Chương 8
NNPA
19/12/2013
Về đến nhà, tôi cắm cúi vào ăn cho quên cơn đói.
Bố mẹ thì đã đi làm từ lâu. Còn anh Huy có lẽ đi đâu đó. Hôm nay tôi biết trước sẽ ở lại nên tôi và anh đều đi hai xe riêng. Và giờ tôi đang ngốn thức ăn một mình, tôi cảm thấy mình thật cô đơn.
“Ting”. Có tiếng tin nhắn, tôi buông đũa xuống, móc ra cái điện thoại và đọc:
“Về nhà chưa?”
Số lạ. Thằng cha nào đây?
“Mày là thằng nào?”
Một câu hỏi rất là đầu gấu. Hờ hờ, đó vốn là phong cách của tôi. Tôi đặt điện thoại lên bàn và lại ngấu nghiến ăn.
“Ting”
“Duy đây”
Tôi suýt nghẹn miếng thịt gà trong cổ họng. Từ bao giờ cái số điện thoại của tôi trở thành số công cộng ai cũng biết thế?
“Sao biết số tôi vậy? :-/”
“Bí mật”
Lại bí mật. Tôi ghét ai khơi gợi trí tò mò của người khác mà lại không nói. Mà hình như có nhiều thứ tôi ghét quá nhỉ? @_@
“Gọi tôi có việc gì?”
“Đi chơi không?”
Xem nào, chiều nay con My cũng không rủ, mà nhà tôi cũng chả có việc gì. Ok, đi thì đi, tôi cũng đang chán.
“Uk”
“3h tôi qua đón cậu”
“Biết nhà tôi ở đâu không mà đón?”
“Biết”
Cái gì? Duy biết nhà tôi á? Cậu ta điều tra tôi à? Sao cái gì về tôi cậu ta cũng biết hết thế?
Mà thôi, không nghĩ ngợi nhiều, tôi lại tiếp tục sự nghiệp ăn, và sau đó thì lên phòng ngủ.
Ba giờ mới đi cơ mà! Hai tiếng nữa, còn lâu.
Nghĩ vậy, tôi nằm khoan khoái trên giường và ngủ.
- Dậy, dậy nhanh.
Cái gì thế? Đang ngủ ai gọi thế? Không quan tâm, kệ đi.
- Có dậy không thì bảo?
Tôi cảm thấy có ai đó tát tát vào mặt mình.
Tôi tát bộp một phát vào cái tay đang đặt trên má tôi.
- Để yên cho bà mày ngủ.
“Rầm!” Người tôi ngã xuống đất.
- Thằng của nợ nào thế?
Tôi mở mắt và chửi. Ơ, trước mặt tôi là Duy, mặt cậu ta đang nhăn nhăn nhó nhó.
Tôi lúi húi ngồi dậy, phủi quần áo rồi quắc mắt nhìn Duy.
- Sao phá giấc ngủ của tôi?
- Tôi bảo ba giờ đến đón cậu. Cậu xem bây giờ mấy giờ rồi?
Tôi nhìn đồng hồ. Ừm, ba rưỡi. Chết tiệt, tôi ngủ quên.
- Mà sao cậu vào được nhà tôi?
- Trèo tường.
- Cái gì?
Tôi thét lên và suýt ngã khi nghe câu trả lời hết sức vô tư từ cậu bạn.
Cậu ta là đạo chích à? Sao lại trèo tường vào nhà người khác thế? Cái tên vô duyên.
À ừm, tôi cũng hay leo trèo lắm! -_-‘ Quên mất. Thôi rút lại câu nói vừa rồi vậy.
- Thôi, cậu ra đi.
- Ra làm gì? Để cậu ngủ tiếp à?
Cậu ta nghiến răng, trợn mắt nhìn tôi.
- Để tôi thay quần áo. Cậu muốn thấy tôi thay quần áo à?
Tôi gào lên.
Duy sững người nhìn tôi, cậu ta đỏ mặt rồi đi ra ngoài, không quên đóng sầm cửa lại.
Tôi chọn một cái áo phông, một cái quần hip hop cho buổi đi chơi hôm nay. Lúc bước xuống nhà, tôi thấy Duy đã đợi sẵn cùng cái xe máy.
- Đi thôi.
Cậu ta khoát tay bảo tôi lên xe.
- Ôm tôi chặt vào.
- Cái gì???
- Tôi phóng nhanh, cậu muốn bị ngã thì cứ việc.
Tôi miễn cưỡng đưa tay ôm lấy eo cậu ta.
Bụng cậu ta chắc thật đấy. Tiện tay, tôi sờ sờ, bụng sáu múi. @_@
- Sờ đủ chưa?
Tôi vội rụt tay lại. Trời ơi, tôi vừa sờ soạng con trai nhà người ta. Mình thật là háo sắc. Quá mất mặt. T_T
Duy kéo tay tôi vòng qua người . Tôi đang ôm cậu ta. Ôm rất chặt.
Duy nổ máy, xe bắt đầu lăn bánh.
Ngồi sau Duy, tôi cảm thấy háo hức khó tả. Chuyến đi chơi hôm nay, hi vọng nó sẽ thú vị.
