ bản mà ta có thể sử dụng."
Chợ thú cưng cho tù nhân của Tử tước Phelperney rất nhỏ. Và Ashtelin vẫn là một thành viên của gia đình Công tước Pharadi. Vì vậy, số tiền mặt mà cô ấy có thể sử dụng với danh nghĩa Công tước Pharadi phải là khá khổng lồ!
Ngay cả khi cô ấy mua tất cả những con vật cưng nhỏ trong chợ tù nhân do Tử tước Phelperney điều hành, điều đó cũng không làm tổn hại đến tài sản thừa kế giàu có của cô ấy.
"Tử.. tử tước Phelperney hiện đang không có ở đây."
"Vậy sao? Vậy thì bảo anh ta gửi hợp đồng cho Công tước Pharadi."
Trong câu chuyện gốc, Công tước Pharadi chẳng quan tâm tới thói quen tiêu dùng của Ashtelin.
Vì vậy, rõ ràng là Công tước sẽ trả tiền mà không cần nhìn thấy nó.
Trong tình huống phi thực tế này, người đàn ông không thể kiên nhẫn và nói một lời nào.
"Không, người nói nghiêm túc đấy chứ? Người cố tỏ vẻ thanh cao, nhưng lại ghen tị với tiểu thư Clemence đúng không? Ha."
Người đàn ông tức giận và trả lời với cô như thể anh không thể chịu đựng được.
Trong giới xã hội, ai ai cũng biết Hầu tước Salame rất mến mộ tiểu thư Clamance như thế nào. Hầu tước Salame đến để mua một con vật cưng cho người phụ nữ anh ta theo đuổi. Nhưng hiện tại kẻ đang cố ý sao chép, bắt chước tiểu thư Clemence đã mua tất cả.
Mọi người sẽ nghĩ như vậy.
"Nhưng ta lại không biết anh ta sẽ mang nó lên và giữ chặt nó không buông."
Ashtelin ngẩng đầu lên.
"Ta là tiểu thư nhà Pharadi. Ta không muốn nói nhiều lần, được chứ?"
Một nhân vật thậm chí còn không thể tổ chức 'Lễ trưởng thành của gia đình Công tước Pharadi'. Vì vậy, có thể trong tương lai, cô ấy sẽ không được công nhận là một quý tộc.
Đó là hình ảnh của Ashtelin trong giới xã hội bấy giờ.
Nhưng có một sự thật mà mọi người đều bỏ qua.
Rõ ràng, Ashtelin vẫn mang danh Công tước Pharadi.
Đó là một lá chắn tuyệt vời.
"........ Tiểu thư Ashtelin, ý tôi là!"
"Tại sao ngươi không quay về và nói với Hầu tước Salame rằng ta đã mua mọi thứ ở đây?"
"Nhưng người vẫn chưa viết hợp đồng."
"Phải, ta chưa kí hợp đồng. Tuy nhiên ngươi đã thề với Chúa lúc trước sao? Ngươi đã nói rằng sẽ chỉ mua những thứ còn lại trong số các tù nhân. Nếu ngươi nuốt lời chính là phạm thượng đối với thần linh.
Ashtelin nhìn anh ta. Hắn đang run rẩy.
“Ha …….”
Đó thực sự là một tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Người đàn ông thở dài như thể anh ta thể nói gì thêm.
Tiếng mèo kêu đã phá vỡ cuộc đối đầu giữa hai người.
"Meo."
Hai con mèo như thể khóc trước song sắt.
Ashtelin thì thầm, không ngừng nhìn chúng.
"Được rồi, chúng ta hãy dừng các cuộc tranh luận ở đây."
"Thật lãng phí thời gian để tranh cãi trong khi một chú mèo dễ thương đang đứng trước mặt như thế này."
Ashtelin nhìn con mèo với vẻ mặt thỏa mãn.
Cô đã cho thuộc hạ của Hầu tước Salame một phát súng chí mạng và cũng cứu được tất cả con mèo bị bỏ tù.
