Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 113:
Giang Nguyệt Niên Niên
28/10/2023
Trong lúc đi công tác ở cục Ngân Hải, Sở Trĩ Thủy luôn nói chuyện dịu dàng, thái độ chuyên nghiệp, tán gẫu đi dạo với cục trưởng Diệp tuyệt không hai lời, đây là lần đầu tiên cô tỏ ra như không liên quan đến mình, hoàn toàn khiến Diệp Hoa Vũ nghẹn tới nỗi nói không ra lời.
Diệp Hoa Vũ nói: “Từ từ, cô nói thế làm tôi có chút mơ hồ.” Đồng nghiệp con người phá game một cách đơn giản trực tiếp, đổi lại là ai thì cũng
sẽ bị làm cho bối rối. Gương mặt của Sở Trĩ Thủy bình thản: “Cục trưởng Diệp, này không có gì mơ hồ cả, ông kể cho tôi nghe một câu chuyện xưa, tôi cũng kể cho ông nghe một câu chuyện xưa.”
“Chuyện xưa gì cơ?”
“Thật ra cũng không gọi là chuyện xưa, mà là khoa học thường thức, trái đất mà chúng ta sống không khi nào là không ở dựa vào mặt trời, nhưng mặt trời sẽ biến thành một “ngôi sao hồng vĩ đại” vào 5 tỷ năm sau, đến lúc đó nhiệt độ cực nóng sẽ nướng chín mặt đất, vạn vật trên trái đất đều sẽ tiêu vong, hơn nữa trong quá trình “ngôi sao hồng vĩ đại” bành trướng, nói không chừng còn sẽ trực tiếp nuốt chửng hành tinh bên cạnh nó.”
Sở Trĩ Thủy nghiêm trang nói: “Nếu ông quá lo lắng chuyện tương lai, cũng có thể ghi nhớ “ngôi sao hồng vĩ đại” trong lồng, ngày thường nhọc lòng hai việc cùng nhau.”
Diệp Hoa Vũ không thể tin nổi: “Sao tôi có thể quản được những chuyện của mặt trời!?”
Sở Trĩ Thủy hỏi ngược lại: “Vậy tại sao tôi quản được chuyện của yêu quái?”
Theo ý của Sở Trĩ Thủy, việc lo lắng Tân Vận Mậu khơi mào đại chiến giống với việc lo lắng mặt trời cắn nuốt trái đất, toàn là việc xa xôi đến không cần phải cân nhắc đến, dù sao đi nữa cũng không liên quan gì đến cô.
“Không đúng, hai việc này không giống nhau.” Cuối cùng thì Diệp Hoa Vũ cũng tìm lại được lý trí, ông ấy nâng cổ lên, nói một cách chắc chắn: “Đương nhiên cổ quản được việc của yêu quái, chỉ cần cô không dẫn anh ta tới Ngân Hải nữa là được.”
Gần đây Diệp Hoa Vũ cân nhắc một chuyện, nếu không có Sở Trĩ Thủy, Tân Vân Mậu sẽ không rời khỏi Hoài Giang. Tuy rằng ông ấy không hiểu mối quan hệ của hai người, nhưng có thể suy luận ra từ dấu vết để lại, Sở Trĩ Thủy có một sự ràng buộc nhất định với Tân Văn Mậu.
Chỉ cần Tân Vân Mậu không tới Ngân Hải nữa, vậy họ sẽ không dính dáng tới ông ấy, dĩ nhiên cũng không cần lo lắng sợ hãi. Sở Trĩ Thủy trầm mặc một lát, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Rất xin lỗi, tôi không thể đồng ý với ông, này phải xem sắp xếp công việc của phòng công tác.”
“Tiểu Sở, này còn phải xem sắp xếp công việc cái gì?” Diệp Hoa Vũ cao giọng nói: “Anh ta không phải yêu quái trong cục, cô lại dẫn theo anh ta đến đây, nói không chừng sẽ vứt mất công việc của cô!”
Diệp Hoa Vũ nói: “Từ từ, cô nói thế làm tôi có chút mơ hồ.” Đồng nghiệp con người phá game một cách đơn giản trực tiếp, đổi lại là ai thì cũng
sẽ bị làm cho bối rối. Gương mặt của Sở Trĩ Thủy bình thản: “Cục trưởng Diệp, này không có gì mơ hồ cả, ông kể cho tôi nghe một câu chuyện xưa, tôi cũng kể cho ông nghe một câu chuyện xưa.”
“Chuyện xưa gì cơ?”
“Thật ra cũng không gọi là chuyện xưa, mà là khoa học thường thức, trái đất mà chúng ta sống không khi nào là không ở dựa vào mặt trời, nhưng mặt trời sẽ biến thành một “ngôi sao hồng vĩ đại” vào 5 tỷ năm sau, đến lúc đó nhiệt độ cực nóng sẽ nướng chín mặt đất, vạn vật trên trái đất đều sẽ tiêu vong, hơn nữa trong quá trình “ngôi sao hồng vĩ đại” bành trướng, nói không chừng còn sẽ trực tiếp nuốt chửng hành tinh bên cạnh nó.”
Sở Trĩ Thủy nghiêm trang nói: “Nếu ông quá lo lắng chuyện tương lai, cũng có thể ghi nhớ “ngôi sao hồng vĩ đại” trong lồng, ngày thường nhọc lòng hai việc cùng nhau.”
Diệp Hoa Vũ không thể tin nổi: “Sao tôi có thể quản được những chuyện của mặt trời!?”
Sở Trĩ Thủy hỏi ngược lại: “Vậy tại sao tôi quản được chuyện của yêu quái?”
Theo ý của Sở Trĩ Thủy, việc lo lắng Tân Vận Mậu khơi mào đại chiến giống với việc lo lắng mặt trời cắn nuốt trái đất, toàn là việc xa xôi đến không cần phải cân nhắc đến, dù sao đi nữa cũng không liên quan gì đến cô.
“Không đúng, hai việc này không giống nhau.” Cuối cùng thì Diệp Hoa Vũ cũng tìm lại được lý trí, ông ấy nâng cổ lên, nói một cách chắc chắn: “Đương nhiên cổ quản được việc của yêu quái, chỉ cần cô không dẫn anh ta tới Ngân Hải nữa là được.”
Gần đây Diệp Hoa Vũ cân nhắc một chuyện, nếu không có Sở Trĩ Thủy, Tân Vân Mậu sẽ không rời khỏi Hoài Giang. Tuy rằng ông ấy không hiểu mối quan hệ của hai người, nhưng có thể suy luận ra từ dấu vết để lại, Sở Trĩ Thủy có một sự ràng buộc nhất định với Tân Văn Mậu.
Chỉ cần Tân Vân Mậu không tới Ngân Hải nữa, vậy họ sẽ không dính dáng tới ông ấy, dĩ nhiên cũng không cần lo lắng sợ hãi. Sở Trĩ Thủy trầm mặc một lát, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Rất xin lỗi, tôi không thể đồng ý với ông, này phải xem sắp xếp công việc của phòng công tác.”
“Tiểu Sở, này còn phải xem sắp xếp công việc cái gì?” Diệp Hoa Vũ cao giọng nói: “Anh ta không phải yêu quái trong cục, cô lại dẫn theo anh ta đến đây, nói không chừng sẽ vứt mất công việc của cô!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.