Chương 1889
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2456
Tô Bích Xuân dùng cả tay và chân, bò đến bên cạnh Quan Triều Viễn một cách thấp hèn, cô ta muốn với lấy chân quần của anh nhưng lại không dám.
“Cậu Lê, chẳng lẽ anh không tò mò năm năm trước Tô Lam đã cùng ai sinh ra cặp.
sinh đôi long phụng sao?”
Ánh mắt Quan Triều Viễn trở nên lạnh giá trong phút chốc.
Anh nhìn chằm chăm Tô Bích Xuân, dường như đang chờ đợi cô tiếp lời.
Tô Bích Xuân nhìn thấy phản ứng của Quan Triều Viễn liền biết có hy vọng.
“Cậu Lê, chỉ cần anh đồng ý thả em ra khỏi Diệp Sắc, em nhất định nói với anh hết tất cả những điều em biết”
“Cha của Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ là ai, sớm muộn tôi cũng điều tra ra”
Quan Triều Viễn xoay người, dường như không hề đặt những lời nói của Tô Bích Xuân vào trong lòng.
Trợ lý Lâm đứng một bên và tỏ ra khinh thường nhìn Tô Bích Xuân.
Người phụ nữ này trông có vẻ rất thông minh.
Nhưng cô ta lại không hiểu, đàm phán điều kiện với ông chủ là cách làm ngu dốt nhất ra ngoài!”
“Người phụ nữ ở cùng anh năm năm trước không phải là em”
Tô Bích Xuân đột nhiên ngồi phịch xuống đất rồi tuyệt vọng mà lớn tiếng hét.
Quan Triều Viễn từ từ xoay người, ánh mắt hung dữ dán chặt trên người Tô Bích Xuân.
Tô Bích Xuân cắn chặt môi dưới, cô dường như từ bỏ vùng vẫy mà vừa cười vừa nói một cách điên cuồng.
“Năm năm trước, em chuốc thuốc Tô Lam để cô ta thay thế em quan hệ với Vương Tiến Phát. Em cũng không biết tại sao người xuất hiện trong phòng lại là anh, mà không phải là Vương Tiến Phát”
“Không sai! Người đã quan hệ với anh đêm hôm đó chính là con đê tiện Tô Lam đó”
“Tại sao con đê tiện đó lại may mắn như: thế chứ? Cô ta dựa vào cái gì mà có thể chung một giường với anh? Em không phục, cho nên em đã thay thế vị trí của cô ta.”
“Quan Triều Viễn, một người đàn ông thông minh như anh chẳng phải cing bị em gạt suốt năm năm trời sao?”
“Rõ ràng đứa con ruột thịt của mình ở ngay bên cạnh mình mà anh vẫn luôn cho rằng bọn chúng là đứa con của người khác, thật nực cười!”
Tô Bích Xuân ngày càng trở nên điên cuồng.
Trợ lý Lâm đứng ở một bên và nhìn dáng vẻ cuồng loạn của cô ta mà cảm thấy không khí phía sau mình đột nhiên trở nên lạnh lão.
Chết rồi!
Lần này ông chủ thật sự nổi giận rồi!
“Đem người phụ nữ trả về Diệp Sắc và cho cô ta già chết trong đó, vĩnh viễn cùng đừng hòng rời khỏi!”
Giọng nói lạnh lùng của Quan Triều Viễn vang lên Mãi đến lúc này, Tô Bích Xuân mới có vẻ khôi phục lại điên loạn vừa rồi Cô ta đột nhiên ôm mặt và lớn tiếng khóc.
“Quan Triều Viễn, anh đối xử với em như thế, anh chắc chắn sẽ bị báo ứng… Em nguyền rủa anh và Tô Lam cả đời này cũng sẽ không có được hạnh phúc…”
Trái tim Quan Triều Viễn đột nhiên chấn động.
Nếu như trước đây anh nghe thấy những điều này thì cũng chỉ cảm thấy nực cười.