'Được rồi, hoàn hảo. Những con mèo đều dễ thương, đúng không? '
Ashtelin có rất nhiều tiền. Vừa có nhiều tiền, cô vừa có nhiều thời gian để thoải mái tiêu sài.
"Mở lồng ra đi."
".... vâng, thưa tiểu thư."
Người thương gia trở nên khiêm tốn một cách kỳ lạ trả lời.
"Meo."
Một con mèo tuxedo duyên dáng bước đến gần, cô xoa xoa ngón chân màu hồng thạch của nó.
Ashtelin dường như đã bị cướp mất trái tim. Trái tim cô đau đớn khủng khiếp. Cô ấy nghĩ rằng mình phải về nhà sớm. Trước khi cô đột ngột qua đời vì một cơn đau tim.
"Ta sẽ trả tiền cho hai con mèo này và mang chúng đi ngay bây giờ. Hãy nói với Tử tước Phelperney là gửi hợp đồng đến dinh thự Centium của Công tước ngay khi anh ta về. Và nói với anh ta rằng ta muốn anh ta cải thiện việc đối xử với các tù nhân ở đây trước khi ta ký hợp đồng. "
Người đàn ông mở miệng trước lời tuyên bố của Ashtelin.
Nhưng Ashtelin vẫn mỉm cười bất chấp việc cô bị trật khớp hàm đến mức chảy nước miếng vì miệng mở quá rộng.
'Điều đó thể hiện sự nhân đạo khi đối đãi với các tù nhân và có thể những tù nhân khác ở đây lại mối đe dọa đối với hòa bình thế giới. Vì vậy, phải cải thiện lại cách mà các nhà giam đối xử với tù nhân. '
Sau khi nói, Ashtelin liếc nhìn thuộc hạ của Hầu tước Salame. Anh vẫn không thể mở miệng nói thêm một từ gì.
Thay vì để thuộc hạ của Salame nói, người thương gia đã nhanh chóng lên tiếng.
"Vâng, tất nhiên là được rồi. Vậy thì, trước hết, tôi sẽ nói với tử tước Phelperney ngay lập tức ..."
"Được rồi."
Thuộc hạ của Marquis Salame bỗng tỉnh lại và hét lên.
"Tiểu thư người làm như thế là xúc phạm đến danh dự của hầu tước Marquis Salame, và người sẽ phải hối hận vì điều này."
“Người phải hối hận là ông khi dám lờ đi tước hiệu của Công tước Pharadi, phải không, Grizel?
"Vâng, đây là Grizel. Tiểu thư Ashtelin."
Một hiệp sĩ đứng cạnh cô thì thầm.
"Ta sẽ đưa hai con mèo này về dinh thự Centium trước. Chúng trông có vẻ mệt mỏi và đừng buộc dây cho chúng, hãy ôm chúng cẩn thận để chúng không bị căng thẳng. Anh đã bao giờ ôm một con mèo chưa?"
"Điều đó là dĩ nhiên rồi thưa tiểu thư."
"Mọi người sẽ không thay đổi cách nhìn đối với tù nhân?"
Dù sao cũng có gì lạ là lạ.
Grizel ôm một con mèo tuxedo duyên dáng. May mắn thay, con mèo trông có vẻ thoải mái.
Ashtelin cũng khéo léo ôm lấy chú mèo trắng. Con mèo có vẻ run rẩy không ngừng
'Có vẻ như nó đang run lên vì tức giận, chẳng nhẽ đó là ảo giác của mình. Chắc là do con mèo đang căng thẳng. '
Cô ấy đã từng là người thân thiện với lũ mèo và có nhiều kinh nghiệm trong việc chăm sóc chúng.
Kể từ khi con mèo của cô mất, cô thường làm tình nguyện viên tại trung tâm mèo bị bỏ rơi. Điều đó có nghĩa là cô là bậc thầy thực thụ trong việc ôm ấp một chú mèo.
Đó là lý do tại sao?
Sự run rẩy của con mèo trong vòng tay của Astein dần dần lắng xuống.
