Quyển 2 - Chương 16: 30 năm sau
Phương
10/01/2014
“ Đươc rồi, Soi Fon , chúng ta trở về thôi !”
Diệp Phong nhìn về phía Soi Fon đang chiến đấu với Hollow quan tâm nói.
“ Diệp Phong đại nhân, ta còn có thể tiếp tục được mà !”
Soi Fon quật cường nói với Diệp Phong , trong khi bản thân nàng thì đầy mồ hôi, hơi thở đã nặng nề lên. Diệp Phong cũng không cho phép nàng phản đối, phất tay tiêu diệt bọn Hollow còn lại, hắn xoa đầu Soi Fon bảo :
“Còn cứng đầu, ngươi xem ngươi đã ra hình dạng gì rồi, cho dù ngươi muốn mạnh lên cũng không nên liều chết như vậy !”
Bị Diệp Phong xoa đầu, Soi Fon xấu hổ má đỏ cả lên, 30 năm nay nàng cảm thấy Diệp Phong đối với nàng rất ôn nhu, chưa chửi mắng nàng bao giờ, chẵng biết bao giờ, vị trí của Diệp Phong đã ngang với Yoruichi trong lòng nàng.
“Vâng !”
“Thế mới ngoan, thôi, ta đi về nào !” Diệp Phong mỉm cười nói, sau đó ôm lấy eo của Soi Fon rồi bay về hướng đội 2 . Với thực lực của Soi Fon bây giờ, nàng đã có thể tự đi, nhưng mà , chẵng hiểu sao nàng lại không muốn như thế, thà rằng Diệp Phong cứ mãi ôm nàng thế này, trong khi Diệp Phong thì cũng đã thành thói quen.
Sau khi về đến đội 2 , Soi Fon chạy vào trước, nhưng mà đợi 1 lát sau, Soi Fon lại xụ mặt đi ra rồi nói với Diệp Phong :
“ Diệp Phong đại nhân, Yoruichi đại nhân lại đi nữa rồi !”
“ Uhm ta biết rồi, ta đi về chỗ của ta đây, ngươi ở đây nhé!”
Diệp Phong thở dài rồi quay lưng đi, nhìn về phía Diệp Phong , Soi Fon cuối cùng cũng cắn răng hỏi :
“ Diệp Phong đại nhân, chẵng lẽ ngươi không để ý gì về việc của Yoruichi đại nhân sao chứ ?”
Nghe Soi Fon hỏi, Diệp Phong hơi khựng lại, rồi lại thở dài nói :
“ Sao lại không chứ ! 30 năm rồi cũng đâu phải ngày 1 ngày 2, nhưng mà ta tin nàng có lý do của nàng !”
Diệp Phong nói như thế, nhưng mà khi Soi Fon nhìn bóng lưng hắn , nàng vẫn thấy nhàn nhạt nét cô đơn, điều này làm tim nàng như thắt lại : “ Yoruichi đại nhân làm sao vậy chứ , ngài ấy không để ý đến Diệp Phong đại nhân nghĩ gì sao ?”
Cùng lúc đó, ở Đội 12 , trong mật thất của Urahara, Yoruichi và hắn đang ngồi đối diện với nhau . Urahara hơi lo lắng hỏi Yoruichi :
“ Ngươi làm như thế này, không sợ Diệp Phong sẽ hiểu lầm sao ?”
“ Hiểu lầm ? Biết sao được? Ta không muốn kéo hắn vào việc này. Mà ta biết, hắn sẽ hiểu cho ta thôi !” Yoruichi mỉm cười tự tin nói. Nhìn Yoruichi thế này, Urahara cũng không biết nói gì, hy vọng là Diệp Phong đừng hiểu lầm gì mà đến dần hắn .
Đội 6 .
“ Phong, ngươi về rồi ?” Lisa đứng từ ghế lên đi đến ôm vai của Diệp Phong rồi nói.
“ Ừm !” Diệp Phong cũng ôm eo nàng trả lời.
“ Có gặp được Yoruichi không ?”
“ Không hề ! “ Diệp Phong cười khổ trả lời. Nghe như vậy, Lisa tức giận nói .
“ Cái tên này, 30 năm rồi không gặp ngươi, không biết nàng đang nghĩ gì nữa ? Không được, ta phải đi tìm nàng ! “ Lisa nói xong, đã đùng đùng đi ra khỏi cửa , bộ dạng giống như là Yoruichi không cho nàng câu trả lời thuyết phục, nàng sẽ cắt đứt tình cảm với Yoruichi.
