Chương 76: Đại Thánh Đón Dâu
Tiểu Thần Nhàn Nhã
27/05/2023
Đến ngày mà Ngộ Không thành thân, tất cả mọi người ở trong chung cư đều nhận được một tin nhắn của Ngộ Không với nội dung như thế này:
“Các chị em, đã thức dậy rồi thì hãy đến giúp tôi, trong lễ đón dâu mà không có các bạn thì coi như hôn lễ của tôi sẽ không được trọn vẹn.”
Câu này là có nghĩ nghĩa gì đây?
Theo suy nghĩ của Hạng Vũ là: Có lẽ con khỉ này nghĩ mình được đón dâu sẽ không đẹp, nên muốn mọi người đi cùng để áp chế lại.
Kiến Văn lại không nghĩ như vậy, cô nàng lại nghĩ như thế này: Đón Dâu, hai chữ này có nghĩa là bên nhà trai đến nơi ở của nhà gái rước tân nương về, vì vậy việc của chúng ta sẽ là giúp đỡ anh Lâm đến rước Ngộ Không về.
Đế Tân và Đát Kỷ gật đầu đồng ý, Kinh Kha đang ngồi lật qua lật lại những tấm thiệp chơi đột nhiên lại hét lên một tiếng.
“A! Tôi đã nhìn nhầm hay sao, ai biết nhiều chữ mau nhanh qua đây xem giúp tôi có phải là tôi đã nhận lầm mặt chữ rồi không!”
Cô ấy hét to đến nỗi chỉ trong tích tắc đã thu hút mọi ánh mắt của mọi người.
Cao Tiệm Ly một bên an ủi Kinh Kha, một bên thì ngó vào xem, không khỏi mở to hai mắt, kinh ngạc nói:
“Ngu tổng, anh mau đến đây xem có phải chữ trên thiệp mời in sai không? Tại sao tân nương lại là anh Lâm, còn tân lang lại là Ngộ Không?”
“Có chuyện gì vậy? Những loại thiệp mời kiểu này chắc chắn sẽ không có sai đâu.”
Ngu Cơ buông tay Hạng Vũ ra bước tới nhìn thì thấy trên thiệp mời quả đúng như lời của Cao Tiệm Ly nói, trên thiệp mời tên của tân nương tân lang bị đảo lộn.
Khi mọi người còn đang bàng hoàng chưa kịp phản ứng lại, thì Ngộ Không đã trực tiếp gọi điện thoại tới.
Gọi vào điện thoại của Đế Tân, cô vội vàng lấy điện thoại ra nghe, vừa mở loa ngoài ra thì giọng nói cáu kỉnh của Ngộ Không đã vang lên.
“Người đâu rồi, Người đâu rồi! Không phải nói là đến luôn sao! Đội đón dâu sắp xuất phát rồi, tại sao các cô còn chưa tới, không phải là đã thông báo cho mọi người biết từ rất sớm rồi sao? Mọi người đang làm cái quái gì thế? Lão Tôn bị các người làm cho tức sắp chết rồi đây!”
Đế Tân và mọi người nhìn nhau, Phạm Đoàn Đoàn nuốt nước bọt, lo lắng hỏi:
“Không Không có phải là cô sẽ cưới anh Lâm Thanh Hiệp không?”
“Đúng vậy! Chẳng phải trên thiệp mời đã ghi rất rõ ràng, các người rốt cuộc đang làm cái quái gì thế, đoàn đón dâu sắp sửa phải xuất phát rồi, nhanh lên, nhanh lên. Được rồi, được rồi, tôi không nói nữa, còn đang rất bận, các người nhanh lên, dám làm chậm trễ chuyện lớn cả đời của tôi, để xem tôi sẽ để yên cho các người không!”
Nói xong, lập tức cúp máy.
Không khí đột ngột yên lặng, ngay sau đó, trong phút chốc mọi người biến mất trong đại sảnh tầng một , vội vàng chạy lên lầu để lấy quà, chưa đầy mười giây, tất cả mọi người đã tập trung lại và chuẩn bị đi, thì Ngu Cơ gặp chút rắc rối.
