Chương 386: Lỗ hổng lớn
anhvodoi94
31/03/2019
- Đúng lúc tôi đang cần người hỗ trợ cứu người đây, nếu có chị ở đây thì có thể dễ dàng lần ra manh mối rồi, bởi vì Ki hệ mộc rất nhạy cảm trong việc phân biệt cái loại Ki khác nhau đúng không?
Flora gật đầu:
- Có thể xem là như vậy.
Dương Tuấn Vũ kể lại câu chuyện Âu Chí Quốc, Hạ gia, kèm với đó là những phân tích và suy đoán của mình.
Leo đăm chiêu:
- Ki hệ bóng tối à? Hình như có lần chúng tôi đã từng gặp rồi thì phải. Flora, chị nhớ không?
- Đúng vậy, lần đó chúng tôi đã phải vừa đánh vừa rút lui.
Mystic nhớ ra điều gì, hắn nói:
- Boss, cậu có nhớ câu chuyện liên quan tới cái tổ chức “Chúa Quỷ Satan” đó chứ? Chính nó, lần đó chúng tôi đã bị một kẻ tu sĩ mang trong người loại Ki này tấn công khiến tất cả phải liều mình phòng thủ phá vòng vây mới thoát được.
Nhưng có điểm khác đấy là tên “mũ chùm đầu” đó sử dụng Ki bóng tối dưới dạng bùa chú và pháp thật hơn là sử dụng sức mạnh bóng tối dưới dạng chiến đấu cận chiến như tên Âu Chí Quốc mà anh nói.
Flora lắc đầu:
- Cùng một hệ Ki có thể có nhiều cách thi triển.
Thấy mọi người có vẻ ngạc nhiên thì cô giải thích:
- Ki nói cho cùng cũng là một dạng năng lượng mà thôi, và sử dụng năng lượng ấy như thế nào là do cách sáng tạo và công pháp của mỗi người. Hiểu đơn giản như chất nổ, nếu chúng ta muốn chế nó dưới dạng một quả bom nó sẽ khác với chất nổ ứng dụng đẩy đầu viên đạn ra khỏi nòng súng. Hiểu không?
- Bà chị lấy ví dụ hơi khó hiểu rồi, cứ lấy thứ quen thuộc nhất của mọi người: Nước, ở dạng lỏng nó sẽ khác ở dạng băng tuyết mặc dù bản chất vẫn là H2O.
- Ồ.
Mọi người cùng ồ lên, họ chợt nhận ra xưa nay mình đã quá phiến diện áp dụng Ki rồi, trong đầu họ bừng sáng lên không ít ý tưởng khiến ai cũng có chút phấn khích.
- Triệu Cơ, sao em không nói với anh là có vụ này?
- Cái này còn phải nói hay sao? Anh là đồ ngốc à? Ngay bản thân anh dùng Ki cũng có nhiều cách biến đổi còn gì, từ việc chỉ biết buff hộ thân cho tới dùng để làm vũ khí như thương, như tia sáng Plasma, em còn tưởng anh hiểu bản chất của nó rồi chứ?
- À, cái đó là anh cũng đánh liều thôi chứ không có hiểu bản chất.
- Ài, cũng may giờ hiểu cũng chưa có muộn. Chị gái Flora này không hổ danh là hệ Ki tinh tế - hệ
mộc.
Dương Tuấn Vũ gật đầu cảm ơn vì lời giải thích của cô, hắn rất hiểu đôi khi những thứ ngay sờ sờ trước mắt nhưng muốn từ đó suy ra bản chất thì lại không dễ dàng gì.
Thấy mình tình cờ giúp cả đám này hiểu một vấn đề sơ khai, Flora cũng cảm giác có chút vui vẻ, đối với đồng đội cô chưa bao giờ tỏ ra ích kỷ.
- Quay trở lại vấn đề, nếu như theo lời Tuấn Vũ và đối chiếu với tên “mũ chùm đầu” đấy, tôi có thể khẳng định khoảng 90% bọn chúng đều sử dụng một hệ Ki, nhưng điều này cũng chưa chắc phản ánh được hai bọn họ có liên hệ gì với nhau hay không. Bởi vì các hệ của Ki không phải là duy nhất, tôi là hệ mộc không có nghĩa trên thế giới không có ai được phép sở hữu nó, chỉ khác là cách sử dụng, vận dụng nó ra sao là ở sự sáng tạo của bản thân mỗi người, mấy cậu hiểu chứ?