Diệp Phong thấy vậy cũng vội vã ôm Lisa lại :
“ Coi ngươi kìa ! Ta đã bảo hãy tin nàng sao , nàng có lẽ có nổi khổ gì đó !?”
“ Hừm, nổi khổ gì mà không nói với ngươi, Phong à, ngươi cũng quá chìu nàng rồi, nếu là người khác thì đã đánh đến tận cửa rồi !” Lisa bị Diệp Phong ôm cứng ngắc, vẫn khó chịu nói.
Nghe Lisa nói như vậy, Diệp Phong cười nhìn vào nàng mà nói :
“ Không phải ta như thế này ngươi mới thích ta sao, giờ còn đòi hỏi gì nữa ?”
Nói xong, không cho Lisa phản ứng, Diệp Phong nhanh chóng ấn vào môi nàng . Vậy là chuyện mà mọi người đề biết là chuyện gì diễn ra trong căn phòng .
“ Coong coong, báo động . Tất cả đội trưởng tập trung !”
Khi mà Diệp Phong đang ôm lấy Lisa say giấc thì chuông báo động của Seireitei vang lên, Diệp Phong tỉnh dậy, ngay lúc đó, Diệp Phong cảm thấy có vài nguồn linh lực vừa giống Hollow, vừa giống tử thần phát ra, làm cho hắn biết ngay là có chuyện gì rồi .
Diệp Phong vội vàng đứng lên mặt quần áo, thấy Lisa cũng ngồi dậy, hắn lập tức ngăn nàng:
“ Không có chuyện gì đâu , ta đi 1 lúc rồi về ngay, ngươi cứ ngủ đi!”
Lisa cũng hiểu là không gì làm khó được Diệp Phong , thế nên nàng an tâm ngủ tiếp, trong khi Diệp Phong thì nhanh chóng di chuyển đến vị trí phát ra nguồn linh lực kia.
Khi Diệp Phong đến nơi, thì đã có 1 vài đội trưởng ở đó rồi, theo ánh mắt của họ nhìn lại, Diệp Phong thấy được “ Quân đoàn mặt nạ “ đang điên cuồng ở đó. Để lại 1 câu, sau đó Diệp Phong xông lên :
“ Ngăn bọn họ lại rồi nói sau !”
Các đội trưởng thấy thế, cũng đồng loạt xông lên .
Chỉ vài phút sau, tất cả những người bị biến thành Hollow đã bị trói lại, đều bất tỉnh nằm ở đó. Bình thường, nếu muốn bắt được 2 vị đội trưởng, vài vị đội phó thì không thể nào nhanh như thế được, nhưng mà may là họ đang ở trạng thái điên loạn, vì thế có thể nhẹ nhõm giải quyết . Nhìn về bọn Shinji đang nằm đó, Diệp Phong quay đầu chất vấn Yamamoto :
“ Tại sao lại thế này ?”
“ Ta không biết ! Nhưng mà họ có lẽ bị biến thành Hollow rồi . “
“ Vậy ngài định sẽ làm gì với họ, có thể thả họ 1 đường không ?” Diệp Phong lo lắng hỏi Tổng đội trưởng .
“ Không được, vấn đề này phải do Trung ương cục 46 giải quyết, ta chỉ có thể cố gắng giảm nhẹ tội cho họ thôi !” Yamamoto Tổng đội trưởng tiếc nuối lắc đầu nói . Nghe đến Trung ương cục 46, Diệp Phong nhíu mày lại :
“ Mấy lão gì đó thì làm gì có quyết định tốt, bọn hắn chỉ quan tâm đến địa vị của bản thân thôi !” Lời này cũng nói ra đúng ý nghĩ của các đội trưởng xung quanh, làm cho mọi người đều hy vọng nhìn về phía Yamamoto .
“ Diệp Phong đội phó, ngươi không được nói như thế 1 lần nữa, nếu không ta sẽ có hình phạt cho ngươi đấy !” Lúc này, Yamamoto lại trầm giọng nói với Diệp Phong . Tuy ngài ấy nói như vậy, nhưng mà ai cũng nhận ra là ngài không hề có ý tốt gì đối với cục 46, nếu không, ngài đã bắt Diệp Phong ngay từ lần đầu nói rồi .
Thấy mọi chuyện đã quyết định, Diệp Phong thở dài, nhìn về “ Quân đoàn mặt nạ” còn đang bất tỉnh , trong lòng hắn xin lỗi :
“ Thật có lỗi với mọi người rồi, ta biết trước nhưng lại không thay đổi cho các ngươi, nhưng ta biết, việc này sẽ giúp tăng thực lực các ngươi lên 1 bước nữa, vì vậy đừng trách ta nhé !”
