Tôi Là Kẻ Phản Diện Đại Gia

Chương 2:

Moon

05/09/2021

Ashtelin quyết định trở thành con gái út bất đắc dĩ của một gia đình tài phiệt!

Ngồi trên giường, cô nghĩ về bản gốc câu chuyện .

"Vậy .... tác giả đã lấy trộm 25.000 won của mình, có thể cũng đã làm hỏng cái kết rồi."

Trong chương cuối của , câu cuối cùng là.

[Thế giới bị hủy hoại bởi cơn thịnh nộ của loài mèo bị giam cầm mà Clemence bỏ rơi.]

Và đột nhiên bầu không khí đã chùn xuống.

Cô nhớ mình đã từng nổi giận với tác giả vì nói rằng đây là truyện harem ngược viễn tưởng lãng mạn và cuối cùng lại phá hoại cái kết.

Nhưng bây giờ cô ta đã chuyển thể câu chuyện thành tiểu thuyết .

Cô ấy trầm tư.

‘Để xem thử xem!’

Có vẻ như có một cách dễ dàng để ngăn chặn thế giới bị hủy hoại, để sống như người dù thất nghiệp nhưng giàu có và để làm cho tất cả mọi người hạnh phúc.

"Nếu mình nhặt con mèo bị giam cầm mà Clemence vứt bỏ và nuôi nó thật tốt, thế giới này sẽ không bị hủy hoại và mình sẽ sống thật tốt và hạnh phúc, phải không?"

Ashtelin vốn rất yêu mèo.

Sau khi dắt mèo của mình băng qua cầu Rainbow, cô ấy thường vui vẻ cho mấy chú mèo bên đường ăn và chuyên môn của cô ấy là 'hô biến' bé mèo từ gầy còi lên đến cân nặng thông thường.

"Tốt rồi.Phải đi nhặt nó về trước mới được !"

Cô phải đi nhặt lại chú mèo và bảo vệ hòa bình thế giới.

'Trời ơi, nó dễ thương quá , hào hứng thật.'

Nhưng sự thật, một con rồng sẽ ở bên cô ấy, chứ không phải là một bé mèo đáng yêu.

Một nụ cười rạng rỡ nở trên môi cô và cô ấy hoàn toàn không biết chút gì về sự thật này.

***

Để nhận nuôi mèo nhanh chóng, Ashtelin phải vào phòng thay đồ trước.

Bởi vì cô ấy phải tươm tất để ra ngoài.

Vấn đề là, như tác giả đã viết, Ashtelin Pharadi có ‘lối sống tằn tiện’ và đấy được xem như 'sở thích kì dị’.

Ashtelin thở dài lặng nhìn đống quần áo trong phòng thay đồ.

'Tại sao tất cả quần áo của tôi đều cũ như vậy?

Thật muốn xé nát tất cả mà. Ngay cả dân thường cũng sẽ vứt bỏ chúng cho xem! '

Ashtelin chọn bộ quần áo ít phai màu nhất trong phòng thay đồ rồi liếc nhìn cô hầu gái đứng bên cạnh.

‘Mình nghĩ tên cô ta là Orene.’

Ashtelin hỏi thẳng cô giúp việc.

"Orene?"

"Vâng, Ashtelin-nim!"

"Tôi được phép sử dụng bao nhiêu tài sản của công tước?"

Theo câu chuyện ban đầu, các thành viên trong gia đình của Công tước Pharadi được chia thành hai phe.

Có một người đã làm lễ trưởng thành và một người thì không.

"Đối với Công tước Pharadi, nghi lễ trưởng thành là cách duy nhất để được công nhận là một quý tộc thực thụ."

Bởi vì Ashtaline không có lễ trưởng thành, nên cô ấy chưa thể có đủ tài sản.

