Chương 60: Hiểu chuyện tới mức đau lòng
Thúy Hường
21/06/2022
(60)
Tô Hy còn ngỡ ngàng nhìn Lục Thiên Quân, anh như vậy là đang ngang nhiên công khai mối quan hệ với cô sao? Tuy cũng có chút đột ngột, nhưng cô lại cảm thấy trái tim ấm áp vô cùng, hạnh phúc nhất là khi được nhìn thấy anh xuất hiện trước mặt mình, và vào thời khắc này.
Cô mỉm cười đáp lại anh, giọng điệu nhẹ tênh như thể tất cả những chuyện mấy ngày trước chưa hề xảy ra, mối quan hệ của cô và anh vẫn rất tốt:
- Không sao, chỉ là cặn bã, không đáng để tâm!
Từ ngày bị bắt cóc đó, cô và anh dường như là không liên lạc với nhau, cũng không gặp nhau. Cụm từ thích hợp nhất để diễn tả kiểu trạng thái đó chính là "chiến tranh lạnh". Anh dọn ra ngoài khách sạn ở, cho tới chiều hôm qua, sau khi nghe Tư Mã Lộc nói về tình hình của anh, cô đã không kìm được lòng mình mà tới khách sạn để làm hòa với anh. Nhưng đột nhiên trong phòng khách sạn của anh lại xuất hiện một người phụ nữ rất xinh đẹp, giọng điệu như thể rằng cô ta mới là người phụ nữ của anh.
Cố gắng ngăn sự sợ hãi, sự ấm ức tủi thân vào trong lòng, cô chỉ có thể vờ như không có gì, sau đó gấp gáp rời khỏi đó. Nhưng thực chất là cô đang chạy trốn. Cô nghĩ rằng, mối quan hệ giữa anh và cô dường như không thể cứu vãn được nữa thì Lục Thiên Viễn lại dùng điện thoại của anh gọi tới, nói là anh đang bị ốm nặng.
Cô lúc đó không còn suy nghĩ được gì nhiều, liền lập tức rời khỏi Ngụy gia và trở về nhà, chăm sóc anh. Tới sáng hôm nay, cô và anh lại phát sinh quan hệ với nhau, cho nên cũng chưa hề nói với nhau câu làm hoà nào. Chỉ có anh nói là muốn cô mang thai, rồi sau đó phóng thích tất cả vào trong cơ thể cô. Cô đau đớn tủi thân lắm, nhưng vẫn vờ như mình ổn, chấp nhận mọi sắp đặt của anh.
Nhưng dẹp đi tất cả những chuyện không vui kia sang một bên, chẳng phải hiện giờ, Lục Thiên Quân đang đứng trước mặt cô rồi sao?
Lục Thiên Quân mỉm cười ôm Tô Hy vào lòng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trương Tử Dương vẫn đang bị vệ sĩ của anh chế ngự:
- Hôm nay tâm trạng tốt, tôi sẽ không truy cứu nữa. Nhưng lần sau còn dám xuất hiện trước mặt Tô Hy, đừng có trách vì sao tôi lại ra tay với họ Trương các người.
Trương Tử Dương vẫn gắng gượng muốn thoát khỏi gọng kìm của đám vệ sĩ, nhưng hắn ta chỉ như trứng trọi đá, dường như là không thể. Cuối cùng hắn chỉ biết trừng mắt nhìn Lục Thiên Quân:
- Khốn kiếp!
Lục Thiên Quân không nhìn Trương Tử Dương, liền quay sang nói với vệ sĩ của mình:
- Được rồi, thả ra đi.
Trương Tử Dương sau khi được thả ra, hắn ta càng trừng mắt nhìn Lục Thiên Quân, hừ lạnh một cái rồi mới rời khỏi.
Ngụy Ni đứng bên cạnh, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ giành cho Tô Hy. Ban đầu Ngụy Ni sợ Lục Thiên Quân không phải là loại người tốt đẹp gì, sẽ khiến cho Tô Hy phải chịu đựng tủi thân ấm ức, nhưng giờ thì cô ấy yên tâm rồi:
- Vậy thì Tiểu Hy Hy, mình về trước đây nha, không làm phiền cậu nữa.
Ngụy Ni nhìn thấy xe của Ngụy Thương đỗ lại, liền tạm biệt Tô Hy rồi chạy một mạch đi. Tô Hy chỉ nhìn Ngụy Ni một hồi, sau đó ngước lên nhìn Lục Thiên Quân.
Lúc này hoàn toàn không có ai để tâm tới Trương Tử Dương cả, ngay cả những sinh viên xúm lại để hóng chuyện cũng chẳng ai bênh gì Trương Tử Dương. Với lại trong chuyện này, hắn ta là người sai rõ ràng mà.
