Tôi Trói Định Hệ Thống Sinh Hoạt
Chương 39:
Tống Hàng Hàng
26/03/2023
Sau khi nằm trên giường nửa ngày, Vân Cẩm nhìn quần áo lộn xộn khắp giường, trong lòng nghĩ một lát mới thu dọn, mắt không thấy tâm không phiền ra khỏi phòng ngủ, đổi thành nằm trên ghế sô pha ngoài phòng khách chơi điện thoại.
Mãi đến khi ăn cơm tối xong, tắm rửa xong, Vân Cẩm cảm thấy có chút mệt, muốn quay về giường nằm nghỉ, sau khi đẩy cửa phòng ngủ ra mới nhớ tới mình còn có quần áo để khắp giường.
Vân Cẩm do dự một chút, ôm từng đống quần áo lên, nhét tất cả vào tủ quần áo. Bởi vì quần áo được nhét vào không có bố cục, sau khi chất cao liền muốn đổ ra ngoài, Vân Cẩm nhanh tay lẹ mắt đóng cửa tủ quần áo lại, ầm___hoàn hảo!
Còn mấy bộ quần áo còn chưa nhét vào tủ kia, Vân Cẩm giơ tay đẩy nó qua một bên giường, dù sao thì giường của cô cũng là giường đôi rộng 1m8, chiếm lấy một chỗ hẹp để quần áo, hoàn toàn không ảnh hưởng tới giấc ngủ của cô.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Vân Cẩm ngã người nằm ở trên giường, nhắc nhở mình ngày mai sau khi rời giường chuyện đầu tiên phải làm chính là sắp xếp quần áo!
Trong quần áo của cô không có chất liệu gì dễ hư, chất đống như vậy một đêm chắc là không đến nổi có nếp nhăn, coi như bộ đồ kia có nếp nhăn rồi, treo ở trên giá áo mấy ngày cũng ổn.
Vân Cẩm vô cùng hài lòng với sự sắp xếp của mình, nằm ở trên giường ôm điện thoại mở khóa, chưa đọc được mấy chương truyện hai mí mắt đã bắt đầu khép lại rồi. Chốc lát sau, bởi vì quá lâu không có lật trang, màn hình điện thoại liền tối đi.
Tiếng ong ong liên tục, điện thoại trong tay Vân Cẩm bắt đầu rung mạnh. Vân Cẩm mù mờ mở mắt ra, nhìn lên màn hình điện thoại hai giây...Sau đó chợt ngồi dậy từ trên giường, chân trần nhảy xuống giường, lạch cạch một cái nhấn đèn treo trong phòng ngủ sáng lên.
[ Nhiệm vụ 5: Bỏ tất cả quần áo vào trong tủ, hơn nữa phải treo, xếp gọn gàng ]
[ Thời gian đếm ngược: 29 phút 57 giây. Nếu như vượt quá thời gian vẫn chưa hoàn thành, nhiệm vụ thất bại, khấu trừ 1000 điểm]
Nửa giờ sau, Vân Cẩm ngồi ở mép giường thở hổn hển, đưa tay lên lau mồ hôi trên trán.
Tốc độ sinh tử!
Thời điểm hoàn thành nhiệm vụ, thời gian đếm ngược trên màn hình điện thoại chỉ còn có 3 giây!
Chỉ cần chậm 3 giây nữa thôi, nhiệm vụ của cô sẽ thất bại! Đến lúc đó sẽ bị trừ 1000 điểm tích phân!
Cho đến hiện tại, Vân Cẩm hít thở sâu vài hơi xong mà trái tim vẫn không ngừng đập thình thịch trong lồng ngực, trong nhịp tim dồn dập, Vân Cẩm cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại ---
[Nhiệm vụ 5 đã hoàn thành! Điểm tích phân nhận được: 0, tổng tích phân hiện tại: 5]
Vân Cẩm:...
Chắc chắn cái nhiệm vụ 5 đột nhiên xuất hiện này là do hệ thống cố ý đúng không? Cố ý đúng không? Nửa tiếng thực sự là đang khiêu chiến cực hạn của nhân loại, mà thất bại thì bị trừ 1000 điểm, còn thành công thì lại chẳng nhận được 1 điểm!
Vân Cẩm thở phì phò đi vào phòng tắm, rửa sạch mồ hôi trên mặt, cô lại nằm xuống giường, cơn buồn ngủ nửa tiếng trước đã không còn nữa. Không biết là vì vừa rồi vận động mạnh, hay là vì vừa rồi sang chấn tâm lý quá, Vân Cẩm nằm trên giường lại mất ngủ cả một đêm --- đếm cừu, mắng hệ thống, đếm cừu, mắng hệ thống, mắng hệ thống...