Bố mẹ thì đã đi làm từ lâu. Còn anh Huy có lẽ đi đâu đó. Hôm nay tôi biết trước sẽ ở lại nên tôi và anh đều đi hai xe riêng. Và giờ tôi đang ngốn thức ăn một mình, tôi cảm thấy mình thật cô đơn.
“Ting”. Có tiếng tin nhắn, tôi buông đũa xuống, móc ra cái điện thoại và đọc:
“Về nhà chưa?”
Số lạ. Thằng cha nào đây?
“Mày là thằng nào?”
Một câu hỏi rất là đầu gấu. Hờ hờ, đó vốn là phong cách của tôi. Tôi đặt điện thoại lên bàn và lại ngấu nghiến ăn.
“Ting”
“Duy đây”
Tôi suýt nghẹn miếng thịt gà trong cổ họng. Từ bao giờ cái số điện thoại của tôi trở thành số công cộng ai cũng biết thế?
“Sao biết số tôi vậy? :-/”
“Bí mật”
Lại bí mật. Tôi ghét ai khơi gợi trí tò mò của người khác mà lại không nói. Mà hình như có nhiều thứ tôi ghét quá nhỉ? @_@
“Gọi tôi có việc gì?”
“Đi chơi không?”
Xem nào, chiều nay con My cũng không rủ, mà nhà tôi cũng chả có việc gì. Ok, đi thì đi, tôi cũng đang chán.
“Uk”
“3h tôi qua đón cậu”
“Biết nhà tôi ở đâu không mà đón?”
“Biết”
Cái gì? Duy biết nhà tôi á? Cậu ta điều tra tôi à? Sao cái gì về tôi cậu ta cũng biết hết thế?
Mà thôi, không nghĩ ngợi nhiều, tôi lại tiếp tục sự nghiệp ăn, và sau đó thì lên phòng ngủ.
Ba giờ mới đi cơ mà! Hai tiếng nữa, còn lâu.
Nghĩ vậy, tôi nằm khoan khoái trên giường và ngủ.
- Dậy, dậy nhanh.
Cái gì thế? Đang ngủ ai gọi thế? Không quan tâm, kệ đi.
- Có dậy không thì bảo?
Tôi cảm thấy có ai đó tát tát vào mặt mình.
Tôi tát bộp một phát vào cái tay đang đặt trên má tôi.
- Để yên cho bà mày ngủ.
“Rầm!” Người tôi ngã xuống đất.
- Thằng của nợ nào thế?
Tôi mở mắt và chửi. Ơ, trước mặt tôi là Duy, mặt cậu ta đang nhăn nhăn nhó nhó.
Tôi lúi húi ngồi dậy, phủi quần áo rồi quắc mắt nhìn Duy.
- Sao phá giấc ngủ của tôi?
- Tôi bảo ba giờ đến đón cậu. Cậu xem bây giờ mấy giờ rồi?
Tôi nhìn đồng hồ. Ừm, ba rưỡi. Chết tiệt, tôi ngủ quên.
- Mà sao cậu vào được nhà tôi?
- Trèo tường.
- Cái gì?
Tôi thét lên và suýt ngã khi nghe câu trả lời hết sức vô tư từ cậu bạn.
Cậu ta là đạo chích à? Sao lại trèo tường vào nhà người khác thế? Cái tên vô duyên.
À ừm, tôi cũng hay leo trèo lắm! -_-‘ Quên mất. Thôi rút lại câu nói vừa rồi vậy.
- Thôi, cậu ra đi.
- Ra làm gì? Để cậu ngủ tiếp à?
Cậu ta nghiến răng, trợn mắt nhìn tôi.
- Để tôi thay quần áo. Cậu muốn thấy tôi thay quần áo à?
Tôi gào lên.
Duy sững người nhìn tôi, cậu ta đỏ mặt rồi đi ra ngoài, không quên đóng sầm cửa lại.
Tôi chọn một cái áo phông, một cái quần hip hop cho buổi đi chơi hôm nay. Lúc bước xuống nhà, tôi thấy Duy đã đợi sẵn cùng cái xe máy.
- Đi thôi.
Cậu ta khoát tay bảo tôi lên xe.
- Ôm tôi chặt vào.
- Cái gì???
- Tôi phóng nhanh, cậu muốn bị ngã thì cứ việc.
Tôi miễn cưỡng đưa tay ôm lấy eo cậu ta.
Bụng cậu ta chắc thật đấy. Tiện tay, tôi sờ sờ, bụng sáu múi. @_@
- Sờ đủ chưa?
Tôi vội rụt tay lại. Trời ơi, tôi vừa sờ soạng con trai nhà người ta. Mình thật là háo sắc. Quá mất mặt. T_T
Duy kéo tay tôi vòng qua người . Tôi đang ôm cậu ta. Ôm rất chặt.
Duy nổ máy, xe bắt đầu lăn bánh.
Ngồi sau Duy, tôi cảm thấy háo hức khó tả. Chuyến đi chơi hôm nay, hi vọng nó sẽ thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.