Thấy cả đám gật gù, Flora lại nói tiếp:
- Tôi định về sớm gặp Elise một chút mà không ngờ xảy ra chuyện này, thôi thì để giết thời gian, tôi sẽ thử đi đóng giả “bác sĩ” một lần xem sao.
Dương Tuấn Vũ bĩu môi:
- Chứ không phải bà chị thấy cái vụ kế hoạch giả thần giả quỷ, dùng cũng bái chữa bệnh của tôi rất thú vị nên muốn nhập vai à?
Flora nheo mắt cười:
- Nếu cậu không thích thì có thể tự làm, biết đâu lại được người đẹp dùng thân báo đáp thì sao?
Dương Tuấn Vũ đổ mồ hôi hột, hắn trợn mắt nói:
- Sao lúc nào chị cũng nghĩ xấu về tôi thế nhỉ?
- Bởi vì trên đời này thứ khó có thể tin vào nhất chính là lòng chung thủy của đàn ông.
Dương Tuấn Vũ nghẹn lời, hắn muốn phản bác nhưng lại cảm thấy không ổn, cứ cãi qua cãi lại khéo bà chị này lại lật mặt thì khổ. Coi như việc đó đã được an bài, hắn bắt đầu triển khai các bước tiếp theo.
- Hope! Bảng chiếu.
- Bảng chiếu sẵn sàng.
Ngay lập tức một bảng chiếu 3D xuất hiện trước mắt mọi người, dù họ đã làm quen với nó từ trước rồi nhưng không lần nào nhìn thấy sự bá đạo này mà lại không có chút phấn khích.
Flora đôi mắt đẹp chớp chớp, cô cắt lời Dương Tuấn Vũ định nói:
- The Night chúng ta cũng nên có một con Hope chứ nhỉ?
Dương Tuấn Vũ cười khổ:
- Được rồi bà cô của tôi, nếu các người tin tưởng thì có thể dùng chung con Hope này, còn nếu không thích thì Lau cũng có thể mô phỏng được một con Hope khác đấy.
Lau gãi đầu cười gượng:
- Có thể, nhưng muốn đủ tính năng cao cấp thì phải có sự trợ giúp của Boss rồi.
- Được rồi, tôi sẽ gửi cho cậu một con chip sau buổi họp này.
“Đúng là lỗ cả vốn lẫn lãi” Dương Tuấn Vũ cảm thấy hình như quyết định nhờ mấy người này tới trợ giúp là một sai lầm a.
Vứt hết mọi thứ ra khỏi đầu, hắn bắt đầu phân tích các nhân vật liên quan trong vụ “cưỡng hôn”
này.
- ... Có khá nhiều cách để tiếp cận, nhưng để hạn chế sử dụng sức mạnh vũ trang tới mức tối đa thì chỉ có cách tìm điểm yếu của chúng sau đấy lấy làm điều kiện trao đổi là hợp lý nhất. Chỉ là hiện những điểm yếu này không phải dễ dàng có được. Mà nếu thời gian điều tra quá lâu cũng sẽ dẫn tới mọi việc chậm trễ thì cũng không có giá trị.
Flora gật đầu:
- Đúng thế. Việc bắt cóc, đe dọa những kẻ trên đây đều không có kết quả tốt đẹp, bọn chúng có thể vin vào đó lý do “khủng bố bắt cóc lãnh đạo cấp cao” thì đúng là hỏng bét. Mọi đầu súng ngọn giáo sẽ chĩa vào phía mấy người. Bây giờ bọn chúng chỉ đợi chúng ta sẩy chân một bước, có một cái cớ dù lớn hay nhỏ thì tất cả lũ đó sẽ hành động.
Mọi người đều cảm thấy trước ngực mình như bị một khối đá lớn đè nén rất khó chịu, cảm giác muốn tóm từng đứa rồi đánh cho thân tài ma dại nhưng thực tế bạn chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ cười vào mặt mình thật là rất thốn a.
