Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 1694
Tg Tiếu Tiếu
21/01/2023
"Tô Thương, hôm nay núi Cửu Phong có nhiều người phức tạp, cháu phải cẩn thận đó." Thiên Niên Sát nhắc nhở.
"Ừm."
Tô Thương khẽ gật đầu, nháy mắt từ phía xa với Quách Ý, sau đó liền nhún người biến mất tại chỗ.
Cùng lúc đó, Quách Ý từ trong đám người biến mất, đi theo tốc độ của Tô Thương.
Advertisement
...
Mấy phút sau.
Advertisement
Bên ngoài mười dặm của núi Cửu Phong.
Tô Thương dừng bước lại, đứng dưới một cây cổ thụ cao lớn, giọng điệu bình thản nói ra: "Quách Ý, ra đi."
Vù.
Sau một giây, cơ thể Quách Ý liền xuất hiện trước mặt Tô Thương, cảm xúc cực kỳ kích động.
"Cậu...cậu chủ!"
Quách Ý quỳ một chân xuống đất, hưng phấn nhìn Tô Thương, giống như có nhiều điều muốn nói, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
"Ừm."
Tô Thương đánh giá Quách Ý, khóe miệng lộ ra một nụ cười, vui mừng nói: "Xa nhau đã lâu, không ngờ hôm nay lại gặp cậu ở đây."
"Lúc trước tôi đưa cho cậu mấy viên đá năng lượng, để cậu rời Giang Bắc một mình xông pha bên ngoài, chẳng qua là vì thấy cậu có thiên phú, ở Giang Bắc tài nguyên có hạn, cậu ở bên cạnh tôi, sẽ mãi chỉ làm mai một đi tài năng mà thôi."
Tô Thương cười nói tiếp: "Nhưng tôi hoàn toàn không ngờ được, cậu vậy mà có được thành tựu lớn như thế, hơn nửa năm qua, thế mà đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh rồi, thật sự khiến người khác kích động lắm nha."
"Cậu chủ quá khen."
Quách Ý cảm kích nói: "Thuộc hạ có thành tựu bây giờ, toàn bộ là nhờ cậu chủ lúc trước đã dẫn vào con đường tu chân, thuộc hạ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng."
"Ha ha, tôi chỉ là người dẫn đường cho cậu mà thôi, tất cả mọi chuyện đều là nhờ vào sự cố gắng của cậu."
Tô Thương nhìn Quách Ý, nhịn không được mà tò mò hỏi: "Trong thời gian hơn nửa năm nay, rốt cuộc cậu đã trải qua cái gì, sao tiến bộ nhanh như vậy được."
"Từ luyện khí đến Nguyên anh, đừng nói ở trái đất linh khí mong manh, dù là những tinh vực danh lam thắng cảnh khác, cũng rất khó có được thành tựu như thế."
Tô Thương mặt mũi đầy khó hiểu nói: "Huống hồ, trái đất còn bị Ngoại vực bố trí pháp tắc, người tu chân không thể đặt chân đến Kết đan, nếu không sẽ bị điềm xấu phản phệ, cậu..."
Đang nói, Tô Thương chợt phát hiện quạt lông trong tay Quách Ý, không phải làm vật phẩm bất phàm, nhưng lại lộ ra uy lực của đế khí, khiến người khác sợ hãi, thế là dò hỏi: "Có liên quan đến cái quạt lông trong tay cậu phải không?"
"Vâng."
Quách Ý không giấu diếm, thẳng thắn nói: "Quạt lông trong tay thuộc hạ, tên là quạt Thanh phong."
"Có điều, nó chỉ là một thứ mô phỏng thôi, nó vẻn vẹn chỉ có được 1 phần 10 uy lực của cái quạt chính thống."
Quách Ý nói tiếp: "Nhưng dù vậy, bây giờ tôi cũng không có cách nào tùy ý thôi động nó, nếu không thì chắc chắn sẽ nhận phản phệ."
