Tôi Trọng Sinh Thuần Hoá Mãnh Thú Thật Tốt
Chương 16: Lão công tốt nhất thế giới
Trần Thúy Ngọc
25/02/2021
Suy nghĩ này vừa hiện ra trong đầu, Cố Tư Vũ đã ngay lập tức muốn sờ nắn lại lương tâm mình vài cái.
Tu Thần Khước có chỗ nào sủng cô chứ? Cô đối với con người này lúc nào cũng trong trạng thái đấu đá, hắn ta cũng vì sự ngang bướng của cô mới điên cuồng giam giữ, ngoại trừ lúc hắn làm việc ra thì dành thời gian hầu hết đều đặt lên trên việc canh chừng cô. Dần dần Cố Tư Vũ phát hiện, hắn ta có thể vì thái độ của cô mà tâm tình rung chuyển, cụ thể như là nếu cô ngoan ngoãn hắn liền thoả mãn vui vẻ.
Cho nên đừng nói là sủng, Tu Thần Khước lúc nào cũng đem vẻ mặt nạt nộ đáng sợ kia doạ chết người khác mà không cần vũ khí. Đại ma đầu ngược, ngược ngược ngược tôi, xem ra còn thực tế hơn.
Cô suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định đặt tên tài khoản của mình thành cái tên đặc sắc.
Đại ma đầu sủng tôi, loại thành ngữ này quá không chân thật cho nên vẫn là bỏ qua đi...
Đối với Tu Thần Khước thì việc ví von như đại ma đầu chẳng có gì ngoa ngoắt. Tiếng lành thì ít tiếng dữ thì nhiều, ở mảnh đất sầm uất này có vô số người trước mặt nói tốt hắn xun xoe nịnh nọt như cún chào đón, còn sau lưng thì nói hắn là quỷ sống, thú tính vô nhân đạo. Mặc dù thân thế của hắn thoáng qua rất trong sạch khiến cho cái người ngoài thấy được chỉ là hình tượng tổng tài cao cao tại thượng nhiều tiền nhiều thế không dính dáng chút bụi trần, nhưng ở cạnh con người này ngần ấy năm cô lại không hiểu bản chất mãnh thú kia của hắn ta hay sao? Tu Thần Khước việc gì cũng làm, trắng đen không phân biệt, trên thương trường là một kẻ xảo quyệt đa mưu. Không ai dám làm phật lòng hắn dù chỉ một chút nhỏ, hắn có địa vị lớn trong bạch đạo, hắc đạo lại càng khuyếch tán hùng mạnh hơn.
Bây giờ đột nhiên mang tiếng đồn là sủng ái một nữ nhân không biết nơi nơi sẽ chấn động tới như thế nào, mặc dù không thể phủ nhận việc tốt của hắn kiếp trước chính là dung túng cô làm mọi loại chuyện long trời lở đất vẫn toàn tâm bảo hộ ở phía sau lưng, kéo dài tới tận tám năm đến lúc cô chết đi hắn vẫn nhất định để cô bên người cố chấp không chịu buông tay.
Thật ra có chút xúc động, hắn đối với cô tuy rằng không biết là loại tình cảm biến thái vặn vẹo gì nhưng người duy nhất không vì thiên hạ buông bỏ cô một cách dễ dàng lại chỉ có hắn ta.
Sống lại một kiếp người, cô vẫn không nguôi ngoai hận thù hắn nhưng nghĩ lại có lẽ nên đối với hắn thành tâm một chút, tốt đẹp một chút.
Đem hắn ta thuần hoá thật tốt, thu phục tới ngoan ngoãn.
"Thần Khước, em tạo một cái tài khoản Facebook cùng Instagram em với anh dùng chung được không?"
Tu Thần Khước bởi vì lời đề nghị của cô mặc dù không hiểu biết nhiều về mạng xã hội nhưng hắn cũng tùy ý để cô làm gì thì làm, nhàn nhã gật đầu.
Cố Tư Vũ ra vẻ nịnh nọt hắn cho nên đôi mắt tựa như hạnh nhân kia giây phút này lại giống như loài sóc nhỏ sáng ngời vô cùng đáng yêu.
Cô mím môi cười với hắn "Anh muốn biết em đặt tên tài khoản là gì hay không?"
Tu Thần Khước hơi nhướn mày kiếm "Là gì?"
"Lão công tốt nhất thế giới."