Sinh viên nữ thì mải mê ngắm nhìn Lục Thiên Quân, trước giờ chỉ được nhìn anh qua báo ảnh và tivi, giờ đây được tận mắt chứng kiến anh người thật thịt thật, ai mà không kích động chứ? Nhưng mà, Tô Hy và Lục Thiên Quân là có quan hệ gì? Nhìn hai người thật sự rất thân thiết.
Nhiều người bắt đầu nghi vấn mối quan hệ giữa Lục Thiên Quân và Tô Hy, thậm chí còn có người lôi cả chuyện trước đây của Tô Hy và Lục Thiên Viễn ra bàn tán.
Trời ơi, nếu là một câu chuyện tình tay ba, chẳng phải là quá kích thích rồi sao?
Tô Hy vô cùng khó chịu khi nhiều ánh mắt thăm dò nhìn mình như vậy, nhưng Lục Thiên Quân lại càng ôm chặt lấy cô, tay bên kia tìm kiếm bàn tay cô, đan vào nhau. Cô căng thẳng tột độ, định rút tay về nhưng bị anh giữ chặt. Cô cũng không biết anh có ý định gì nữa.
Lục Thiên Quân quay sang những sinh viên đang hóng chuyện, nhìn lướt qua một lượt, sau đó nghiêm túc cất giọng:
- Hẳn là mọi người đều tò mò mối quan hệ của tôi và Tô Hy? Chúng tôi là vợ chồng hợp pháp của nhau trên pháp luật, cho nên cô ấy và Thiên Viễn có chút thân thiết thì cũng chỉ là mối quan hệ chị dâu em chồng mà thôi. Tôi không hy vọng những tin đồn linh tinh đó nổi lên một lần nữa đâu.
Ánh mắt của Lục Thiên Quân rõ là lạnh lùng khi nhìn vào đám sinh viên trong trường, nhưng vẫn đủ để khiến cho nữ sinh mê mẩn. Lục Thiên Quân đã đích thân nói như vậy rồi, đương nhiên không còn ai dám nhiều chuyện nữa.
Đám nam sinh thì ít mồm hơn, chỉ đứng nhìn.
Tô Hy hốt hoảng khẽ kéo tay áo của Lục Thiên Quân, ánh mắt nhìn anh đầy khó hiểu. Thật là, anh muốn công khai thì ít nhất cũng nên nói trước với cô một tiếng cho cô đỡ bất ngờ chứ? Từ đầu tới cuối cô đều bị động, để cho anh quay như chong chóng vậy.
Lục Thiên Quân nắm tay Tô Hy, dắt cô vào trong xe. Rời khỏi những ánh nhìn thăm dò của tất mọi người, Tô Hy lúc này mới dám lên tiếng:
- Thiên Quân, anh như vậy...là có ý gì?
Xe bắt đầu lăn bánh, Tô Hy và Lục Thiên Quân cùng ngồi ở phía sau. Anh vẫn nắm chặt tay cô không buông, tay còn lại đưa lên vuốt mái tóc cô, dịu dàng:
- Bé con, chuyện sáng nay...xí xoá nhé! Anh suy nghĩ kĩ rồi, chuyện đó sẽ rất ảnh hưởng tới tương lai của em. Lỗi của anh, là anh suy nghĩ không thấu đáo. Từ nay về sau anh sẽ không làm những chuyện mà em không muốn nữa, được không?
Tô Hy bất ngờ nhìn Lục Thiên Quân, sau đó lại bị sự dịu dàng của anh làm cho bối rối. Cô cúi gằm mặt, không biết nên đáp thế nào cho phải. Lục Thiên Quân lại nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên, ép buộc cô phải nhìn mình:
- Em còn giận anh à?
Tô Hy vội vã lắc đầu. Thật ra tuy buồn bực, thất vọng, tủi thân, ấm ức, nhưng cô lại không sao giận nổi anh được. Cô cũng chẳng có lí do gì mà giận dỗi anh cả.
- Thiên Quân, em tự biết thân phận của bản thân, làm sao có thể giận anh chứ? Còn chuyện kia... là điều khoản của hợp đồng, em càng không có tư cách gì mà trách cứ anh được. Nếu anh cảm thấy cần thiết, thì em cũng sẽ không từ chối. Nếu như anh không muốn nữa, em càng không có ý kiến gì. Bởi vì tất cả đều thuộc quyền kiểm soát của anh mà.
Tô Hy nói rất lí trí, khuôn mặt xinh đẹp bình tĩnh vô cùng. Nhưng, dáng vẻ này của cô lại khiến cho Lục Thiên Quân xót xa. Cô chỉ mới 19 tuổi thôi, sao lại hiểu chuyện tới vậy? Cô hiểu chuyện tới nỗi khiến cho anh cảm thấy đau lòng.
