Tôi, Một Tang Thi Nhỏ! Bị Vai Ác Điên Phê Quyển Dưỡng

Chương 22:

Mã Tự Tương

09/12/2024

Tên vai ác rõ ràng đang tức giận.

Nụ cười trên môi Giang Dã càng thêm rực rỡ:

"Muốn cắn tôi? Vậy thì đánh bại tôi đi."

Thân hình cao lớn từ từ cúi xuống, áp sát tai Điềm Tửu:

"Dùng sức mạnh ẩn giấu của cô, đánh bại tôi."

Điềm Tửu: Sức mạnh ẩn giấu?

Giang Dã nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Điềm Tửu, lực tay bóp má cô vô thức tăng thêm.

Nếu lúc nãy anh không ra tay, cô có lẽ đã chết rồi.

Rõ ràng sợ hãi đến mức chân run rẩy, vậy mà nhất quyết không chịu bộc lộ sức mạnh.

Cô rốt cuộc đang nghĩ gì?

Chẳng lẽ cô đang đánh cược, cược rằng anh sẽ ra tay cứu cô?

"Ừm?" Điềm Tửu nghi hoặc nhìn Giang Dã, không hiểu anh đang nghĩ gì.

Giang Dã hạ mắt, rồi lại ngẩng lên, vẻ mặt trở lại dáng vẻ hờ hững quen thuộc.

"Tiểu tang thi, ngoan một chút."



Anh bóp nhẹ hai cái lên đôi má mềm mại của cô rồi mới buông tay.

Điềm Tửu đưa tay xoa hai má đã bị bóp đến ê ẩm.

[A Bảo, cậu có cảm thấy tên vai ác này thật khó hiểu không?]

[Tiểu Tửu, cô nên thấy may mắn vì chưa bị giết đi thì hơn.] A Bảo cảm thấy tim mình như vừa trải qua một vòng tàu lượn siêu tốc, căng thẳng đến cực điểm.

[Đúng nhỉ! Sao anh ta không giết tôi nhỉ! Cũng không để người khác giết tôi, thật không hiểu nổi.]

A Bảo: ? Sao cô ấy có vẻ tiếc nuối vì không bị giết thế này?

Giang Dã nhặt hai viên tinh hạch lấp lánh trên đất, mỗi viên chỉ bằng móng tay, một viên màu đỏ nhạt, một viên màu xanh lam.

Anh nắm chúng trong tay, có thể cảm nhận được dòng năng lượng đang tỏa ra.

Điềm Tửu tò mò nhìn hai viên tinh hạch trong tay Giang Dã:

"Đây là gì thế?"

"Cô không biết sao?"

"Tôi nên biết à?" Điềm Tửu nghiêng đầu:

"Anh là người đầu tiên tôi gặp được, trước đây chẳng có ai nói với tôi cả."



Lông mày Giang Dã hơi nhướn lên:

"Tôi là người đầu tiên cô gặp?"

"Ừ, trước đây ngày nào cũng toàn thấy tang thi, chẳng gặp được ai cả."

A Bảo: Tiểu Tửu, cô quên hai tên nhóc con nằm úp ở dưới cống rồi sao?

Điềm Tửu: Đó là nhóc con, không tính là người.

A Bảo: ...

Giang Dã đặt một viên tinh hạch vào lòng bàn tay Điềm Tửu:

"Đây là tinh hạch, bên trong chứa năng lượng. Hấp thụ nó có thể nâng cao dị năng."

Điềm Tửu nhìn viên tinh hạch lấp lánh trên tay, cảm thấy thật kỳ diệu. Thì ra sau khi chết, người ta thật sự có thể "rớt đồ".

"Nếu anh chết, liệu có thể có tinh hạch rơi ra không? Sẽ là màu gì nhỉ?"

Ngón tay đang nghịch tinh hạch của Giang Dã khựng lại, nụ cười trên môi trở nên đầy ẩn ý:

"Tiểu tang thi muốn giết tôi sao?"

Điềm Tửu lắc đầu, vai ác không phải người mà cô muốn giết là giết được.

Giang Dã nhìn Điềm Tửu thật sâu, rồi tiện tay ném viên tinh hạch, tinh hạch lập tức trở lại lòng bàn tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi, Một Tang Thi Nhỏ! Bị Vai Ác Điên Phê Quyển Dưỡng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook