Chương 99: vòng tay Dương Chi Ngọc (6)
Nam Mịch
19/01/2015
Anh ôm thân thể của cô hồi lâu, đợi dần dần bình phục lại mới thả cô ra, động tác nhẹ nhàng, xuống giường mặc quần áo. Đến trên ban công, vừa tỉ mỉ đem cung phòng ngủ ở giữa kéo lên, lúc này mới mình châm điếu thuốc. Bọn họ như thế một phen giày vò, lúc này đã sắp trời đã sáng.
Trời đã sáng, anh phải hơn đi xử lý một ít chuyện. Tân hạo, xem ra là nghe không hiểu cảnh cáo của anh rồi. Tân Hoành, có lúc mình cho là mình có tí khôn vặt, trong lòng có chuyện liền giấu được liền giấu thật chặt, không cùng anh nói, anh một mặt là có chút trêu tức cô, chỉ là đối với cô, anh không bỏ được, cuối cùng không thể làm gì, nhưng mà đối với để cho cô trong lòng có chuyện, anh cũng sẽ không có cái gì cố kỵ.
Trước đó, ông nội tùy tiện hỏi cô đôi câu quan hệ của cô với anh cô liền vội vàng muốn chứng minh những thứ gì, thậm chí còn muốn đem giấy đăng ký kết hôn đưa ra. Rất rõ ràng, đó là trước ông nội đã có người khác chất vấn cô, người kia còn là một người làm cô rất chú ý. Tân Hoành người này, có lúc nhìn nhu nhược, khi anh ở nơi này lại giống như luôn là lúc nào cũng chịu chút uất ức, thật ra thì, nội tâm của cô là cực kỳ mạnh mẽ.
Chính cô trong lòng có chút kiên định tín niệm, hơn nữa bất luận bên ngoài hoàn cảnh rung chuyển như thế nào, như thế nào chất vấn với cô, cô đều có thể giữ vững. Tựa như lúc ban đầu, anh không giải thích được ép cô cùng anh kết hôn, rồi lại giấu cô, phải bí ẩn, không để cho người ngoài biết cô, đối với một người phụ nữ mà nói, bao nhiêu là uất ức.
Tân Hoành lại chưa từng đem việc này coi là quan trọng, anh nhịn không được hỏi cô, cô thì ngược lại không giải thích được đem anh nhìn, "Anh cùng em kết hôn, quan trọng là anh thừa nhận em... em nếu không muốn thừa nhận anh rồi sao?"
Hơn hai năm qua anh từ nhận thức đối với ý định của cô, hắn đã rõ ràng. Tân Hoành đời này, chỉ có người cô quan tâm mới có thể thương tổn được cô, mà cô quan tâm không có người nhiều, thì chỉ là Du Thận Khanh, Du Tiểu Nghi, bây giờ là Dịch Tân. Còn có một, chính cô không muốn thừa nhận, đáy lòng cũng đã âm thầm quan tâm đến cực hạn tới người này, Tân Hạo. Mà nay tổng cộng chỉ còn lại hai người, kể từ đó, liền có thể dễ dàng đẩy, là ép cô khó chịu quẫn bách.
Anh đã sớm biết có người không biết tự lượng sức mình tra hành tung của anh, cũng mơ hồ đoán được vài phần người nọ là ai, lúc này nghĩ đến ứng thị Tân hạo thấy hắn vội vãng chạy tới H thị, liền cho rằng hắn đem Tân Hoành ở lại B thị, muốn tìm cô đi ra ngoài. Tân Hoành dĩ nhiên là không thể cùng gặp mặt hắn, hắn cũng chỉ có thể ở trong điện thoại cùng cô nói đôi lời. nói đôi lời, nói gì? Anh không cần nghe đại khái cũng đoán ra.
Trong lòng nhân sĩ đối với Dịch gia phần nhiều là vừa tôn kính vừa sợ, nếu có một ngày, đột nhiên phát hiện con gái của mình cùng hiện nay Dịch gia gia chủ đi tới một chỗ, có vài người là biết vui mừng, về phần Tân Hạo nha, chỉ sợ là hoài nghi chiếm đa số. Hoài nghi Tân Hoành và Dịch Tân rốt cuộc là quan hệ gì, là cái gì đem anh cùng với cô ở cạnh nhau, là đơn thuần vui vẻ trên thân thể không tính toán?
Dịch Tân trong lòng biết, Tân Hoành mặc dù không có nói, nhưng mà đối với hôn nhân chân chính cùng anh ôm rất nhiều mong đợi, mà nay lại gặp phải hoài nghi không chịu đươc như thế, trong lòng chỉ sợ là không chịu nổi. Chỉ là cô ấy là người trên mặt cứng rắn cực kỳ, khẳng định một bộ dáng "Tùy ngươi nói thế nào ta chính là không để ý tới ngươi", cũng chỉ là trong lòng chính mình khó chịu. Anh, thế nào chịu cô có một điểm khó chịu?
Ngay cả ông ngoại của anh, anh cũng không đồng ý. Mới rồi, anh lên lầu, ông ngoại của anh gọi anh lại "Cháu là cố ý cho ta xem vòng tay trên tay Tân Hoành chứ gì?"
Anh cười đến thẳng thắn, "Đúng vậy a, cháu đã làm rõ ràng, ông ngoại nên hiểu ý tứ của cháu."
"Cháu là muốn cho ta biết, Tân Hoành là cháu ngoại của Cố gia, ta cùng Cố gia có giao tình, sẽ đối với cô tốt hơn chút. Nhưng cháu cũng có thể biết, coi như cô ta không phải là cháu ngoại của Cố gia, chỉ cần cô ta là người phụ nữ của cháu, ta sẽ không đối với cô ta làm điều gì."
Dịch Tân hướng về phía ông ngoại cười một tiếng, "Cháu tự nhiên biết. Chỉ là, cháu hi vọng ông có thể đối với cô ấy tốt hơn, tốt đến cực hạn của người, bởi vì người một ánh mắt nghiêm nghị sẽ khiến cô áy lo lắng, mà cháu, không hy vọng cô ấy trôi qua có một chút gò bó, chịu, uất ức nào,"
Trời đã sáng, anh phải hơn đi xử lý một ít chuyện. Tân hạo, xem ra là nghe không hiểu cảnh cáo của anh rồi. Tân Hoành, có lúc mình cho là mình có tí khôn vặt, trong lòng có chuyện liền giấu được liền giấu thật chặt, không cùng anh nói, anh một mặt là có chút trêu tức cô, chỉ là đối với cô, anh không bỏ được, cuối cùng không thể làm gì, nhưng mà đối với để cho cô trong lòng có chuyện, anh cũng sẽ không có cái gì cố kỵ.
Trước đó, ông nội tùy tiện hỏi cô đôi câu quan hệ của cô với anh cô liền vội vàng muốn chứng minh những thứ gì, thậm chí còn muốn đem giấy đăng ký kết hôn đưa ra. Rất rõ ràng, đó là trước ông nội đã có người khác chất vấn cô, người kia còn là một người làm cô rất chú ý. Tân Hoành người này, có lúc nhìn nhu nhược, khi anh ở nơi này lại giống như luôn là lúc nào cũng chịu chút uất ức, thật ra thì, nội tâm của cô là cực kỳ mạnh mẽ.
Chính cô trong lòng có chút kiên định tín niệm, hơn nữa bất luận bên ngoài hoàn cảnh rung chuyển như thế nào, như thế nào chất vấn với cô, cô đều có thể giữ vững. Tựa như lúc ban đầu, anh không giải thích được ép cô cùng anh kết hôn, rồi lại giấu cô, phải bí ẩn, không để cho người ngoài biết cô, đối với một người phụ nữ mà nói, bao nhiêu là uất ức.
Tân Hoành lại chưa từng đem việc này coi là quan trọng, anh nhịn không được hỏi cô, cô thì ngược lại không giải thích được đem anh nhìn, "Anh cùng em kết hôn, quan trọng là anh thừa nhận em... em nếu không muốn thừa nhận anh rồi sao?"
Hơn hai năm qua anh từ nhận thức đối với ý định của cô, hắn đã rõ ràng. Tân Hoành đời này, chỉ có người cô quan tâm mới có thể thương tổn được cô, mà cô quan tâm không có người nhiều, thì chỉ là Du Thận Khanh, Du Tiểu Nghi, bây giờ là Dịch Tân. Còn có một, chính cô không muốn thừa nhận, đáy lòng cũng đã âm thầm quan tâm đến cực hạn tới người này, Tân Hạo. Mà nay tổng cộng chỉ còn lại hai người, kể từ đó, liền có thể dễ dàng đẩy, là ép cô khó chịu quẫn bách.
Anh đã sớm biết có người không biết tự lượng sức mình tra hành tung của anh, cũng mơ hồ đoán được vài phần người nọ là ai, lúc này nghĩ đến ứng thị Tân hạo thấy hắn vội vãng chạy tới H thị, liền cho rằng hắn đem Tân Hoành ở lại B thị, muốn tìm cô đi ra ngoài. Tân Hoành dĩ nhiên là không thể cùng gặp mặt hắn, hắn cũng chỉ có thể ở trong điện thoại cùng cô nói đôi lời. nói đôi lời, nói gì? Anh không cần nghe đại khái cũng đoán ra.
Trong lòng nhân sĩ đối với Dịch gia phần nhiều là vừa tôn kính vừa sợ, nếu có một ngày, đột nhiên phát hiện con gái của mình cùng hiện nay Dịch gia gia chủ đi tới một chỗ, có vài người là biết vui mừng, về phần Tân Hạo nha, chỉ sợ là hoài nghi chiếm đa số. Hoài nghi Tân Hoành và Dịch Tân rốt cuộc là quan hệ gì, là cái gì đem anh cùng với cô ở cạnh nhau, là đơn thuần vui vẻ trên thân thể không tính toán?
Dịch Tân trong lòng biết, Tân Hoành mặc dù không có nói, nhưng mà đối với hôn nhân chân chính cùng anh ôm rất nhiều mong đợi, mà nay lại gặp phải hoài nghi không chịu đươc như thế, trong lòng chỉ sợ là không chịu nổi. Chỉ là cô ấy là người trên mặt cứng rắn cực kỳ, khẳng định một bộ dáng "Tùy ngươi nói thế nào ta chính là không để ý tới ngươi", cũng chỉ là trong lòng chính mình khó chịu. Anh, thế nào chịu cô có một điểm khó chịu?
Ngay cả ông ngoại của anh, anh cũng không đồng ý. Mới rồi, anh lên lầu, ông ngoại của anh gọi anh lại "Cháu là cố ý cho ta xem vòng tay trên tay Tân Hoành chứ gì?"
Anh cười đến thẳng thắn, "Đúng vậy a, cháu đã làm rõ ràng, ông ngoại nên hiểu ý tứ của cháu."
"Cháu là muốn cho ta biết, Tân Hoành là cháu ngoại của Cố gia, ta cùng Cố gia có giao tình, sẽ đối với cô tốt hơn chút. Nhưng cháu cũng có thể biết, coi như cô ta không phải là cháu ngoại của Cố gia, chỉ cần cô ta là người phụ nữ của cháu, ta sẽ không đối với cô ta làm điều gì."
Dịch Tân hướng về phía ông ngoại cười một tiếng, "Cháu tự nhiên biết. Chỉ là, cháu hi vọng ông có thể đối với cô ấy tốt hơn, tốt đến cực hạn của người, bởi vì người một ánh mắt nghiêm nghị sẽ khiến cô áy lo lắng, mà cháu, không hy vọng cô ấy trôi qua có một chút gò bó, chịu, uất ức nào,"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.