Tô Hy còn ngỡ ngàng nhìn Lục Thiên Quân, anh như vậy là đang ngang nhiên công khai mối quan hệ với cô sao? Tuy cũng có chút đột ngột, nhưng cô lại cảm thấy trái tim ấm áp vô cùng, hạnh phúc nhất là khi được nhìn thấy anh xuất hiện trước mặt mình, và vào thời khắc này.
Cô mỉm cười đáp lại anh, giọng điệu nhẹ tênh như thể tất cả những chuyện mấy ngày trước chưa hề xảy ra, mối quan hệ của cô và anh vẫn rất tốt:
- Không sao, chỉ là cặn bã, không đáng để tâm!
Từ ngày bị bắt cóc đó, cô và anh dường như là không liên lạc với nhau, cũng không gặp nhau. Cụm từ thích hợp nhất để diễn tả kiểu trạng thái đó chính là "chiến tranh lạnh". Anh dọn ra ngoài khách sạn ở, cho tới chiều hôm qua, sau khi nghe Tư Mã Lộc nói về tình hình của anh, cô đã không kìm được lòng mình mà tới khách sạn để làm hòa với anh. Nhưng đột nhiên trong phòng khách sạn của anh lại xuất hiện một người phụ nữ rất xinh đẹp, giọng điệu như thể rằng cô ta mới là người phụ nữ của anh.
Cố gắng ngăn sự sợ hãi, sự ấm ức tủi thân vào trong lòng, cô chỉ có thể vờ như không có gì, sau đó gấp gáp rời khỏi đó. Nhưng thực chất là cô đang chạy trốn. Cô nghĩ rằng, mối quan hệ giữa anh và cô dường như không thể cứu vãn được nữa thì Lục Thiên Viễn lại dùng điện thoại của anh gọi tới, nói là anh đang bị ốm nặng.
Cô lúc đó không còn suy nghĩ được gì nhiều, liền lập tức rời khỏi Ngụy gia và trở về nhà, chăm sóc anh. Tới sáng hôm nay, cô và anh lại phát sinh quan hệ với nhau, cho nên cũng chưa hề nói với nhau câu làm hoà nào. Chỉ có anh nói là muốn cô mang thai, rồi sau đó phóng thích tất cả vào trong cơ thể cô. Cô đau đớn tủi thân lắm, nhưng vẫn vờ như mình ổn, chấp nhận mọi sắp đặt của anh.
Nhưng dẹp đi tất cả những chuyện không vui kia sang một bên, chẳng phải hiện giờ, Lục Thiên Quân đang đứng trước mặt cô rồi sao?
Lục Thiên Quân mỉm cười ôm Tô Hy vào lòng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trương Tử Dương vẫn đang bị vệ sĩ của anh chế ngự:
- Hôm nay tâm trạng tốt, tôi sẽ không truy cứu nữa. Nhưng lần sau còn dám xuất hiện trước mặt Tô Hy, đừng có trách vì sao tôi lại ra tay với họ Trương các người.
Trương Tử Dương vẫn gắng gượng muốn thoát khỏi gọng kìm của đám vệ sĩ, nhưng hắn ta chỉ như trứng trọi đá, dường như là không thể. Cuối cùng hắn chỉ biết trừng mắt nhìn Lục Thiên Quân:
- Khốn kiếp!
Lục Thiên Quân không nhìn Trương Tử Dương, liền quay sang nói với vệ sĩ của mình:
- Được rồi, thả ra đi.
Trương Tử Dương sau khi được thả ra, hắn ta càng trừng mắt nhìn Lục Thiên Quân, hừ lạnh một cái rồi mới rời khỏi.
Ngụy Ni đứng bên cạnh, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ giành cho Tô Hy. Ban đầu Ngụy Ni sợ Lục Thiên Quân không phải là loại người tốt đẹp gì, sẽ khiến cho Tô Hy phải chịu đựng tủi thân ấm ức, nhưng giờ thì cô ấy yên tâm rồi:
- Vậy thì Tiểu Hy Hy, mình về trước đây nha, không làm phiền cậu nữa.
Ngụy Ni nhìn thấy xe của Ngụy Thương đỗ lại, liền tạm biệt Tô Hy rồi chạy một mạch đi. Tô Hy chỉ nhìn Ngụy Ni một hồi, sau đó ngước lên nhìn Lục Thiên Quân.
Lúc này hoàn toàn không có ai để tâm tới Trương Tử Dương cả, ngay cả những sinh viên xúm lại để hóng chuyện cũng chẳng ai bênh gì Trương Tử Dương. Với lại trong chuyện này, hắn ta là người sai rõ ràng mà.
