Chương 2061
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2629
Tô Lam bị anh nói như vậy, khuôn mặt lại đỏ lên: “À, vâng”
Thả lại khăn vào chậu nước, sau đó xoay người bắt đầu cởi cúc áo cho anh.
Đầu ngón tay mảnh khảnh, cởi bỏ từng chiếc cúc áo.
Đầu ngón tay trắng nốn cùng làn da màu lúa mạch của anh hình thành nên sự đối lập rõ ràng.
Cúi đầu nhìn thoáng qua ngón tay đang run nhẹ của cô, Quan Triều Viễn đột nhiên lên tiếng: “Em đang căng thẳng sao?”
Tô Lam hơi sửng sốt, vội vàng phản bác lại: “Tôi đâu có.”
“Vậy tay em run cái gì?”
“Chẳng lẽ trên người tôi có chỗ nào em chưa từng thấy à?”
Quan Triều Viễn trầm giọng nói.
Giọng nói như tiếng đàn dương cầm, gợi cảm lại dễ nghe Lại làm cho khuôn mặt tươi cười của Tô Lam đỏ bừng như sắp bốc cháy.
“Tôi mới không như vậy.”
‘Yếu ớt phản bác một câu, sau đó cô bắt đầu lau chùi cơ thể cho anh.
Vì tránh đi miệng vết thương của anh, mỗi lần lau, Tô Kìm Thư đều dùng lực rất nhẹ.
Quan Triều Viễn không hề động đậy, anh ngoan ngoãn ngồi đó.
Chỉ là đôi mắt anh vẫn luôn nhìn cô chăm chú.
Ở trước mặt chính mình, người kia luôn luôn cường thế kiêu ngạo.
Bây giờ anh đột nhiên nghe lời như vậ trong lòng Tô Lam nảy sinh cảm giác rất kỳ quái Cô vừa nghĩ đến, miệng lập tức lên tiếng uy hiếp: “Không được lộn xộn đâu!”
Quan Triều Viễn mở to mắt.
“Tôi nhìn em, em đụng phải ánh mắt tôi, như thế này có tính là lộn xộn không?”
Tô Lam bị nghẹn lại, không để ý đến anh nữa.
Sau khi lau xong phần thân trên, cô vươn tay chạm vào quần anh.
Đây vốn là động tác vô cùng tự nhiên, dù sao cũng phải lau cả người cho anh, không cởi quần thì lau sao được?
Chỉ là sau khi tám múi cơ bụng của Quan Triều Viễn lộ ra.
Ngay sau đó, đường nhân ngư cũng dần Khuôn mặt Tô Lam lập tức đỏ bừng.
Tuy rằng quả thật trên người anh không có chỗ nào cô chưa từng nhìn thấy, những mỗi lần đều là anh ra tay, cô chỉ việc nhäm hai mắt lại thôi.
Bỗng chốc, động tác của Tô Lam trở nên chần chờ.
“Không làm nữa sao?”
Giọng nói trầm ấm của Quan Triều Viễn mang theo ý cười: “Hay là nói, sợ nhìn thấy rồi thì em sẽ không kìm chế được”
Còn lâu.
Là tôi sợ anh không kìm chế được thì đúng hơn.
Tô Lam không nói gì, cô lườm anh một cái, yên lặng chửi thầm dưới lòng “Bây giờ tôi chính là một người điều dưỡng chuyên nghiệp, có gì mà không kìm chế được cơ chứ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.