"..........cô có thể sử dụng một số tài sản của mình dưới tên của Công tước. Ngay cả khi cô không có lễ trưởng thành,cô vẫn là tiểu thư của Công tước. "

Orene, người đang kiểm tra quần áo của Ashtelin, thì thầm.

Ngay cả khi "một số thứ tài sản" của Công tước Phẩdi không có nhỏ cho lắm.

"Được rồi, hoàn hảo đấy."

Ashtelin bật cười.

Một kế hoạch dài hạn để sống như một đứa con gái bất đắc dĩ thuộc thế hệ thứ 3 của một gia đình tài phiệt đang dần được hoàn thành.

Cô quyết định đi đến chợ nơi những chú mèo bị bỏ giam bằng xe ngựa. Có lẽ vì sức ảnh hưởng của Ashtaline trong truyện gốc thật sự to lớn, nên cổ xe ngựa trông rất mĩ miều.

Thêm vào đó,còn có một số hiệp sĩ hộ tống đã đứng bên xe ngựa để bảo vệ Ashtelin.

"Ashtelin-nim,cô có cần gì không ạ?"

Orene nhìn vào khuôn mặt biến sắc của Astaine, thì thầm nhỏ nhẹ.

"À,Orene này."

"Vâng ạ!"

Trước khi lên xe, Ashtelin đưa ra ra một yêu cầu cho Orene.

"Hãy chắc chắn dọn dẹp phòng và biệt thự của tôi kĩ càng nhé. Một vị khách đặc biệt sẽ ghé thăm đấy."

Cô ấy dự định đem về một chú mèo bị giam cầm ,thứ sẽ hủy hoại thế giới trong tương lai. Vì vậy,căn nhà không được bẩn bám.

'Trước khi rời khỏi biệt thự, tôi phải ở đây một thời gian đấy.'

Dù sao cũng sắp có một buổi lễ trưởng thành.



Lúc đó Ashtelin sẽ rời khỏi biệt thự,cho tới khi rời đi thì cô ấy không muốn hít phải một hạt bụi nào.

"Nhưng Ashtelin-nim. Cô đã bảo tôi dọn dẹp căn biệt thự mà?"

Orene chớp mắt nhìn ngây thơ.

Ashtelin lặng lẽ gật đầu coi như là đáp lại.

"Điều đó có nghĩa là tôi có thể dọn dẹp …… ,phải không?"

Orene trông rất hạnh phúc.

…… Cái gì, cái tình huống kì cục này là sao trời?

'À không, có nghĩa là Ashtelin trong truyện thậm chí còn không để cô hầu gái dọn dẹp?'

Chỉ cần nhìn vào tấm gương đầy bụi, cô cũng có thể đoán được.

"Tôi sẽ lau sạch tất cả những chiếc gương dính bụi, ủi quần áo cho cô và làm đồ trang sức của cô trở lại hình dáng như cũ!"

Sau khi nghe giọng nói đầy hào hứng của Orene, Ashtelin ngớ người và gật đầu.

Oren gật đầu với một niềm vui sướng tột cùng.

"Vâng, Ashtelin-nim! Tôi sẽ tiếp tục dọn dẹp chăm chỉ cho đến khi cô quay về!"

"Cô sẽ cần người giúp việc phụ trách việc dọn dẹp nhà cửa đấy."

Cô ấy trở thành hầu gái của Ashtelin, như diều đứt dây vậy. Nhưng, Orene là hầu gái của cô ấy. Cô ấy lẽ ra không nên làm những gì cô ấy phải làm.

"Ồ, Công tước nói rằng ông ấy sẽ gửi một ít hmm…… nhưng tôi sợ rằng tiểu thư sẽ từ chối."

"Sắp tới,cứ nhận hết đi. Tiền bạc, người giúp việc hay bất cứ thứ gì."

Trước thái độ sảng khoái của Ashtelin, Orene vội vàng gật đầu.

“Tôi sẽ quay về ngay."

Ashtelin bước vào xe ngựa.

