Chương 17
Kieuanh nguyen
23/09/2019
( 17 )
Cuộc đấu võ miệng của Lục Dương và Mộc Nhi vẫn chưa dừng lại ở đó , chiến tranh như muốn bùng nổ ám khí bao bọc sung quang phòng khách :
Đồ cái tên bê đê tôi nói cho anh biết cả nhà anh họ chuột anh cũng là chuột con cháu sau này của anh cũng là chuột ấy Mộc Nhi híp mắt nói
Tiểu bạch chuột à ? Làm gì mà xù lông như gà vậy ? Tôi nói cho cô biết cô mới là chuột cả dòng họ cô họ chuột Lục Dương cười khẩy nói
Hừ,... cả dòng họ anh mới họ chuột cái đầu thì màu mè như con vẹt , quần áo thì như tắc kè hoa con trai gì con hơn cả con gái vì vậy anh mới họ chuột .. đồ chuột thúi ... lèeee Mộc Nhi đưa tay lên mũi lè lưỡi nói
Cả nhà cô từ trên xuống dưới mới họ chuột với lại này chuột bạch thúi kia , tôi nói cho cô biết nhá đầu tóc quần áo tôi có ảnh hưởng đến đời sống sinh sản của cô hả ? Lục Dương trừng mắt nói phong cách của anh có liên quan ?
Đúng là không có liên quan nhưng tôi chỉ lo lắng ra anh , sợ khi anh ra đường trâu không húc thì chó cũng đuổi cô chống tay lên eo chân để lên bàn trừng mắt lại tưởng cô không biết trừng à ?
Tôi ứ thèm cô quam tâm ? Thời buổi bây giờ trâu bò chó dê còn ngoài đường hử ? Lục Dương cũng không vừa bắt trước động tác của Mộc Nhi ánh mắt sắt bén nhìn cô
Sao không ? Anh có ngon bây giờ ra xem chó có cắn nát quần anh không ? Mộc Nhi mím môi nghênh mặc nói
Tôi nói cho cô biết tôi bị chó cắn hay không có ảnh hưởng đến đời sau của cô sao ? Với lại cô thử nhìn lại mình xem có hơn được cái gì không ? Con gái con đứa mà xem cái cách đứng không khác gì một đứa giang hồ ? Cô mà là con gái thì chó cũng biết bay Lục Dương phăng một tràn
Nhưng tôi nói cho anh biết tôi là con gái ấy ? Anh có ngon thì chỉ cho tôi con chó biết bay coi Hai gương mặt sát khí hừ hừ nhìn vào nhau , không ai sợ ai ngay cả có con ruồi bay qua họ cũng không chớp mắt , bầu không khí chết chóc cũng dừng lại nhờ có giọng nói :
Hai người đang làm cái quáy gì vậy ? giọng nói như có ma lực khiến cả hai quay qua nhìn , Mộc Nhi nhìn thấy Nhược Thần thì đơ người còn Lục Dương thì chỉnh lại tư thế đứng oan ức nói :
Thần Thần cậu phải làm chủ cho tớ chuột bạch nhà cậu ăn hiếp tớ .... oa~ Lục Dương đau khổ , Mộc Nhi nghe nói thì nhăn mặt ? Cái gì cô ăn hiếp anh ta cái ship chứ anh ta nói đùa à ? Nãy rõ ràng còn hơn là đi đánh ghen bây giờ lại làm như mình bị đánh ?