Dương Tuấn Vũ nhếch mép, nheo mắt cười gian:
- Mọi chuyện cũng không tới nỗi quá bế tắc đâu. Cái khối đoàn kết tạm bợ vì lợi ích của mấy gia tộc này chỉ mới có, mà bản chất ban đầu có kẻ nào không muốn lật đổ gia tộc khác? Chính vì lẽ đó, nếu chúng ta tìm được một vài mâu thuẫn, không, có khi chỉ cần một mâu thuẫn đủ lớn thì đảm bảo bọn chúng sẽ từ đồng minh sẽ chuyển sang cắn nhau mà thôi, lúc đó, liên minh tự khắc tan rã. Cưới? Cuộc hôn nhân chính trị? Tất cả sẽ tự khắc đổ vỡ.
- Hay.
Leo đang mơ mơ màng màng mà khi nghe thấy cái kế âm hiểm này cũng phải vỗ đùi đôm đốp khen hay, còn những người khác đang căng não ra nghĩ tất nhiên càng thêm bội phục.
Flora nhấp môi một ngụm trà:
- Tôi biết tên nhóc cậu không có gì tốt đẹp mà. Khá lắm. Được rồi, đừng trừng mắt nhìn tôi, mau nói xem cậu đã chuẩn bị đến đâu rồi, kẻ nào trong số chúng là kẻ xấu số bị cậu đưa vào tầm ngắm? Ồ, tôi cược 50 euro cho việc cậu sẽ tính mưu hãm hại bố vợ.
Leo và những người khác ngẩn ra rồi cùng cười ha hả, họ ít nhiều cũng biết cái “sở trường” này của Dương Tuấn Vũ.
Không làm mọi người thất vọng, Dương Tuấn Vũ nhún vai tỏ vẻ vô tội:
- Tôi đâu có muốn, nhưng ai bảo mấy kẻ đó đều là lũ cầm thú chứ?
Thấy mọi người càng cười lớn hơn, Dương Tuấn Vũ mặt dài như cái bơm, hắn gõ gõ lên tấm màn chiều 3D, ừm, không ngờ còn có âm thanh “cộc cộc” mô tả như thật, Leo và Flora rất tinh ý nhận ra điều này, và nó lại khiến họ một lần nữa líu lưỡi vì những thứ mà tên nhóc này tạo ra.
Dương Tuấn Vũ bắt gặp hai bộ dạng ngơ ngẩn kia thì nhếch miệng đắc ý, trong lòng nghĩ “Các người còn phải ngạc nhiên nhiều, tốt nhất đừng có trợn mắt khi ngạc nhiên kẻo rơi mất lúc nào không biết thì tội lắm.”
Sau khi tự an ủi bản thân một chút, Dương Tuấn Vũ nói:
- Đúng vậy, Trần Thế Kiệt chính là kẻ mà chúng ta cần nhắm vào, phi vụ này sẽ lấy tên là “Diệt Thế Kiệt”. Cũng không phải ngẫu nhiên mà tôi chọn hắn là trung tâm của kế hoạch lần này, theo như sơ bộ mọi người được biết thì không phải tự dưng một kẻ công tử hào hoa như hắn lại chịu hạ thấp mình về quê chung sống với một người phụ nữ nông thôn 2 năm trời.
Cứ cho là vì mê luyến sắc đẹp của bà Hương đi chăng nữa thì hắn cũng chỉ cần lừa gạt tình cảm rồi thỏa mãn bản thân một thời gian là được, cùng lắm là mua cho bà ta một chỗ ở Hà Đô rồi thỉnh thoảng đi hú hú theo kiểu người tình còn tốt hơn về quê làm ruộng. Hắn không có điên, trong này rõ ràng có uẩn khúc rất lớn.
Đặc biệt đợt mưa to gió lớn, người ta ở nhà cho mát thì hắn lại lang thang đi ra đê làm cái gì để rồi bị nước cuốn trôi và dựng lên câu chuyện chết mất xác?
