Tôi Thích Cậu, Người Con Trai Mang Tên Không Dấu !
Chương 23: Tôi Sẽ Không Chịu Trách Nhiệm (2)
Boss & Bà nội của bạn
13/11/2016
Hi!
Sau vụ Hạ Vi bị rớt xuống hồ và đc anh chàng "soái ca" Huỳnh Phong "vớt" lên đã làm đại náo phòng ăn của khu nghỉ dưỡng.
' Ê m, con Vi hôm qua phải tích đức mấy đời mới đc con trai của chủ tịch vớt lên đấy!'
'Xí, cái con nhỏ xấu xí đó mà cũng đc người như anh Phong giúp đỡ sao?
'Từ vụ c Châu t đã cảm thấy ko ưa nó rồi!'
'Để xem nó còn trụ trong cái trường này đc bao lâu nữa"
'Mà nghe nói con này ko phải dạng vừa đâu nha!'
Haizzz......Hạ Vi của chúng ta đã trở thành người nổi tiếng rồi! Mà mấy má này cũng ngộ ghê, chưa hiểu đầu đuôi câu truyện ra sao mà đã mang con nhà người ta ra để bàn tán rồi.
Ở 1 góc của nhà ăn, có 1 chàng trai ngồi đó cậu nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về 1 vấn đề gì đó khiến cậu cảm thấy hạnh phúc.
"Ê! Phong." Thì ra đó là Huỳnh Phong , 1 anh chàng nào đó gọi cậu khiến cho mạch cảm xúc trong cậu bỗng bị đứt quãng.
"Hửm! Cậu hếch hàm nhìn anh chàng kia.
"Cái này có phải của con Vi ko?" Anh chàng kia moi ra trong túi 1 sợi dây truyền màu ánh bạc có hình ngôi sao và bên trong của cái hình đó đc khắc 2 chữ 'HV'.
" Để xem nào." Phong cầm lấy sợi dây truyền mà anh bạn kia đưa cho và hỏi.
" Cậu nhặt đc cái này ở đâu?"
"À thì, tại hôm qua lúc cậu bế Vi lên thì tôi nhìn thấy có cái gì đó rơi từ trên người của cậu ấy rơi xuống nên tôi nhặt lên!"
"Ồ, vậy thì là của Vi rồi. Mình sẽ giúp cậu chuyển cái này tới cho Vi nha!" Huỳnh Phong cầm lấy sợi dây đeo lên cổ mình và rời khỏi nhà ăn.
"CHOANG.... "
"Ối JB, cậu có sao ko? " khi biết mình vuèa ném trúng đồ vào 1 ai đó, theo phản xạ tự nhiên cô chạy ra và phát hiện ra cậu bạn JB đang của mình đang nằm lăn quay giữa hành lang.
Cô hoảng hốt quá và lúng túng ko biết là gì, cô chay vào lấy đt định gọi cho ai đó nhưng cô lại hơi do dự. Cũng do 1 phần là cô ko muốn ai biết vì cô đang trở thành tâm điểm của sự chú ý!
Và cô nghĩ ra 1 cách đó chính là " tự thân vận động", cô bắt đầu nhấc JB dậy và cô nhìn thấy trán của cậu có rơm rớm máu. Cô bắt đầu vận chuyển câu từ khu trọ nữ về khu trọ của nam. Đi được 1 đoạn mặt cô bắt đầu nhăn nhó vì cậu bạn của cô nặng quá, cô "đỗ" lại vì bắt đầu thấy mệt!
Rồi cô nhìn thấy 1 cái xe đẩy đồ của nhân viên khu nghỉ dưỡng, rồi cô mặc quần áo của người phục vụ và cải trang thành nhân viên đến thu dọn vệ sinh.
Khi đẩy cậu đến phòng cô mở cửa và nhìn vào trong phòng của JB xem có ai ko. Nhưng thật may mắn vì JB ở phòng riêng nên chỉ có 1 một mình. Mang cậu vào đến phòng cô vội vàng lấy hộp cứu thương và sơ cứu vết thương của cậu rồi nhanh chóng đặt cậu lên giường và "đánh bài chuồn."
Sau khi về đến phòng cô thở phào nhẹ nhõm và rồi......
"Ting ting ting" bỗng tỉéng chuông đt của cô vang lên.
"Má nó, hú hồn à? " Hạ Vi chau mày nhìn vào chiếc đt đang đc đặt trên giường.
"Mẹ, thằng Phong ml làm bổn cung đây hồn lìa khỏi xác" Ối, cô vừa gọi Phong là gì cơ....
" Alo, " Vi nhấc máy.
"Lô, tôi có 1 bất ngờ muốn dành cho cô đây! " Đầu dây bên kia vọng lại .
"Bất ngờ cái abc...xyz cái đầu cậu ý! "
" Tôi vừa nhìn thấy có 1 cô nhân viên nào đó lén lén.. lút lút đi vào phòng của JB làm gì đó, rồi chạy đi vội. Ko biết đấu là ai nhỉ! "
Má, bị thằng cha này ní phát hiện rồi!
" À thì kệ cậu, cậu nhìn thấy là việc của cậu. Ko phải vc của tôi! "
"Ố, hay là mình đi gọi bảo vệ ha. Để xem cô nhân viên đó là ai? "
" Ấy... Ấy.... làm người ai làm thế hả Phong! "
"Cônói cái gì cơ, tôi ko nghe rõ! "
"Ahihihi.... Hay bh ntn nhớ, coi như cậu giúp tôi 1 vc đi ha! Cậu làm ơn làm phước đến hỏi thăm JB giúp tôi xem cậu ấy có làm sao ko rồi gọi đt báo cho tôi nha."
" Ừm, giúp cậu thì tôi đc cái gì?"