"Có chuyện gì vậy?" Doanh Chính cau mày hỏi.
Ngu Cơ bất đắc dĩ thở dài, chỉ vào một vật khổng lồ ở góc hành lang và nói: “Tôi và Vũ Nhi định tặng Ngộ Không một chiếc siêu xe, nhưng bây giờ làm sao có thể mang nó đi được đây?”
Khi nhìn thấy vật khổng lồ nằm trong hành lang, tất cả mọi người đều ngơ ngác luôn. Cái này phải làm như thế nào đây?
Trong lúc mọi người đang bối rối thì vị cứu tinh đã đến, một chiếc túi nhỏ màu đỏ từ trên trời bay xuống theo sau đó là giọng nói của Phạm Tiểu Mễ, cô ấy nói:
“Chị Đào nói cho mọi người mượn cái túi trữ vật này để dùng, về nhớ trả lại cho chị ấy, tôi đi trước đây, các người cũng nhanh lên một chút!”
Mọi người vui mừng khôn xiết, Ung Chính cười tít mắt nhìn về phía trần nhà và hét lên: “Cảm ơn chị Tiểu Mễ, cảm ơn chị Đào Bảo!”
Tuy nhiên trả lời lại cô ấy chỉ có tiếng gió thổi vù vù, hai người Phạm Tiểu Mễ Đào Bảo đã rời đi từ lâu.
Với túi chứa đồ, mọi thứ đều dễ xử lý rồi, chiếc xe bay lơ lửng trực tiếp bay thẳng vào trong túi, mọi người tự cầm quà mừng của mình, sử dụng thiệp mời để đến một bãi cỏ rộng lớn.
Trên bãi cỏ đâu đâu cũng có người, có tiên, có yêu còn có cả khỉ, phía trước bãi cỏ là một thác lớn tiếng nước chảy ầm ầm, Ngộ Không chính là tân lang của ngày hôm nay đang đứng trên tảng đá lớn trước thác nước chỉ đạo hội trường.
Cô ấy mặc một thân hoàng kim thánh y, đội chiếc vương linh vũ màu đỏ, tay cầm gậy Như Ý, anh khí phi phàm.
“Các chị em, đã thức dậy rồi thì hãy đến giúp tôi, trong lễ đón dâu mà không có các bạn thì coi như hôn lễ của tôi sẽ không được trọn vẹn.”
Câu này là có nghĩ nghĩa gì đây?
Theo suy nghĩ của Hạng Vũ là: Có lẽ con khỉ này nghĩ mình được đón dâu sẽ không đẹp, nên muốn mọi người đi cùng để áp chế lại.
Kiến Văn lại không nghĩ như vậy, cô nàng lại nghĩ như thế này: Đón Dâu, hai chữ này có nghĩa là bên nhà trai đến nơi ở của nhà gái rước tân nương về, vì vậy việc của chúng ta sẽ là giúp đỡ anh Lâm đến rước Ngộ Không về.
Đế Tân và Đát Kỷ gật đầu đồng ý, Kinh Kha đang ngồi lật qua lật lại những tấm thiệp chơi đột nhiên lại hét lên một tiếng.
“A! Tôi đã nhìn nhầm hay sao, ai biết nhiều chữ mau nhanh qua đây xem giúp tôi có phải là tôi đã nhận lầm mặt chữ rồi không!”
Cô ấy hét to đến nỗi chỉ trong tích tắc đã thu hút mọi ánh mắt của mọi người.
Cao Tiệm Ly một bên an ủi Kinh Kha, một bên thì ngó vào xem, không khỏi mở to hai mắt, kinh ngạc nói:
“Ngu tổng, anh mau đến đây xem có phải chữ trên thiệp mời in sai không? Tại sao tân nương lại là anh Lâm, còn tân lang lại là Ngộ Không?”
“Có chuyện gì vậy? Những loại thiệp mời kiểu này chắc chắn sẽ không có sai đâu.”
Ngu Cơ buông tay Hạng Vũ ra bước tới nhìn thì thấy trên thiệp mời quả đúng như lời của Cao Tiệm Ly nói, trên thiệp mời tên của tân nương tân lang bị đảo lộn.