'Whoa, nó phải đau đớn đến mức nào khi ở đây. Ta chắc đó là lý do tại sao nó lại run như thế! Thật là một khu chợ xấu xa. "
Vì hòa bình thế giới, cô không bao giờ có thể coi thường sự tồn tại của những khu chợ vô nhân đạo ngược đãi động vật như thế được!
Cũng là vì con mèo quá dễ thương, không phải vì nó tức giận với Hầu tước Salame hay Ashtelin.
Đúng vậy.
Ashtelin nghiến răng và ôm nhẹ con mèo.
Nhân tiện phải nói, con mèo trong vòng tay của cô thật dễ thương. Ashtelin cẩn thận xoa đầu nó.
"Meo!"
Con mèo đẩy tay cô ra.
'Em đang thực sự ghét chị hả? Không thể nào, phải không? '
Hay, có phải nó đang quá lo lắng không? Trái tim cô đau nhói vì sự đáng yêu của chúng.
Mặt khác, thật không may, con mèo trong vòng tay của Ashtelin Pharadi, Vì một lý do nào đó mà nó từ một con rồng oai nghiêm Ferdnan lại biến thành một con mèo. (* Các loài có hình thái khác nhau)
Đây quả thực là một điều đáng xấu hổ.
Anh ta đẩy mạnh tay của người phụ nữ, nhưng đó là vì anh ta không thể tin được rằng sự động chạm vào của người phụ nữ lại gây ra những cảm xúc mạnh như thế.
Thật kỳ lạ, nằm vòng tay của cô ta lại thật thoải mái.
'Con người này ..... cô ta đã sử dụng phép thuật kỳ lạ nào đó ư?'
Có vẻ như không có mana được phát hiện. Vòng tay của cô thật ấm áp và thoải mái.
"Cô ta mang lại cảm giác gì đó khiến ta cảm thấy mình như thể sẽ bị tan chảy khi tay cô ta chạm vào?"
Ferdnan đã ngủ thiếp đi trong vòng tay của cô. Mà thậm chí nó còn không biết.
'Cảm giác buồn ngủ lại đến rồi. ta cần phải tìm ra cách thoát ra khỏi cơ thể của con mèo chết tiệt này. '
Anh ta trừng mắt nhìn Ashtelin với ánh mắt gay gắt, rồi từ từ nhắm mắt lại.
Cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa loài Rồng Ferdnan vĩ đại và người phụ nữ giàu có Ashtelin thật không đáng nhắc tới.
Tuy nhiên, nó lại là một bước tiến lớn.
***
Người đàn ông bất ngờ bị quấy rối và không thể hoàn thành mệnh lệnh của chủ nhân đã nhanh chóng thông báo cho Hầu tước Salame.
"....... Đó là lý do tại sao tôi không thể mua được thú cưng trong chợ tù nhân."
"Sao?"
Hầu tước Salame tức giận bừng bừng chất vấn..
"Xin thứ lỗi ... ....."
"Cái miệng rẻ tiền của Tử tước Phelperny đã tạo ra một tin đồn kỳ lạ!"
"Vâng?"
"Ngươi đã thua Ashtelin Pharadi, và đã phạm một sai lầm không thể cứu vãn! Ta không muốn nghe thêm bất kì một lời biện minh cho sự sai lầm của ngươi được!"
Choang!
Hầu tước Salame ném ly pha lê vào tường.
‘Sao ngươi dám làm gián đoạn kế hoạch của ta vì cái tính kiêu ngạo và tầm thường đó hả?’.
Sự tồn tại của Ashtelin Pharadi có ý nghĩa lớn đối với hắn.
Ashtelin Pharadi, cô ta là một bàn đạp để tiểu thư Clemence trở nên nổi bật hơn.
Nhưng người phụ nữ dường như đang trở nên khôn ngoan hơn trước, không biết kế hoạch của cô ta là gì!
Cơn giận dữ trào lên. Lúc này, Hắn cảm giác như có thể bắn một luồng gió dài qua mũi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.