Chương 9
NNPA
19/12/2013
Đi trên đường, tôi không sao vui nổi.
Người ta cứ nhìn… Thi thoảng tôi nghe mấy tiếng bàn tán.
- Trời ơi, hai anh ý manly thế sao lại…
- Con trai chúng nó sinh ra là giành cho nhau!
Còn có tiếng của một hủ nữ nào đó.
- Ai là top, ai là bot thế? >_<
Tôi bỗng cảm thấy xấu hổ.
Các bạn cứ tưởng tượng, hai thằng con trai đi xe máy ngoài đường (thực ra là một thằng con trai và một thằng tomboy nhưng người ta không biết), thằng đằng sau ôm thằng đằng trước thì các bạn sẽ có liên tưởng gì?
Và giờ tôi đang phải khổ sở khi chống chọi với miệng lưỡi thế gian.
Duy thì vẫn thản nhiên, không có phản ứng gì.
Một lúc sau, cậu ta dừng xe tại Công viên Thủ lệ. =))
- Cậu bao nhiêu tuổi rồi?
Tôi hỏi Duy bằng cái giọng bình thường nhất.
- Bằng cậu.
- Thế cậu vào đây làm cái gì???
- Xem khỉ.
Tôi hết từ để nói. @_@ Hết tên Tuấn, rồi lại đến tên Duy này. Trẻ con quá thể đáng. Mà sao tôi lại nhắc đến tên “quỷ dạ xoa” ở đây làm gì nhỉ? Quên, quên đi. >_<
Duy dắt tôi đi đến các chuồng thú. Trời ơi, mấy tiếng sắp tới của cuộc đời con, tại sao lại vào cái nơi khỉ ho cò gáy này cơ chứ???
Lướt qua một lượt các chuồng gấu, hổ, báo, v…v… Cậu ta kéo tôi đến chỗ chuồng khỉ.
Có mấy con khỉ đang bắt chấy cho nhau. -_-
Năm phút trôi qua, chúng nó vẫn đang tiếp tục bắt chấy.
Mười phút, chúng nó chuyển sang đu cây.
Nửa tiếng, chúng nó vẫn đu cây.
Tôi phát điên. Mặc xác Duy đang chăm chú nhìn, tôi đùng đùng quay người bỏ đi. Duy thấy vậy liền chạy theo, ít ra cậu ta cũng chú ý đến tôi.
- Sao vậy?
- Cậu xem khỉ chán chưa???
- Chưa.
- Sao không xem tiếp đi?
- Không. Đi với cậu.
Ờ tốt. Tôi lại tưởng cậu ta nói “Ừ, vậy tôi xem tiếp đây”, chắc tôi sẽ phát điên, phát dồ, phát dại.
Tôi với Duy đi lang thang khắp nơi.
- Duy, Duy.
Tôi kéo kéo áo cậu ta.
- Sao?
- Đi.
- Đi đâu?
- Câu thú bông.
Tôi nắm tay cậu ta chạy đến chỗ câu. Lúc tôi quay sang Duy, mặt anh chàng đỏ bừng.
Tôi muốn xịt máu mũi. Đáng yêu quá! ^o^
Tôi móc đống tiền lẻ, hình như mua được mấy xèng gì đấy. Tôi cho xèng vào và bắt đầu câu.
- Ôi lại trượt rồi.
Tôi chán nản.
- Ăn gì mà ngu thế? Phải biết lựa đường mà thả chứ! Thả thế thì vào thế quái nào được?
Duy càu nhàu.
- Giỏi thì câu đi. Đứng đấy mà to mồm.
Tôi hếch mặt lên thách thức.
- Tránh ra.
Duy đẩy tôi sang một bên, bắt đầu câu thú bông.
- Nào, giờ thì ai ngu? Câu ba lần trượt cả ba. Cậu thông minh quá nhở?
- Chẳng qua lâu lắm tôi không chơi trò này.
- Không biết thì cứ nói đại đi, cứ ra vẻ nguy hiểm.
- Tôi sẽ câu bằng được. Bác cho con chục xèng.
Cậu ta rút ngay tờ 100.000 đ nói với cái bác cầm hộp xèng ở đấy.
- Bác cứ cầm, tí nữa con còn mua tiếp.
Cậu ta định câu đến tối à? =.=’
Vầng, chúng tôi tiếp tục câu. Cứ câu rồi lại trượt. Tôi tức khí giằng lấy cái máy.
- Tránh ra tôi chơi.
Và tôi đã câu được con đầu tiên. Há há. Tôi thấy mặt Duy tức tức, đã thế tôi giơ con gấu lên lúc lắc trước mặt cậu ta coi như chiến lợi phẩm.
Duy giành lấy cái máy câu, tôi giành lại.
Một trận chiến hỗn loạn của hai chàng trai với cái máy, mặc cho những cái máy khác còn đang trống không. =))
Cuối cùng, một lúc lâu sau, chúng tôi đã chuyển sang trò khác sau khi có được một túi to toàn gấu. ^_^
Người ta cứ nhìn… Thi thoảng tôi nghe mấy tiếng bàn tán.
