Chương 2116
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2684
Anh cúi đầu xuống rồi hôn lên…
Tô Lam có thể cảm nhận sâu sắc, một người đàn ông đang hao tổn tâm sức nghĩ mọi cách lấy lòng làm thỏa mãn mình.
Anh liên tục từ từ mà trêu chọc thách thức các dây thần kinh và giác quan của cô.
Như thể muốn hủy hết đi toàn bộ sự tỉnh táo của cô.
Khiến cho cô cùng anh trầm luân.
Ngày thứ hai sau khi Tô Lam tỉnh lại, thì đã là hơn mười giờ rồi.
Vào lúc cô mở mắt tỉnh dậy, cô liền ngây người một hồi lâu.
Khi ngồi dậy, mặc dù phần bụng dưới có hơi đau một chút, nhưng mà vẫn có thể chịu đựng được.
Sau đó cơn đau đầu sau cơn tỉnh rượu lại khiến cô có chút không thoải mái,chỉ cảm thấy đầu óc còn có một chút mơ mơ hồ hồ.
Lấy chăn bông ra, những dấu tích ái muội chi chít dày đặc, toàn bộ đều do Quan Triều Viễn lưu lại.
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên quan hệ với anh, nhưng như vậy thì đây là lần đầu tiên.
Chỉ cần nhớ lại một chút tình tiết tối qua, cô liền chịu không nổi mà cả người run lên hết.
Dùng sức lắc lắc đầu, Tô Lam ép buộc mình không nghĩ đên những thứ khác nữa.
Nghiêng đầu, mơ mơ màng màng rửa mặt rồi thay quần áo.
Hôm nay là cuối tuần, buổi sáng không có lớp, nhưng đoàn làm phim bên kia buổi chiều còn có lịch.
Đến khi Tô Lam xuống lầu, cô phát hiện Quan Triều Viễn mặc một bộ âu phục cắt may riêng màu đen, an tĩnh ngồi trên ghế salon, tay đang dùng iPad.
Nghe được tiếng bước chân ở phía sau, anh ngẩng đầu nhìn.
Ánh mắt của anh bình tĩnh mà tĩnh mịch, lại làm cho trái tim Tô Lam nhịn không được một trận cuồng loạn khi trông thấy ánh mắt ấy.
Đặc biệt là khi ánh mắt cô rơi trên đôi môi mỏng của anh.
Càng làm cho cô khống chế không nổi, nghĩ đến những cảnh tượng đêm qua không thể miêu tả rõ được.
Khuôn mặt tươi cười trong nháy mắt thoáng qua một ánh đỏ như nng chiều.
Cô hốt hoảng mở mắt ra, bước chân nhẹ nhàng như bông, từng bước từng bước một đi tới.
Nhưng mà khi xuống đến nấc thang cuối cùng, dép lê trượt đi, cả người ngã về phía trước.
Quan Triều Viễn tay mắt lanh lẹ, anh nhanh chóng đứng lên, một tay đỡ ở eo của cô.
Cúi đầu nhìn, thanh âm anh dịu dàng: “Có phải tối hôm qua quá mệt nhọc rồi hay không?
Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam trong nháy mắt đỏ bừng lên Cô vội vàng vịn lồng ngực của anh đứng lên, khi cả người đã đứng vững vàng, cô nói: “Làm gì có.”
Quan Triều Viễn nhíu mày: “Vậy xem ra là đêm qua anh còn chưa đủ dốc sức sao?”
Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam trong nháy mắt nổ một cái đỏ bừng, suýt chút nữa tức đến ngất xỉu: “Anh… Anh đừng có mà nói những lời không biết xấu hổ như vậy với em!”
Trông thấy cô như vậy, Quan Triều Viễn không nhịn được nghĩ đến tối hôm qua dáng vẻ của cô ở trước mặt mình nhiệt tình nở rộ, mê người, xinh đẹp.
Phong tình vạn chủng, khiến cho người khác không cách nào kháng cự.
Ánh mắt chợt lóe sáng, Quan Triều Viễn không tiếp tục trêu cô nữ: “Đi, trước tiên ăn chút gì đó đi, chờ một lúc lại đi với anh đến một chỗ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.