Sao em lại ức hiếp cậu ta Nhược Thần lại ôm Mộc Nhi vào lòng , tay nhẹ chỉnh lại đầu tóc của cô
Anh ta nói tôi họ chuột dòng họ con cháu sau này của tôi họ chuột ? Là anh ta kiếm chuyện trước Mộc Nhi chỉ tay về phía Lục Dương , Lục Dương đưa tay lên trời ý nói mình oan ức
Lần sau không nên cãi nhau với cậu ta biết không ? Tốn nước miếng
Cuộc đấu võ miệng của Lục Dương và Mộc Nhi vẫn chưa dừng lại ở đó , chiến tranh như muốn bùng nổ ám khí bao bọc sung quang phòng khách :
Đồ cái tên bê đê tôi nói cho anh biết cả nhà anh họ chuột anh cũng là chuột con cháu sau này của anh cũng là chuột ấy Mộc Nhi híp mắt nói
Tiểu bạch chuột à ? Làm gì mà xù lông như gà vậy ? Tôi nói cho cô biết cô mới là chuột cả dòng họ cô họ chuột Lục Dương cười khẩy nói
Hừ,... cả dòng họ anh mới họ chuột cái đầu thì màu mè như con vẹt , quần áo thì như tắc kè hoa con trai gì con hơn cả con gái vì vậy anh mới họ chuột .. đồ chuột thúi ... lèeee Mộc Nhi đưa tay lên mũi lè lưỡi nói
Cả nhà cô từ trên xuống dưới mới họ chuột với lại này chuột bạch thúi kia , tôi nói cho cô biết nhá đầu tóc quần áo tôi có ảnh hưởng đến đời sống sinh sản của cô hả ? Lục Dương trừng mắt nói phong cách của anh có liên quan ?
Đúng là không có liên quan nhưng tôi chỉ lo lắng ra anh , sợ khi anh ra đường trâu không húc thì chó cũng đuổi cô chống tay lên eo chân để lên bàn trừng mắt lại tưởng cô không biết trừng à ?
Tôi ứ thèm cô quam tâm ? Thời buổi bây giờ trâu bò chó dê còn ngoài đường hử ? Lục Dương cũng không vừa bắt trước động tác của Mộc Nhi ánh mắt sắt bén nhìn cô
Sao không ? Anh có ngon bây giờ ra xem chó có cắn nát quần anh không ? Mộc Nhi mím môi nghênh mặc nói
Tôi nói cho cô biết tôi bị chó cắn hay không có ảnh hưởng đến đời sau của cô sao ? Với lại cô thử nhìn lại mình xem có hơn được cái gì không ? Con gái con đứa mà xem cái cách đứng không khác gì một đứa giang hồ ? Cô mà là con gái thì chó cũng biết bay Lục Dương phăng một tràn
Nhưng tôi nói cho anh biết tôi là con gái ấy ? Anh có ngon thì chỉ cho tôi con chó biết bay coi Hai gương mặt sát khí hừ hừ nhìn vào nhau , không ai sợ ai ngay cả có con ruồi bay qua họ cũng không chớp mắt , bầu không khí chết chóc cũng dừng lại nhờ có giọng nói :
Hai người đang làm cái quáy gì vậy ? giọng nói như có ma lực khiến cả hai quay qua nhìn , Mộc Nhi nhìn thấy Nhược Thần thì đơ người còn Lục Dương thì chỉnh lại tư thế đứng oan ức nói :
Thần Thần cậu phải làm chủ cho tớ chuột bạch nhà cậu ăn hiếp tớ .... oa~ Lục Dương đau khổ , Mộc Nhi nghe nói thì nhăn mặt ? Cái gì cô ăn hiếp anh ta cái ship chứ anh ta nói đùa à ? Nãy rõ ràng còn hơn là đi đánh ghen bây giờ lại làm như mình bị đánh ?
Sao em lại ức hiếp cậu ta Nhược Thần lại ôm Mộc Nhi vào lòng , tay nhẹ chỉnh lại đầu tóc của cô
Anh ta nói tôi họ chuột dòng họ con cháu sau này của tôi họ chuột ? Là anh ta kiếm chuyện trước Mộc Nhi chỉ tay về phía Lục Dương , Lục Dương đưa tay lên trời ý nói mình oan ức
Lần sau không nên cãi nhau với cậu ta biết không ? Tốn nước miếng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.