- Trời ơi, hai anh ý manly thế sao lại…
- Con trai chúng nó sinh ra là giành cho nhau!
Còn có tiếng của một hủ nữ nào đó.
- Ai là top, ai là bot thế? >_<
Tôi bỗng cảm thấy xấu hổ.
Các bạn cứ tưởng tượng, hai thằng con trai đi xe máy ngoài đường (thực ra là một thằng con trai và một thằng tomboy nhưng người ta không biết), thằng đằng sau ôm thằng đằng trước thì các bạn sẽ có liên tưởng gì?
Và giờ tôi đang phải khổ sở khi chống chọi với miệng lưỡi thế gian.
Duy thì vẫn thản nhiên, không có phản ứng gì.
Một lúc sau, cậu ta dừng xe tại Công viên Thủ lệ. =))
- Cậu bao nhiêu tuổi rồi?
Tôi hỏi Duy bằng cái giọng bình thường nhất.
- Bằng cậu.
- Thế cậu vào đây làm cái gì???
- Xem khỉ.
Tôi hết từ để nói. @_@ Hết tên Tuấn, rồi lại đến tên Duy này. Trẻ con quá thể đáng. Mà sao tôi lại nhắc đến tên “quỷ dạ xoa” ở đây làm gì nhỉ? Quên, quên đi. >_<
Duy dắt tôi đi đến các chuồng thú. Trời ơi, mấy tiếng sắp tới của cuộc đời con, tại sao lại vào cái nơi khỉ ho cò gáy này cơ chứ???
Lướt qua một lượt các chuồng gấu, hổ, báo, v…v… Cậu ta kéo tôi đến chỗ chuồng khỉ.
Có mấy con khỉ đang bắt chấy cho nhau. -_-
Năm phút trôi qua, chúng nó vẫn đang tiếp tục bắt chấy.
Mười phút, chúng nó chuyển sang đu cây.
Nửa tiếng, chúng nó vẫn đu cây.
Tôi phát điên. Mặc xác Duy đang chăm chú nhìn, tôi đùng đùng quay người bỏ đi. Duy thấy vậy liền chạy theo, ít ra cậu ta cũng chú ý đến tôi.
- Sao vậy?
- Cậu xem khỉ chán chưa???
- Chưa.
- Sao không xem tiếp đi?
- Không. Đi với cậu.
Ờ tốt. Tôi lại tưởng cậu ta nói “Ừ, vậy tôi xem tiếp đây”, chắc tôi sẽ phát điên, phát dồ, phát dại.
Tôi với Duy đi lang thang khắp nơi.
- Duy, Duy.
Tôi kéo kéo áo cậu ta.
- Sao?
- Đi.
- Đi đâu?
- Câu thú bông.
Tôi nắm tay cậu ta chạy đến chỗ câu. Lúc tôi quay sang Duy, mặt anh chàng đỏ bừng.
Tôi muốn xịt máu mũi. Đáng yêu quá! ^o^
Tôi móc đống tiền lẻ, hình như mua được mấy xèng gì đấy. Tôi cho xèng vào và bắt đầu câu.
- Ôi lại trượt rồi.
Tôi chán nản.
- Ăn gì mà ngu thế? Phải biết lựa đường mà thả chứ! Thả thế thì vào thế quái nào được?
Duy càu nhàu.
- Giỏi thì câu đi. Đứng đấy mà to mồm.
Tôi hếch mặt lên thách thức.
- Tránh ra.
Duy đẩy tôi sang một bên, bắt đầu câu thú bông.
- Nào, giờ thì ai ngu? Câu ba lần trượt cả ba. Cậu thông minh quá nhở?
- Chẳng qua lâu lắm tôi không chơi trò này.
- Không biết thì cứ nói đại đi, cứ ra vẻ nguy hiểm.
- Tôi sẽ câu bằng được. Bác cho con chục xèng.
Cậu ta rút ngay tờ 100.000 đ nói với cái bác cầm hộp xèng ở đấy.
- Bác cứ cầm, tí nữa con còn mua tiếp.
Cậu ta định câu đến tối à? =.=’
Vầng, chúng tôi tiếp tục câu. Cứ câu rồi lại trượt. Tôi tức khí giằng lấy cái máy.
- Tránh ra tôi chơi.
Và tôi đã câu được con đầu tiên. Há há. Tôi thấy mặt Duy tức tức, đã thế tôi giơ con gấu lên lúc lắc trước mặt cậu ta coi như chiến lợi phẩm.
Duy giành lấy cái máy câu, tôi giành lại.
Một trận chiến hỗn loạn của hai chàng trai với cái máy, mặc cho những cái máy khác còn đang trống không. =))
Cuối cùng, một lúc lâu sau, chúng tôi đã chuyển sang trò khác sau khi có được một túi to toàn gấu. ^_^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.