Ngay từ biết Trần Thế Kiệt là cha đẻ của Vân Tú, trong đầu tôi đã xuất hiện những nghi ngờ này rồi, cũng chẳng định đào lên đâu nhưng hắn đã xen ngang vào cuộc sống của tôi thì không thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua được nữa.
Flora gật đầu:
- Có thể xem là như vậy.
Dương Tuấn Vũ kể lại câu chuyện Âu Chí Quốc, Hạ gia, kèm với đó là những phân tích và suy đoán của mình.
Leo đăm chiêu:
- Ki hệ bóng tối à? Hình như có lần chúng tôi đã từng gặp rồi thì phải. Flora, chị nhớ không?
- Đúng vậy, lần đó chúng tôi đã phải vừa đánh vừa rút lui.
Mystic nhớ ra điều gì, hắn nói:
- Boss, cậu có nhớ câu chuyện liên quan tới cái tổ chức “Chúa Quỷ Satan” đó chứ? Chính nó, lần đó chúng tôi đã bị một kẻ tu sĩ mang trong người loại Ki này tấn công khiến tất cả phải liều mình phòng thủ phá vòng vây mới thoát được.
Nhưng có điểm khác đấy là tên “mũ chùm đầu” đó sử dụng Ki bóng tối dưới dạng bùa chú và pháp thật hơn là sử dụng sức mạnh bóng tối dưới dạng chiến đấu cận chiến như tên Âu Chí Quốc mà anh nói.
Flora lắc đầu:
- Cùng một hệ Ki có thể có nhiều cách thi triển.
Thấy mọi người có vẻ ngạc nhiên thì cô giải thích:
- Ki nói cho cùng cũng là một dạng năng lượng mà thôi, và sử dụng năng lượng ấy như thế nào là do cách sáng tạo và công pháp của mỗi người. Hiểu đơn giản như chất nổ, nếu chúng ta muốn chế nó dưới dạng một quả bom nó sẽ khác với chất nổ ứng dụng đẩy đầu viên đạn ra khỏi nòng súng. Hiểu không?
- Bà chị lấy ví dụ hơi khó hiểu rồi, cứ lấy thứ quen thuộc nhất của mọi người: Nước, ở dạng lỏng nó sẽ khác ở dạng băng tuyết mặc dù bản chất vẫn là H2O.
- Ồ.
Mọi người cùng ồ lên, họ chợt nhận ra xưa nay mình đã quá phiến diện áp dụng Ki rồi, trong đầu họ bừng sáng lên không ít ý tưởng khiến ai cũng có chút phấn khích.
- Triệu Cơ, sao em không nói với anh là có vụ này?
- Cái này còn phải nói hay sao? Anh là đồ ngốc à? Ngay bản thân anh dùng Ki cũng có nhiều cách biến đổi còn gì, từ việc chỉ biết buff hộ thân cho tới dùng để làm vũ khí như thương, như tia sáng Plasma, em còn tưởng anh hiểu bản chất của nó rồi chứ?
- À, cái đó là anh cũng đánh liều thôi chứ không có hiểu bản chất.
- Ài, cũng may giờ hiểu cũng chưa có muộn. Chị gái Flora này không hổ danh là hệ Ki tinh tế - hệ
mộc.
Dương Tuấn Vũ gật đầu cảm ơn vì lời giải thích của cô, hắn rất hiểu đôi khi những thứ ngay sờ sờ trước mắt nhưng muốn từ đó suy ra bản chất thì lại không dễ dàng gì.
Thấy mình tình cờ giúp cả đám này hiểu một vấn đề sơ khai, Flora cũng cảm giác có chút vui vẻ, đối với đồng đội cô chưa bao giờ tỏ ra ích kỷ.
- Quay trở lại vấn đề, nếu như theo lời Tuấn Vũ và đối chiếu với tên “mũ chùm đầu” đấy, tôi có thể khẳng định khoảng 90% bọn chúng đều sử dụng một hệ Ki, nhưng điều này cũng chưa chắc phản ánh được hai bọn họ có liên hệ gì với nhau hay không. Bởi vì các hệ của Ki không phải là duy nhất, tôi là hệ mộc không có nghĩa trên thế giới không có ai được phép sở hữu nó, chỉ khác là cách sử dụng, vận dụng nó ra sao là ở sự sáng tạo của bản thân mỗi người, mấy cậu hiểu chứ?