" Cậu cứ làm đi rồ muốn gì thì chúng ta thương lượng sau nha! Làm ơn đi!!!
Sau vụ Hạ Vi bị rớt xuống hồ và đc anh chàng "soái ca" Huỳnh Phong "vớt" lên đã làm đại náo phòng ăn của khu nghỉ dưỡng.
' Ê m, con Vi hôm qua phải tích đức mấy đời mới đc con trai của chủ tịch vớt lên đấy!'
'Xí, cái con nhỏ xấu xí đó mà cũng đc người như anh Phong giúp đỡ sao?
'Từ vụ c Châu t đã cảm thấy ko ưa nó rồi!'
'Để xem nó còn trụ trong cái trường này đc bao lâu nữa"
'Mà nghe nói con này ko phải dạng vừa đâu nha!'
Haizzz......Hạ Vi của chúng ta đã trở thành người nổi tiếng rồi! Mà mấy má này cũng ngộ ghê, chưa hiểu đầu đuôi câu truyện ra sao mà đã mang con nhà người ta ra để bàn tán rồi.
Ở 1 góc của nhà ăn, có 1 chàng trai ngồi đó cậu nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ về 1 vấn đề gì đó khiến cậu cảm thấy hạnh phúc.
"Ê! Phong." Thì ra đó là Huỳnh Phong , 1 anh chàng nào đó gọi cậu khiến cho mạch cảm xúc trong cậu bỗng bị đứt quãng.
"Hửm! Cậu hếch hàm nhìn anh chàng kia.
"Cái này có phải của con Vi ko?" Anh chàng kia moi ra trong túi 1 sợi dây truyền màu ánh bạc có hình ngôi sao và bên trong của cái hình đó đc khắc 2 chữ 'HV'.
" Để xem nào." Phong cầm lấy sợi dây truyền mà anh bạn kia đưa cho và hỏi.
" Cậu nhặt đc cái này ở đâu?"
"À thì, tại hôm qua lúc cậu bế Vi lên thì tôi nhìn thấy có cái gì đó rơi từ trên người của cậu ấy rơi xuống nên tôi nhặt lên!"
"Ồ, vậy thì là của Vi rồi. Mình sẽ giúp cậu chuyển cái này tới cho Vi nha!" Huỳnh Phong cầm lấy sợi dây đeo lên cổ mình và rời khỏi nhà ăn.
"CHOANG.... "
"Ối JB, cậu có sao ko? " khi biết mình vuèa ném trúng đồ vào 1 ai đó, theo phản xạ tự nhiên cô chạy ra và phát hiện ra cậu bạn JB đang của mình đang nằm lăn quay giữa hành lang.
Cô hoảng hốt quá và lúng túng ko biết là gì, cô chay vào lấy đt định gọi cho ai đó nhưng cô lại hơi do dự. Cũng do 1 phần là cô ko muốn ai biết vì cô đang trở thành tâm điểm của sự chú ý!
Và cô nghĩ ra 1 cách đó chính là " tự thân vận động", cô bắt đầu nhấc JB dậy và cô nhìn thấy trán của cậu có rơm rớm máu. Cô bắt đầu vận chuyển câu từ khu trọ nữ về khu trọ của nam. Đi được 1 đoạn mặt cô bắt đầu nhăn nhó vì cậu bạn của cô nặng quá, cô "đỗ" lại vì bắt đầu thấy mệt!
Rồi cô nhìn thấy 1 cái xe đẩy đồ của nhân viên khu nghỉ dưỡng, rồi cô mặc quần áo của người phục vụ và cải trang thành nhân viên đến thu dọn vệ sinh.
Khi đẩy cậu đến phòng cô mở cửa và nhìn vào trong phòng của JB xem có ai ko. Nhưng thật may mắn vì JB ở phòng riêng nên chỉ có 1 một mình. Mang cậu vào đến phòng cô vội vàng lấy hộp cứu thương và sơ cứu vết thương của cậu rồi nhanh chóng đặt cậu lên giường và "đánh bài chuồn."
Sau khi về đến phòng cô thở phào nhẹ nhõm và rồi......
"Ting ting ting" bỗng tỉéng chuông đt của cô vang lên.
"Má nó, hú hồn à? " Hạ Vi chau mày nhìn vào chiếc đt đang đc đặt trên giường.
"Mẹ, thằng Phong ml làm bổn cung đây hồn lìa khỏi xác" Ối, cô vừa gọi Phong là gì cơ....
" Alo, " Vi nhấc máy.
"Lô, tôi có 1 bất ngờ muốn dành cho cô đây! " Đầu dây bên kia vọng lại .
"Bất ngờ cái abc...xyz cái đầu cậu ý! "
" Tôi vừa nhìn thấy có 1 cô nhân viên nào đó lén lén.. lút lút đi vào phòng của JB làm gì đó, rồi chạy đi vội. Ko biết đấu là ai nhỉ! "
Má, bị thằng cha này ní phát hiện rồi!
" À thì kệ cậu, cậu nhìn thấy là việc của cậu. Ko phải vc của tôi! "
"Ố, hay là mình đi gọi bảo vệ ha. Để xem cô nhân viên đó là ai? "
" Ấy... Ấy.... làm người ai làm thế hả Phong! "
"Cônói cái gì cơ, tôi ko nghe rõ! "
"Ahihihi.... Hay bh ntn nhớ, coi như cậu giúp tôi 1 vc đi ha! Cậu làm ơn làm phước đến hỏi thăm JB giúp tôi xem cậu ấy có làm sao ko rồi gọi đt báo cho tôi nha."
" Ừm, giúp cậu thì tôi đc cái gì?"
" Cậu cứ làm đi rồ muốn gì thì chúng ta thương lượng sau nha! Làm ơn đi!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.