Chương 16
Kieuanh nguyen
23/09/2019
( 16 )
Nhược Thần từ từ mở cửa phòng ra thì thấy một thân hình nhỏ bé đang ngon giấc , nhẹ bước lại phía giường ngồi qua một góc từ từ nhìn gương mặt nhỏ nhắn của cô
Em nghĩ xem tôi phải làm sao mới đúng cho cả hai đây ? Vừa nói anh vừa thở dài chính anh không hiểu anh thích cô ở điểm nào ? Có lẽ gương mặt của cô giống cô ấy
Ở buổi đấu giá khi cô được mang ra anh cũng không thấy có gì đặc biệt , nhưng khi người đàn ông béo kia ra giá và khi cô nhìn xuống dưới với ánh mắt tuyệt vọng , thì anh lại bị đôi mắt của cô thu hút anh không hiểu đó là sao ? Nhưng anh muốn cô thuộc về mình
Em nghĩ xem tôi làm như vậy có công bằng không ? Nhưng tôi lại muốn chiếm hữu em mặc dù tôi không biết cảm giác đó là gì ? tay nhẹ đưa lên chạm vào mặt cô những câu nói này cô không hề nghe rõ được , nhưng cô cảm giác ai đó đang nói chuyện với mình .. cảm nhận có hơi ấm truyền đến mặt cô khẽ áp mặt mình vào tay anh , môi anh khẽ nở nụ cười sau đó đắp chăn cho cô rồi bước ra ngoài
Khi cô tỉnh dậy thì thời gian cũng đã qua nhiều
Oa~~ cô ngáp một hơi đưa mắt nhìn xung quanh , lại cảm thấy nhớ mẹ mỗi lần cô ngủ dậy đều nhìn thấy mẹ nhưng bây giờ cô cảm thấy trống vắng quá , dù bây giờ cô được sống sung túc cơm áo đầy đủ không phải làm việc cực khổ như trước , nhưng lại trả cảm thấy vui vẻ cô nhớ mẹ cũng không biết mẹ dạo này thế nào ? Cô đã hứa là sẽ mang mẹ theo nhưng bây giờ cô cảm thấy bản thân mình còn lo chưa xong , lần đầu cũng bị người khác cướp mất nếu mẹ biết chắc sẽ buồn lắm , cô muốn gặp mẹ quá nhưng liệu anh có đồng ý không ?
Mệt mỏi bước xuống giường cô mở cửa phòng bước xuống nhà đến gần phòng khách thì đã trâm trọc :
Tiểu bạch thỏ hôm qua tốn sức lắm sao ? Mà hôm nay ngủ li bì vậy ? giọng nói này không ai khác chính là Lục Dương
Tôi mới thèm anh quan tâm Mộc Nhi bỏ mặc lời Lục Dương ngồi xuống ghế
Thế nào hôm qua bao nhiêu tiếng ? đâu dễ gì bỏ qua Lục Dương lại tiếp tục nói
Cũng không có nhiều chỉ có thâu đêm còn nữa đủ 45 tư thế ấy , anh muốn xem không ? Mộc Nhi đưa ánh mắt thách thức nhìn Lục Dương cô không phải dễ bắt nạt đâu
Ghê vậy Thần Thần nhà tôi công suất lớn thật Lục Dương phải khâm phục cô gái này không biết liên sỉ rồi
Giờ anh biết đã muộn rồi Mộc Nhi mỉm cười nói
Nhược Thần từ từ mở cửa phòng ra thì thấy một thân hình nhỏ bé đang ngon giấc , nhẹ bước lại phía giường ngồi qua một góc từ từ nhìn gương mặt nhỏ nhắn của cô
Em nghĩ xem tôi phải làm sao mới đúng cho cả hai đây ? Vừa nói anh vừa thở dài chính anh không hiểu anh thích cô ở điểm nào ? Có lẽ gương mặt của cô giống cô ấy
Ở buổi đấu giá khi cô được mang ra anh cũng không thấy có gì đặc biệt , nhưng khi người đàn ông béo kia ra giá và khi cô nhìn xuống dưới với ánh mắt tuyệt vọng , thì anh lại bị đôi mắt của cô thu hút anh không hiểu đó là sao ? Nhưng anh muốn cô thuộc về mình
Em nghĩ xem tôi làm như vậy có công bằng không ? Nhưng tôi lại muốn chiếm hữu em mặc dù tôi không biết cảm giác đó là gì ? tay nhẹ đưa lên chạm vào mặt cô những câu nói này cô không hề nghe rõ được , nhưng cô cảm giác ai đó đang nói chuyện với mình .. cảm nhận có hơi ấm truyền đến mặt cô khẽ áp mặt mình vào tay anh , môi anh khẽ nở nụ cười sau đó đắp chăn cho cô rồi bước ra ngoài
Khi cô tỉnh dậy thì thời gian cũng đã qua nhiều
Oa~~ cô ngáp một hơi đưa mắt nhìn xung quanh , lại cảm thấy nhớ mẹ mỗi lần cô ngủ dậy đều nhìn thấy mẹ nhưng bây giờ cô cảm thấy trống vắng quá , dù bây giờ cô được sống sung túc cơm áo đầy đủ không phải làm việc cực khổ như trước , nhưng lại trả cảm thấy vui vẻ cô nhớ mẹ cũng không biết mẹ dạo này thế nào ? Cô đã hứa là sẽ mang mẹ theo nhưng bây giờ cô cảm thấy bản thân mình còn lo chưa xong , lần đầu cũng bị người khác cướp mất nếu mẹ biết chắc sẽ buồn lắm , cô muốn gặp mẹ quá nhưng liệu anh có đồng ý không ?
Mệt mỏi bước xuống giường cô mở cửa phòng bước xuống nhà đến gần phòng khách thì đã trâm trọc :
Tiểu bạch thỏ hôm qua tốn sức lắm sao ? Mà hôm nay ngủ li bì vậy ? giọng nói này không ai khác chính là Lục Dương
Tôi mới thèm anh quan tâm Mộc Nhi bỏ mặc lời Lục Dương ngồi xuống ghế
Thế nào hôm qua bao nhiêu tiếng ? đâu dễ gì bỏ qua Lục Dương lại tiếp tục nói
Cũng không có nhiều chỉ có thâu đêm còn nữa đủ 45 tư thế ấy , anh muốn xem không ? Mộc Nhi đưa ánh mắt thách thức nhìn Lục Dương cô không phải dễ bắt nạt đâu
Ghê vậy Thần Thần nhà tôi công suất lớn thật Lục Dương phải khâm phục cô gái này không biết liên sỉ rồi
Giờ anh biết đã muộn rồi Mộc Nhi mỉm cười nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.