Người lái xe hỏi một cách lịch sự

"Tiểu thư, cô muốn tôi đưa đi đâu ?"

"Tôi sẽ đến chợ tù nhân."

Nét mặt của người lái xe cứng lại trước câu trả lời của Ashtelin.

"...... Chợ tù nhân? Cô muốn mua tù nhân bằng tiền hả?"

Vẻ mặt của người lái xe trở nên kỳ lạ. Và cô ấy không hài lòng cho lắm.

Tuy nhiên, dù sao Ashtelin cũng đã quyết định trở thành một người giàu có và bất hiếu rồi.

Cô ấy không phải là người bị tác động bởi mấy thứ buồn cười này.

"Ừ. Tôi muốn mua bằng tiền."

Có nghĩa là ban ân huệ bằng tiền, nhưng không cần thiết phải tiết lộ điều đó.

Đó là cách mà cuộc hành trình đầy bi kịch để ngăn chặn sự lụi tàn của thế giới của của Ashtelin Pharadi bắt đầu.

Astein liếc nhìn ông ta.

"Ah… tôi hiểu rồi."

Anh ta có vẻ mặt khó chịu, nhưng may mắn thay, giống như một người lái xe của một công tước, anh ta đã hoàn thành việc hộ tống một cách gọn gàng mà không có bất kỳ thay đổi nào trong biểu cảm.

Đó là cách mà cuộc hành trình đầy anh hùng để ngăn chặn sự lụi tàn của thế giới của của Ashtelin Pharadi bắt đầu.

Tất nhiên, có một chút ích kỷ trong đó.

Con mèo!

Cô ấy nóng lòng muốn trở thành chủ của nó!

* * *

Cỗ xe chạy nhanh.

Không lâu sau, Ashtelin đến khu chợ dành cho thú cưng nhỏ bị giam cầm nằm trong điền trang của Tử tước Phelperny.

'Hầu tước Salame nói rằng ông ấy đã mua nó từ chợ tù nhân của Tử tước Phelperny và đưa nó cho Clemence. Vì vậy ... tôi chắc chắn nó ở đây. '

Đế chế trong cuốn tiểu thuyết này là một xã hội đối xử với tù nhân như động vật.

Dù là nam hay nữ, họ đều được coi như một loại thú cưng.

Nhưng…

Dù họ có khốn cùng đến đâu, buôn bán kiểu này cũng khắc nghiệt thật.

'Ah, thật vô nhân đạo.'

Ashtelin cau mày bước đi.

Ở cả hai phía của cô, các hiệp sĩ oai hùng bắt đầu hộ tống cô.

Ashtelin hỏi hiệp sĩ.

"Nó đâu rồi?"

"Nếu chúng ta đi thêm một chút nữa, tôi nghĩ sẽ gặp thôi."

Các hiệp sĩ trao đổi ánh mắt kỳ lạ với nhau.



Chợ tù nhân thú cưng ở Viscount Phelperny's rất nhỏ và yên tĩnh. Vì lý do này, khi bước vào các khu chợ, cô ấy có thể nhận ra từng người một.

"À, đây có phải là tiểu thư Ashtelin không?"

"Cô đang làm gì ở đây vậy?"

Mọi người rất ồn ào. Việc xuất hiện ở các chợ tù nhân là chuyện thường đối với giới quý tộc.

Tuy nhiên, Ashtein Pharadi "không ưa" những nơi như thế này.

Bởi vì tiểu thư Clemence không thích chợ tù nhân, nên cô ấy không thích nó nốt.

Mọi người tin rằng Ashtelin đi theo tiểu thư Clemence chắc chắn sẽ ghét nơi này.

"Tiểu thư Clemence có ở đây không? Nhìn xung quanh xem ."

"Tiểu thư Clemence đã nói rằng cô ấy khinh miệt các khu chợ tù nhân. Vì thế cô ấy không thể ở đây đâu ạ!"