Tô Bích Xuân dùng cả tay và chân, bò đến bên cạnh Quan Triều Viễn một cách thấp hèn, cô ta muốn với lấy chân quần của anh nhưng lại không dám.
“Cậu Lê, chẳng lẽ anh không tò mò năm năm trước Tô Lam đã cùng ai sinh ra cặp.
sinh đôi long phụng sao?”
Ánh mắt Quan Triều Viễn trở nên lạnh giá trong phút chốc.
Anh nhìn chằm chăm Tô Bích Xuân, dường như đang chờ đợi cô tiếp lời.
Tô Bích Xuân nhìn thấy phản ứng của Quan Triều Viễn liền biết có hy vọng.
“Cậu Lê, chỉ cần anh đồng ý thả em ra khỏi Diệp Sắc, em nhất định nói với anh hết tất cả những điều em biết”
“Cha của Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ là ai, sớm muộn tôi cũng điều tra ra”
Quan Triều Viễn xoay người, dường như không hề đặt những lời nói của Tô Bích Xuân vào trong lòng.
Trợ lý Lâm đứng một bên và tỏ ra khinh thường nhìn Tô Bích Xuân.
Người phụ nữ này trông có vẻ rất thông minh.
Nhưng cô ta lại không hiểu, đàm phán điều kiện với ông chủ là cách làm ngu dốt nhất ra ngoài!”
“Người phụ nữ ở cùng anh năm năm trước không phải là em”
Tô Bích Xuân đột nhiên ngồi phịch xuống đất rồi tuyệt vọng mà lớn tiếng hét.
Quan Triều Viễn từ từ xoay người, ánh mắt hung dữ dán chặt trên người Tô Bích Xuân.
Tô Bích Xuân cắn chặt môi dưới, cô dường như từ bỏ vùng vẫy mà vừa cười vừa nói một cách điên cuồng.
“Năm năm trước, em chuốc thuốc Tô Lam để cô ta thay thế em quan hệ với Vương Tiến Phát. Em cũng không biết tại sao người xuất hiện trong phòng lại là anh, mà không phải là Vương Tiến Phát”
“Không sai! Người đã quan hệ với anh đêm hôm đó chính là con đê tiện Tô Lam đó”
“Tại sao con đê tiện đó lại may mắn như: thế chứ? Cô ta dựa vào cái gì mà có thể chung một giường với anh? Em không phục, cho nên em đã thay thế vị trí của cô ta.”
“Quan Triều Viễn, một người đàn ông thông minh như anh chẳng phải cing bị em gạt suốt năm năm trời sao?”
“Rõ ràng đứa con ruột thịt của mình ở ngay bên cạnh mình mà anh vẫn luôn cho rằng bọn chúng là đứa con của người khác, thật nực cười!”
Tô Bích Xuân ngày càng trở nên điên cuồng.
Trợ lý Lâm đứng ở một bên và nhìn dáng vẻ cuồng loạn của cô ta mà cảm thấy không khí phía sau mình đột nhiên trở nên lạnh lão.
Chết rồi!
Lần này ông chủ thật sự nổi giận rồi!
“Đem người phụ nữ trả về Diệp Sắc và cho cô ta già chết trong đó, vĩnh viễn cùng đừng hòng rời khỏi!”
Giọng nói lạnh lùng của Quan Triều Viễn vang lên Mãi đến lúc này, Tô Bích Xuân mới có vẻ khôi phục lại điên loạn vừa rồi Cô ta đột nhiên ôm mặt và lớn tiếng khóc.
“Quan Triều Viễn, anh đối xử với em như thế, anh chắc chắn sẽ bị báo ứng… Em nguyền rủa anh và Tô Lam cả đời này cũng sẽ không có được hạnh phúc…”
Trái tim Quan Triều Viễn đột nhiên chấn động.
Nếu như trước đây anh nghe thấy những điều này thì cũng chỉ cảm thấy nực cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.