Mơ hồ lời nói vừa rơi xuống ánh mắt đen ngòm của Tu Thần Khước nhìn chằm chằm cô. Mãi một lúc sau mới mở miệng lên tiếng "Em thăng cấp vuốt lông từ khu nào thế?"
Cố Tư Vũ nghe xong liền giật mình một cái, xấu hổ cắn môi dưới, chẳng lẽ hắn đều nhìn thấu mấy trò vặt vãnh lấy lòng này của cô a?
"Em không có vuốt lông, em chỉ đương nhiên công nhận anh tốt nhất thế giới... ách?" cô nói chưa dứt câu, liền ngậm miệng
Có hơi làm quá mức không nha? Tuy EQ Tu Thần Khước thấp nhưng IQ hắn lại vô cùng cao, làm sao có thể không nhìn ra Cố Tư Vũ cô là đang nịnh nọt hắn liên tục vỗ mông ngựa?
Tu Thần Khước tốt nhất thế giới? Đối với ai cô không biết, nhưng nghe bốn từ này không khỏi làm người khác sởn gai ốc...
Chỉ là biểu cảm trên khuôn mặt hắn ta thế kia là sao? Bên khóe môi khẽ kéo lên cong cong, mang nét thỏa mãn mà ngay cả các cơ mặt cũng giãn ra sáng ngời.
Hắn không phải biết bản thân bị cô nịnh nọt nhưng vẫn tự nguyện tin, ưa thích cô sủng nịnh hắn đó chứ? Hắn không phải kiểu người ngây thơ đến thế phải không?
Nhưng đáng tiếc, tu thần khước căn bản chính là ngây thơ như vậy đấy...
Cố Tư Vũ dịch người sát cạnh hắn để cho hắn vừa vặn nhìn vào trang cá nhân cô vừa mới lập ra kia một chút. Hắn hơi nhíu nhíu mi tâm vì ánh sáng ngời từ vi tính, thông qua màn hình đặt ở trên dòng thời gian kia.
Tên tài khoản giống như cô vừa nói, có chút quá dài nhưng hắn vẫn rất thoả mãn thích thú cái biệt danh này, vì thế mà vẻ mặt so với ngày thường êm dịu khiến người khác bỡ ngỡ...
"Tiểu sử là cái gì?" Tu Thần Khước nhìn tới cái mục cập nhận thông tin kia khó hiểu hỏi cô.
"Là như kiểu ngày tháng sinh, nơi sinh ấy..."
Hắn nghe cô giải thích ừm một tiếng gật đầu, không nghĩ tới vẫn có nhiều thứ hắn không biết.
Cố Tư Vũ điền xong mấy mục quê quán, cuối cùng vấn đề tình trạng hôn nhân kia không biết nên để cái gì nha...
Độc thân? Không được, nếu vậy Tu Thần Khước thế nào cũng giận dỗi. Vẫn là để chế độ hẹn hò đi...
Xong xuôi cô hài lòng nhìn qua một chút xem xét, ừm? Ảnh đại diện và ảnh bìa sao? Cô ngồi bật dậy đi ra trước cái gương chỉnh chu lại đầu tóc, liếm liếm cánh môi mềm mỏng của mình. Chắc là không cần trang điểm thêm đâu.
Cô cầm điện thoại di động tuỳ tiện chụp vài kiểu ảnh, Tu Thần Khước đã cất tài liệu đi từ khi nào đang chăm chú hướng mắt dò xét biểu cảm của cô, sau đó hắn khẽ cong môi nhàn nhạt cười "Có hứng thú chụp ảnh nữa sao?"
Cố Tư Vũ lắc đầu "Không có, em đặt ảnh đại diện Facebook..."
Hắn ung dung nằm xuống giường, kéo tấm chăn lên đắp nửa thân người.
"Làm gì?"
"Bắt buộc a..." Cô trả lời.
Tu Thần Khước đôi mắt đen thâm trầm kia bỗng tĩnh lặng như nước hồ mùa thu, một cánh tay hắn chống xuống nệm đỡ lấy đầu mình, một bên đang ngoắc ngoắc ngón tay thon dài về phía cô "Lại đây." Giọng hắn trầm ổn chậm rãi.
Cố Tư Vũ nhanh chóng đến cạnh hắn, mông nhỏ chưa kịp ngồi lên trên giường thì đã bị một lực kéo về phía sau. Tu Thần Khước vừa vặn đỡ lấy cô va vào trong lồng ngực hắn ôm lấy, mùi oải hương tản ra có chút nồng đậm từ trên cơ thể người đàn ông lọt vào trong cánh mũi của cô.
Cô hơi ngẩn người ngước lên nhìn hắn, hai ánh mắt liền giao nhau, khuôn mặt phóng đại kia đẹp đẽ tới mức hão huyền...
Tu Thần Khước có chỗ nào sủng cô chứ? Cô đối với con người này lúc nào cũng trong trạng thái đấu đá, hắn ta cũng vì sự ngang bướng của cô mới điên cuồng giam giữ, ngoại trừ lúc hắn làm việc ra thì dành thời gian hầu hết đều đặt lên trên việc canh chừng cô. Dần dần Cố Tư Vũ phát hiện, hắn ta có thể vì thái độ của cô mà tâm tình rung chuyển, cụ thể như là nếu cô ngoan ngoãn hắn liền thoả mãn vui vẻ.
Cho nên đừng nói là sủng, Tu Thần Khước lúc nào cũng đem vẻ mặt nạt nộ đáng sợ kia doạ chết người khác mà không cần vũ khí. Đại ma đầu ngược, ngược ngược ngược tôi, xem ra còn thực tế hơn.
Cô suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định đặt tên tài khoản của mình thành cái tên đặc sắc.
Đại ma đầu sủng tôi, loại thành ngữ này quá không chân thật cho nên vẫn là bỏ qua đi...
Đối với Tu Thần Khước thì việc ví von như đại ma đầu chẳng có gì ngoa ngoắt. Tiếng lành thì ít tiếng dữ thì nhiều, ở mảnh đất sầm uất này có vô số người trước mặt nói tốt hắn xun xoe nịnh nọt như cún chào đón, còn sau lưng thì nói hắn là quỷ sống, thú tính vô nhân đạo. Mặc dù thân thế của hắn thoáng qua rất trong sạch khiến cho cái người ngoài thấy được chỉ là hình tượng tổng tài cao cao tại thượng nhiều tiền nhiều thế không dính dáng chút bụi trần, nhưng ở cạnh con người này ngần ấy năm cô lại không hiểu bản chất mãnh thú kia của hắn ta hay sao? Tu Thần Khước việc gì cũng làm, trắng đen không phân biệt, trên thương trường là một kẻ xảo quyệt đa mưu. Không ai dám làm phật lòng hắn dù chỉ một chút nhỏ, hắn có địa vị lớn trong bạch đạo, hắc đạo lại càng khuyếch tán hùng mạnh hơn.
Bây giờ đột nhiên mang tiếng đồn là sủng ái một nữ nhân không biết nơi nơi sẽ chấn động tới như thế nào, mặc dù không thể phủ nhận việc tốt của hắn kiếp trước chính là dung túng cô làm mọi loại chuyện long trời lở đất vẫn toàn tâm bảo hộ ở phía sau lưng, kéo dài tới tận tám năm đến lúc cô chết đi hắn vẫn nhất định để cô bên người cố chấp không chịu buông tay.
Thật ra có chút xúc động, hắn đối với cô tuy rằng không biết là loại tình cảm biến thái vặn vẹo gì nhưng người duy nhất không vì thiên hạ buông bỏ cô một cách dễ dàng lại chỉ có hắn ta.
Sống lại một kiếp người, cô vẫn không nguôi ngoai hận thù hắn nhưng nghĩ lại có lẽ nên đối với hắn thành tâm một chút, tốt đẹp một chút.
Đem hắn ta thuần hoá thật tốt, thu phục tới ngoan ngoãn.
"Thần Khước, em tạo một cái tài khoản Facebook cùng Instagram em với anh dùng chung được không?"
Tu Thần Khước bởi vì lời đề nghị của cô mặc dù không hiểu biết nhiều về mạng xã hội nhưng hắn cũng tùy ý để cô làm gì thì làm, nhàn nhã gật đầu.
Cố Tư Vũ ra vẻ nịnh nọt hắn cho nên đôi mắt tựa như hạnh nhân kia giây phút này lại giống như loài sóc nhỏ sáng ngời vô cùng đáng yêu.
Cô mím môi cười với hắn "Anh muốn biết em đặt tên tài khoản là gì hay không?"
Tu Thần Khước hơi nhướn mày kiếm "Là gì?"
"Lão công tốt nhất thế giới."
Mơ hồ lời nói vừa rơi xuống ánh mắt đen ngòm của Tu Thần Khước nhìn chằm chằm cô. Mãi một lúc sau mới mở miệng lên tiếng "Em thăng cấp vuốt lông từ khu nào thế?"