"Vậy thì tại sao tiểu thư Ashtelin lại ở đây?"

Có lẽ cô và Clemence đang là một chủ đề khá nóng trong xã hội những ngày này.

"Được thôi, cứ tiếp tục muốn nói gì nói đi."

Dù cô ấy có nguyền rủa họ hay không, Ashtelin cũng không có thời gian để để tâm đến mấy người này.

Ashtelin lẩm bẩm và nhìn xung quanh.

"Tôi nên đi đâu để gặp con mèo bị bỏ tù vậy?"

Con mèo mà Hầu tước Salame đã tặng cho Clemence và bị bỏ rơi bởi sai lầm của Clemence.

Con mèo nhỏ dễ thương rất quý con người và có thể hủy hoại thế giới bằng cách gia nhập với các chủng tộc khác nhau của nó trong tương lai đang ở đâu vậy?

Chợ nhà tù của Tử tước Phelperny không rộng.

Tuy nhiên, với sức chịu đựng kém cỏi của Astaine, cô ấy không thể nhìn lại được chút nào.

"Này."

Cuối cùng, Ashtelin quyết định hỏi mọi người.

Cô cho gọi một người đàn ông trông giống như vai phụ thoáng qua.

"Vâng ạ?"

"Tôi nên đi đâu nếu tôi muốn nhận nuôi một con mèo bị giam giữ?"

"Nhận nuôi hả...? Nếu cô muốn có một con mèo bị bỏ tù, cô có thể đến gian hàng đằng kia ..."

"Được rồi tôi hiểu rồi."

Đúng thời điểm, và đúng là con mèo đang ở trong các khu chợ thú cưng của Tử tước Phelperny, và đúng luôn là có một con mèo bị giam cầm ở đây.

'À, tôi sẽ chăm chỉ, tôi phải huấn luyện con mèo của mình thật tốt và tẩy não nó.'

Ashtelin vội vã đi đến gian hàng do người đàn ông chỉ. Bước đi một cách rất vui vẻ.

Các hiệp sĩ chỉ đi theo cô ấy với vẻ mặt bối rối.

Đến gian hàng dành cho mèo, Ashtelin rơi vào tình huống làm cô lúng túng.

Bước vào gian hàng, một chiếc lồng hiện ra trước mặt cô.

"Meo."

"Nyang!"

Bên trong lồng, những chú mèo dễ thương bị giam cầm và kêu gào.

Vì mèo là động vật có tập tính lãnh thổ nên việc nhốt vài con mèo trong một cái lồng nhỏ là điều khá vô nhân đạo.

Nhưng người kinh doanh trong gian hàng cho biết, vừa chỉ tay vào lồng mà không chút lo lắng gì.

"Tổng cộng là có khoảng mười con. Cô có thể chọn lựa giữa mấy con này. Bởi vì chúng thuộc các loài khác nhau, chúng có thể sử dụng ma thuật khá tinh quái, vì vậy chúng tôi phải sử dụng các thanh chắn ma thuật đấy."

“Tận mười loài……..."

Ashtelin nhìn kỹ những con mèo.

‘Làm sao có thể có mười loài trời!’

Cô ấy không chắc con nào là con có thể hủy hoại thế giới ...

"Hừ."

'Chân phải trắng như mang vớ trắng, râu dài và nhiều lông.'

Nhớ lại các đặc điểm ở câu chuyện gốc.

Một con mèo với đôi vớ trắng, râu dài và rất nhiều lông .....

'À, có hai con này.'

Đã khoanh vùng được hai con ra khỏi mười con rồi.

Một con với bộ lông đen chân trắng và một con trắng toàn thân có lông tơ ....

‘Chúng đáng yêu đến ngộp thở luôn ấy.'

Nhưng, đợi chút đã.

'Con đó là con mèo đó hả?'

-------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Là Kẻ Phản Diện Đại Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook