Tôi Trói Định Hệ Thống Sinh Hoạt
Chương 40:
Tống Hàng Hàng
26/03/2023
"Hôm nay 30 tết, buổi tối còn phải ăn cơm tất niên đó! Con mau dậy ăn cơm trưa, sau đó sửa soạn cho đàng hoàng, buổi chiều phải về quê!"
Vân Cẩm xuống giường, sau khi đánh răng rửa mặt xong, nhìn thấy đồng hồ trong phòng khách ---- 10 giờ 45 phút.
Vân Cẩm: ...Cô nên nghĩ tới từ sớm mới đúng, hoàn toàn không thể tin được sắp đến giờ từ miệng của mẹ.
Vân Cẩm ngồi trước bàn ăn, đờ đẫn ăn cơm trưa, còn bị Lưu Thúy Thúy ghét bỏ nhìn chằm quầng thâm mắt: "Đêm qua con lại thức đêm à?"
Vân Cẩm bị mẹ đuổi đi tắm rửa, tắm rửa xong lại bị mẹ bắt ngồi trên ghế, dùng máy sấy cầm về từ tiệm để tạo kiểu tóc, đuôi tóc xoăn nhẹ, che đi một phần khuôn mặt, làm mặt Vân Cẩm trông nhỏ đi một chút.
Lưu Thúy Thúy nhìn chằm chằm kiểu tóc mình làm, hài lòng gật đầu, lại hỏi Vân Cẩm: "Hôm nay con mặc bộ nào?"
Vân Cẩm tiện tay lấy ra chiếc áo len gân sọc màu hồng cùng chiếc quần ống rộng mà hôm qua cô đã chọn ra vì để hoàn thành nhiệm vụ 4 và được hệ thống đánh giá là đẹp nhất mặc trông gầy nhất, sau khi thay xong, hiếm khi lại thu hoạch được sự tán thưởng của mẹ.
"Bộ này đẹp!"
"Bộ đồ này trông vừa năng động lại vừa thanh lịch! Lại còn có cảm giác gầy hơn nữa!" Lưu Thúy Thúy hài lòng nói, "Ngoại trừ cái quần ống rộng này, mặc lên phần đùi bị căng cứng, không che được đùi, những chỗ khác đều che được hết!"
Lưu Thúy Thúy đi vòng quanh Vân Cẩm đánh giá một lượt: "Có phải con gầy đi không? Cằm thon hơn một chút, bụng cũng nhỏ đi đôi chút..."
Vân Cẩm thầm vui mừng trong lòng, cảm giác hình như mình gầy đi thật!
Gần đây ngày nào cô cũng bị hệ thống giày vò, không gầy được chắc?
Vân Cẩm tràn đầy hứng khởi chạy về phòng ngủ, lôi từ gầm giường ra một cái cân, sau khi bước lên cân thì vô cùng mong đợi nhìn con số trên cân ổn định.
79,2 kg?
Vân Cẩm hoài nghi mở to hai mắt, nhanh chóng nhảy khỏi cái cân rồi cẩn thận từng li từng tí bước lên lại ---
79,2 kg.
Con số trên cân không hề vì Vân Cẩm thay đổi phương thức bước lên mà thay đổi chút nào.
Vân Cẩm bị đả kích ra khỏi phòng: "Mẹ... Con không chỉ không gầy đi, mà còn mập lên thì phải?"
Lưu Thúy Thúy nhíu mày, hỏi: "Bao nhiêu?"
Vân Cẩm trả lời: "79,2 kg, 158,4 cân... Con sắp lên tới 160 cân rồi?"
Lưu Thúy Thúy tỉ mỉ quan sát dáng người Vân Cẩm lần nữa, giọng điệu chắc nịch nói: "Chắc chắn là con gầy hơn mấy ngày trước!"
"Lần trước con cân là bao nhiêu? Cân từ khi nào rồi?"
Vân Cẩm nhớ lại nói, "Lần trước cũng đã 150 cân rồi... Hình như là hai tháng trước?"
Lưu Thúy Thúy lấy tay đập lên lưng Vân Cẩm: "Một thiếu nữ hơn hai mươi như con, hai tháng không bước lên cân! Không chút quan tâm đến cân nặng của mình gì hết!"
"Được rồi, mẹ biết rồi, hai tháng trước con là hơn 150 cân, thời gian trước chắc chắn là tăng lên 160 cân, mấy ngày nay lại gầy đi một chút, xuống còn 158 cân!"
Vân Cẩm vẫn muốn giãy dụa phút cuối: "Quần áo trên người con chắc cũng phải 4 cân nhỉ? Không chừng 5 cân lận! Sau khi thức dậy con uống nước xong còn ăn cơm, cộng lại chắc cũng 2 cân! Trừ hết những thứ này thì cũng không hơn 150 là bao hết..."
Lưu Thúy Thúy trừng mắt với Vân Cẩm một cái: "Được rồi, vậy sáng mai con để bụng rỗng cân đi, mẹ cũng không tin con không ăn thì có thể thành 150. Mấy ngày nay làm thế nào để giảm cân thì cứ tiếp tục kiên trì! Ít nhất cũng phải 140 cân trở xuống!"