"Quạt Thanh Phong..đế khí cực kỳ uy lực..."
"Ừm."
Tô Thương khẽ gật đầu, nháy mắt từ phía xa với Quách Ý, sau đó liền nhún người biến mất tại chỗ.
Cùng lúc đó, Quách Ý từ trong đám người biến mất, đi theo tốc độ của Tô Thương.
Advertisement
...
Mấy phút sau.
Advertisement
Bên ngoài mười dặm của núi Cửu Phong.
Tô Thương dừng bước lại, đứng dưới một cây cổ thụ cao lớn, giọng điệu bình thản nói ra: "Quách Ý, ra đi."
Vù.
Sau một giây, cơ thể Quách Ý liền xuất hiện trước mặt Tô Thương, cảm xúc cực kỳ kích động.
"Cậu...cậu chủ!"
Quách Ý quỳ một chân xuống đất, hưng phấn nhìn Tô Thương, giống như có nhiều điều muốn nói, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
"Ừm."
Tô Thương đánh giá Quách Ý, khóe miệng lộ ra một nụ cười, vui mừng nói: "Xa nhau đã lâu, không ngờ hôm nay lại gặp cậu ở đây."
"Lúc trước tôi đưa cho cậu mấy viên đá năng lượng, để cậu rời Giang Bắc một mình xông pha bên ngoài, chẳng qua là vì thấy cậu có thiên phú, ở Giang Bắc tài nguyên có hạn, cậu ở bên cạnh tôi, sẽ mãi chỉ làm mai một đi tài năng mà thôi."
Tô Thương cười nói tiếp: "Nhưng tôi hoàn toàn không ngờ được, cậu vậy mà có được thành tựu lớn như thế, hơn nửa năm qua, thế mà đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh rồi, thật sự khiến người khác kích động lắm nha."
"Cậu chủ quá khen."
Quách Ý cảm kích nói: "Thuộc hạ có thành tựu bây giờ, toàn bộ là nhờ cậu chủ lúc trước đã dẫn vào con đường tu chân, thuộc hạ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng."
"Ha ha, tôi chỉ là người dẫn đường cho cậu mà thôi, tất cả mọi chuyện đều là nhờ vào sự cố gắng của cậu."
Tô Thương nhìn Quách Ý, nhịn không được mà tò mò hỏi: "Trong thời gian hơn nửa năm nay, rốt cuộc cậu đã trải qua cái gì, sao tiến bộ nhanh như vậy được."
"Từ luyện khí đến Nguyên anh, đừng nói ở trái đất linh khí mong manh, dù là những tinh vực danh lam thắng cảnh khác, cũng rất khó có được thành tựu như thế."
Tô Thương mặt mũi đầy khó hiểu nói: "Huống hồ, trái đất còn bị Ngoại vực bố trí pháp tắc, người tu chân không thể đặt chân đến Kết đan, nếu không sẽ bị điềm xấu phản phệ, cậu..."
Đang nói, Tô Thương chợt phát hiện quạt lông trong tay Quách Ý, không phải làm vật phẩm bất phàm, nhưng lại lộ ra uy lực của đế khí, khiến người khác sợ hãi, thế là dò hỏi: "Có liên quan đến cái quạt lông trong tay cậu phải không?"
"Vâng."
Quách Ý không giấu diếm, thẳng thắn nói: "Quạt lông trong tay thuộc hạ, tên là quạt Thanh phong."
"Có điều, nó chỉ là một thứ mô phỏng thôi, nó vẻn vẹn chỉ có được 1 phần 10 uy lực của cái quạt chính thống."
Quách Ý nói tiếp: "Nhưng dù vậy, bây giờ tôi cũng không có cách nào tùy ý thôi động nó, nếu không thì chắc chắn sẽ nhận phản phệ."
"Quạt Thanh Phong..đế khí cực kỳ uy lực..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.