Đâu đó đến hơn bốn giờ sáng, cuối cùng Vân Cẩm đang mắng chửi mới ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Giữa trưa ngày hôm sau, Vân Cẩm bị tiếng đập cửa của mẹ đánh thức: "Mấy giờ rồi? Đã gần 12 giờ rồi!"
Mãi đến khi ăn cơm tối xong, tắm rửa xong, Vân Cẩm cảm thấy có chút mệt, muốn quay về giường nằm nghỉ, sau khi đẩy cửa phòng ngủ ra mới nhớ tới mình còn có quần áo để khắp giường.
Vân Cẩm do dự một chút, ôm từng đống quần áo lên, nhét tất cả vào tủ quần áo. Bởi vì quần áo được nhét vào không có bố cục, sau khi chất cao liền muốn đổ ra ngoài, Vân Cẩm nhanh tay lẹ mắt đóng cửa tủ quần áo lại, ầm___hoàn hảo!
Còn mấy bộ quần áo còn chưa nhét vào tủ kia, Vân Cẩm giơ tay đẩy nó qua một bên giường, dù sao thì giường của cô cũng là giường đôi rộng 1m8, chiếm lấy một chỗ hẹp để quần áo, hoàn toàn không ảnh hưởng tới giấc ngủ của cô.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Vân Cẩm ngã người nằm ở trên giường, nhắc nhở mình ngày mai sau khi rời giường chuyện đầu tiên phải làm chính là sắp xếp quần áo!
Trong quần áo của cô không có chất liệu gì dễ hư, chất đống như vậy một đêm chắc là không đến nổi có nếp nhăn, coi như bộ đồ kia có nếp nhăn rồi, treo ở trên giá áo mấy ngày cũng ổn.
Vân Cẩm vô cùng hài lòng với sự sắp xếp của mình, nằm ở trên giường ôm điện thoại mở khóa, chưa đọc được mấy chương truyện hai mí mắt đã bắt đầu khép lại rồi. Chốc lát sau, bởi vì quá lâu không có lật trang, màn hình điện thoại liền tối đi.
Tiếng ong ong liên tục, điện thoại trong tay Vân Cẩm bắt đầu rung mạnh. Vân Cẩm mù mờ mở mắt ra, nhìn lên màn hình điện thoại hai giây...Sau đó chợt ngồi dậy từ trên giường, chân trần nhảy xuống giường, lạch cạch một cái nhấn đèn treo trong phòng ngủ sáng lên.
[ Nhiệm vụ 5: Bỏ tất cả quần áo vào trong tủ, hơn nữa phải treo, xếp gọn gàng ]
[ Thời gian đếm ngược: 29 phút 57 giây. Nếu như vượt quá thời gian vẫn chưa hoàn thành, nhiệm vụ thất bại, khấu trừ 1000 điểm]
Nửa giờ sau, Vân Cẩm ngồi ở mép giường thở hổn hển, đưa tay lên lau mồ hôi trên trán.
Tốc độ sinh tử!
Thời điểm hoàn thành nhiệm vụ, thời gian đếm ngược trên màn hình điện thoại chỉ còn có 3 giây!
Chỉ cần chậm 3 giây nữa thôi, nhiệm vụ của cô sẽ thất bại! Đến lúc đó sẽ bị trừ 1000 điểm tích phân!
Cho đến hiện tại, Vân Cẩm hít thở sâu vài hơi xong mà trái tim vẫn không ngừng đập thình thịch trong lồng ngực, trong nhịp tim dồn dập, Vân Cẩm cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại ---
[Nhiệm vụ 5 đã hoàn thành! Điểm tích phân nhận được: 0, tổng tích phân hiện tại: 5]
Vân Cẩm:...
Chắc chắn cái nhiệm vụ 5 đột nhiên xuất hiện này là do hệ thống cố ý đúng không? Cố ý đúng không? Nửa tiếng thực sự là đang khiêu chiến cực hạn của nhân loại, mà thất bại thì bị trừ 1000 điểm, còn thành công thì lại chẳng nhận được 1 điểm!
Vân Cẩm thở phì phò đi vào phòng tắm, rửa sạch mồ hôi trên mặt, cô lại nằm xuống giường, cơn buồn ngủ nửa tiếng trước đã không còn nữa. Không biết là vì vừa rồi vận động mạnh, hay là vì vừa rồi sang chấn tâm lý quá, Vân Cẩm nằm trên giường lại mất ngủ cả một đêm --- đếm cừu, mắng hệ thống, đếm cừu, mắng hệ thống, mắng hệ thống...
Đâu đó đến hơn bốn giờ sáng, cuối cùng Vân Cẩm đang mắng chửi mới ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Giữa trưa ngày hôm sau, Vân Cẩm bị tiếng đập cửa của mẹ đánh thức: "Mấy giờ rồi? Đã gần 12 giờ rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.