Cố Tư Vũ nghe xong liền giật mình một cái, xấu hổ cắn môi dưới, chẳng lẽ hắn đều nhìn thấu mấy trò vặt vãnh lấy lòng này của cô a?
"Em không có vuốt lông, em chỉ đương nhiên công nhận anh tốt nhất thế giới... ách?" cô nói chưa dứt câu, liền ngậm miệng
Có hơi làm quá mức không nha? Tuy EQ Tu Thần Khước thấp nhưng IQ hắn lại vô cùng cao, làm sao có thể không nhìn ra Cố Tư Vũ cô là đang nịnh nọt hắn liên tục vỗ mông ngựa?
Tu Thần Khước tốt nhất thế giới? Đối với ai cô không biết, nhưng nghe bốn từ này không khỏi làm người khác sởn gai ốc...
Chỉ là biểu cảm trên khuôn mặt hắn ta thế kia là sao? Bên khóe môi khẽ kéo lên cong cong, mang nét thỏa mãn mà ngay cả các cơ mặt cũng giãn ra sáng ngời.
Hắn không phải biết bản thân bị cô nịnh nọt nhưng vẫn tự nguyện tin, ưa thích cô sủng nịnh hắn đó chứ? Hắn không phải kiểu người ngây thơ đến thế phải không?
Nhưng đáng tiếc, tu thần khước căn bản chính là ngây thơ như vậy đấy...
Cố Tư Vũ dịch người sát cạnh hắn để cho hắn vừa vặn nhìn vào trang cá nhân cô vừa mới lập ra kia một chút. Hắn hơi nhíu nhíu mi tâm vì ánh sáng ngời từ vi tính, thông qua màn hình đặt ở trên dòng thời gian kia.
Tên tài khoản giống như cô vừa nói, có chút quá dài nhưng hắn vẫn rất thoả mãn thích thú cái biệt danh này, vì thế mà vẻ mặt so với ngày thường êm dịu khiến người khác bỡ ngỡ...
"Tiểu sử là cái gì?" Tu Thần Khước nhìn tới cái mục cập nhận thông tin kia khó hiểu hỏi cô.
"Là như kiểu ngày tháng sinh, nơi sinh ấy..."
Hắn nghe cô giải thích ừm một tiếng gật đầu, không nghĩ tới vẫn có nhiều thứ hắn không biết.
Cố Tư Vũ điền xong mấy mục quê quán, cuối cùng vấn đề tình trạng hôn nhân kia không biết nên để cái gì nha...
Độc thân? Không được, nếu vậy Tu Thần Khước thế nào cũng giận dỗi. Vẫn là để chế độ hẹn hò đi...
Xong xuôi cô hài lòng nhìn qua một chút xem xét, ừm? Ảnh đại diện và ảnh bìa sao? Cô ngồi bật dậy đi ra trước cái gương chỉnh chu lại đầu tóc, liếm liếm cánh môi mềm mỏng của mình. Chắc là không cần trang điểm thêm đâu.
Cô cầm điện thoại di động tuỳ tiện chụp vài kiểu ảnh, Tu Thần Khước đã cất tài liệu đi từ khi nào đang chăm chú hướng mắt dò xét biểu cảm của cô, sau đó hắn khẽ cong môi nhàn nhạt cười "Có hứng thú chụp ảnh nữa sao?"
Cố Tư Vũ lắc đầu "Không có, em đặt ảnh đại diện Facebook..."
Hắn ung dung nằm xuống giường, kéo tấm chăn lên đắp nửa thân người.
"Làm gì?"
"Bắt buộc a..." Cô trả lời.
Tu Thần Khước đôi mắt đen thâm trầm kia bỗng tĩnh lặng như nước hồ mùa thu, một cánh tay hắn chống xuống nệm đỡ lấy đầu mình, một bên đang ngoắc ngoắc ngón tay thon dài về phía cô "Lại đây." Giọng hắn trầm ổn chậm rãi.
Cố Tư Vũ nhanh chóng đến cạnh hắn, mông nhỏ chưa kịp ngồi lên trên giường thì đã bị một lực kéo về phía sau. Tu Thần Khước vừa vặn đỡ lấy cô va vào trong lồng ngực hắn ôm lấy, mùi oải hương tản ra có chút nồng đậm từ trên cơ thể người đàn ông lọt vào trong cánh mũi của cô.
Cô hơi ngẩn người ngước lên nhìn hắn, hai ánh mắt liền giao nhau, khuôn mặt phóng đại kia đẹp đẽ tới mức hão huyền...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.