Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 135:
Giang Nguyệt Niên Niên
28/10/2023
Mỗi tuần số lân phát sóng trực tiếp cũng không nhiều lắm, tổng cộng hai lân, mỗi lân một giờ. Hiện tại, cửa hàng trực tuyến chính thức của cục đã mở cửa, khách hàng có thể xem các bản phát lại trực tiếp trên đó, đồng thời việc mua các sản phẩm cũng trở nên dễ dàng.
Đương nhiên, cửa hàng trực tuyến chính thức có rất ít mặt hàng, hiện tại cũng chỉ có kẹo vị gừng và kem dưỡng da đầu.
Miêu Lịch đã liên tục phát sóng trực tiếp vài lân, bình thường là anh ấy vẫy đuôi ở phía trước, còn Trần Châu Tuệ ở ngoài màn ảnh giải thích, giới thiệu hai sản phẩm trong cửa hàng.
Những câu nói thường treo bên miệng Trần Châu Tuệ chính là "Kẹo gừng là cho con người ăn, kem dưỡng là để con người dùng, mèo đối với gừng không hợp." và "Sếp Miêu, phiên ngài hãy nhìn camera", lúc này mới thúc đẩy chương trình phát sóng trực tiếp hoạt động bình thường.
Khi bắt đâu phát sóng trực tiếp cũng không có bao nhiêu người xem, cơ bản là khách hàng mua lại kẹo gừng và một số fans hâm mộ của Phó Thừa Trác.
[Thành thật mà nói, lúc tôi đi vào còn tưởng rằng đang bán đồ dùng cho thú cưng. ]
[Mua về nhà mới biết kem dưỡng là cho người dùng! Không phải cho mèo dùng!]
[Trong nhà toàn bộ đều là lông, còn muốn tẩm bổ cho mèo, chuyện này có vẻ không thích hợp thì phải? ]
Phòng phát sóng trực tiếp có rất ít bình luận, điều này khiến cho Trần Châu Tuệ là người phụ trách rất buồn rầu. Cô thở dài một cái, bất đắc dĩ nói: "Số liệu phát sóng trực tiếp không tốt lắm, vẫn là những người lúc trước."
“Bình thường thôi, chúng ta không có nhiều sản phẩm, thời gian phát sóng trực tiếp còn ngắn, cũng không có quảng bá, có số liệu này là được rồi.” Sở Trĩ Thủy an ủi. Trần Châu Tuệ xem các phòng phát sóng trực tiếp khác và trầm giọng nói: "Nhưng ở các phòng phát sóng trực tiếp này có rất nhiều người xem, những thứ họ bán không liên quan gì đến mèo hoặc chó. Miễn là có động vật nhỏ, màn đạn(1) sẽ đặc biệt sinh động"
(1) 3 : Màn đạn - Ở TQ khi phát sóng 1 chương trình trực tiếp nào đó người xem sẽ vào đăng comment, các comment này sẽ bay trên màn hình của chương trình đang chiếu, và bay rất nhanh như đạn, nhiều comment tạo thành một màn che có khi che luôn cả mặt người đang nói trên chương trình nên được gọi là màn đạn (5) *). Cụm từ này có nghĩa là đăng comment trên trương trình hoặc livestream nào đó.
Trân Châu Tuệ vẫn chưa tốt nghiệp và bước vào xã hội, đến cục quan sát là kỳ thực tập đầu tiên của cô ấy, hơn nữa thành tích ở trường của cô ấy rất tốt và có nhiều tiến bộ, đương nhiên trong lòng liên mang hoài bão phải làm được điều gì đó. Cô gái nhỏ vẫn chưa có ý thức bắt cá và bãi lặn(2), nghiêm túc lên mạng học sắp chữ, cố gắng để giao diện hoàn hảo nhất có thể.
(2) ffm : Bắt cá - lười biếng; E = - Bãi lạn - Trong ngôn ngữ mạng TQ thường nằm trong câu k7k nghĩa là không có được kết quả tốt vậy thì để mặc kệ không cần cố gắng hoặc không cầu tiến.
Nhưng cuộc sống chính là bất lực như thế, học tập thì có thể cày cấy được bao nhiêu thì thu hoạch bấy nhiêu, nhưng công việc lại đây rẫy những biến số, không
chừng sự trả giá và đền đáp sẽ không bằng nhau.