Sinh viên nữ thì mải mê ngắm nhìn Lục Thiên Quân, trước giờ chỉ được nhìn anh qua báo ảnh và tivi, giờ đây được tận mắt chứng kiến anh người thật thịt thật, ai mà không kích động chứ? Nhưng mà, Tô Hy và Lục Thiên Quân là có quan hệ gì? Nhìn hai người thật sự rất thân thiết.
Nhiều người bắt đầu nghi vấn mối quan hệ giữa Lục Thiên Quân và Tô Hy, thậm chí còn có người lôi cả chuyện trước đây của Tô Hy và Lục Thiên Viễn ra bàn tán.
Trời ơi, nếu là một câu chuyện tình tay ba, chẳng phải là quá kích thích rồi sao?
Tô Hy vô cùng khó chịu khi nhiều ánh mắt thăm dò nhìn mình như vậy, nhưng Lục Thiên Quân lại càng ôm chặt lấy cô, tay bên kia tìm kiếm bàn tay cô, đan vào nhau. Cô căng thẳng tột độ, định rút tay về nhưng bị anh giữ chặt. Cô cũng không biết anh có ý định gì nữa.
Lục Thiên Quân quay sang những sinh viên đang hóng chuyện, nhìn lướt qua một lượt, sau đó nghiêm túc cất giọng:
- Hẳn là mọi người đều tò mò mối quan hệ của tôi và Tô Hy? Chúng tôi là vợ chồng hợp pháp của nhau trên pháp luật, cho nên cô ấy và Thiên Viễn có chút thân thiết thì cũng chỉ là mối quan hệ chị dâu em chồng mà thôi. Tôi không hy vọng những tin đồn linh tinh đó nổi lên một lần nữa đâu.
Ánh mắt của Lục Thiên Quân rõ là lạnh lùng khi nhìn vào đám sinh viên trong trường, nhưng vẫn đủ để khiến cho nữ sinh mê mẩn. Lục Thiên Quân đã đích thân nói như vậy rồi, đương nhiên không còn ai dám nhiều chuyện nữa.
Đám nam sinh thì ít mồm hơn, chỉ đứng nhìn.
Tô Hy hốt hoảng khẽ kéo tay áo của Lục Thiên Quân, ánh mắt nhìn anh đầy khó hiểu. Thật là, anh muốn công khai thì ít nhất cũng nên nói trước với cô một tiếng cho cô đỡ bất ngờ chứ? Từ đầu tới cuối cô đều bị động, để cho anh quay như chong chóng vậy.
Lục Thiên Quân nắm tay Tô Hy, dắt cô vào trong xe. Rời khỏi những ánh nhìn thăm dò của tất mọi người, Tô Hy lúc này mới dám lên tiếng:
- Thiên Quân, anh như vậy...là có ý gì?
Xe bắt đầu lăn bánh, Tô Hy và Lục Thiên Quân cùng ngồi ở phía sau. Anh vẫn nắm chặt tay cô không buông, tay còn lại đưa lên vuốt mái tóc cô, dịu dàng:
- Bé con, chuyện sáng nay...xí xoá nhé! Anh suy nghĩ kĩ rồi, chuyện đó sẽ rất ảnh hưởng tới tương lai của em. Lỗi của anh, là anh suy nghĩ không thấu đáo. Từ nay về sau anh sẽ không làm những chuyện mà em không muốn nữa, được không?
Tô Hy bất ngờ nhìn Lục Thiên Quân, sau đó lại bị sự dịu dàng của anh làm cho bối rối. Cô cúi gằm mặt, không biết nên đáp thế nào cho phải. Lục Thiên Quân lại nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên, ép buộc cô phải nhìn mình:
- Em còn giận anh à?
Tô Hy vội vã lắc đầu. Thật ra tuy buồn bực, thất vọng, tủi thân, ấm ức, nhưng cô lại không sao giận nổi anh được. Cô cũng chẳng có lí do gì mà giận dỗi anh cả.
- Thiên Quân, em tự biết thân phận của bản thân, làm sao có thể giận anh chứ? Còn chuyện kia... là điều khoản của hợp đồng, em càng không có tư cách gì mà trách cứ anh được. Nếu anh cảm thấy cần thiết, thì em cũng sẽ không từ chối. Nếu như anh không muốn nữa, em càng không có ý kiến gì. Bởi vì tất cả đều thuộc quyền kiểm soát của anh mà.
Tô Hy nói rất lí trí, khuôn mặt xinh đẹp bình tĩnh vô cùng. Nhưng, dáng vẻ này của cô lại khiến cho Lục Thiên Quân xót xa. Cô chỉ mới 19 tuổi thôi, sao lại hiểu chuyện tới vậy? Cô hiểu chuyện tới nỗi khiến cho anh cảm thấy đau lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.