Diệp Phong nhìn về phía Soi Fon đang chiến đấu với Hollow quan tâm nói.
“ Diệp Phong đại nhân, ta còn có thể tiếp tục được mà !”
Soi Fon quật cường nói với Diệp Phong , trong khi bản thân nàng thì đầy mồ hôi, hơi thở đã nặng nề lên. Diệp Phong cũng không cho phép nàng phản đối, phất tay tiêu diệt bọn Hollow còn lại, hắn xoa đầu Soi Fon bảo :
“Còn cứng đầu, ngươi xem ngươi đã ra hình dạng gì rồi, cho dù ngươi muốn mạnh lên cũng không nên liều chết như vậy !”
Bị Diệp Phong xoa đầu, Soi Fon xấu hổ má đỏ cả lên, 30 năm nay nàng cảm thấy Diệp Phong đối với nàng rất ôn nhu, chưa chửi mắng nàng bao giờ, chẵng biết bao giờ, vị trí của Diệp Phong đã ngang với Yoruichi trong lòng nàng.
“Vâng !”
“Thế mới ngoan, thôi, ta đi về nào !” Diệp Phong mỉm cười nói, sau đó ôm lấy eo của Soi Fon rồi bay về hướng đội 2 . Với thực lực của Soi Fon bây giờ, nàng đã có thể tự đi, nhưng mà , chẵng hiểu sao nàng lại không muốn như thế, thà rằng Diệp Phong cứ mãi ôm nàng thế này, trong khi Diệp Phong thì cũng đã thành thói quen.
Sau khi về đến đội 2 , Soi Fon chạy vào trước, nhưng mà đợi 1 lát sau, Soi Fon lại xụ mặt đi ra rồi nói với Diệp Phong :
“ Diệp Phong đại nhân, Yoruichi đại nhân lại đi nữa rồi !”
“ Uhm ta biết rồi, ta đi về chỗ của ta đây, ngươi ở đây nhé!”
Diệp Phong thở dài rồi quay lưng đi, nhìn về phía Diệp Phong , Soi Fon cuối cùng cũng cắn răng hỏi :
“ Diệp Phong đại nhân, chẵng lẽ ngươi không để ý gì về việc của Yoruichi đại nhân sao chứ ?”
Nghe Soi Fon hỏi, Diệp Phong hơi khựng lại, rồi lại thở dài nói :
“ Sao lại không chứ ! 30 năm rồi cũng đâu phải ngày 1 ngày 2, nhưng mà ta tin nàng có lý do của nàng !”
Diệp Phong nói như thế, nhưng mà khi Soi Fon nhìn bóng lưng hắn , nàng vẫn thấy nhàn nhạt nét cô đơn, điều này làm tim nàng như thắt lại : “ Yoruichi đại nhân làm sao vậy chứ , ngài ấy không để ý đến Diệp Phong đại nhân nghĩ gì sao ?”
Cùng lúc đó, ở Đội 12 , trong mật thất của Urahara, Yoruichi và hắn đang ngồi đối diện với nhau . Urahara hơi lo lắng hỏi Yoruichi :
“ Ngươi làm như thế này, không sợ Diệp Phong sẽ hiểu lầm sao ?”
“ Hiểu lầm ? Biết sao được? Ta không muốn kéo hắn vào việc này. Mà ta biết, hắn sẽ hiểu cho ta thôi !” Yoruichi mỉm cười tự tin nói. Nhìn Yoruichi thế này, Urahara cũng không biết nói gì, hy vọng là Diệp Phong đừng hiểu lầm gì mà đến dần hắn .
Đội 6 .
“ Phong, ngươi về rồi ?” Lisa đứng từ ghế lên đi đến ôm vai của Diệp Phong rồi nói.
“ Ừm !” Diệp Phong cũng ôm eo nàng trả lời.
“ Có gặp được Yoruichi không ?”
“ Không hề ! “ Diệp Phong cười khổ trả lời. Nghe như vậy, Lisa tức giận nói .
“ Cái tên này, 30 năm rồi không gặp ngươi, không biết nàng đang nghĩ gì nữa ? Không được, ta phải đi tìm nàng ! “ Lisa nói xong, đã đùng đùng đi ra khỏi cửa , bộ dạng giống như là Yoruichi không cho nàng câu trả lời thuyết phục, nàng sẽ cắt đứt tình cảm với Yoruichi.
Diệp Phong thấy vậy cũng vội vã ôm Lisa lại :
“ Coi ngươi kìa ! Ta đã bảo hãy tin nàng sao , nàng có lẽ có nổi khổ gì đó !?”