Sở Trĩ Thủy đã khuyên nhủ cô ấy hai lân, nhưng Trần Châu Tuệ vẫn chăm chú làm việc, luôn muốn thay đổi hiện trạng này.
So với cô ấy, Miêu Lịch không hổ là lão làng lọc lõi(3), đùng giờ vào hết giờ đi, quản lượng người xem làm gì? Mèo vốn dĩ rất vô tâm, cho nên chúng không bao giờ lo lắng.
(3) H : Người lọc lõi - châm biếm người có nhiều kinh nghiệm nhưng láu lỉnh.
Mỗi lần mèo đen đến phòng phát sóng trực tiếp, Kim Du đều tìm cớ lẻn ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người và hai yêu quái.
Tân Vân Mậu đã thờ ơ quan sát chương trình phát sóng trực tiếp nhiều lân, biết rằng hiệu quả công việc đều giống nhau, còn lộ ra biểu tình đã sớm đoán được. Anh đi đến bên cạnh Sở Trĩ Thủy, xem các chương trình phát sóng trực tiếp khác trên màn hình điện thoại của cô, một chú cún nhỏ trong đó đang nhiệt tình chắp tay chào, còn có mèo con đang đuổi theo đuôi của mình chơi đùa, tóm lại đều là biểu tình ngây thơ bán manh.
Màn đạn ở các chương trình phát sóng trực tiếp này hết lời khen ngợi, không ít người khen chó con mèo con dễ thương.
Nhưng mèo đen vốn đã là một con mèo lớn, lại không thích giả ngu dính người, cho nên hiệu quả không tốt lắm.
“Cậu đã biến thành người nhiều năm như vậy rồi, nhưng lại không được yêu thích bằng một con mèo chữa mở trí khôn.”
Tân Vân Mậu liếc nhìn Miêu Lịch một cái, lộ ra biểu tình đây ẩn ý, dứt khoát nói: “Cậu không được."
Anh đã sớm nhìn thấu rằng con mèo này làm cái gì cũng không được, thỉnh thoảng nó sẽ tỏ ra kiêu căng mà dính người, nhưng so với đông loại thì kém hơn rất nhiều, có điều trong cục không còn con mèo nào khác mà thôi.
“Chuyện này liên quan gì đến việc biến thành người?”
Miêu Lịch vừa phát sóng trực tiếp xong, liền từ dạng mèo biến thành người, thở phì phò khó chịu: “Chẳng lẽ anh cho rằng dùng anh làm cơm lam sẽ được ưa chuộng hon à?"
Đương nhiên, cửa hàng trực tuyến chính thức có rất ít mặt hàng, hiện tại cũng chỉ có kẹo vị gừng và kem dưỡng da đầu.
Miêu Lịch đã liên tục phát sóng trực tiếp vài lân, bình thường là anh ấy vẫy đuôi ở phía trước, còn Trần Châu Tuệ ở ngoài màn ảnh giải thích, giới thiệu hai sản phẩm trong cửa hàng.
Những câu nói thường treo bên miệng Trần Châu Tuệ chính là "Kẹo gừng là cho con người ăn, kem dưỡng là để con người dùng, mèo đối với gừng không hợp." và "Sếp Miêu, phiên ngài hãy nhìn camera", lúc này mới thúc đẩy chương trình phát sóng trực tiếp hoạt động bình thường.
Khi bắt đâu phát sóng trực tiếp cũng không có bao nhiêu người xem, cơ bản là khách hàng mua lại kẹo gừng và một số fans hâm mộ của Phó Thừa Trác.
[Thành thật mà nói, lúc tôi đi vào còn tưởng rằng đang bán đồ dùng cho thú cưng. ]
[Mua về nhà mới biết kem dưỡng là cho người dùng! Không phải cho mèo dùng!]
[Trong nhà toàn bộ đều là lông, còn muốn tẩm bổ cho mèo, chuyện này có vẻ không thích hợp thì phải? ]
Phòng phát sóng trực tiếp có rất ít bình luận, điều này khiến cho Trần Châu Tuệ là người phụ trách rất buồn rầu. Cô thở dài một cái, bất đắc dĩ nói: "Số liệu phát sóng trực tiếp không tốt lắm, vẫn là những người lúc trước."