Khi mọi người còn đang bàng hoàng chưa kịp phản ứng lại, thì Ngộ Không đã trực tiếp gọi điện thoại tới.
Gọi vào điện thoại của Đế Tân, cô vội vàng lấy điện thoại ra nghe, vừa mở loa ngoài ra thì giọng nói cáu kỉnh của Ngộ Không đã vang lên.
“Người đâu rồi, Người đâu rồi! Không phải nói là đến luôn sao! Đội đón dâu sắp xuất phát rồi, tại sao các cô còn chưa tới, không phải là đã thông báo cho mọi người biết từ rất sớm rồi sao? Mọi người đang làm cái quái gì thế? Lão Tôn bị các người làm cho tức sắp chết rồi đây!”
Đế Tân và mọi người nhìn nhau, Phạm Đoàn Đoàn nuốt nước bọt, lo lắng hỏi:
“Không Không có phải là cô sẽ cưới anh Lâm Thanh Hiệp không?”
“Đúng vậy! Chẳng phải trên thiệp mời đã ghi rất rõ ràng, các người rốt cuộc đang làm cái quái gì thế, đoàn đón dâu sắp sửa phải xuất phát rồi, nhanh lên, nhanh lên. Được rồi, được rồi, tôi không nói nữa, còn đang rất bận, các người nhanh lên, dám làm chậm trễ chuyện lớn cả đời của tôi, để xem tôi sẽ để yên cho các người không!”
Nói xong, lập tức cúp máy.
Không khí đột ngột yên lặng, ngay sau đó, trong phút chốc mọi người biến mất trong đại sảnh tầng một , vội vàng chạy lên lầu để lấy quà, chưa đầy mười giây, tất cả mọi người đã tập trung lại và chuẩn bị đi, thì Ngu Cơ gặp chút rắc rối.
"Có chuyện gì vậy?" Doanh Chính cau mày hỏi.
Ngu Cơ bất đắc dĩ thở dài, chỉ vào một vật khổng lồ ở góc hành lang và nói: “Tôi và Vũ Nhi định tặng Ngộ Không một chiếc siêu xe, nhưng bây giờ làm sao có thể mang nó đi được đây?”
Khi nhìn thấy vật khổng lồ nằm trong hành lang, tất cả mọi người đều ngơ ngác luôn. Cái này phải làm như thế nào đây?
Trong lúc mọi người đang bối rối thì vị cứu tinh đã đến, một chiếc túi nhỏ màu đỏ từ trên trời bay xuống theo sau đó là giọng nói của Phạm Tiểu Mễ, cô ấy nói:
“Chị Đào nói cho mọi người mượn cái túi trữ vật này để dùng, về nhớ trả lại cho chị ấy, tôi đi trước đây, các người cũng nhanh lên một chút!”
Mọi người vui mừng khôn xiết, Ung Chính cười tít mắt nhìn về phía trần nhà và hét lên: “Cảm ơn chị Tiểu Mễ, cảm ơn chị Đào Bảo!”
Tuy nhiên trả lời lại cô ấy chỉ có tiếng gió thổi vù vù, hai người Phạm Tiểu Mễ Đào Bảo đã rời đi từ lâu.
Với túi chứa đồ, mọi thứ đều dễ xử lý rồi, chiếc xe bay lơ lửng trực tiếp bay thẳng vào trong túi, mọi người tự cầm quà mừng của mình, sử dụng thiệp mời để đến một bãi cỏ rộng lớn.
Trên bãi cỏ đâu đâu cũng có người, có tiên, có yêu còn có cả khỉ, phía trước bãi cỏ là một thác lớn tiếng nước chảy ầm ầm, Ngộ Không chính là tân lang của ngày hôm nay đang đứng trên tảng đá lớn trước thác nước chỉ đạo hội trường.
Cô ấy mặc một thân hoàng kim thánh y, đội chiếc vương linh vũ màu đỏ, tay cầm gậy Như Ý, anh khí phi phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.