“ Hừm, nổi khổ gì mà không nói với ngươi, Phong à, ngươi cũng quá chìu nàng rồi, nếu là người khác thì đã đánh đến tận cửa rồi !” Lisa bị Diệp Phong ôm cứng ngắc, vẫn khó chịu nói.
Nghe Lisa nói như vậy, Diệp Phong cười nhìn vào nàng mà nói :
“ Không phải ta như thế này ngươi mới thích ta sao, giờ còn đòi hỏi gì nữa ?”
Nói xong, không cho Lisa phản ứng, Diệp Phong nhanh chóng ấn vào môi nàng . Vậy là chuyện mà mọi người đề biết là chuyện gì diễn ra trong căn phòng .
“ Coong coong, báo động . Tất cả đội trưởng tập trung !”
Khi mà Diệp Phong đang ôm lấy Lisa say giấc thì chuông báo động của Seireitei vang lên, Diệp Phong tỉnh dậy, ngay lúc đó, Diệp Phong cảm thấy có vài nguồn linh lực vừa giống Hollow, vừa giống tử thần phát ra, làm cho hắn biết ngay là có chuyện gì rồi .
Diệp Phong vội vàng đứng lên mặt quần áo, thấy Lisa cũng ngồi dậy, hắn lập tức ngăn nàng:
“ Không có chuyện gì đâu , ta đi 1 lúc rồi về ngay, ngươi cứ ngủ đi!”
Lisa cũng hiểu là không gì làm khó được Diệp Phong , thế nên nàng an tâm ngủ tiếp, trong khi Diệp Phong thì nhanh chóng di chuyển đến vị trí phát ra nguồn linh lực kia.
Khi Diệp Phong đến nơi, thì đã có 1 vài đội trưởng ở đó rồi, theo ánh mắt của họ nhìn lại, Diệp Phong thấy được “ Quân đoàn mặt nạ “ đang điên cuồng ở đó. Để lại 1 câu, sau đó Diệp Phong xông lên :
“ Ngăn bọn họ lại rồi nói sau !”
Các đội trưởng thấy thế, cũng đồng loạt xông lên .
Chỉ vài phút sau, tất cả những người bị biến thành Hollow đã bị trói lại, đều bất tỉnh nằm ở đó. Bình thường, nếu muốn bắt được 2 vị đội trưởng, vài vị đội phó thì không thể nào nhanh như thế được, nhưng mà may là họ đang ở trạng thái điên loạn, vì thế có thể nhẹ nhõm giải quyết . Nhìn về bọn Shinji đang nằm đó, Diệp Phong quay đầu chất vấn Yamamoto :
“ Tại sao lại thế này ?”
“ Ta không biết ! Nhưng mà họ có lẽ bị biến thành Hollow rồi . “
“ Vậy ngài định sẽ làm gì với họ, có thể thả họ 1 đường không ?” Diệp Phong lo lắng hỏi Tổng đội trưởng .
“ Không được, vấn đề này phải do Trung ương cục 46 giải quyết, ta chỉ có thể cố gắng giảm nhẹ tội cho họ thôi !” Yamamoto Tổng đội trưởng tiếc nuối lắc đầu nói . Nghe đến Trung ương cục 46, Diệp Phong nhíu mày lại :
“ Mấy lão gì đó thì làm gì có quyết định tốt, bọn hắn chỉ quan tâm đến địa vị của bản thân thôi !” Lời này cũng nói ra đúng ý nghĩ của các đội trưởng xung quanh, làm cho mọi người đều hy vọng nhìn về phía Yamamoto .
“ Diệp Phong đội phó, ngươi không được nói như thế 1 lần nữa, nếu không ta sẽ có hình phạt cho ngươi đấy !” Lúc này, Yamamoto lại trầm giọng nói với Diệp Phong . Tuy ngài ấy nói như vậy, nhưng mà ai cũng nhận ra là ngài không hề có ý tốt gì đối với cục 46, nếu không, ngài đã bắt Diệp Phong ngay từ lần đầu nói rồi .
Thấy mọi chuyện đã quyết định, Diệp Phong thở dài, nhìn về “ Quân đoàn mặt nạ” còn đang bất tỉnh , trong lòng hắn xin lỗi :
“ Thật có lỗi với mọi người rồi, ta biết trước nhưng lại không thay đổi cho các ngươi, nhưng ta biết, việc này sẽ giúp tăng thực lực các ngươi lên 1 bước nữa, vì vậy đừng trách ta nhé !”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.