Chương 178: Gặp nhau trước cửa phòng 1
Cơ Thủy Linh
25/08/2014
Lạc Ngạo Thực nheo cặp mắt , cử chỉ trên mặt vẫn bình thản :"Sự tự tin trước đây của em đâu rồi ?! Không phải đã từng tuyên bố thẳng thừng , Tưởng Vũ Hàng nhất định sẽ yêu mình hay sao ?!"
Quan Tĩnh lắc đầu , khổ sở cười :"Đúng vậy , bây giờ không còn nữa !"
Biểu tình của anh chợt nghiêm túc , nhìn gương mặt xinh đẹp đối diện , cam kết :"Chỉ cần em muốn , anh chắc chắn sẽ giúp em , bất kể là có yêu hay không !"
Quan Tĩnh dừng lại động tác khuấy cà phê , chiếc thìa nhỏ cũng phát ra tiếng keng thật lớn :"Anh đối với em thật tốt . Đã nhiều năm như vậy , vẫn một mực chăm sóc em !"
"Em nói gì vậy , không phải lúc nào anh cũng lo lắng cho em hay sao !" Lạc Ngạo Thực nổi giận hô to . Lời nói của cô như thể muốn trăng trối với người còn sống :"Anh cảnh cáo em , tốt nhất là hãy sống cho thật vui vẻ !"
"Em có sao đâu chứ , là anh quá đa nghi . . . . . . Em sẽ không làm bất cứ điều ngu ngốc nào nữa , em vẫn luôn biết ơn anh . Nếu không có anh , có lẽ em đã kết thúc cuộc đời . Hoặc còn thảm hơn thế nữa , không biết chừng phải đi tiếp khách như gái làng chơi rồi !"
"Em nói gì đấy ?! Lời nói lúc nào cũng không đồng hành với cách sống , thật là !" Bắt đầu giận dữ !
"Anh đừng nên tức giận ... chẳng qua em thật lòng nói cảm ơn anh , cảm ơn anh đã giúp em vượt qua nhiều khó khăn . Em đã lớn như vậy rồi , anh còn muốn chăm sóc em đến bao giờ đây ?! Anh làm cho em quá xấu hổ đi !" Quan Tĩnh nũng nịu , che giấu hình tượng ngượng ngùng
Thật khó phối hợp , mình đã tỏ vẻ như thế , vậy mà anh ta vẫn nổi gân xanh
"Anh xem em giống như em gái , vì thế không cần một hai cứ phải cảm ơn . Đây là những việc anh nên làm !" Lạc Ngạo Thực bình thản nói
"Vâng , vâng , kể cả chuyện hôn nhân của em cũng phải phiền đến người anh trai này rồi . Làm em cứ nghĩ mình giống con gái anh hơn thay vì em gái đấy !" Quan Tĩnh le lưỡi , làm bộ mặt giả quỷ !
"Đây cũng là khế ước năm đó , chỉ cần em muốn , anh nhất định thực hiện . Ít nhất anh phải giữ đúng lời hứa của mình !"
Quan Tĩnh nhìn Lạc Ngạo Thực , khẽ nheo mắt :"À , em luôn cảm giác được rằng , anh cứ muốn đem Tưởng Vũ Hàng đẩy qua cho em ~~"
"Dĩ nhiên , đây chính là mục đích của anh !" (Haha , bá đạo , làm vậy để ku kia khỏi đeo Vũ Nghê
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.