“Bình thường thôi, chúng ta không có nhiều sản phẩm, thời gian phát sóng trực tiếp còn ngắn, cũng không có quảng bá, có số liệu này là được rồi.” Sở Trĩ Thủy an ủi. Trần Châu Tuệ xem các phòng phát sóng trực tiếp khác và trầm giọng nói: "Nhưng ở các phòng phát sóng trực tiếp này có rất nhiều người xem, những thứ họ bán không liên quan gì đến mèo hoặc chó. Miễn là có động vật nhỏ, màn đạn(1) sẽ đặc biệt sinh động"
(1) 3 : Màn đạn - Ở TQ khi phát sóng 1 chương trình trực tiếp nào đó người xem sẽ vào đăng comment, các comment này sẽ bay trên màn hình của chương trình đang chiếu, và bay rất nhanh như đạn, nhiều comment tạo thành một màn che có khi che luôn cả mặt người đang nói trên chương trình nên được gọi là màn đạn (5) *). Cụm từ này có nghĩa là đăng comment trên trương trình hoặc livestream nào đó.
Trân Châu Tuệ vẫn chưa tốt nghiệp và bước vào xã hội, đến cục quan sát là kỳ thực tập đầu tiên của cô ấy, hơn nữa thành tích ở trường của cô ấy rất tốt và có nhiều tiến bộ, đương nhiên trong lòng liên mang hoài bão phải làm được điều gì đó. Cô gái nhỏ vẫn chưa có ý thức bắt cá và bãi lặn(2), nghiêm túc lên mạng học sắp chữ, cố gắng để giao diện hoàn hảo nhất có thể.
(2) ffm : Bắt cá - lười biếng; E = - Bãi lạn - Trong ngôn ngữ mạng TQ thường nằm trong câu k7k nghĩa là không có được kết quả tốt vậy thì để mặc kệ không cần cố gắng hoặc không cầu tiến.
Nhưng cuộc sống chính là bất lực như thế, học tập thì có thể cày cấy được bao nhiêu thì thu hoạch bấy nhiêu, nhưng công việc lại đây rẫy những biến số, không
chừng sự trả giá và đền đáp sẽ không bằng nhau.
Sở Trĩ Thủy đã khuyên nhủ cô ấy hai lân, nhưng Trần Châu Tuệ vẫn chăm chú làm việc, luôn muốn thay đổi hiện trạng này.
So với cô ấy, Miêu Lịch không hổ là lão làng lọc lõi(3), đùng giờ vào hết giờ đi, quản lượng người xem làm gì? Mèo vốn dĩ rất vô tâm, cho nên chúng không bao giờ lo lắng.
(3) H : Người lọc lõi - châm biếm người có nhiều kinh nghiệm nhưng láu lỉnh.
Mỗi lần mèo đen đến phòng phát sóng trực tiếp, Kim Du đều tìm cớ lẻn ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người và hai yêu quái.
Tân Vân Mậu đã thờ ơ quan sát chương trình phát sóng trực tiếp nhiều lân, biết rằng hiệu quả công việc đều giống nhau, còn lộ ra biểu tình đã sớm đoán được. Anh đi đến bên cạnh Sở Trĩ Thủy, xem các chương trình phát sóng trực tiếp khác trên màn hình điện thoại của cô, một chú cún nhỏ trong đó đang nhiệt tình chắp tay chào, còn có mèo con đang đuổi theo đuôi của mình chơi đùa, tóm lại đều là biểu tình ngây thơ bán manh.
Màn đạn ở các chương trình phát sóng trực tiếp này hết lời khen ngợi, không ít người khen chó con mèo con dễ thương.
Nhưng mèo đen vốn đã là một con mèo lớn, lại không thích giả ngu dính người, cho nên hiệu quả không tốt lắm.
“Cậu đã biến thành người nhiều năm như vậy rồi, nhưng lại không được yêu thích bằng một con mèo chữa mở trí khôn.”
Tân Vân Mậu liếc nhìn Miêu Lịch một cái, lộ ra biểu tình đây ẩn ý, dứt khoát nói: “Cậu không được."
Anh đã sớm nhìn thấu rằng con mèo này làm cái gì cũng không được, thỉnh thoảng nó sẽ tỏ ra kiêu căng mà dính người, nhưng so với đông loại thì kém hơn rất nhiều, có điều trong cục không còn con mèo nào khác mà thôi.
“Chuyện này liên quan gì đến việc biến thành người?”
Miêu Lịch vừa phát sóng trực tiếp xong, liền từ dạng mèo biến thành người, thở phì phò khó chịu: “Chẳng lẽ anh cho rằng dùng anh làm cơm lam sẽ được ưa chuộng hon à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.