Chương 2115
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2683
Cô nắm chặt lấy áo anh, ngước đầu nhìn lên một cách đáng thương mà mở miệng: “Anh Quan, em, em thật sự lần sau sẽ không uống rượu nữa, anh đừng có tức giận được không hả…
Quan Triều Viễn cúi đầu xuống, đối mặt với cặp mắt to tròn xinh xắn long lanh của cô.
Đột nhiên cảm thấy cổ họng có chút khô khan: “Anh không có tức giận với em”
Anh chỉ đang tức cái thằng Thẩm Tư Huy.
Tức nó vì không có chuyện gì lại đưa ra cái chủ ý tệ hại đó.
Anh cũng đang tự giận bản thân mình.
Rõ ràng là biết cô gái nhỏ Tô Lam: nhà này uống một hớp rượu liền say, còn để cho cô uống hai ly.
Tô Lam bĩu môi có chút tức giận mà nói.
Ngữ khí của anh cứng nhắc, hơn nữa khí áp của bản thân của giảm xuống thấp như vậy, còn nói là không tức giận!
Cô đảo mắt nhìn xung quanh, rồi lại lén nhìn lên: “Anh Quan, em đảm bảo sau này ở ngoài, tuyệt đối sẽ không cùng người khác uống rượu nữa đâu.
“Còn muốn uống rượu với người khác nữa hay sao?”
Quan Triều Viễn vừa nghĩ đến cảnh cô lúc nửa tỉnh nửa mê, bị người khác nhìn thấy, liề cảm thấy toàn thân đều giận cả lên.
“Không có, em không hề có ý đó mà”
Tô Lam nhanh chóng lắc đầu, nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy cổ anh: “Anh biết không? Hôm nay anh để em đón sinh nhật cùng anh, em rất là vui. Vì vậy nhất thời cao hứng mới uống hai hớp, anh đừng có mà tức giận có được không hả?”
Nhìn Quan Triều Viễn chỉ nhíu mày không nói gì, cô rụt rè bước đến phía trước ôm lấy anh Nhằm mắt lại mà hôn lên đôi môi mỏng của anh.
Nụ hôn này khiến cho Quan Triều Viễn toàn thân cứng đờ, hơi thở trong nhấc thời trở nên nặng nhọc.
Tô Lam quên mất rồi.
Bởi vì Quan Triều Viễn đã bị thương rất nghiêm trọng, cô bị Thẩm Tư Huy năm lần bảy lượt nhắc nhở, tuyệt đối không thể cùng anh vận động nhiều.
Vì vậy trong nửa tháng qua, bởi vì cô cự tuyệt, cho nên bọn họ đã nghiêm khắc ăn chay cả tháng qua.
Giờ phút này anh sớm đã không thể chịu đựng được sự trêu chọc này nữa rồi.
Càng huống hồ, cái trêu chọc lần này lại là do Tô Lam chủ động dâng lên.
Anh lập tức ẫm cô vào phòng ngủ Giây tiếp theo, hô hấp lập tức bị chiếm lấy.
Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào mặt cô, khiến cho đầu óc cô lập tức trở nên trống rỗng Tất cả hơi thở, liền cảm thấy toàn bộ đều là mùi vị của anh.
Bị anh mơ mơ hồ hồ mà ôm lên giường, hơi thở Quan Triều Viễn nặng nề.
Mặc dù hai mắt đã nheo lại, nhưng mà bên trong hình như lại cuộn trào trong người nóng ran rạo rực.
Nhìn thấy ánh mắt như sói đói đến nơi của anh, Tô Lam mãi sau mới nhận ra.
Cả đầu cô như muốn nổ tung, vội vàng dùng hai tay ngăn lại bờ ngực của anh rồi nói: “Không được, vết thương của anh..”
“Vết thương của anh đã đỡ nhiều rỉ Tiếng nói của Quan Triều Viễn giảm thấp, rất không vui mà nói: “Nhưng mà nếu như em còn từ chối anh nữa, hạnh phúc sau này của em thì thật sự không còn nữa đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.