Thấy cả đám gật gù, Flora lại nói tiếp:
- Tôi định về sớm gặp Elise một chút mà không ngờ xảy ra chuyện này, thôi thì để giết thời gian, tôi sẽ thử đi đóng giả “bác sĩ” một lần xem sao.
Dương Tuấn Vũ bĩu môi:
- Chứ không phải bà chị thấy cái vụ kế hoạch giả thần giả quỷ, dùng cũng bái chữa bệnh của tôi rất thú vị nên muốn nhập vai à?
Flora nheo mắt cười:
- Nếu cậu không thích thì có thể tự làm, biết đâu lại được người đẹp dùng thân báo đáp thì sao?
Dương Tuấn Vũ đổ mồ hôi hột, hắn trợn mắt nói:
- Sao lúc nào chị cũng nghĩ xấu về tôi thế nhỉ?
- Bởi vì trên đời này thứ khó có thể tin vào nhất chính là lòng chung thủy của đàn ông.
Dương Tuấn Vũ nghẹn lời, hắn muốn phản bác nhưng lại cảm thấy không ổn, cứ cãi qua cãi lại khéo bà chị này lại lật mặt thì khổ. Coi như việc đó đã được an bài, hắn bắt đầu triển khai các bước tiếp theo.
- Hope! Bảng chiếu.
- Bảng chiếu sẵn sàng.
Ngay lập tức một bảng chiếu 3D xuất hiện trước mắt mọi người, dù họ đã làm quen với nó từ trước rồi nhưng không lần nào nhìn thấy sự bá đạo này mà lại không có chút phấn khích.
Flora đôi mắt đẹp chớp chớp, cô cắt lời Dương Tuấn Vũ định nói:
- The Night chúng ta cũng nên có một con Hope chứ nhỉ?
Dương Tuấn Vũ cười khổ:
- Được rồi bà cô của tôi, nếu các người tin tưởng thì có thể dùng chung con Hope này, còn nếu không thích thì Lau cũng có thể mô phỏng được một con Hope khác đấy.
Lau gãi đầu cười gượng:
- Có thể, nhưng muốn đủ tính năng cao cấp thì phải có sự trợ giúp của Boss rồi.
- Được rồi, tôi sẽ gửi cho cậu một con chip sau buổi họp này.
“Đúng là lỗ cả vốn lẫn lãi” Dương Tuấn Vũ cảm thấy hình như quyết định nhờ mấy người này tới trợ giúp là một sai lầm a.
Vứt hết mọi thứ ra khỏi đầu, hắn bắt đầu phân tích các nhân vật liên quan trong vụ “cưỡng hôn”
này.
- ... Có khá nhiều cách để tiếp cận, nhưng để hạn chế sử dụng sức mạnh vũ trang tới mức tối đa thì chỉ có cách tìm điểm yếu của chúng sau đấy lấy làm điều kiện trao đổi là hợp lý nhất. Chỉ là hiện những điểm yếu này không phải dễ dàng có được. Mà nếu thời gian điều tra quá lâu cũng sẽ dẫn tới mọi việc chậm trễ thì cũng không có giá trị.
Flora gật đầu:
- Đúng thế. Việc bắt cóc, đe dọa những kẻ trên đây đều không có kết quả tốt đẹp, bọn chúng có thể vin vào đó lý do “khủng bố bắt cóc lãnh đạo cấp cao” thì đúng là hỏng bét. Mọi đầu súng ngọn giáo sẽ chĩa vào phía mấy người. Bây giờ bọn chúng chỉ đợi chúng ta sẩy chân một bước, có một cái cớ dù lớn hay nhỏ thì tất cả lũ đó sẽ hành động.
Mọi người đều cảm thấy trước ngực mình như bị một khối đá lớn đè nén rất khó chịu, cảm giác muốn tóm từng đứa rồi đánh cho thân tài ma dại nhưng thực tế bạn chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ cười vào mặt mình thật là rất thốn a.