Vân Cẩm cười đau khổ, mấy nay cô gầy đi được một chút, hoàn toàn là do bị hệ thống giày vò... Chẳng lẽ sau này cô vẫn phải bị hệ thống giày vò để gầy tiếp à...
Vân Cẩm xuống giường, sau khi đánh răng rửa mặt xong, nhìn thấy đồng hồ trong phòng khách ---- 10 giờ 45 phút.
Vân Cẩm: ...Cô nên nghĩ tới từ sớm mới đúng, hoàn toàn không thể tin được sắp đến giờ từ miệng của mẹ.
Vân Cẩm ngồi trước bàn ăn, đờ đẫn ăn cơm trưa, còn bị Lưu Thúy Thúy ghét bỏ nhìn chằm quầng thâm mắt: "Đêm qua con lại thức đêm à?"
Vân Cẩm bị mẹ đuổi đi tắm rửa, tắm rửa xong lại bị mẹ bắt ngồi trên ghế, dùng máy sấy cầm về từ tiệm để tạo kiểu tóc, đuôi tóc xoăn nhẹ, che đi một phần khuôn mặt, làm mặt Vân Cẩm trông nhỏ đi một chút.
Lưu Thúy Thúy nhìn chằm chằm kiểu tóc mình làm, hài lòng gật đầu, lại hỏi Vân Cẩm: "Hôm nay con mặc bộ nào?"
Vân Cẩm tiện tay lấy ra chiếc áo len gân sọc màu hồng cùng chiếc quần ống rộng mà hôm qua cô đã chọn ra vì để hoàn thành nhiệm vụ 4 và được hệ thống đánh giá là đẹp nhất mặc trông gầy nhất, sau khi thay xong, hiếm khi lại thu hoạch được sự tán thưởng của mẹ.
"Bộ này đẹp!"
"Bộ đồ này trông vừa năng động lại vừa thanh lịch! Lại còn có cảm giác gầy hơn nữa!" Lưu Thúy Thúy hài lòng nói, "Ngoại trừ cái quần ống rộng này, mặc lên phần đùi bị căng cứng, không che được đùi, những chỗ khác đều che được hết!"
Lưu Thúy Thúy đi vòng quanh Vân Cẩm đánh giá một lượt: "Có phải con gầy đi không? Cằm thon hơn một chút, bụng cũng nhỏ đi đôi chút..."
Vân Cẩm thầm vui mừng trong lòng, cảm giác hình như mình gầy đi thật!
Gần đây ngày nào cô cũng bị hệ thống giày vò, không gầy được chắc?
Vân Cẩm tràn đầy hứng khởi chạy về phòng ngủ, lôi từ gầm giường ra một cái cân, sau khi bước lên cân thì vô cùng mong đợi nhìn con số trên cân ổn định.
79,2 kg?
Vân Cẩm hoài nghi mở to hai mắt, nhanh chóng nhảy khỏi cái cân rồi cẩn thận từng li từng tí bước lên lại ---
79,2 kg.
Con số trên cân không hề vì Vân Cẩm thay đổi phương thức bước lên mà thay đổi chút nào.
Vân Cẩm bị đả kích ra khỏi phòng: "Mẹ... Con không chỉ không gầy đi, mà còn mập lên thì phải?"
Lưu Thúy Thúy nhíu mày, hỏi: "Bao nhiêu?"
Vân Cẩm trả lời: "79,2 kg, 158,4 cân... Con sắp lên tới 160 cân rồi?"
Lưu Thúy Thúy tỉ mỉ quan sát dáng người Vân Cẩm lần nữa, giọng điệu chắc nịch nói: "Chắc chắn là con gầy hơn mấy ngày trước!"
"Lần trước con cân là bao nhiêu? Cân từ khi nào rồi?"
Vân Cẩm nhớ lại nói, "Lần trước cũng đã 150 cân rồi... Hình như là hai tháng trước?"
Lưu Thúy Thúy lấy tay đập lên lưng Vân Cẩm: "Một thiếu nữ hơn hai mươi như con, hai tháng không bước lên cân! Không chút quan tâm đến cân nặng của mình gì hết!"
"Được rồi, mẹ biết rồi, hai tháng trước con là hơn 150 cân, thời gian trước chắc chắn là tăng lên 160 cân, mấy ngày nay lại gầy đi một chút, xuống còn 158 cân!"
Vân Cẩm vẫn muốn giãy dụa phút cuối: "Quần áo trên người con chắc cũng phải 4 cân nhỉ? Không chừng 5 cân lận! Sau khi thức dậy con uống nước xong còn ăn cơm, cộng lại chắc cũng 2 cân! Trừ hết những thứ này thì cũng không hơn 150 là bao hết..."
Lưu Thúy Thúy trừng mắt với Vân Cẩm một cái: "Được rồi, vậy sáng mai con để bụng rỗng cân đi, mẹ cũng không tin con không ăn thì có thể thành 150. Mấy ngày nay làm thế nào để giảm cân thì cứ tiếp tục kiên trì! Ít nhất cũng phải 140 cân trở xuống!"
Vân Cẩm cười đau khổ, mấy nay cô gầy đi được một chút, hoàn toàn là do bị hệ thống giày vò... Chẳng lẽ sau này cô vẫn phải bị hệ thống giày vò để gầy tiếp à...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.