Dương Tuấn Vũ nhếch mép, nheo mắt cười gian:
- Mọi chuyện cũng không tới nỗi quá bế tắc đâu. Cái khối đoàn kết tạm bợ vì lợi ích của mấy gia tộc này chỉ mới có, mà bản chất ban đầu có kẻ nào không muốn lật đổ gia tộc khác? Chính vì lẽ đó, nếu chúng ta tìm được một vài mâu thuẫn, không, có khi chỉ cần một mâu thuẫn đủ lớn thì đảm bảo bọn chúng sẽ từ đồng minh sẽ chuyển sang cắn nhau mà thôi, lúc đó, liên minh tự khắc tan rã. Cưới? Cuộc hôn nhân chính trị? Tất cả sẽ tự khắc đổ vỡ.
- Hay.
Leo đang mơ mơ màng màng mà khi nghe thấy cái kế âm hiểm này cũng phải vỗ đùi đôm đốp khen hay, còn những người khác đang căng não ra nghĩ tất nhiên càng thêm bội phục.
Flora nhấp môi một ngụm trà:
- Tôi biết tên nhóc cậu không có gì tốt đẹp mà. Khá lắm. Được rồi, đừng trừng mắt nhìn tôi, mau nói xem cậu đã chuẩn bị đến đâu rồi, kẻ nào trong số chúng là kẻ xấu số bị cậu đưa vào tầm ngắm? Ồ, tôi cược 50 euro cho việc cậu sẽ tính mưu hãm hại bố vợ.
Leo và những người khác ngẩn ra rồi cùng cười ha hả, họ ít nhiều cũng biết cái “sở trường” này của Dương Tuấn Vũ.
Không làm mọi người thất vọng, Dương Tuấn Vũ nhún vai tỏ vẻ vô tội:
- Tôi đâu có muốn, nhưng ai bảo mấy kẻ đó đều là lũ cầm thú chứ?
Thấy mọi người càng cười lớn hơn, Dương Tuấn Vũ mặt dài như cái bơm, hắn gõ gõ lên tấm màn chiều 3D, ừm, không ngờ còn có âm thanh “cộc cộc” mô tả như thật, Leo và Flora rất tinh ý nhận ra điều này, và nó lại khiến họ một lần nữa líu lưỡi vì những thứ mà tên nhóc này tạo ra.
Dương Tuấn Vũ bắt gặp hai bộ dạng ngơ ngẩn kia thì nhếch miệng đắc ý, trong lòng nghĩ “Các người còn phải ngạc nhiên nhiều, tốt nhất đừng có trợn mắt khi ngạc nhiên kẻo rơi mất lúc nào không biết thì tội lắm.”
Sau khi tự an ủi bản thân một chút, Dương Tuấn Vũ nói:
- Đúng vậy, Trần Thế Kiệt chính là kẻ mà chúng ta cần nhắm vào, phi vụ này sẽ lấy tên là “Diệt Thế Kiệt”. Cũng không phải ngẫu nhiên mà tôi chọn hắn là trung tâm của kế hoạch lần này, theo như sơ bộ mọi người được biết thì không phải tự dưng một kẻ công tử hào hoa như hắn lại chịu hạ thấp mình về quê chung sống với một người phụ nữ nông thôn 2 năm trời.
Cứ cho là vì mê luyến sắc đẹp của bà Hương đi chăng nữa thì hắn cũng chỉ cần lừa gạt tình cảm rồi thỏa mãn bản thân một thời gian là được, cùng lắm là mua cho bà ta một chỗ ở Hà Đô rồi thỉnh thoảng đi hú hú theo kiểu người tình còn tốt hơn về quê làm ruộng. Hắn không có điên, trong này rõ ràng có uẩn khúc rất lớn.
Đặc biệt đợt mưa to gió lớn, người ta ở nhà cho mát thì hắn lại lang thang đi ra đê làm cái gì để rồi bị nước cuốn trôi và dựng lên câu chuyện chết mất xác?
Ngay từ biết Trần Thế Kiệt là cha đẻ của Vân Tú, trong đầu tôi đã xuất hiện những nghi ngờ này rồi, cũng chẳng định đào lên đâu nhưng hắn đã xen ngang vào cuộc sống của tôi thì không thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.